- Hả, bộ xương này cũng là BOSS.

Nhìn hành động của la lỵ tóc vàng làm cho cỗ khô lâu khẽ cử động, bọn người Man Tam Đao choáng váng hai mặt nhìn nhau.

Lúc trước chỉ thấy tiểu la lỵ ngồi trên đùi cỗ khô lâu mọi người chỉ thấy chút quái dị mà thôi, mà cỗ khô lâu cũng chỉ là vật chết, không có một chút biến hóa cho dù bọn họ có ngẫu nhiên tiếp cận trong lúc chiến đấu. Vậy mà giờ tiểu la lỵ lại tìm cổ lão khô lâu làm viện binh.

- Xem ra không sai được.

Diệp Trần hít một hơi lãnh khí nói, tiểu la lỵ tóc vàng đã biến thái như vậy thì gã khô lâu này còn khó đối phó hơn.

Trong lúc mọi người thảo luận, cổ lão khô lâu mở mắt, một đoàn u lam chân hỏa dần dần bùng lên trong hai hốc mắt sâu thẳm, một trận âm thanh “Lạc lạc” thanh thúy truyền ra, xương cốt hắn rung lên nhè nhẹ, một đám tro bụi quanh người cỗ khô lâu dần dần rơi xuống.

Cỗ khô lâu quay đầu, hai mắt u lam lạnh lẽo lướt nhìn chúng nhân, sau đó cúi đầu dịu dàng nhìn tiểu la lỵ đang òa khóc trên đùi mình.

Xương tay khằng khiu vươn lên vuốt nhẹ mái tóc tiểu la lỵ như đang an ủi nàng.

- Kẻ xâm nhập Y La Quốc hèn hạ, các ngươi đều phải chết, Hải Na công chúa do ta, Mạc Lan Đức đại kỵ sĩ thủ hộ.

Sau đó cỗ khô lâu quay đầu nhìn chúng nhân, thanh âm khàn khàn lên tiếng, thanh cự kiếm cắm sâu vào mặt đất được đại thủ mạnh mẽ nhấc lên.

- Hống!

Hai chân dẫm mạnh, Mạc Lan Đức tay cầm cự kiếm nhảy lên cao. Trên không trung, cỗ khô lâu ép xuống như thiên quân vạn mã, điên cuồng chém xuống chúng nhân.

Một đạo kiếm quang màu đen từ cự kiếm thoáng hiện. Đám người Diệp Trần biến sắc, bị chiêu này đánh trúng tuyệt đối là miễu sát.

- Kẻ xâm nhập Y La Quốc? Trong khoảnh khắc, Diệp Trần chợt nhớ tới câu nói của Mạc Lan Đức.

- Đợi chút Mạc Lan Đức kỵ sĩ, chúng ta không phải là kẻ xâm nhập Y La Quốc, chúng ta chỉ là mạo hiểm giả đã không cẩn thận xâm nhập nơi đây.

Kiếm quang màu đen trong tay Mạc Lan Đức sắp đánh xuống, Diệp Trần lớn tiếng hô lớn.

- Không phải kẻ xâm nhập Y La Quốc?

Mạc Lan Đức ngẩn người, cẩn thận nhìn đám Diệp Trần.

Trên không trung, Mạc Lan Đức nhìn đám người Diệp Trần, hai ngọn u lam hỏa diễm trong hốc mắt khô lâu rung động, từng hình ảnh trong quá khứ chậm rãi hiện lên.

Quả thật những người này quả thật khác biệt rất lớn so với địch nhân Y La Quốc.

- Ta nhớ ra rồi… Y La Quốc xâm lấn, ta mang theo Hải Na công chúa chạy trốn tới hoa viên bí mật này. Ta đã hiến dâng thân thể, cùng một Đọa Lạc Thiên Sứ ký kết khế ước làm cho hoa viên này phong ấn đến nay.

Câu chuyện quá khứ chậm rãi nhớ lại, Mạc Lan Đức thì thào tự nói.

- Hiện tại đã bao lâu rồi kể từ khi Y La Quốc tấn công Hải Linh Quốc? Y La Quốc cùng Hải Linh Quốc đánh nhau cuối cùng là ai thắng?

Hoàn toàn nhớ ra chuyện quá khứ, Mạc Lan Đức vội vàng hướng Diệp Trần hỏi.

- Mạc Lan Đức kỵ sĩ, xin lỗi, hiện tại trên thế giới này không có Y La Quốc cùng Hải Linh Quốc, cho nên với vấn đề của ngài chúng ta không thể nào biết được.

Diệp Trần thành thật trả lời. Nơi này quả nhiên có liên quan đến câu chuyện của hai quốc gia, bất quá giống với rất nhiều khu di tích trong trò chơi, đều không nghe nói qua ở bên ngoài, nhưng cũng có thể từ NPC biết được một chút tin tức.

- Đã không còn Hải Linh Quốc? Hải Linh Quốc bị hủy diệt? Điều này sao có thể?

