" Hi.

Kim Tuệ hôm nay cậu mời tôi đi ăn có chuyện gì, nói đi!"
Khung cảnh quán ăn.
" ờ.

cậu có yêu ai rồi à? " vẻ mặt , ánh mắt nhìn Tiểu My rất nghiêm túc.
"Kim Tuệ.

cậu bị sao vậy, từ hôm đi du lịch về!"cô đặt bàn tay mình lên tay Tuệ, nhìn.
" Cậu trả lời mình đi" vẻ mặt cáo giận.

( quả là cậu đã không còn là của mình sao Tiểu My)
" Không có đâu.

mình vẫn đang chờ một mình anh ấy, dù không biết có kết quả hay không?.

thở dài.
" ừ , tốt" nhìn Tiểu My nở nụ cười hài lòng, ( tôi vẫn còn cơ hội).
##
bên Dĩ Thiên
##
Quyển sách đập mạnh xuống sàn.

" rầm"
" Ba bảo con bao nhiêu lần hả.? Dòng họ nhà ta xưa nay có ơn thì trả, không được vong ơn dù lý do gì, con là hôm nay ức hiếp Uyển Nghi.

để con bé ấm ức khóc với Ba Mẹ con bé.


họ qua đây đòi công đạo cho con bé" tức giận to tiếng
Dĩ Thiên quỳ trước mặt ông và bài dị dòng họ., vẻ mặt không phục.
" con xin lỗi Ba và dòng họ nên đã quỳ ở đây gần nữa tiếng rồi, Ba không thấy đau lòng à".
" Được rồi, ta bó tay với con, ta về phòng đây"
Bước nhanh.
#
##
Quán Bar.
#
Ngộ Diệp ngồi trầm tư, hình ảnh Tiểu My cứ hiện lên trong đầu anh.
" Này người anh em, hôm nay không gọi mấy cô em xinh đẹp của tôi tiếp rượu à?".

Hạn Thương chủ quán bar bạn thân của anh.
" Hạn Thương, tôi hỏi cậu nếu cậu thích một cô gái, mà gặp một lần duy nhất hai năm trước.hôm nay đã gặp lại, câu sẽ làm gì?.

Nghiêm túc .
" ái chà, cô gái nào diễm phúc thế, khiến chàng trai đào hoa phong lưu đợi hai năm vậy.

vừa nói vừa cụng ly với anh.
" Tôi không đùa với cậu" Tức giận.
" thôi thôi, tôi không đùa nữa.

thì cậu theo đuổi người ta nếu người ta chưa có chồng hay bạn trai là được.khó gì đâu, Ngộ Diệp phong lưu đa tình." cười đắc ý.
Ngộ Diệp bỏng trầm mặt, đặt ly rượu đang uống dở xuống bàn, anh bước nhanh ra khỏi quán bar, khiến Hạn Thương ngơ người.
Anh phóng xe nhanh trên đường, rồi dừng lại ở cửa hàng hoa.

mua một bó hoa gói 99 bông hồng đỏ.

" cô gói cho tôi 99 đoá hồng đỏ này".
Anh lái xe tới chỗ làm Tiểu My chờ cô.
#
Cô và tổng biên tập bước ra .
" Truyện của tôi mới 14 chương mà đã có thể phát hành hành rồi sao tổng biên tập Trịnh" nói cười vui vẻ.
(Đó là yêu cầu của chủ tịch tôi đâu dám cãi, chả hiểu tác giả mới ra trường như cô mà được ưu ái thế, phải 20 chương thì mới ký hợp đồng cho xuất bản) nụ cười gượng khinh miệt của tổng biên tập.
" thôi chia tay cô nhé Tiểu My"
" dạ vâng".

( có vẻ cô tổng biên tập này không thích mình) .
#
( chiến xe này quen quen ta) cô nhìn từ dưới bánh xe lên tổng thể chiếc xe.

Bước dần lại gần.

nhìn nhìn.

..vừa thấy khuôn mặt khi hạ kính xe.
" bé con nhìn đủ chưa?" cười trêu.
Anh anh" lắp bắp, nhìn anh giật mình ( hèn gì mình nhìn chiếc xe này quen thế) .
Trên tay một bó hoa hồng đỏ, người mặc sơ mi trắng đơn giản với quần tây đen.Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, nâng lên hôn nhẹ lên mu bàn tay nhỏ bé của cô, trong khi cô chưa hết ngạc nhiên, anh đã đặt vào tay cô bó hoa hồng.

cô ôm lấy hoa mà ngớ người.
" tặng em" cười ấm áp.

" anh anh..

này là ý gì, " cô nhìn thâm dò.
#
Bên trên phòng làm việc Nghiêm Tuấn vô tình nhìn thấy khung cảnh ấy của hai người, mặt anh tối sầm lại.

tay siết chặn, ( họ trở nên thân thiết như vậy., cái tên kia có ý đồ gì với Tiểu My)
" Này Nghiêm Tuấn " Tử Khiêm bước nhanh lại gần.
"Tôi nói cậu bao nhiêu lần rồi có lịch sự gõ cửa không vậy?".

u ám
Anh ta giật mình giơ 2 tay đầu hàng.

miệng lẫm bẩm ( đồ hàn băng như cậu ế đúng rồi, chả vui vẻ với tôi đuợc một tý) .
" Ể ..

cậu làm gì ngoài ban công đấy.? Á...!" Vấp bật thèm ôm chầm lấy Nghiêm Tuấn.

hai anh trai bổng ngượng ngùng hẳn.

vừa hay lúc này Tiểu My và Ngộ Diệp nhìn lên thấy.

họ ngơ người .( ủa họ đang ôm nhau à?.

moẹ ơi không tin được).
( rồi xong tưởng nữ chính ngôn tình ai dè nữa 8 đam mỹ à! ) Trong đầu cô nghĩ thế.
#
" Tử Khiêm cậu có thôi đi không.

? quát lớn.

đẩy ra
" ơ , tôi xin lỗi mạo phạm " cười.
...!Kia không phải Tiểu My sao?, cầu hôn sao? "...
...Tử Khiêm nhìn xuống đường....
" Cầu hôn, cậu nói gì.?" xách cổ áo Tử Khiêm cáo bẩn.


( không thể họ lại)
" Nè cậu có thôi cái trò ức hiếp tôi không.

dù sao tôi cũng là tình địch chân chính của cậu đấy." khiêu khích.
" ủa.

họ đâu rồi Nghiêm Tuấn.

" nhìn xuống., ngó xung quanh.

..
" Cậu.

ủa.

.

đâu rồi.?" không thấy đâu.
#
Phòng ngủ Nghiêm Tuấn
##
Anh nằm trên giường đang đọc truyện tranh do Tiểu My sáng tác.

vẻ không vui.

( từ khi nào em và anh ta., Em ở bên anh ta từ bao giờ?.

chúng ta mới gặp lại sao lại thế này..) tay siết chặt tấm chăn..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện