Lần trước Mumu từng biểu diễn “tách đôi” cho Lộ Dao xem, nhưng không may lại làm cô hoảng sợ, từ đó lủi thủi tự giam mình suốt một thời gian dài.

Lần này, Mumu không cởi đồ như trước nữa mà mặc một bộ vest nhỏ xíu gọn gàng. Ngay cả quần áo cũng “tách ra” thành hai bộ.

Chưa kịp để Lộ Dao phản ứng, hai Mumu đã hành động:
Một bé quay đầu đi tìm khăn, bắt đầu lau dọn cửa hàng. Bé còn lại bò lên bàn làm việc, đôi mắt long lanh nhìn cô đầy chờ mong.

Lộ Dao sững người nhìn một lúc, rồi đột nhiên nảy ra một suy nghĩ:
“Ý em là em có thể phân thân, một thân đi làm nhân viên cửa hàng, một thân học làm nail đúng không?”

Mumu: “Kỉ!”
Chuẩn không cần chỉnh!

Trời ơi, Slime này là bảo vật hiếm có của thế giới dị giới sao? Lộ Dao thầm tuyên bố trong lòng: Slime là loài ma vật đáng yêu nhất từng tồn tại!

“Được rồi! Mumu cũng làm học việc, học chung với Eugenia và Tina.” Lộ Dao mỉm cười tuyên bố.

Harold và Tư Kim đứng một bên đồng loạt bĩu môi:
Tiểu Slime này đúng là biết “giả ngoan” để lấy lòng người!

Sau vài phút rôm rả, Lộ Dao đi tới quầy làm việc. Nhân lúc còn sớm, chưa có khách, cô tranh thủ dạy ba học việc mới một buổi cơ bản nhập môn.

Nội dung bao gồm: Tên gọi và cách sử dụng các loại dụng cụ, phân biệt các dòng móng giả, các loại phụ kiện trang trí, phương pháp sử dụng các loại keo dán… Những thứ này chia thành quá nhiều mục, giải thích từng thứ một là một khối lượng công việc khổng lồ.

Đối với người của thế giới này, việc học những khái niệm hoàn toàn mới này còn khó hơn học nghề ở hiện đại, vì họ thiếu kiến thức nền tảng.

Lộ Dao cố tình giảng thật chậm, vừa nói vừa lấy mẫu móng và vật dụng thật để minh họa trực quan.

Cô cũng chuẩn bị sẵn một bộ dụng cụ luyện tập đơn giản, chính là những món mà cô từng dùng lúc tự học trước kia. Vừa đủ cho ba người luyện tay cơ bản.

Vừa học lý thuyết vừa thực hành sẽ giúp các bạn mới dễ hình dung và nhớ kỹ hơn.

Tina học rất nhanh, trí nhớ xuất sắc, Lộ Dao nói một lần là cô bé gần như nắm hết tên gọi và công dụng của từng món đồ, từ móng giả, keo, đến phụ kiện và bút vẽ.

Eugenia thì có phần căng thẳng hơn, nhưng học cũng rất ổn.
Điểm mạnh của cô là đôi tay khéo léo chỉ cần thao tác vài lần là đã nắm được kỹ thuật cơ bản của bút vẽ. Khi luyện tập trên móng giả, độ đều và lực tay của cô vừa khéo đến mức khiến người ta phải gật gù.

Lộ Dao không nhịn được khen:
“Làm rất tốt đấy!”

Eugenia che giấu sự vui mừng, chỉ mỉm cười thẹn thùng.

Còn Mumu thì thật sự vượt xa mọi kỳ vọng của Lộ Dao. Đừng thấy em ấy nhỏ nhắn mềm nhũn, nhưng cái tay con con ấy lại linh hoạt không tưởng.

Sau khi quan sát cả ba học việc, Lộ Dao kết luận:
Mumu có trí nhớ không thua gì Tina, lại khéo tay chẳng kém Eugenia!

Cô xoa đầu bé Mumu đang tròn vo:
“Mumu xuất sắc lắm!”

Mumu đôi mắt long lanh nước, trong veo như giọt thủy tinh, lập tức vui vẻ kêu:
“Kỉ!”

Lộ Dao mới dạy được nửa bài thì có khách hẹn trước đến là Tiểu Kim Long Kaka và mẹ của cậu bé, Elgar.

Elgar hôm qua đã đến tiệm hẹn lịch, thậm chí còn đến sớm hơn cả Frude và Gaga.

Sau khi hóa thành hình người, Elgar có mái tóc dài xoăn màu vàng kim xinh đẹp, ngũ quan sắc nét và tinh tế, khí chất dịu dàng nền nã.

Cô dắt tay Kaka bước vào tiệm, có vẻ hơi bất đắc dĩ:
“Chủ tiệm, có thể làm luôn cho thằng bé này được không? Nó biết tôi đến đây nên đòi theo bằng được.”

Kaka vẫn còn nước mắt lấm lem trên mặt, rõ ràng mới khóc lóc một trận.

Tiểu Kim Long này đáng yêu vô cùng, Lộ Dao vẫn nhớ ấn tượng lần trước cậu đến rất sâu sắc.

Cô giải thích: nếu không thay đổi kiểu dáng, chỉ cần chuyển bộ nail cũ sang dạng ma pháp thì có thể làm ngay. Nhưng nếu muốn thiết kế mẫu mới, thì phải đặt lịch lại, gần nhất là ngày kia mới có chỗ trống.

Kaka lập tức chọn phương án sửa trực tiếp cậu bé háo hức đến mức không thể đợi thêm phút nào để được sở hữu bộ móng ma pháp.

Lộ Dao liền giao cửa tiệm cho Mumu và hai học việc mới trông coi, còn mình thì dẫn Elgar và Kaka vào phòng nghiên cứu riêng.

Kaka không yêu cầu kiểu dáng phức tạp, nên Lộ Dao ưu tiên làm trước cho cậu.
Khoảng hai tiếng sau, bộ móng ma pháp hoàn thiện.

Kaka vui mừng giơ tay khoe bộ móng mới tinh xảo, chạy ra ngoài tìm Tina tám chuyện. Khi nghe nói Tina đang học việc trong tiệm nail, cậu nhóc còn kinh ngạc đến trợn tròn mắt.

Trong khi đó, trong phòng nghiên cứu, Lộ Dao bắt đầu làm móng cho Elgar.

Elgar là kiểu người yêu thích sự lộng lẫy và tỉ mỉ. Ngay từ hôm qua, cô đã bàn bạc xong kiểu dáng với Lộ Dao và mang đến cả một hộp đá cực tinh cùng vài viên tử tinh thuần chất, trong suốt tuyệt đẹp.

Kiểu móng này khá phức tạp, nên Lộ Dao mất gần bốn tiếng mới hoàn thành.

Đến khi Frude và vợ là Cecil cùng nhau đến tiệm, Lộ Dao vẫn đang ở trong phòng nghiên cứu. Họ đợi nửa tiếng, Elgar mới hoàn thành xong.

Cecil là lần đầu đến tiệm nail, nhưng trước đó đã từng nhìn thấy móng của Gaga nên rất có hứng thú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vừa bước vào phòng, ánh mắt cô lập tức bị Elgar thu hút.

“Bộ móng kia… mới làm xong sao?”

Elgar đang đung đưa mấy ngón tay, bộ móng của cô là một thiết kế dạng hoa đá quý. Những mảnh cực tinh ánh kim nhỏ li ti được ghép khéo léo thành nhụy hoa, xung quanh là những cánh hoa làm từ tử tinh trong suốt, sắc tím nhạt dịu dàng, được ghép lại thành từng cụm hoa nhỏ.

Mỗi ngón tay lại là một hình dáng khác nhau có ngón vẫn là nụ hoa, có ngón thì đã nở rộ lộng lẫy.
Màu tím và ánh kim phối hợp bất ngờ hài hòa, tạo nên khí chất thanh nhã mà nội liễm, vừa vặn tôn lên vẻ đẹp dịu dàng của Elgar.

Elgar vui vẻ nghiêng nghiêng tay, thì thầm với Cecil:
“Chủ tiệm có tay nghề và thẩm mỹ rất hợp gu long tộc, cứ yên tâm mà đưa yêu cầu.”

Đôi mắt đỏ rực của Cecil như bừng lên lửa, rõ ràng là ban đầu cô chỉ định làm bộ móng đơn giản cho có. Nhưng giờ nhìn thấy bộ móng của Elgar, lòng hiếu thắng lại trỗi dậy mạnh mẽ.

Cô cũng muốn một thiết kế thật lộng lẫy, ít nhất cũng phải ngang ngửa với Elgar!

Cecil xem lướt qua các mẫu, sau đó hỏi Lộ Dao có gợi ý đặc biệt nào không.

Lộ Dao nhìn đôi vợ chồng hỏa long một người tóc đỏ, mắt đỏ rực rỡ, xứng đôi vừa lứa đến mức hài hòa tuyệt đối liền buột miệng nói:
“Hay là hai người làm bộ móng đôi tình nhân nhé?”

“Hở? Móng tình nhân là gì?”
Hai vợ chồng hỏa long tò mò nhìn nhau.

Cả ngày hôm đó, Lộ Dao ngồi lì trong phòng nghiên cứu đến tận khi trời tối mới hoàn thành xong bộ mỹ giáp tình nhân cho vợ chồng Frude và Cecil.

Cả hai rạng rỡ giơ bộ móng lấp lánh ra khỏi cửa, vẻ mặt vô cùng hài lòng.

Lộ Dao thì vừa vươn vai, vừa lười biếng thở dài cảm thán:
Gen của long tộc đúng là đáng nể. Nam thì đẹp trai, nữ thì xinh lộng lẫy, đến cả làm móng đôi cũng không hề “rẻ tiền” chút nào.

Cô xoa bụng, cảm giác đói bất ngờ ập đến như sóng thần sau một ngày làm việc không nghỉ.

Đẩy cửa bước ra khỏi phòng nghiên cứu, cô thấy Tina và Eugenia vẫn đang chăm chỉ luyện tập ở bàn làm việc, còn Mumu thì đứng bên sofa như đang chờ sẵn.

Trên ghế sofa, một thanh niên mặc pháp bào màu bạc đang ngồi ngay ngắn, mái tóc bạc óng ánh buông xuống gọn gàng. Lộ Dao bước chân khựng lại, khẽ nhíu mày:
“Vị này là…?”

Mumu lập tức tiến lại, thì thầm giải thích với cô.

Ban ngày có rất nhiều học sinh từ Học viện Ma pháp đến tiệm làm móng. Vì Lộ Dao đang bận nên chỉ có thể nhận đặt lịch hẹn cho từng người.
Người thanh niên kia nhất quyết đợi đến khi cô ra tiếp, Mumu khuyên thế nào cũng không chịu đi, đành phải ngồi trông bên cạnh suốt từ chiều.

Người đó vẫn ngồi thẳng tắp trên sofa, dù đôi mắt nhắm nghiền, nhưng ngũ quan tuấn tú cùng khí chất thanh cao vẫn khiến người khác khó mà không chú ý.

Lộ Dao tiến lại, ngồi xuống ghế đơn đối diện:
“Anh đến để làm móng sao?”

Người thanh niên khẽ gật đầu: “Ừm.”
Giọng nói dịu dàng, thanh nhã nhưng lại lạnh nhạt một cách khó hiểu.

Lộ Dao cũng gật đầu đáp lại, đi thẳng vào vấn đề:
“Hiện giờ đã qua giờ mở cửa, hôm nay tôi thật sự không thể tiếp thêm khách. Anh có muốn đặt lịch hẹn vào ngày khác không?”

Liên tục làm bốn bộ mỹ giáp ma pháp, cô đã gần như kiệt sức.

Carlos trầm ngâm vài giây rồi gật đầu:
“Được. Bao giờ cô có thời gian?”

Lộ Dao cúi đầu nhìn Mumu, Mumu đã chuẩn bị sẵn cuốn sổ hẹn lịch.

Tốt thật.
Ba ngày tới đều kín lịch.

Ngày mai cô còn phải làm thêm hai bộ mỹ giáp ma pháp nữa, ráng lắm cũng chỉ có thể chen được chút thời gian vào buổi tối.
Nam Cung Tư Uyển

Sau khi cân nhắc kỹ, cô cầm bút rà qua các khung giờ, cuối cùng nói:

“Ngày mai, sau 6 giờ rưỡi tối.”

Chỉ có thể tăng ca thôi.

Carlos lại gật đầu lần nữa:
“Được. Tôi thích màu đen và hoa sen.”

Hoa sen?

Lộ Dao cảm thấy có gì đó lạ lạ, nhưng lúc này bụng đói đến mức không còn đủ sức để suy nghĩ thêm.

Nói xong, Carlos đứng dậy rời khỏi. Bên ngoài tiệm nail đã có hộ vệ chờ sẵn, lập tức hộ tống anh rời khỏi trấn Lục Bảo Thạch.

Tiễn vị khách cuối cùng rời đi, Lộ Dao cầm lấy gói đồ ăn vặt trên bàn nhai lia lịa.
Mumu tinh ý bưng đến một cốc nước ấm.

Có chút đồ lót bụng, tay chân mới dần dần có lại sức.
Lộ Dao quay sang Tina và Eugenia:

“Đóng cửa thôi, hai em cũng về nghỉ đi. Mumu, giúp chị gọi Harold và Tư Kim trong phòng nghỉ ra. Chị mệt lắm rồi, muốn nghỉ một lát.”

Sau khi tiễn nhân viên về hết, Lộ Dao lê tấm thân mệt mỏi đóng cửa tiệm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện