Nhóm dịch: Chiêu Anh Các


Edit: Khánh Linh


Beta: Tố Hiên


"Không sai.” Cha Vân nặng nề nói: : "Đương nhiên, nếu như cô suy nghĩ cẩn thận muốn rời khỏi liên minh Z, tôi thề sẽ bảo hộ cho an nguy của cô…”


"Không cần."


"Bang" một tiếng, Diệp Thiều Hoa đặt chén trà lên trên bàn, sau đó đứng dậy hơi chắp tay về phía cha Vân. " Tôi đồng ý với ông, đã quấy rầy rồi."


Nói xong, cô lập tức xoay người rời đi.


Thái độ thoải mái này là chuyện cha Vân dù thế nào cũng không ngờ tới.


Ông ta vốn nghĩ Diệp Thiều Hoa sẽ cầu cầu xin ông ta, nhưng bây giờ. . . lại dễ dàng như vậy?


Cùng lúc đó, nhà họ Diệp phái người đi dò hỏi tin tức của Diệp Thiều Hoa người kia cũng vừa trở về, hắn ta đem đầu đuôi thông tin đã hỏi thăm được báo cho đám người Diệp Khôn nghe.


"Thế nào? Cô ta thực sự có thể trị hết năng lượng bạo loạn trong cơ thể người khác?” Nếu như không phải vì trong đội có rất nhiều người hỏi, Diệp Thiệu Lăng cũng không muốn biết chuyện liên quan tới Diệp Thiều Hoa chút nào.


"Gia chủ, hai vị lão gia, tôi đã hỏi thăm được một số chuyện, nghe nói Lục lão gia cũng kinh ngạc đến mức phải xuống núi." Quản gia nhìn mọi người một cái, giọng nói có phần hạ thấp rất nhiều, " Còn có, vừa rồi lúc tôi muốn đi tìm cô ta có người báo lại, cô ta đã đến Vân gia, là đại đội trưởng Vân Hạo tự mình đến mời cô ta."


"Vân gia? Cô ta vậy mà được đến nhà họ Vân?” Ngón tay Diệp Thiệu Lăng theo bản siết chặt, anh ta nắm chặt vũ khí của mình, nói, “Nếu vậy những lời đồn đại kia là sự thật? Cô ta thật sự quen biết Vân thiếu tướng?"


Dạo này Diệp Thiệu Lăng không biết đã xảy ra chuyện gì, Vân Mặc bên kia không phái trọng trách xuống cho anh ta, gần đây nhất còn gặp chút thất bại.


Người nhà họ Diệp vốn dĩ dựa vào Vân Mặc mới có ngày hôm nay, trên thực tế trong tay cũng không nắm giữ được bao nhiêu quyền lực.


Bị Vân Mặc lạnh lẽo bỏ quên, Vân gia bọn họ ra trước cửa có thể giăng lưới bắt chim.


Trái lại người mà trước kia bọn họ vẫn luôn xem thường chán ghét là Diệp Thiều Hoa lại lên như diều gặp gió, thậm chí bọn họ còn muốn dựa vào cô một chút.


Diệp lão gia còn nhớ cuộc nói chuyện lúc đó của mình và Diệp Thiều Hoa, bây giờ hình như ông ta có thể nghe thấy vài tiếng vả mạnh vào mặt.


"Làm sao bây giờ? Trước kia chúng ta nhiều hay ít cũng nói mấy lời không ra gì với Diệp Thiều Hoa nếu như trong lòng cô ta ghi hận, tùy tiện nói mấy lời, nhiều gia tộc trên liên minh Z đã được cô ta giúp đều sẽ trừng trị chúng ta." Quản gia hít sâu một hơi, đây chẳng phải là quả báo trực tiếp hay sao?


Ai có thể nghĩ tới, một người vốn không đáng chú ý, thậm chí còn là con dâu bị nhà họ Khâu vứt bỏ, là một đứa con gái không cha không mẹ lại có thể trưởng thành như vậy?


"Nhà họ Diệp đâu dễ dàng ngã xuống thế”, Người đứng đầu nhà họ Diệp lại vô cùng tự tin, " Vân thiếu tướng lúc trước đã chọn nhà họ Diệp chúng ta, chứng tỏ chúng ta có chỗ hơn người, một đôi lời của cô ta làm sao có thể lập tức gây xích mích, có điều Diệp Thiều Hoa bên kia cũng có những thứ không thể đánh mất, Khôn nhi, Thiệu Lăng, các con tìm thời điểm thích hợp, mua mấy món quà mà con gái thích, còn có, mang theo di vật của anh trai ta đến gặp nó, mọi chuyện liền đơn giản rồi.”


Nghe thấy người nhà họ Diệp thảo luận về em gái mình, trong lòng Diệp Thiệu Lăng vô cùng khó chịu, anh ta nhân lúc mọi người không để ý chạy ra ngoài.


Người nhà họ Diệp nghĩ rất đẹp.


Nhưng bọn họ lại không nghĩ rằng, lúc người nhà họ Diệp muốn liếm láp chỗ tốt đến tìm Diệp Thiều Hoa, thì bị Thư Mạn "Phanh" một tiếng đóng cửa lại ngay trước mặt họ, “Cái gì mà anh trai của Thiều Hoa, tại sao tôi lại không biết bạn ấy còn có một người anh trai?"


Khoảng thời gian này, người tìm gặp Diệp Thiều Hoa rất nhiều, việc người nhà họ Diệp ầm ĩ thành chuyện cười mọi người đều biết.


"Diệp Thiều Hoa. . ." Người đứng đầu nhà họ Diệp nhận được tin tức này, sắc mặt trở nên đen thui, “Cho cô ta thể diện mà cô ta không cần, người đến, mời gia chủ của Mạnh gia tới đây cho ta."


Cũng không thể trách tại sao người đứng đầu nhà họ Diệp lại coi thường Diệp Thiều Hoa như vậy, chủ yếu là vì Diệp Thiều Hoa sau lần làm ra những hành động kia thì biến mất không thấy tăm hơi, không có bất kỳ động tĩnh lớn nào.


"Nhà họ Vân bên kia. . ." Mấy người họ Mạnh mặc dù cũng hận không thể khiến cho Diệp Thiều Hoa lập tức biến mất, nhưng vẫn luôn kiêng kỵ nhà họ Vân.


Nghe đến đó, Diệp Thiệu Lăng lên tiếng, " Điều này ngài không cần lo lắng, gần đây quân đoàn số một đang đối phó với một tổ chức liên minh hacker thần bí bỗng nhiên xuất hiện, làm sao có thời gian quan tâm đến mấy người bọn họ."


Diệp Thiệu Lăng là người của quân đoàn số một tiếng tăm lừng lẫy, gia chủ nhà họ Mạnh rất tín nhiệm đối với lời nói của anh ta.


Mặc dù có chút hiếu kỳ với tổ chức thần bí trong miệng anh ta, nhưng trước mắt chuyện quan trọng nhất là xử lý Diệp Thiều Hoa.


Người của Liên minh Z vẫn chờ hành động của nhà họ Mạnh, đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được.


Diệp Thiều Hoa không phát triển nhiều thế lực ở liên minh Z, chỉ để Thư Mạn và Tư Đặc kín đáo trông cửa, hai người này quả thật rất biết điều, không gây ra vấn đề gì, cho đến khi người nhà họ Mạnh và tầng lớp cao nhất của liên minh đánh tiếng chào hỏi, tùy tiện dùng một lý do muốn tịch thu đồ trong phòng thí nghiệm của bọn họ.


Những thứ này đều là tâm huyết của Diệp Thiều Hoa, các y sĩ trong phòng thí nghiệm vô cùng hoảng loạn tìm Thư Mạn, " Thư tiểu thư, làm sao bây giờ, ngài có thể liên lạc với Diệp tiểu thư không?"


Thư Mạn đã nghe Tư Đặc kể lại chuyện, cô không có một chút kinh sợ nào, các y sĩ thấy hình như trên mặt cô còn có bóng dáng của Diệp Thiều Hoa, " Không có chuyện gì, cứ để bọn họ tới đi."


“Tại sao cô lại không gấp chút nào thế?" Các y sĩ muốn khóc, đây đều là tâm huyết của bọn họ. " Nhanh liên lạc với Diệp tiểu thư đi chứ!"


"Gấp cái gì?" Tư Đặc từ ngoài đẩy cửa đi vào, nghe thấy lời nói của y sĩ, cười híp mắt nói: "Những người này dám động thủ, tôi xin cam đoan để bọn họ một đi không trở lại."


Cùng lúc đó, nhà họ Khâu cũng biết hành động của nhà họ Mạnh.


Sau khi bị Diệp Thiều Hoa làm bẽ mặt một lần, Khâu Tử Đình liền ghi hận trong lòng, trước mắt nhìn thấy tin tức trên tinh võng, thì không khỏi cười to, " Xem đi, báo ứng đến rồi, cho rằng liên minh Z là chỗ cô ta muốn đắc tội là có thể đắc tội sao?"


Mạnh Vũ Thần thấy dáng vẻ thất thần của Khâu Tử Phàm, lo lắng nói, “Thiều Hoa tốt xấu gì cũng đã từng là người nhà họ Khâu, mọi người có thể hay không. . ."


"Cô ta làm sao được tính là người nhà họ Khâu, cô ta chỉ là. . ." Khâu Tử Đình nói được một nửa, thì dừng lại giữa chừng, " Yên tâm đi, chị Mạnh, cô ta tuyệt đối sẽ không lay động được vị trí của chị, nhà họ Khâu cũng tuyệt đối không nhúng tay vào để cứu cô ta."


Nghe thấy câu này, Mạnh Vũ Thần thả lỏng nở nụ cười, mặc dù cô ta hiếu kỳ với lời nói còn chưa xong của Khâu Tử Đình, nhưng cũng không hỏi nhiều nữa.


Mạnh Vũ Thần và Khâu Tử Đình vẫn luôn ở nhà họ Khâu xem tin tức của Diệp Thiều Hoa.


Hai người chăm chú tin tức của Diệp Thiều Hoa, thế nhưng sau hôm đó trên tinh võng tất cả tin tức dường như đều bị phong toả, hai người dù có tìm kiếm thế nào cũng không ra.


Khâu Tử Đình không thể làm gì khác phải để vệ sĩ trong nhà đi ra ngoài hỏi thăm.


"Chị Mạnh, Diệp Thiều Hoa lần này chạy trời không khỏi nắng, người nhà họ Diệp và người nhà họ Mạnh hai nhà liên thủ, hơn nữa còn có cả người của tầng lớp thượng lưu." Khâu Tử Đình an ủi Mạnh Vũ Thần.


Mạnh Vũ Thần rất tán thành.


Vừa vặn lúc này, vệ sĩ ra ngoài đã trở về, vẻ mặt rất hoang mang lại có chút chết lặng.


"Thế nào? Diệp Thiều Hoa có phải đã chạy trối chết rồi không?" Khâu Tử Đình sốt ruột hỏi.


Nhưng mà cô ta không đợi được tin tức Diệp Thiều Hoa chạy trối chết khóc ròng mà mình muốn, trái lại còn nhận được tin tức mà cô ta vô cùng khiếp sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện