Chương 32: Kinh động đến xa phu (H)
Khoảnh khắc được cắm vào, má hai người đỏ bừng như men say, thật thoải mái.
Chúc Anh Đài cảm nhận được sự trống rỗng và ngứa ngáy trong tiểu huyệt của mình được lấp đầy, mị thịt bị kéo căng đến cực hạn, nàng trầm luân trong cảm giác bị hắn thao.
Mã Văn Tài lấp kín môi nàng, bóp chặt eo nàng, hông dùng sức cắm mạnh vào, thẳng tiến đến chỗ sâu nhất.
Chúc Anh Đài bị cắm đến co chân lại, bụng nhỏ run rẩy.
Nàng muốn rên rỉ thành tiếng nhưng đều bị nam nhân chặn lại và nuốt xuống hết.
Côn thịt nghiền nát mị thịt của nàng, côn thịt lướt trên con đường mềm mại vào sâu bên trong, đâm thẳng vào điểm nhạy cảm của nàng.
Niềm khoái ©ảm mãnh liệt giống như những đợt sóng xô dâng trào, nàng như đang lênh đênh trên biển động, chỉ sau vài lần giã mạnh của hắn nàng đã gần như không chịu nổi, eo và chân cũng mềm nhũn ra, để mặc Mã Văn Tài dâm loạn trên người nàng.
Mã Văn Tài xoa nắn bộ ngực tròn trịa, điên cuồng rong đuổi ở trên người nàng, da thịt chạm vào nhau phát ra âm thanh “bạch bạch” vang dội.
Xa phu ngồi ở bên ngoài, nghe thấy âm thanh đỏ mặt tía tai vang từ trọng xe ngựa, gã cắn răng cảm khái, quả là vợ chồng son, đầu giường cãi nhau cuối giường hòa.
Còn nghe hầu gái nói hôm qua thiếu gia và phu nhân cãi nhau, hôm nay đã chơi lớn khí thế ngất trời ầm ĩ trong xe.
Trong đầu gã phác họa ra dáng người của Chúc Anh Đài, trong lòng thầm nghĩ, nếu lấy được một nương tử xinh đẹp như vậy thì chắc chắn gã cũng không nhịn nổi.
Trong nháy mắt gã lập tức ném ý nghĩ này ra khỏi đầu, phu nhân không phải là người gã có thể mơ tưởng được, nghe nói có một tên lưu manh muốn khinh bạc phu nhân, còn chưa chạm vào được đến tay đã bị thiếu gia bắn cung xuyên người.
Gã rùng mình, tiếp tục đánh xe.
Trong xe ngựa, Chúc Anh Đài bị thao loạn xuân dịch trào ra ào ạt, giao hợp phát ra tiếng nước róc rách, làn da vốn đã trắng nõn trong suốt lại ướt đẫm mồ hôi khiến nàng càng xinh đẹp không tả xiết.
Nam nhân phủ trên người nàng, nắm lấy eo nàng ra sức giã vào rút ra, mồ hôi nóng hổi từ cằm hắn chảy xuống ngực cô, gợi cảm mê người.
Nàng dựa vào vách xe bị thao lộng mấy trăm lần, trong đó có mấy lần cao trào nhưng Mã Văn Tài vẫn không chịu buông nàng ra, dục căn của hắn như một thanh sắt nóng đỏ, liên tục ra vào tiểu huyệt của nàng.
Khi xe ngựa đi qua cổng thành, hạ thân Chúc Anh Đài và Mã Văn Tài vẫn dán chặt vào không một kẽ hở, trầm luân trong dục vọng, chưa có dấu hiệu dừng lại.
Thị vệ canh cổng nhìn thấy phù hiệu của Mã gia liền xua tay để họ đi, khi xe vừa đi ngang thì nghe thấy từ trong xe phát ra tiếng nỉ non như tiếng mèo kêu, vật giữa háng gã không tự chủ được dựng thẳng lên.
Công tử thái thú gia thật sướng, cưới một cô nương xinh đẹp như tiên nữ, bây giờ lại mang theo mỹ nữ vừa đi du hành vừa hưởng thụ, đúng là một cuộc đời khiến người khác mơ ước.
Gió vén một góc rèm xe, để lộ đôi chân nõn nà mềm mại của nữ nhân trong xe, làn da trắng mịn căng mọng khiến người ta hận không thể đi lên liếm láp hôn hít..
Đáng tiếc nàng không phải kỹ nữ lầu xanh, nếu không có tích góp cả năm tiền lương hắn cũng muốn hưởng thụ một lần.
Mã phu nhìn bọn họ thèm muốn chảy nước miếng thì khinh thường, nếu biết người bên trong là phu nhân mà công tử nhà họ đặt trên đầu quả tim thì họ còn có gan dùng ánh mắt đê tiện đó để nhìn không?
Chúc Anh Đài bị lăn lộn, lật qua lật lại thao hết lần này đến lần khác, nam nhân trên người nàng dường như muốn bù đắp hơn mười mấy ngày không làm, điên cuồng dùng côn thịt thô to quất vào huyệt thịt mềm mại của nàng,
“Từ bỏ… Ưm…”
Nàng khóc lóc, muốn bò ra để khỏi xiềng xích của nam nhân nhưng lại bị kéo lại và thao lộng.
Bụng nhỏ co rút lại cuối cùng cũng giúp nàng khôi phục thần trí một chút, nàng vẫn đang mang thai và không thể động. phòng!
“Không được.” Hai mắt nữ nhân ngấn lệ, bàn tay nhỏ nhắn yếu ớt đánh vào ngực người nam nhân..
Mã Văn Tài thấy rõ ý kháng cự trên mặt nàng, tim đau như cắt.
Trước đây, khi đối mặt với sự phản kháng của Anh Đài, hắn chỉ cho rằng trong lòng nàng vẫn còn có Lương Sơn Bá, ghét sự ép buộc của hắn nên không muốn gần gũi hắn.
Cuộc cãi vã ngày hôm qua đã đập tan hoàn toàn những ảo tưởng trong lòng hắn. Hóa ra dưới góc nhìn của nàng, hắn hoàn toàn không có một ưu điểm nào.
Mã Văn Tài nhéo eo nàng, da thịt ấm áp, mềm mại như ngọc khiến người ta không thể buông tay.
Hắn luyến tiếc, côn thịt dưới háng vẫn ở trong hoa huyệt nữ nhân hắn yêu, siết chặt đến nỗi hắn muốn đưa hết tinh dịch vào trong tử ©ung ấm áp.
“Anh Đài, thêm một lần nữa được không?” Mã Văn Tài ôm nàng, nhỏ giọng cầu xin.