Tuy rằng chỉ là một cỗ khô lâu nhưng thanh âm Mạc Lan Đức cũng trở nên cực kỳ phẫn nộ. Mọi người đều nhận thấy được thần sắc không thể tin trên khuôn mặt hắn.

- Hắc hắc, ta có thể nói cho ngươi đây là sự thật. Không chỉ hai tiểu quốc Y La Quốc và Hải Linh Quốc đã không còn mà kể cả cường quốc nổi tiếng A Ba Đạt vương quốc cũng đã bị tiêu thất trên thế giới này.

Lúc này, bên người Diệp Trần xuất hiện một thân ảnh màu đen.

- Đọa Lạc Thiên Sứ?

Hai ngọn u lam hỏa diễm trong mắt Mạc Lan Đức máy động, nhìn bóng người màu đen xuất hiện bên người Diệp Trần chậm rãi nói.

Hắn đã cùng Đọa Lạc Thiên Sứ ký kết khế ước nên mới có thể để cùng Hải Na công chúa sống trong hoa viên bí mật này, đối với hơi thở của Đọa Lạc Thiên Sứ cũng khá quen thuộc.

- Chỉ là một linh hồn đáng thương mà thôi.

Tác Lỵ Á hắc hắc cười nói.

Bên người Diệp Trần đột nhiên xuất hiện một Đọa Lạc Thiên Sứ, đám người Nhất Thế Yêu Nhiêu cả kinh, ánh mắt nhìn Diệp Trần càng thêm bất đồng.

Trên người gã gia hỏa này có nhiều bí mật như vậy sao.

- A Ba Đạt vương quốc cũng bị hủy diệt? Lời này của ngươi là thật hay giả?

Mạc Lan Đức ngẩn người chậm rãi hỏi.

- Ta đã thành một linh hồn, lừa ngươi có tác dụng gì, nếu không phải thấy hơi thở của ngươi có chút quen thuộc ta cũng chẳng muốn phí khí lực mà mạo hiểm đi ra.

Tác Lỵ Á cười lạnh nói, từ đầu nàng cùng Diệp Trần ký khế ước đến bây giờ lực lượng trên thân đã khác biệt. Trừ khi Diệp Trần sử dụng Thiên Sứ Tàn Tượng triệu hồi nàng bằng không nàng không có bất kỳ năng lực công kích gì, hơn nữa khi xuất hiện cũng sẽ làm Diệp Trần tiêu hao năng lượng hắc ám khi trở về. Nếu không phải trong hoa viên bí mật này còn lưu lại một ít năng lượng Đọa Lạc Thiên Sứ làm nàng cảm thấy quen thuộc đồng thời cũng không cần tiêu hao bao nhiêu năng lượng đã có thể hiện thân thì nàng cũng chẳng muốn xuất hiện.

Mạc Lan Đức nghe Tác Lỵ Á nói, u lam hỏa diễm trong mắt lộ ra thần sắc ngẩn ngơ, sau đó liên tục rung động lên không rõ đang nghĩ gì.

Hệ thông nhắc nhở: Trong đội ngũ các ngươi hãy bầu phiếu lựa chọn một người tin cậy nhất. Một người chỉ được bầu một phiếu, kết quả bỏ phiếu sẽ quyết định phần thưởng của các ngươi, hãy cẩn thận! Trước khi bỏ phiêu hoàn thành, các ngươi không thề nào trao đổi, logout, hay bỏ phiếu trắng, hơn nữa phiếu bầu của ngươi không ai có thể biết được.

Đám người Diệp Trần không dám quấy rầy, một hồi lâu sau tiếng hệ thống chợt vang lên.

Tiếng nói vừa dứt, đám người Diệp Trần lập tức bị bao phủ bởi một đoàn bạch quang, hoàn toàn không thấy động tác hay ánh mắt của người khác, trước mắt bọn họ giống nhau, đều hiện lên một bảng lựa chọn.

Việc này xảy ra, hiển nhiên tỏ vẻ phó bản đã được hoàn thành, có thể tiếp tục câu chuyện hay không hoàn toàn dựa vào kết quả phiếu bầu.

Từ lúc Mạc Lan Đức ngừng tay đến khi cùng bọn họ nói chuyện, Diệp Trần đã biết việc thông quan đã được xác định, chỉ là tốn chút sức lực thuyết phục Mạc Lan Đức mà thôi, không nghĩ tới Tác Lỵ Á xuát hiện nói vài câu làm bọn họ tiết kiệm được không ít thời gian.

Còn về bỏ phiếu, Diệp Trần không nghĩ nhiều trực tiếp viết tên mình lên đó.

Từ tin tức hệ thống nhắc nhở, xem ra người được bỏ phiếu nhiều nhất rất có khả năng đạt được khen thưởng đặc biệt, vì nguyên nhân này nên hắn không rõ đám người Nhất Thế Yêu Nhiêu sẽ lựa chọn như thế nào, bất quá trong đội ngũ hắn không tính là quen thuộc, muốn tín nhiệm ai đó hắn nghĩ chính mình là tốt nhất.

Bỏ phiếu giới hạn trong một phút đồng hồ, một lúc sau kết quả hiện lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện