Chương 8: Quỳ dưới váy nàng (H)
Hoa huyệt mềm mại hoàn toàn tương phản với những nơi khác, ngón tay hắn xoa bóp ra vào một lúc, khi rút ra đã có thể nhìn thấy thịt mềm màu đỏ tươi bên trong.
Chúc Anh Đài bị ngón tay hắn cắm đến run run, cửa động khép mở, liếm và ngậm lấy ngón tay hắn, giống như cái miệng nhỏ nhắn của em bé, vô cùng đáng yêu.
Hơi thở nóng hổi của hắn phun ra giữa hai chân nàng, nàng không chịu nổi sự kí©h thích mãnh liệt như vậy, xuân dịch ấm áp chảy ra từ chỗ sâu nhất bên trong, thấm ướt ngón tay của nam nhân.
Hơi thở không ổn định của nàng càng trở nên hỗn loạn, lại sát hơn một chút, chóp mũi Mã Văn Tài sẽ chạm vào vùng riêng tư của nàng.
Tim nàng đập thình thịch, ánh mắt cháy bỏng của hắn lướt qua làn da mềm mại của nàng, như thể đốt lên một ngọn lửa ở đó, ngọn lửa trên thảo nguyên cháy lan khắp cơ thể nàng.
Gió xuân thổi tung tấm rèm cửa mỏng tanh, những trang sách kêu lạch cạch. Nàng cảm thấy mình lơ lửng giữa không trung, những vết chai mỏng trên đầu ngón tay của nam nhân cọ xát vào nơi non mềm bí ẩn, cảm giác kí thí©h khác với khi bị vật căn khổng lồ đút vào, vân da mỏng manh nhạy cảm bị cọ xát từng tấc một, hắn như đang đè ép một miếng bọt biển đầy nước.
Như thể tìm được một món đồ chơi thú vị, nam nhân ấn ngón tay vươn đến từng tấc thịt mềm, ép ra xuân dịch sền sệt.
Chúc Anh Đài bị dày vò đến mức trán đổ mồ hôi mỏng, ngón tay không kìm được cảm giác trống rỗng, eo nàng vì sốt ruột và khẽ cử động vặn vẹo.
Bàn học sau lưng nàng vừa cứng vừa lạnh.
Quần áo của Mã Văn Tài vẫn nghiêm chỉnh, phóng thái của một công tử thế gia, mái tóc đen được buộc sau đầu, hắn quỳ xuống đưới háng nàng, chăm chú mân mê vùng đất bí ẩn của nàng.
“A…..” Nàng không thể ngăn được tiếng nỉ non.
Hắn vừa ấn vào điểm nhạy cảm của nàng, cảm giác như bị dòng điện chạy qua vào khiến nàng nảy lên không kiểm soát được yen
Thật thoải mái..
Lúc trước khi làm tình với Mã Văn Tài, vật căn to lớn của hắn mang đến đau đớn lấn át khoái cảm, cho dù xoa xoa vùng da thịt mềm mại nhạy cảm cũng không bằng cảm giác ngón tay ấn vào.
Cô há miệng thở dốc như một cá sắp chết.
Hắn như đã bật một công tắc nào đó trên người nàng, nhanh chóng xoa bóp chỗ nhạy cảm.
Khoái cảm giống như thủy triều dâng lên, hết đợt này đến đợt khác khiến nàng gần như không chịu nổi, đợt này sắp hết đợt khác đã dâng lên.
Nóng, cả người nàng ửng hồng, da thịt lộ ra như có hàng vạn con kiến đang bò, lại bị ánh mặt trời thiêu rụi.
Nàng nín thở, ngón chân co lại, run run đạt cao trào.
Một cỗ dâm thủy trào ra, tưới lên má, khóe môi của nam nhân, sườn mặt tuấn tú như bị nước rửa sạch, lấp lánh óng ánh trước tia nắng.
Mã Văn Tài vươn đầu lưỡi liếm xuân dịch của nàng, không có mùi tanh.
Chúc Anh Đài kịch liệt thở dốc, hoa huyệt của nàng sau khi lên đỉnh cực kỳ nhạy cảm, khe hẹp đóng mở như chờ thứ gì đó tiến vào.
“Thật lẳng lơ..” Mã Văn Tài nhìn chằm chằm cửa động của nàng, tơ mắt đỏ lên.
Nàng từ bỏ chống cự, chờ hắn chà đạp mình.
Hơi thở nóng bỏng xuyên qua cửa động của nàng, người đàn ông dùng sức mở đùi nàng ra, hé miếng mị thịt đang khép mở, dùng đầu lưỡi ấn vào huyệt đạo, cửa động bị phong bế chặt chẽ.
Chúc Anh Đài vừa sung sướng vừa khó chịu, chiếc lưỡi mềm mại của hắn luồn vào hoa huyệt mỏng manh nhạy cảm, vách thịt của nàng bao lấy dị vật, cảm giác kỳ lạ bao trùm lấy nàng.
Tâm lý và sinh lý cùng đạt được khoái Đảm, nàng tựa như đang lâng đâng trên đám mây.
Nam nhân ngày thường cao ngạo đang quỳ giữa hai chân nàng, liếm láp nơi bí ẩn của nàng.
Chiếc lưỡi to và ấm áp xuyên qua hàng rào khoan sâu sau, bắt chước động tác côn thịt ra vào nơi cửa động, cuốn lấy toàn bộ xuân thủy tiết ra và nuốt xuống.
“Ưm… Không cần…” Khoái ©ảm liên tục ập đến khiến nàng run rẩy kêu lên.
Bộ ngực tròn trịa đang lắc lư, nặng trĩu, kéo theo dây thần kinh bên trong hơi đau..
Từ sau khi đến thư viện Ni Sơn, ngoại trừ lúc bị Mã Văn Tài thao lộng, nàng rất ít khi để lộ ngực mình ra ngoài.
Nàng chán ghét bộ ngực khủng của mình, gã sai vặt thường nhìn chằm chằm vào nơi nhấp nhô của nàng rồi chảy nước miếng, mẫu thân sợ dáng người nàng quá quyến rũ, nhìn sẽ không ra khí chất đoan trang.
Hiện tại nhũ hoa lại ngứa, muốn được cọ xát.
Thật là tệ.
“Không cần cái gì?” Mã Văn Tài cười nhẹ, dù trên môi hắn vẫn dính dâm dịch của nàng nhưng không ảnh hưởng đến sự tự phụ của hắn, “Không cắn đầu lưỡi phải không?”
Côn thịt của hắn đã trướng đến phát đau, nếu không phải giúp thiếu nữ trên bàn sung sướng thì hắn đã sớm cởi quần lót mình xuống, đè nàng lên bàn học mà thao rồi.
Hắn cởi giày vớ của Chúc Anh Đài, móc vật căn dữ tợn của mình ra, cầm chân nàng đặt lên vai hắn.