Editor: Tieen
Cửu Thiên Tuế rất tò mò về kế hoạch tiếp theo của Tô Mộc.
Một kiếp này so với kiếp trước khác biệt quá lớn, ký chủ thế mà nhận ra sớm hơn hệ thống nó, thật sự mất mặt hệ thống a, quá mất mặt...
Còn có điều ít người biết ở kiếp trước, là huynh đệ của Thái Tử, mặc dù Thái Tử là người kế vị, nhưng cũng chịu sự che chở của Thập Thất hoàng tử, biến hóa kiếp này, cũng quá lớn.
Cửu Thiên Tuế mơ hồ cảm thấy chính mình hiểu được cái gì.
【 Ký, ký chủ, những việc này sẽ không phải là do Thập Thất hoàng tử làm đi? 】
【 Điều này cũng rất có lý, Thập Thất hoàng tử là hoàng huynh của Thái Tử, người đứng bên cạnh Thái Tử, vì hắn thanh trừ tất cả trở ngại, để Thái Tử thuận lợi kế vị. 】
【 Ký chủ, bổn hệ thống nói có đúng không? 】
Hừ hừ ~ chút sự tình này, một hệ thống cao cấp như nó, chỉ một giây là có thể nghĩ thông suốt mọi việc.
Tô Mộc cười khẽ, nhớ tới nam nhân vô cùng nguy hiểm kia, mở miệng: "Mi quá ngây thơ rồi."
Nếu mọi chuyện đơn giản như vậy, liền dễ dàng xử lí.
Cửu Thiên Tuế:【 Vậy ký chủ nói xem, chuyện là như thế nào? 】
"Được thôi!?"
【 Năm tích phân, bổn hệ thống không có nhiều hơn, ký chủ thích nói hay không thì tùy. 】
"Tạm biệt."
Năm tích phân không đủ nhét kẽ răng nữa, không cần.
Cuộc thương lượng giữa Cửu Thiên Tuế và Tô Mộc cuối cùng cũng kết thúc, mà hai bên không ai chịu thỏa hiệp.
Cửu Thiên Tuế khóc thút thít, khi nào nó mới có thể trên cơ ký chủ được a.
-
Có Thanh Thời ở đây, thương thế của Vân Lâm được khống chế.
Cửu Huyền cũng bị băng bó kín mít, để nhanh chóng hồi phục, mỗi lần nhìn thấy Tô Mộc, cái đuôi không động đậy được, chỉ có thể dùng hai mắt to đen trắng tinh tường nhìn Tô Mộc.
Mỗi ngày, Vân Linh đều canh giữ bên cạnh Vân Lâm còn đang hôn mê, đáy mắt tràn đầy đau thương.
Mạng lưới tình báo của Tô Mộc hoạt động tích cực, tình huống bên Thập Thất hoàng tử, chỉ có thể thăm do mặt ngoài, cùng Cửu Thiên Tuế biết cũng không khác biệt lắm.
Sau khi tướng quân phủ rơi đài, nước láng giềng Nam Lương lập tức phát động tấn công.
Biên cảnh Long Thần quốc đột nhiên bị tập kích, cùng với không có thiếu tướng canh giữ, nên nhanh chóng sụp đổ.
Bá tánh ở biên cảnh khổ không nói nổi, đương kim Thánh Thượng lập tức phái tân tấn tướng quân, chính là Hàn thống lĩnh, mang theo 30 vạn đại quân đuổi tới biên cảnh, tạm thời ổn định tình hình ở biên cảnh.
-
Ba tháng sau.
Vân Lâm khôi phục thương thế, cho dù Thanh Thời dùng dược liệu cùng y thuật tốt nhất, dung mạo ban đầu của hắn cũng không trở lại được.
Nhìn gương mặt xa lạ trước mặt này, Vân Lâm nhăn mày, từ trong gương thấy được Tô Mộc vào cửa.
"Tiểu Thu..." Giọng nói khàn khàn, giống như bị ma hạt cát (*).
(*) Ma hạt cát: chắc là như bị cát bay vào cuống họng. (mị cũng không chắc tại không tìm ra)
"Thiếu tướng quân, người không khoẻ." Tô Mộc nhìn nam tử ngồi trước gương, ánh sáng tựa hồ đều bị tối tăm che đậy, toàn thân đều là một cổ hơi thở như thế này.
Cùng với đã lâu không thấy ánh mặt trời, sắc mặt trắng bệch, khá yếu ớt.
Tuy rằng thay đổi hình dạng, nhưng ít ra vẫn còn sống.
Vân Lâm quay đầu lại, nhìn nữ tử trước mặt, đôi mắt xinh đẹp, rõ ràng tràn ngập linh động, nhưng lại không có bất cứ sắc thái gì.
Tiểu Thu, nhưng cũng không phải Tiểu Thu.
Mà hắn cũng không còn là thiếu tướng quân tướng quân phủ.
Dù sao cũng chưa từng nói ra, nữ nhi tình trường, sau này sẽ đem giấu toàn bộ sâu dưới đáy lòng.
Vân Lâm của sau này, phải vì tướng quân phủ báo thù, vì phụ thân báo thù! Hận thù cuồn cuộn trong ánh mắt Vân Lâm, bao phủ mọi ánh sáng.
Tô Mộc nhìn, không nói gì thêm.
Việc khuyên người buông bỏ thù hận, cô làm không được.
Nếu quyết định lựa chọn, thì hãy bước tiếp, cho dù mặt đất đầy chông gai, cũng đừng quay đầu lại...
"Tiểu Thu, ta đã không còn là thiếu tướng quân, sau này, gọi tên của ta đi."
Ánh mắt giãy giụa trong tình cảm nhìn cô, cuối cùng cũng bị bao phủ giữa thù hận.
☆☆☆☆☆
19/12/2021