Quyết định xong việc phá kỉ lục phó bản, Nhất Thế Yêu Nhiêu gọi Tiêu Bang Độc Tấu, nhờ hắn hỗ trợ chuẩn bị các loại trang bị, Tiêu Bang đối với chức nghiệp người chơi nghiên cứu rất kĩ, đối với trang bị hạ phó bản, Yêu Nhiêu đúng là kiến thức không bằng hắn.
[Cương thi học viện ] phó bản hơn cấp 43 không thể tiến vào, Diệp Trần cũng vẫn luyện cấp không ngừng, chờ mấy người Yêu Nhiêu lên đến cấp 43 thì hắn cũng chưa đủ kinh nghiệm lên cấp 44.
Buổi tối sáu người tiếp tục luyện cấp, cũng không có gì đáng nói, Pháp Danh cùng Vô Danh sau khi lên đến cấp 41 đã thừa dịp rảnh rỗi vào buổi sáng học kĩ năng [Vũ tiễn ], nhiều hơn hai kĩ năng phạm vi, giết quái cũng nhanh hơn một chút, nhưng vì vấn đề MP không đủ, nên tốc độ cũng không nhanh hơn là mấy.
Đến tận hơn bốn giờ sáng, mấy người Yêu Nhiêu mới lên đến cấp 43.
- Yêu Nhiêu, người bên kia chuẩn bị trang bị xong chưa ? Sáu người đều đạt cấp 43, đã đến lúc đi hạ phó bản [ Cương thi học viện ]
- Đã chuẩn bị tốt, nhưng vì thời gian quá gấp nên chỉ chuẩn bị được cho mỗi người hai đến ba kiện hoàng kim, còn lại đều là bạch kim.
Nhất Thế Yêu Nhiêu thở dài, trang bị hoàng kim thuộc tính tốt một chút bày ra đã sớm bị người mua đi rồi, lâm thời muốn đủ sáu bộ là không thể thực hiện được.
- Không sao, cũng chỉ cần vậy thôi.
Diệp Trần cũng không quá để ý, chỉ cần không phải nguyên bộ hoàng kim thì thiếu vài món đối với người chơi có thực lực mà nói chỉ là chuyện nhỏ.
- Nhưng mà ta nhớ rõ ở bảng kỉ lục ghi lại mười đội đứng nhất, không có tên nào không mang một thân nguyên bộ hoàng kim, chúng ta phải làm sao a ?
Vô Danh trầm ngâm nói làm Nhất Thế Yêu Nhiêu lâm vào trầm tư.
Trò chơi đã vận hành được hơn năm năm, những công hội lớn đều có thật nhiều bộ trang bị hoàng kim. Khi suất hiện đội ngũ có khả năng đứng top bảng xếp hạng phó bản, bọn họ rất dễ được mặc vào những bộ trang bị đó, vì đoàn đội mà làm nên kì tích.
Trong trò chơi hiện nay, phó bản lớn nhỏ, bảng xếp hạng hầu như đều bị những công hội lớn nhỏ bao trọn, có khi những công hội nhỏ cơ hội chen một chân vào cũng không có.
Dù sao muốn đứng top xếp hạng, đầu tiên là phải lập được một đội ngũ tinh anh, sau đó cho mọi người đeo vào nguyên bộ hoàng kim hoặc cao hơn nữa, càng là cực phẩm càng tốt, những công hội nhỏ làm gì có khả năng để thực hiện điều đó.
Cái tình huống đó đương nhiên là Yêu Nhiêu biết, đứng top phó bản tuy có thể khiến công hội nổi danh, nhưng mà Nhất Thế Yêu Nhiêu biết rằng hiện tại muốn đứng top ở bảng xếp hạng bản sao, khó khăn rất lớn. Đặt nhiều tâm tư vào đây, cũng chỉ làm cho thất vọng lớn hơn mà thôi. Đối với công hội hơn hai trăm người của nàng tác dụng cũng không lớn, trừ khi mấy người có khả năng phó bản nào cũng đứng top, như vậy mới thật sự nổi danh.
Nhưng điều này thực hiện quá khó, Nhất Thế Yêu Nhiêu vừa muốn phá kỉ lục của phó bản vừa muốn luyện cấp bậc thật nhanh tăng lên, sau đó làm cho thế lực sẽ khuếch trương thật nhanh.
Cho nên việc việc đánh hạ phó bản [ Cương thi học viện ], nàng cũng chỉ nghe người ta nói nên nhất thời nảy sinh ý nghĩ đó, nếu không đã chuẩn bị sẵn sang mọi đồ vật này nọ từ trước.
- Đừng quá lo lắng, người khác có trang bị thì chúng ta có kỹ năng, kỹ năng còn so với trang bị hoàng kim còn quý hơn nhiều đấy.
Diệp Trần cười cười động viên, tuy cực phẩm trang bị có gia tăng một ít kỹ năng thêm vào, nhưng mà mấy cái tiểu kỹ năng này đối với việc đánh sâu vào phó bản tác dụng cũng không lớn, thời gian làm lạnh lại dài. Một cái có kỹ năng có khả năng lập lại nhiều lần có khi còn hữu dụng hơn một cái kỹ năng trang bị lâu lâu mới sử dụng được một lần.
Hơn nữa, nếu nói đến trang bị, trên người hắn đang trang bị một kiện trang bị cấp sử thi. Nghĩ lại, ở vượt qua phó bản hơn bốn mươi cấp còn chưa có ai dùng sử thi trang bị được phó bản ghi lại.
- Đúng vậy, ta nghĩ không có đội ngũ nào có kỹ năng cường hãn như đội ngũ chúng ta.
Pháp Danh hưng phấn hô, nhưng mà hắn nói cũng đúng. Trong trò chơi, muốn tìm một đội ngũ hơn bốn mươi cấp có kỹ năng cường hẵn như bọn họ là không có khả năng.
- Giết xong đợt Khô lâu này, trở về thành, mọi người lên diễn đàn xem cách vượt qua phó bản [Cương thi học viện ], trên đó đã hướng dẫn rất tỉ mỉ, rõ ràng, có cái gì còn không hiểu thì ta lại giải thích.
- Được.
….
Đến hơn năm giờ, mọi người đi khỏi Bạch cốt khô lâu mộ viên, Pháp Danh mấy người lên diễn đàn học hỏi, còn Diệp Trần lại muốn đến trang viên thu hoạch mấy loại cậy.
Trên đường đi, Diệp Trần cũng có chút hưng phấn, hẳn là lúc này Phong sào thụ đã thành thục, có thể lấy ra mầm mống.
Một gốc cây thực vật bình thường chia làm mầm mống, nảy mầm, sinh trưởng, trưởng thành và thành thục kì. Đến thành thục kì là có thể thu hoạch, nếu qua thời kì thành thục mà không thu hoạch cây sẽ héo rũ, sẽ không thu hoạch được gì.
Bình thường thành thục kì tồn tại trong vòng mười hai tiếng, cho nên Diệp Trần cũng không lo lắng không thu được gì.
Hệ thống lại nêu lên:
- Hai gốc Phong sào thụ vì nguyên nhân chăm sóc không chu đáo nên không nảy sinh mầm mống.
Nhưng khi vừa tiến vào trang viên, Diệp Trần bị hệ thống dội cho một chậu nước lạnh.
Tuy hắn biết rằng Phong sào thụ nếu không may sẽ không nảy sinh mầm mống, nhưng Diệp Trần lại nghĩ rằng, cho dù không được nhiều lắm, ít nhất cũng phải được hai cái mầm chứ.
Nhưng kết quả là, hai cây Phong sào này, một cái mầm cũng không ra.
Này thật là tự chôn sống mình nha, Diệp Trần tự hỏi từ lúc trồng cây đến nay, có khi nào chăm sóc không tốt a, mà hắn lại còn sử dụng Thần ân chúc phúc vòi để tưới cây, mà cái vòi sen này lại thêm rất nhiều thuộc tính tốt.
- Xem ra làm thế nào để cây mọc ra mầm mống cũng không phải là dễ dàng a.
Kĩ năng [Phong sào thụ ] đến tay rất dễ dàng, Diệp Trần cũng muốn thật nhanh nhìn thấy uy lực của kỹ năng này, nhưng ai ngờ việc thiếu mầm mống gây trở ngại rất lớn.
Diệp Trần đến gần Phong sao thụ, phát hiện mầm mống này đã tiến vào thời kì tái sinh trưởng, cũng chỉ còn biết lắc lắc đầu, tưới cho một ít nước rồi đem các loại cây có thể thu hoạch thu hoạch rồi trồng mới, sau đó rời khỏi trang viên.
Sau đó logout vận động một chút rồi lại login vào trò chơi, không được bao lâu lại nhận được tin tức Yêu Nhiêu bảo hắn đến lấy trang bị.
Buổi sáng khi rời khỏi Bạch cốt khô lâu mộ viên, sáu người đã thống nhất là mười giờ tập trung để lấy trang bị, đồng thời Diệp Trần cũng lưu ý một số chỗ trong phó bản [ Cương thi học viện ]. Sau đó mọi người tự mình quen thuộc với trang bị mới, đến tận chiều, mấy người mới chính thức đi đến đánh hạ phó bản.
- Sớm vậy ?
Thu được tin tức, Diệp Trần nói thầm, lúc này còn sớm, cách thời điểm mười giờ rất xa.
Nhưng giờ cũng không có việc gì, Diệp Trần liền đi tới căn phòng nơi Yêu Nhiêu hẹn gặp.
Bên trong phòng chỉ có một mình Nhất Thế Yêu Nhiêu, đương nhiên là anh Trần nhà mình không khách khí liền cười hắc hắc rồi ngồi xuống ngay cạnh nàng.
Nhất Thế Yêu Nhiêu trừng mắt nhìn hắn, cũng không nói gì.
Diệp Trần thấy vậy, được một tấc tiến thêm một thước, duỗi tay định ôm vào vòng eo nhỏ nhắn của Nhất Thế Yêu Nhiêu, lập tức bị nàng vỗ cho một cái vào đôi vuốt sói, hung tợn trợn mắt nói:
- Làm gì !!!
- Gọi ta tới sớm như vậy không phải là muốn câu đẫn ta sao.
Diệp Trần vẻ mặt ngây thơ vô số tội hỏi, trong đầu hắn nghĩ cũng chỉ có đến thế.
- Ta nhổ vào, ai muốn câu dẫn ngươi, lát nữa ta có công chuyện, ngươi cầm lấy trang bị, lát nữa đưa cho mấy người Pháp Danh mặc.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không biết nói gì, chỉ đảo cặp mắt trắng dã đáp lời.
Nhưng mà Diệp Trần rõ ràng là nhìn thấy hai má nàng khẽ ửng đỏ lên.
Diệp Trần cũng biết đạo lí rèn thép à nhầm sắt lúc còn nóng, không để ý tới sự phản kháng nhỏ bé của Yêu Nhiêu, liền ôm lấy nàng đặt lên trên đùi.
- Hỗn đản.
Yêu Nhiêu đối với hành động này của Diệp Trần rất chi là phẫn nộ, giãy dụa muốn thoát ra, nhưng mà Diệp Trần cũng không hề buông ra. Nhất Thế Yêu Nhiêu giãy dụa không có kết quả gì, đột nhiên ngừng lại ánh mắt gợn sóng đưa tình nhìn Diệp Trần, nàng đưa đôi bờ môi bé nhỏ của mình lên vai Diệp Trần, tiến gần tới gần cổ hắn.
Nàng hé môi ra, hai hàm răng lóe lên, hung hăng cắn một ngụm lên vai Diệp Trần
-AAAAA, nữ nhân này.
Diệp Trần tưởng bở ăn đậu hũ, ai ngờ bị nàng cắn, bàn tay hung hăng chụp vào hai bờ mông của Yêu Nhiêu.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không phải không chịu được nhiệt. Vì thế hai người liền triển khai một hồi cắn bóp đại chiến, từ chỗ ngồi lăn xuống đất rồi lại từ đất biến lên chỗ ngồi.
Đợi đến khi hai người phải dừng lại vì mệt, nhìn nhau mà thở, quần áo Diệp Trần đã không hoàn chỉnh, Nhất Thế Yêu Nhiêu thì phải nói là xuân quang ngoại tiết.
- Siệt, chưa thấy nữ nhân nào hung hãn như ngươi, ai cưới phải ngươi nhất định là xui xẻo mà.
Diệp Trần trừng mắt nhìn Yêu Nhiêu, lần này hắn đã biết sự lợi hại của ma nữ này a.
- Ngươi nên vui mừng vì đây là trò chơi, nếu là hiện thực thì bây giờ ngươi đã không còn trên đời này đâu.
Nhất Thế Yêu Nhiêu không hề yếu thế đáp.
- Hơn nữa ai cưới ta không liên quan tới ngươi!
- Đúng, không phải chuyện của ta, nếu có người cưới nàng thì nàng sẽ trở thành vợ của người khác rồi.(Lời nói hờn giận nên để nàng cho nó máu ).
Diệp Trần trừng hai mắt nói.
Diệp Trần nói những lời này có chút ai oán, nhưng mà, Nhất Thế Yêu Nhiêu nghe xong ngẩn ngơ cả người. Trong trí nhớ của nàng chưa từng có ai nói như vậy cả.
Diệp Trần bất ngờ cười hắc hắc, thân hình nhoáng lên, đè Yêu Nhiêu ngã xuống mặt đất.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không phản kháng, liếc mắt nhìn Diệp Trần. Đúng lúc Diệp Trần cho là nên ra tay thì bất ngờ Yêu Nhiêu lại yêu cầu giao dịch.
Biết là không đùa được, Diệp Trần liền tiếp nhận giao dịch lấy trang bị, sau đó hỏi nhỏ:
- Hôn một chút thôi nhé.(Tin thèng nầy mà được à ).
- Ưm,(do dự-TG ).
Hỏi xong, thấy Yêu Nhiêu có chút do dự, Diệp Trần liền tiên thủ hạ vi cường, lập tức chủ động hôn qua.
Sau một hồi đại chiến kịch liệt, lúc này lại đến hôn môi, quả là nhiều tư vị khác nhau đan xen.
-***, có thuê phòng thật tiện. Nếu là bên ngoài Yêu Nhiêu khẳng định là không đồng ý rồi. Sau phải liên tục mời nàng thuê phòng, chẳng mấy mà ta sẽ ăn cả cái lẫn canh.
- Được rồi, chỉ thế thôi nhé, ta còn có việc phải đi bây giờ.
Đang lúc Diệp Trần còn YY nghĩ thì Yêu Nhiêu đẩy hắn ra, tỏ vẻ muốn đứng lên đi làm công chuyện.
Nhưng lúc này nàng mới phát hỏa, Diệp Trần tranh thủ lúc hôn môi lại sờ sờ hai bờ mông của nàng.
Nàng liếc mắt trừng hắn một cái, bất đắc dĩ nghĩ nghĩ làm sao lúc trước như thế nào trêu vào cái cục nợ này, bây giờ muốn thoát ra cũng không kịp nữa rồi.
Nhất Thế Yêu Nhiêu xuất hiện một tâm tình rất mâu thuẫn, đối với Diệp Trần, nàng nói yêu thì chưa phải bởi vì hai người quen nhau còn chưa đến một tháng, mà không yêu thì tại sao lúc ở bên cạnh hắn, nàng lại không cưỡng được ham thích cùng hắn đùa nghịch. Hai người có chút quan hệ mập mờ như vậy cũng khiến nàng có chút thích ý.
[Cương thi học viện ] phó bản hơn cấp 43 không thể tiến vào, Diệp Trần cũng vẫn luyện cấp không ngừng, chờ mấy người Yêu Nhiêu lên đến cấp 43 thì hắn cũng chưa đủ kinh nghiệm lên cấp 44.
Buổi tối sáu người tiếp tục luyện cấp, cũng không có gì đáng nói, Pháp Danh cùng Vô Danh sau khi lên đến cấp 41 đã thừa dịp rảnh rỗi vào buổi sáng học kĩ năng [Vũ tiễn ], nhiều hơn hai kĩ năng phạm vi, giết quái cũng nhanh hơn một chút, nhưng vì vấn đề MP không đủ, nên tốc độ cũng không nhanh hơn là mấy.
Đến tận hơn bốn giờ sáng, mấy người Yêu Nhiêu mới lên đến cấp 43.
- Yêu Nhiêu, người bên kia chuẩn bị trang bị xong chưa ? Sáu người đều đạt cấp 43, đã đến lúc đi hạ phó bản [ Cương thi học viện ]
- Đã chuẩn bị tốt, nhưng vì thời gian quá gấp nên chỉ chuẩn bị được cho mỗi người hai đến ba kiện hoàng kim, còn lại đều là bạch kim.
Nhất Thế Yêu Nhiêu thở dài, trang bị hoàng kim thuộc tính tốt một chút bày ra đã sớm bị người mua đi rồi, lâm thời muốn đủ sáu bộ là không thể thực hiện được.
- Không sao, cũng chỉ cần vậy thôi.
Diệp Trần cũng không quá để ý, chỉ cần không phải nguyên bộ hoàng kim thì thiếu vài món đối với người chơi có thực lực mà nói chỉ là chuyện nhỏ.
- Nhưng mà ta nhớ rõ ở bảng kỉ lục ghi lại mười đội đứng nhất, không có tên nào không mang một thân nguyên bộ hoàng kim, chúng ta phải làm sao a ?
Vô Danh trầm ngâm nói làm Nhất Thế Yêu Nhiêu lâm vào trầm tư.
Trò chơi đã vận hành được hơn năm năm, những công hội lớn đều có thật nhiều bộ trang bị hoàng kim. Khi suất hiện đội ngũ có khả năng đứng top bảng xếp hạng phó bản, bọn họ rất dễ được mặc vào những bộ trang bị đó, vì đoàn đội mà làm nên kì tích.
Trong trò chơi hiện nay, phó bản lớn nhỏ, bảng xếp hạng hầu như đều bị những công hội lớn nhỏ bao trọn, có khi những công hội nhỏ cơ hội chen một chân vào cũng không có.
Dù sao muốn đứng top xếp hạng, đầu tiên là phải lập được một đội ngũ tinh anh, sau đó cho mọi người đeo vào nguyên bộ hoàng kim hoặc cao hơn nữa, càng là cực phẩm càng tốt, những công hội nhỏ làm gì có khả năng để thực hiện điều đó.
Cái tình huống đó đương nhiên là Yêu Nhiêu biết, đứng top phó bản tuy có thể khiến công hội nổi danh, nhưng mà Nhất Thế Yêu Nhiêu biết rằng hiện tại muốn đứng top ở bảng xếp hạng bản sao, khó khăn rất lớn. Đặt nhiều tâm tư vào đây, cũng chỉ làm cho thất vọng lớn hơn mà thôi. Đối với công hội hơn hai trăm người của nàng tác dụng cũng không lớn, trừ khi mấy người có khả năng phó bản nào cũng đứng top, như vậy mới thật sự nổi danh.
Nhưng điều này thực hiện quá khó, Nhất Thế Yêu Nhiêu vừa muốn phá kỉ lục của phó bản vừa muốn luyện cấp bậc thật nhanh tăng lên, sau đó làm cho thế lực sẽ khuếch trương thật nhanh.
Cho nên việc việc đánh hạ phó bản [ Cương thi học viện ], nàng cũng chỉ nghe người ta nói nên nhất thời nảy sinh ý nghĩ đó, nếu không đã chuẩn bị sẵn sang mọi đồ vật này nọ từ trước.
- Đừng quá lo lắng, người khác có trang bị thì chúng ta có kỹ năng, kỹ năng còn so với trang bị hoàng kim còn quý hơn nhiều đấy.
Diệp Trần cười cười động viên, tuy cực phẩm trang bị có gia tăng một ít kỹ năng thêm vào, nhưng mà mấy cái tiểu kỹ năng này đối với việc đánh sâu vào phó bản tác dụng cũng không lớn, thời gian làm lạnh lại dài. Một cái có kỹ năng có khả năng lập lại nhiều lần có khi còn hữu dụng hơn một cái kỹ năng trang bị lâu lâu mới sử dụng được một lần.
Hơn nữa, nếu nói đến trang bị, trên người hắn đang trang bị một kiện trang bị cấp sử thi. Nghĩ lại, ở vượt qua phó bản hơn bốn mươi cấp còn chưa có ai dùng sử thi trang bị được phó bản ghi lại.
- Đúng vậy, ta nghĩ không có đội ngũ nào có kỹ năng cường hãn như đội ngũ chúng ta.
Pháp Danh hưng phấn hô, nhưng mà hắn nói cũng đúng. Trong trò chơi, muốn tìm một đội ngũ hơn bốn mươi cấp có kỹ năng cường hẵn như bọn họ là không có khả năng.
- Giết xong đợt Khô lâu này, trở về thành, mọi người lên diễn đàn xem cách vượt qua phó bản [Cương thi học viện ], trên đó đã hướng dẫn rất tỉ mỉ, rõ ràng, có cái gì còn không hiểu thì ta lại giải thích.
- Được.
….
Đến hơn năm giờ, mọi người đi khỏi Bạch cốt khô lâu mộ viên, Pháp Danh mấy người lên diễn đàn học hỏi, còn Diệp Trần lại muốn đến trang viên thu hoạch mấy loại cậy.
Trên đường đi, Diệp Trần cũng có chút hưng phấn, hẳn là lúc này Phong sào thụ đã thành thục, có thể lấy ra mầm mống.
Một gốc cây thực vật bình thường chia làm mầm mống, nảy mầm, sinh trưởng, trưởng thành và thành thục kì. Đến thành thục kì là có thể thu hoạch, nếu qua thời kì thành thục mà không thu hoạch cây sẽ héo rũ, sẽ không thu hoạch được gì.
Bình thường thành thục kì tồn tại trong vòng mười hai tiếng, cho nên Diệp Trần cũng không lo lắng không thu được gì.
Hệ thống lại nêu lên:
- Hai gốc Phong sào thụ vì nguyên nhân chăm sóc không chu đáo nên không nảy sinh mầm mống.
Nhưng khi vừa tiến vào trang viên, Diệp Trần bị hệ thống dội cho một chậu nước lạnh.
Tuy hắn biết rằng Phong sào thụ nếu không may sẽ không nảy sinh mầm mống, nhưng Diệp Trần lại nghĩ rằng, cho dù không được nhiều lắm, ít nhất cũng phải được hai cái mầm chứ.
Nhưng kết quả là, hai cây Phong sào này, một cái mầm cũng không ra.
Này thật là tự chôn sống mình nha, Diệp Trần tự hỏi từ lúc trồng cây đến nay, có khi nào chăm sóc không tốt a, mà hắn lại còn sử dụng Thần ân chúc phúc vòi để tưới cây, mà cái vòi sen này lại thêm rất nhiều thuộc tính tốt.
- Xem ra làm thế nào để cây mọc ra mầm mống cũng không phải là dễ dàng a.
Kĩ năng [Phong sào thụ ] đến tay rất dễ dàng, Diệp Trần cũng muốn thật nhanh nhìn thấy uy lực của kỹ năng này, nhưng ai ngờ việc thiếu mầm mống gây trở ngại rất lớn.
Diệp Trần đến gần Phong sao thụ, phát hiện mầm mống này đã tiến vào thời kì tái sinh trưởng, cũng chỉ còn biết lắc lắc đầu, tưới cho một ít nước rồi đem các loại cây có thể thu hoạch thu hoạch rồi trồng mới, sau đó rời khỏi trang viên.
Sau đó logout vận động một chút rồi lại login vào trò chơi, không được bao lâu lại nhận được tin tức Yêu Nhiêu bảo hắn đến lấy trang bị.
Buổi sáng khi rời khỏi Bạch cốt khô lâu mộ viên, sáu người đã thống nhất là mười giờ tập trung để lấy trang bị, đồng thời Diệp Trần cũng lưu ý một số chỗ trong phó bản [ Cương thi học viện ]. Sau đó mọi người tự mình quen thuộc với trang bị mới, đến tận chiều, mấy người mới chính thức đi đến đánh hạ phó bản.
- Sớm vậy ?
Thu được tin tức, Diệp Trần nói thầm, lúc này còn sớm, cách thời điểm mười giờ rất xa.
Nhưng giờ cũng không có việc gì, Diệp Trần liền đi tới căn phòng nơi Yêu Nhiêu hẹn gặp.
Bên trong phòng chỉ có một mình Nhất Thế Yêu Nhiêu, đương nhiên là anh Trần nhà mình không khách khí liền cười hắc hắc rồi ngồi xuống ngay cạnh nàng.
Nhất Thế Yêu Nhiêu trừng mắt nhìn hắn, cũng không nói gì.
Diệp Trần thấy vậy, được một tấc tiến thêm một thước, duỗi tay định ôm vào vòng eo nhỏ nhắn của Nhất Thế Yêu Nhiêu, lập tức bị nàng vỗ cho một cái vào đôi vuốt sói, hung tợn trợn mắt nói:
- Làm gì !!!
- Gọi ta tới sớm như vậy không phải là muốn câu đẫn ta sao.
Diệp Trần vẻ mặt ngây thơ vô số tội hỏi, trong đầu hắn nghĩ cũng chỉ có đến thế.
- Ta nhổ vào, ai muốn câu dẫn ngươi, lát nữa ta có công chuyện, ngươi cầm lấy trang bị, lát nữa đưa cho mấy người Pháp Danh mặc.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không biết nói gì, chỉ đảo cặp mắt trắng dã đáp lời.
Nhưng mà Diệp Trần rõ ràng là nhìn thấy hai má nàng khẽ ửng đỏ lên.
Diệp Trần cũng biết đạo lí rèn thép à nhầm sắt lúc còn nóng, không để ý tới sự phản kháng nhỏ bé của Yêu Nhiêu, liền ôm lấy nàng đặt lên trên đùi.
- Hỗn đản.
Yêu Nhiêu đối với hành động này của Diệp Trần rất chi là phẫn nộ, giãy dụa muốn thoát ra, nhưng mà Diệp Trần cũng không hề buông ra. Nhất Thế Yêu Nhiêu giãy dụa không có kết quả gì, đột nhiên ngừng lại ánh mắt gợn sóng đưa tình nhìn Diệp Trần, nàng đưa đôi bờ môi bé nhỏ của mình lên vai Diệp Trần, tiến gần tới gần cổ hắn.
Nàng hé môi ra, hai hàm răng lóe lên, hung hăng cắn một ngụm lên vai Diệp Trần
-AAAAA, nữ nhân này.
Diệp Trần tưởng bở ăn đậu hũ, ai ngờ bị nàng cắn, bàn tay hung hăng chụp vào hai bờ mông của Yêu Nhiêu.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không phải không chịu được nhiệt. Vì thế hai người liền triển khai một hồi cắn bóp đại chiến, từ chỗ ngồi lăn xuống đất rồi lại từ đất biến lên chỗ ngồi.
Đợi đến khi hai người phải dừng lại vì mệt, nhìn nhau mà thở, quần áo Diệp Trần đã không hoàn chỉnh, Nhất Thế Yêu Nhiêu thì phải nói là xuân quang ngoại tiết.
- Siệt, chưa thấy nữ nhân nào hung hãn như ngươi, ai cưới phải ngươi nhất định là xui xẻo mà.
Diệp Trần trừng mắt nhìn Yêu Nhiêu, lần này hắn đã biết sự lợi hại của ma nữ này a.
- Ngươi nên vui mừng vì đây là trò chơi, nếu là hiện thực thì bây giờ ngươi đã không còn trên đời này đâu.
Nhất Thế Yêu Nhiêu không hề yếu thế đáp.
- Hơn nữa ai cưới ta không liên quan tới ngươi!
- Đúng, không phải chuyện của ta, nếu có người cưới nàng thì nàng sẽ trở thành vợ của người khác rồi.(Lời nói hờn giận nên để nàng cho nó máu ).
Diệp Trần trừng hai mắt nói.
Diệp Trần nói những lời này có chút ai oán, nhưng mà, Nhất Thế Yêu Nhiêu nghe xong ngẩn ngơ cả người. Trong trí nhớ của nàng chưa từng có ai nói như vậy cả.
Diệp Trần bất ngờ cười hắc hắc, thân hình nhoáng lên, đè Yêu Nhiêu ngã xuống mặt đất.
Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng không phản kháng, liếc mắt nhìn Diệp Trần. Đúng lúc Diệp Trần cho là nên ra tay thì bất ngờ Yêu Nhiêu lại yêu cầu giao dịch.
Biết là không đùa được, Diệp Trần liền tiếp nhận giao dịch lấy trang bị, sau đó hỏi nhỏ:
- Hôn một chút thôi nhé.(Tin thèng nầy mà được à ).
- Ưm,(do dự-TG ).
Hỏi xong, thấy Yêu Nhiêu có chút do dự, Diệp Trần liền tiên thủ hạ vi cường, lập tức chủ động hôn qua.
Sau một hồi đại chiến kịch liệt, lúc này lại đến hôn môi, quả là nhiều tư vị khác nhau đan xen.
-***, có thuê phòng thật tiện. Nếu là bên ngoài Yêu Nhiêu khẳng định là không đồng ý rồi. Sau phải liên tục mời nàng thuê phòng, chẳng mấy mà ta sẽ ăn cả cái lẫn canh.
- Được rồi, chỉ thế thôi nhé, ta còn có việc phải đi bây giờ.
Đang lúc Diệp Trần còn YY nghĩ thì Yêu Nhiêu đẩy hắn ra, tỏ vẻ muốn đứng lên đi làm công chuyện.
Nhưng lúc này nàng mới phát hỏa, Diệp Trần tranh thủ lúc hôn môi lại sờ sờ hai bờ mông của nàng.
Nàng liếc mắt trừng hắn một cái, bất đắc dĩ nghĩ nghĩ làm sao lúc trước như thế nào trêu vào cái cục nợ này, bây giờ muốn thoát ra cũng không kịp nữa rồi.
Nhất Thế Yêu Nhiêu xuất hiện một tâm tình rất mâu thuẫn, đối với Diệp Trần, nàng nói yêu thì chưa phải bởi vì hai người quen nhau còn chưa đến một tháng, mà không yêu thì tại sao lúc ở bên cạnh hắn, nàng lại không cưỡng được ham thích cùng hắn đùa nghịch. Hai người có chút quan hệ mập mờ như vậy cũng khiến nàng có chút thích ý.
Danh sách chương