Gã đàn ông mặt đen bị con dao bầu của tay đàn ông mặt sẹo dọa sợ, vừa né tránh vừa nổi giận quát lên với gã mặt sẹo:

"Mày không tuân theo quy tắc, sau này mày định không hành nghề này nữa sao!!"

Gã mặt sẹo cười khẩy: "Chỉ cần giết mày thì tao chính là đại ca, quy tắc do tao quyết định!"

Gã mặt đen bị dồn tới cửa miếu, bất cẩn giẫm phải tảng đá bên cạnh rồi ngã lăn xuống.

Mắt thấy gã mặt sẹo sắp chém xuống người mình, một bóng đen xuất hiện, trực tiếp đá gã mặt sẹo ngã lăn xuống đất.

Gã mặt đen sốt ruột bước lên phía trước, giật lấy con dao bầu khỏi tay gã mặt sẹo.

Đám đàn em vốn trợn mắt há hốc mồm bên cạnh cũng hoàn hồn, lập tức lao vào đánh nhau với mấy gã áo đen cầm gậy gỗ.

Bọn họ làm nghề này, có thể thấy máu, nhưng quyết không gây ra mạng người, thường đều không được phép dùng đao.

Gã mặt sẹo phá hỏng quy tắc, cho nên đám đàn em hùng hổ, mỗi gậy đều trí mạng, đánh cho mấy tay áo đen không có sức chống trả.

Chỉ năm phút, bọn họ đã quật ngã đám người mặc áo đen.

Sau khi hàng phục gã mặt sẹo, người đàn ông mặt đen đánh gãy hai cánh tay của gã mặt sẹo xong mới hết giận.

Nhìn Tạ Dập Thành còn ở bên cạnh, người mặt sẹo ôm quyền trực tiếp nói với Tạ Dập Thành: "Người anh em, ban nãy cảm ơn nhiều nhé."



Tạ Dập Thành cười cười: "Không có gì, vừa mới đi ngang qua, vào hóng hớt xíu thôi."

Nghe Tạ Dập Thành nói vậy, người đàn ông to con mặt đen kia mới liếc nhìn Tạ Dập Thành từ trên xuống, trong ánh mắt hiện lên vẻ nghi ngờ.

Nửa đêm đi ngang qua đây, không phải mấy tay nằm vùng mà đám cảnh sát xếp vào chứ! Người đàn ông mặt đen cười ha ha, khuôn mặt vờ hiện lên vẻ hàm hậu chất phác: "Người anh em tên là gì? Sống ở đâu? Lần khác để tôi mời cậu uống rượu!"

Tạ Dập Thành đương nhiên hiểu sự nghi ngờ của người đàn ông mặt đen, bèn cau mày nói thẳng với anh ta:

"Anh Hổ, tôi là Tạ Dập Thành đây! Hồi bé chúng ta còn nghịch bùn đất với nhau mà! Chẳng qua sau này anh chuyển đi, anh quên rồi sao?"

Lý Hổ nhướng mày, liếc nhìn Tạ Dập Thành một cái, sau đó chợt nhớ ra, bèn cười to vỗ vai Tạ Dập Thành rồi hỏi:

"Không phải cậu ở công xã Hy Vọng ư? Đến thủ đô lúc nào vậy?"

Tạ Dập Thành cười đáp: "Vợ tôi thi đỗ đại học thủ đô, nên cùng tới đây xem thế nào."

Lý Hổ kéo Tạ Dập Thành vào trong miếu, mang rượu thịt mà mình giấu ở trong miếu ra, còn cười nói với đám đàn em của mình:

"Đây là bạn nối khố, cũng là ân nhân của anh, mấy thằng có thể gọi cậu ấy là anh Thành, sau này nhớ phải kính trọng người ta!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện