Tịnh Vân lão tổ mượn trận pháp để gia trì, lực lượng tăng lên gấp bội, bà ta đối mặt với Ma Thần, hai tay kết ấn, tiên lực hùng vĩ hóa thành gông xiềng quấn lấy Nhị Ngũ Ma Thần.
Trong núi có phù văn bay lên không ngừng, ngưng kết thành phù văn kiếm dày đặc, trực tiếp bao phủ lấy Nhị Ngũ Ma Thần, cảnh tượng hùng vĩ kia ở phía xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, dãy núi lay động, thiên đường bị kiếm quang bao phủ, Ôn Huyền Âm nhìn vào chiến trường không chớp mắt, Trần Dao không thèm để ý tới Ma Thần, nàng ta yên tĩnh ngồi trong sân.
Ầm!
Trận thạch xung quanh viện tử lập tức vỡ tung, Trần Mục cưỡng ép xông vào viện tử, sức mạnh Hỗn Độn áp chế cấm chế ở nơi này, Ôn Huyền Âm vừa quay người lại đã nhìn thấy kiếm quang chói mắt ập tới, khoảnh khắc nàng ta giơ Tiên Kiếm lên đã bị năng lượng cường ngạnh đánh bay ra ngoài.
Ôn Huyền Âm va vào tường viện, vốn dĩ nàng ta còn nghĩ có thể đấu được vài chiêu với Trần Mục, nhưng vừa chạm mặt đã bị trọng thương, nàng ta ho ra ngụm máu lớn, chật vật đứng dậy.
“Ca!”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Trần Dao hiện lên ý cười, Trần Mục tiến lên ôm lấy tiểu muội, trầm giọng nói: “Là ca ca không tốt, bây giờ ca ca dẫn muội về nhà!”
Ôn Huyền Âm ho khan nói: “Trần Mục, Trần Dao không thuộc về Tiên giới, rời khỏi Thái Thanh Tiên Cung, nàng ta sẽ gặp phải Thiên Đạo phản phệ, ngươi thật sự cho rằng có thể mang nàng ta đi?”
“Chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện thương lượng!”
Ôn Huyền Âm muốn lấy cái này để uy hiếp Trần Mục.
Trần Dao rất suy yếu, nếu như gặp phải Thiên Đạo phản phệ thì sẽ là cửu tử nhất sinh.
Phía trên Thái Thanh Tiên Cung có cấm chế, ngay cả ruồi nhặng cũng khó thoát ra được, chỗ tiến vào còn có Ma Thần và đại năng đang chiến đấu.
Bây giờ Trần Dĩnh kiếm khai Tiên môn, Trần Mục cũng rất khó mang Trần Dao rời đi, trừ khi phá vỡ cấm chế ở chỗ cao, sau đó lại để Dĩnh Dĩnh kiếm khai Tiên môn.
“Hy vọng ngươi có giá trị hơn ta nghĩ!” Trần Mục xuất hiện trước mặt Ôn Huyền Âm trong nháy mắt, sau đó đưa tay phong ấn tu vi của nàng ta.
Ôn Huyền Âm trầm giọng nói: “Trần Mục, cho dù ngươi dùng ta làm thẻ bạc đặt cược thì mấy người sư tôn cũng sẽ không thể nào thả cho các ngươi rời khỏi Thái Thanh Tiên Cung, chỉ cần các ngươi hợp tác với Thái Thanh Tiên Cung thì tất cả mâu thuẫn đều có thể dễ dàng giải quyết.”
Trần Mục lạnh nhạt nói: “Khi các ngươi làm tổn thương muội muội của ta thì tất cả đã muộn rồi.”
Bên ngoài Thái Thanh Tiên Cung, bọn họ vừa khống chế được Nhị Ngũ Ma Thần, bên trong Tiên Cung xảy ra dị biến, Diệp Thanh Huyền lập tức hiểu được có gì đó không ổn: “Không ổn! Là Trần Mục!”
Cường giả của Thái Thanh Tiên Cung bị kinh động.
Trần Mục nhấc chân phải lên sau đó giẫm xuống, mặt đất nứt toác, tường viện sụp đổ, trận thạch xung quanh bị phá vỡ hoàn toàn, tiểu viện bị san thành bình địa.
Có năm vị trưởng lão bao vây lấy Trần Mục, ngoài ra còn có rất nhiều chấp sự tông môn chạy đến.
Năm vị trưởng lão, ba nam hai nữ, bọn họ đều là cường giả cảnh giới Kiếm Thần đỉnh phong.
Đây chính là nội hàm của Thái Thanh Tiên Cung, bọn họ đứng ở năm phương vị khác nhau, tiên lực đan lẫn vào nhau, cùng gây áp lực cho Trần Mục.
Lão giả cầm đầu mặc hắc y, trong mắt mang theo ý cười giễu cợt, nói với vẻ uy hiếp: “Trần Mục, nếu như ngươi thông minh thì đừng ngoan cố chống cự, Thái Thanh Tiên Cung sẽ không bạc đãi ngươi.”
Trần Mục nắm vai của Ôn Huyền Âm, nhàn nhạt nói: “Nàng ta là Thánh nữ của Thái Thanh Tiên Cung, nếu như không muốn nàng ta xảy ra chuyện thì ngoan ngoãn nhường đường.”
Năm vị lão giả hai mặt nhìn nhau, bọn họ biết Trần Mục tuyệt đối có gan ra tay, họ không dám làm bừa, nhưng cũng không có ý định muốn để hai người rời khỏi.
Vùng ngoại vi Thái Thanh Tiên Cung, Tịnh Vân lão tổ lạnh giọng nói: “Để ta áp chế Ma Thần.”
Diệp Thanh Huyền lập tức chạy đến tiểu viện, Trần Mục cũng chú ý thấy Nhị Ngũ Ma Thần đã bị áp chế, còn tưởng rằng Ma Thần có thể làm nhiễu loạn Thái Thanh Tiên Cung, không ngờ bà lão cấp bậc Tiên Vương đã có thể trấn áp hắn ta.
Ở chỗ sâu trong Thái Thanh Tiên Cung còn có tôn quái vật khổng lồ tồn tại, cuộc chiến chỉ vừa mới bắt đầu.
Tuy địch đông ta ít, nhưng đứng sau lưng ca ca trong lòng Trần Dao vẫn rất yên tâm.
Sắc mặt Ôn Huyền Âm rất khó coi, nàng ta không ngờ chính mình lại dễ dàng bị bắt làm tù binh, Diệp Thanh Huyền chạy đến, bà ta híp mắt lại lạnh giọng nói: “Ma Thần này do ngươi dẫn tới?”
“Món quà này ngươi có hài lòng không?” Trần Mục nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh Huyền, trong mắt mang theo sát ý, lần này hắn không chỉ muốn mang muội muội đi mà còn muốn bà ta phải trả giá.
Diệp Thanh Huyền nhàn nhạt nói: “Ngươi dùng Huyền Âm uy hiếp ta cũng vô dụng, nếu như huynh muội các ngươi còn muốn sống thì chỉ có quy phục Thái Thanh Tiên Cung.”
Trần Mục nhìn sang Ôn Huyền Âm, nhàn nhạt nói: “Xem ra ngươi không có giá trị lợi dụng!”
Ôn Huyền Âm trầm giọng nói: “Trần Mục, ngươi vẫn nên đầu hàng đi, không cần phải lưỡng bại câu thương.”
“Á~”
Ôn Huyền Âm lộ vẻ đau khổ.
Ôn Huyền Âm trọng thương được đưa đến phía xa, Diệp Thanh Huyền mang theo các trưởng lão còn lại đồng thời ra tay, Kiếm Tôn và Đại Kiếm Tôn vừa chạy đến đang bày trận ở gần đó.
Trần Mục cầm Thanh Vân kiếm trong tay lao về phía Diệp Thanh Huyền, hắn xuất hiện trước mặt Diệp Thanh Huyền trong nháy mắt, Thanh Vân kiếm bạo phát ra kiếm quang xé toạc không gian.
Diệp Thanh Huyền trừng to mắt, vội vàng vung kiếm lên nhưng lại bị đánh lui, tu vi Kiếm Thần đỉnh phong của nàng ta vậy mà lại không cản nổi, sức lực của Trần Mục còn kinh khủng hơn nhiều so với dự đoán.
“Giúp ta!”
Danh sách chương