Sân trường buổi sáng trông trơn Tiểu My đang đi thông dông thì...
Này nhỏ kia đứng lại! tiếng gọi to từ một lũ con gái trong đó đứng đầu nhóm là Uyển Nghi.

Tiểu My tròn mắt nhìn Uyển Nhi trên tay thì đang cầm quyển sách bị ném từ xa vào đầu cô lúc nãy.
"Nè nha điên đủ chưa?"
Tiểu My khó chịu, không biết bao nhiêu lần từ năm lớp tới giờ là lớp 11 rồi.

mà cô vẫn luôn bị Uyển Nghi ức hiếp trêu ghẹo.
Uyển Nghi mặt hung tợn nhìn chằm chằm Tiểu My.
"Nói tao điên hả.

gan mày to rồi con vịt xấu xí!" bây đâu đánh nó cho tao."
Đồng thời tay cô ta cũng giơ để tát vào mặt Tiểu My, vừa lúc đóa 1 cách tay to lớn, thân hình cao ráo đỡ lấy tay của Uyển Nghi, trông lúc Tiểu My đang cúi gầm né dưới thân hình đẹp đóa và trong cái nắng buổi sớm chiếu qua khe lá của tả cây bàng mắt thì lén nhìn trộm mà miệng chả cả nước dãi, kiểu thèm khát độ mê trai cấp độ 7
Bỗng mắt trợn to bừng tỉnh bã vỗ mạnh hai má, thân thì ngồi chồm hổm trong khi mặt vấy ngắn.

cô nghĩ trong đầu chuyện gì đây mày bị quánh hội đồng mà Tiểu My sao lại thành anh hùng cứu mĩ nhân vậy trời, nhìn lại bản thân rồi nghĩ ủa mà mình có điểm nào giống mĩ nhân đâu thôi bỏ ý nghĩ ấy đi thì hơn.
Về phía anh chàng kia chính là Dĩ Thiên con nhà giàu có uy quyền trong nước, có vẻ ngoài Soái ca đốn đổ tim bao nhiêu người con gái mơ làm bạn gái anh ta, IQ đỉnh.

Tính tình ham chơi bị Ông nội phạt từ chuyển trường về gần ông để quản lý.
Dĩ Thiên bất giác nhớ ra Tiểu My liền đảo mắt nhìn xuống bất gặp ánh mắt Tiểu My đang nhìn chằm chằm mình, mặt anh sượng trân nhìn cô.

Cái con nhỏ ngốc này.
"Ể nhỏ kia nhìn đủ chưa?"

"Hì!" Tiểu My nhìn anh ái ngại.
Uyển Nghi khi bị tóm tay thì quát vào mặt Dĩ Thiên.
"Cậu bỏ tay tôi ra!"
Dĩ Thiên nói với bọn người Uyển Nghi.
"Này tay cô đẹp mà có chó mới nắm!"
Tiểu My không nhịn được cười to.
"Thì cậu ta nắm đó, cậu ta là gì trời!"
Anh ta quê nhìn Tiểu My
"Cẩn thận cái miệng của cậu nhá!"
Rồi tiếp tục nói với Uyển Nghi.

Dĩ Thiên là con nhà giàu nên làm gì cũng không ngán ai.
"Tay cô còn đánh người nữa tôi không ngại cho nó lìa khỏi thân đâu!"
"Một đám con gái dỡ hơi đánh một đứa con gái ngon đánh với tôi nè!"
Tụi con gái hóa đá khi câu ổng bảo đánh với ổng.
Tiểu My nghĩ thầm, ông lội ơi ông con trai đánh ông để ông cho mồ xanh cỏ à! Lũ con gái giải tán.
Uyển Nghi quay đi nhưng vẫn ngoái đầu lại nhìn.

Lòng Uyển Nghi đã sao động vì Dĩ Thiên, mọi chuyện rắc rối với Tiểu My càng nặng hơn.
Dĩ Thiên đắc ý khoe chiến tích và cũng như đòi trả ơn từ Tiểu My.
"Nè cô có não không vậy tôi đẹp trai ngời ngời vừa cứu con vịt xấu xí như cô đó nha!"
Chọt chọt ngón trỏ vô trán Tiểu My.
Như để cảm ơn, cô chìa tay ra bắt lấy tay cậu ta.
Thêm bạn như cậu ta cũng tốt sẽ có người bảo vệ mình.
"Vậy tớ với cậu làm bạn."
Dĩ Thiên ngớ người, cậu ta vậy mà dễ làm quen quá.

Trong phút giây anh thấy nụ cười của cô thật toả nắng.
"Được thôi vịt con xấu xí coi như cô biết đâu là thái sơn!"
Nghe từ vịt con xấu xí, cô đượm buồn.
"Ê tôi có tên có tuổi nha gọi gì mà vịt xấu xí."
Cậu ta đảo mắt khom đầu nhìn quanh người cô, tay bấu cằm nghiêng cứu.
"Cô không xấu, sao bị trêu vịt con xấu xí vậy!"
Tiểu My nghẹt lòng.

Cậu ta cũng để ý chuyện đó sao? Đó giờ chỉ có cậu ta giúp mình còn bảo mình không xấu.

Mình cảm thấy được an ủi vậy.
" Tớ không biết"
Bỗng cậu ta choàng tay hai tay chống vào thân cây to sau lưng cô kiểu ôm hết người cô, mặt cậu kề sát vào cô làm cô hoảng dựa xác lưng vào thân cây không dám nhút nhít được luôn, mặt cô ửng đỏ lên có vẻ ngại ngùng.
" Vịt con"
"Cậu bớt trêu tớ, tránh ra!"

Tiểu My khom xuống chui ra khỏi tay cậu ta.

đi khuất xa khỏi tầm mắt cậu ta.
10 phút sau.
Trong lớp 12y6 đang yên tĩnh chờ giáo viên tiết học day, bỗng nhốn nháo khi có một bạn nam mới tới.

cả đám con gái thi nhau tán thưởng.
"wao đẹp trai quá."
"Má ơi lần đầu mê trai."
"Nè qua ngồi với tớ nè."
Cô giáo Thy bước vào.
"Chào các em đây là Dĩ Thiên từ nay sẽ học chung với chúng ta! Em vào chỗ ngồi đi."
Bỗng anh tiếng gần lại bàn của một cô gái đang lấy quyển sách có tựa đề Cưa đổ anh nhé.
Tiểu My che mặt lại tránh cậu ta sẽ chọn chỗ cô ngồi.

Thật ra cô đã trông thấy cậu ta bước vào.

bất ngờ nên che mặt lại, nghĩ trùng hợp vậy sao?
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Cậu ta bước từng bước lại gần cô, đặt cặp xuống ghế, ngồi ngon lành.
"Này vịt ta có duyên đấy, không cần phải cưa đâu tôi tự đổ!"
Tiểu My chợt nhận ra đang đọc cuốn tiểu thuyết do vội che mặt lại nên lấy nó che luôn.
" Này có cưa ai cũng không tới cậu."
[......]
Ngày tháng trôi qua Tiểu My luôn bị Dĩ Thiên trêu chọc và rồi thành đôi bạn thân, dần dần cậu ta bỏ đi tính ăn chơi sài tiền phun phí lúc nào không hay anh mê nhìn nụ cười buổi sớm tới lớp của cô.
Cậu quan tâm cô ây ngủ quên trên bàn học, cái nắm tay vô tư đi ngắm cảnh đêm ở khu vui chơi con nít, chơi những trò trẻ con.
Từ lúc nào Cậu quan tâm cô ấy có thích anh không...!nhiều hình ảnh về cô hiện ra trong đầu anh...
Trong sân trường Dĩ Thiên và Tiểu My đang ôn bài cuối cấp.

Dĩ Thiên ngồi choàng tay sau lưng cô trên thành ghế đá.
Cậu nhìn chầm chầm khuôn mặt dáng vẻ cô chăm chú và cười mỉm 1 mình.


Cô quay qua vô tình bắt gặp
"Này cậu bị gì à cười mình vậy ba"
Dĩ Thiên ngượng, kiếm cớ lãng tránh.
"Nhìn Cậu mặt ngu ngu ấy mà!"
Bỗng từ xa Uyển Nghi chạy tới xen vào giữa chạy tới xen vào giữa .
"Hai người vào học thôi!"
Uyển Nghi luôn bám theo Tiểu My với mục đích để Dĩ Thiên để ý mình.
Uyển Nghi khoát tay Dĩ Thiên bỗng bị cậu ta hắn ra.
"Cô tránh ra"
Tiểu My thấy họ căng thẳng liền nói.
"Ê cậu là con trai người ta đụng vô âu có bầu đâu ba.

Cậu bớt cáu đi không ế chõng ngoe ra đó."
Dĩ Thiên quay qua bỗng khom áp sát mặt Tiểu My nói nhẹ, mặt nghiêm túc.
"Tôi thích cậu đụng tôi thôi hiểu chưa?"
Uyển Nghi nhận ra sự quan tâm đặt biệt của Dĩ Thiên đối với Tiểu My.

Được lắm cô chờ đó đi Tiểu My.
Sau đó họ đã vào lớp.

Sau cùng cuộc thi cuối cấp đã kết thúc,
Cũng như mọi lần họ ăn mừng thi cử đều ra bãi cỏ có khu vui chơi gần trường ngồi trên cỏ ăn uống uyên thuyên....!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện