Editor: Kingofbattle.
"Híz-khà-zzz! "
Giang Hàn hít vào một ngụm khí lạnh.
Thật là mạnh!
Chỉ số này so sánh với mấy trang bị Hoàng Kim khác, có thể gọi là cực phẩm trong cực phẩm, đã thế còn có thêm kỹ năng, mấu chốt nhất chính là......
Có thể tiến giai!
Cũng có nghĩa là, phẩm giai cao nhất của Hắc Ám Khải Giáp cũng không đơn giản dừng lại ở cấp Hoàng Kim, trong phần giới thiệu cũng nhắc tới, ma giáp này trưởng thành cũng với Kiếm Sĩ Hắc Ám, khả năng phát triển của nó là không thể đong đếm được!
Sau đó, Giang Hàn xem xét kỹ năng của Hắc Ám Khải Giáp
【 Uy Chấn Bát Phương】(cấp S): phóng thích ra lực lượng Long Hồn bên trong Hắc Ám Khải Giáp để chấn nhiếp đạo chích, trong vòng trăm thước lấy bản thân làm trung tâm, tạo thành sát thương đối với địch nhân bằng với 100% công kích của bản thân, kẻ địch bị giảm 20% tốc độ di chuyển, giảm 20% tốc độ công kích, duy trì ba giây, thời gian phục hồi: 5 phút!
Đệch con mợ ! Giang Hàn vừa nhìn thấy phần giới thiệu này liền ngây người.
Kỹ năng gây sát thương trên diện rộng, còn giảm thêm tốc đánh và tốc chạy của địch nhân, không hề nghi ngờ, cho dù thuộc tính của Hắc Ám Khải Giáp bị giảm nhiều, nhưng kỹ năng bổ sung này chẳng hề yếu chút nào.
"Hài lòng chưa? " Lạc Nhất có vẻ hứng thú hỏi thăm.
"Hài lòng, cực kỳ hài lòng! "
Giang Hàn gật đầu liên tục, trên khóe miệng không giấu nổi nụ cười : "Bộ áo giáp này rất mạnh, nếu như phải dùng thành ngữ để hình dung, chỉ có thể là bốn chữ kia! "
Lạc Nhất hiếu kỳ hỏi: "Là bốn chữ gì "
Kiên bất khả tồi?
Tường đồng vách sắt?
Hay là không gì phá nổi?
"Đo ni đóng giày! " ( Ý của câu này là trang bị này được làm ra là để dành riêng cho ai đó)
Giang Hàn trực tiếp trang bị Hắc Ám Khải Giáp, nói ra đáp án chính xác.
Lạc Nhất: "......"
Trong lúc nhất thời, hắn có chút không kịp phản ứng.
Đo ni đóng giày, vậy ta tính là thứ gì?
"Tiểu tử ngươi đúng là rất biết nói chuyện. " Lạc Nhất lắc đầu bật cười, biết rõ đối phương chỉ là nói giỡn, hắn cũng không để tâm, "Nếu như Hắc Ám Khải Giáp đã tìm được chủ nhân tiếp theo, ta đây......"
"Chờ một chút! "
Giang Hàn vội vàng ngăn cản đối phương biến mất.
Tuy nói là đối phương đã thân tử đạo tiêu, nhưng linh hồn này nói chuyện rất thanh tỉnh, nhất định có thể giúp hắn giải đáp rất nhiều thắc mắc, hắn làm sao có thể buông tha cơ hội này.
"Còn có chuyện gì? " Lạc Nhất hỏi.
"Thanh kiếm này, ta có thể lấy không? " Giang Hàn chỉ vào thanh kiếm màu đỏ tươi đang cắm dưới mặt đất, bề ngang của thanh kiếm kia chưa đủ một thốn(10cm), phát ra ánh sáng yếu ớt, ẩn chứa sự sắc bén, nhất định là không phải vật phàm.
Hắn hỏi như vậy, là có 2 nguyên nhân.
Một là xuất phát từ lòng tôn kính.
Hai là hoài nghi hệ thống sẽ can thiệp, không cho hắn lấy đi.
"Cái này......"
Lạc Nhất im lặng một hồi, chỉ vào ngọc bội bám đầy bụi trên cổ thi hài: "Dù sao thì thanh bội kiếm này cũng không bằng Hắc Ám Khải Giáp, trải qua biết bao năm tháng ăn mòn, uy năng lúc trước đã không còn, ngươi muốn lấy nó ta cũng không có ý kiến, nhưng ngươi phải mang khối ngọc bội này trả lại cho một vị cô nương. "
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng ngài kích hoạt nhiệm vụ phụ tuyến
[Trả Lại Ngọc Bội], có tiếp nhận hay không?
Nhiệm vụ phụ tuyến!
Giang Hàn nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, tinh thần liền chấn động.
Cho tới hiện tại, những nhiệm vụ mà hắn nhận có thể gọi là "cực kỳ trọng yếu", chỉ có nhiệm vụ chủ tuyến【 Thủ Hộ Tòa Thành U Ám】, những cái khác đều là nhiệm vụ bình thường, có thể nhận và trả một lần nhưng không theo chuỗi.
Mà cái gọi là phụ tuyến, phần lớn là có liên quan tới nhiệm vụ chủ tuyến cùng nội dung cốt truyện, thuộc về phần mở rộng của nhiệm vụ chủ tuyến, hoặc là bổ sung một phần nội dung cốt truyện, nhưng loại nhiệm vụ này cũng không bắt buộc người chơi phải hoàn thành.
"Tốt! "
Giang Hàn lập tức đồng ý.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : ngài nhận được nhiệm vụ [Trả Lại Ngọc Bội]!
[Trả Lại Ngọc Bội] ( độ khó: S)
Giới thiệu sơ qua : mặc dù Kiếm Sĩ Hắc Ám· Lạc Nhất đã chết, nhưng cũng có chuyện khiến hắn khó quên.
Yêu cầu của nhiệm vụ : mời ngài mang ngọc bội trả lại cho chủ nhân trước đây.
Phần thưởng nhiệm vụ : bội kiếm của Lạc Nhất.
"......"
Giang Hàn nhìn lướt qua nội dung nhiệm vụ, chỉ biết câm nín.
Giới thiệu sơ qua rất ngắn, cung cấp tin tức ít đến đáng thương, căn bản là hắn không có chút gợi ý nào.
"Chủ nhân của ngọc bội là ai? " Giang Hàn truy hỏi.
"Ta không biết. " Lạc Nhất lộ vẻ xấu hổ, khó khăn mở miệng: "Ta......Ta cùng nàng chỉ có một đoạn tình duyên ngắn ngủi, thậm chí ngay cả tục danh của nàng cũng không biết......"
Nếu không phải Giang Hàn muốn lấy bội kiếm, kỳ thật hắn cũng không nguyện ý giao ra nhiệm vụ này.
Cho dù Giang Hàn là Kiếm Sĩ Hắc Ám đời tiếp theo, nhưng dù sao cũng là người ngoài, hai người không thân quen gì, hơn nữa yêu cầu của nhiệm vụ dính đến chuyện riêng của hắn, trừ cái đó ra......
Có lẽ nàng đã sớm quên mất, hiện giờ trả lại ngọc bội, có lẽ sẽ khiến nàng nhớ lại chuyện đau lòng.
"Dựa vào thực lực của ngươi, còn không tra được tin tức của đối phương? " Giang Hàn há hốc mồm.
Nếu như Thập Đại Ma Thần còn không tra ra thuộc tính của đối phương, vậy thì mạnh tới mức nào ?
"Dùng biện pháp đặc thù che giấu, hiển lộ bên ngoài chỉ là tên giả. " Lạc Nhất lắc đầu, dường như nghĩ đến cái gì, lại nói tiếp : "Đúng rồi, rất ít người sử dụng loại thủ đoạn thế này, hơn nữa nàng còn sử dụng kiếm, có lẽ là đến từ Kiếm Các! "
"Kiếm Các ở chỗ nào? "
"Dựa theo trí nhớ của ta, Kiếm Các không muốn tham gia tranh đoạt giữa các vị hoàng tử, cho nên lựa chọn Thanh Phong Trấn, đây là nơi rất xa Chủ Thành Siêu Cấp, bọn hắn ẩn thế không ra ngoài. "
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : ngài đạt được tin tức liên quan tới nhiệm vụ phụ tuyến, chủ nhân ngọc bội nằm ở Thanh Phong trấn!
Khá lắm, nếu mình không hỏi thì sẽ chẳng có tin tức liên quan tới nhiệm vụ, "tính khốn kiếp" của trò chơi này vẫn cao như vậy…
Âm thầm mắng chửi một phen, Giang Hàn nói: "Ta đã gia nhập Phe Hắc Ám, phải dùng cách gì tiến vào thành trấn phe Quang Minh mà không bị bại lộ thân phận? "
Đây là vấn đề mấu chốt!
Phải biết rằng, giá trị đầu của hắn đã hơn trăm triệu, đủ loại ban thưởng cũng không phải chỉ dành riêng cho người chơi, NPC cũng có thể đạt được phần thưởng này.
Bởi vậy, một khi hắn bị người khám phá ra thân phận, bất luận là NPC hay là người chơi, đều điên cuồng lấy mạng hắn.
"Không sao. "
Lạc Nhất búng tay, một tia năng lượng màu tím đen từ đầu ngón tay hắn bắn ra, tiến vào giữa trán Giang Hàn: "Ta sẽ truyền thụ cho ngươi một loại thủ đoạn che giấu thân phận. "
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : có học kỹ năng do Lạc Nhất truyền thụ hay không?
"Xác định! "
Chỉ có mấy người ngu mới lựa chọn từ chối, Giang Hàn đồng ý ngay và luôn.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng ngài học được kỹ năng đặc thù[Ẩn Khí Thuật]!
[Ẩn Khí Thuật] (cấp A )
Giới thiệu sơ qua : che dấu khí tức bản thân, là kỹ năng cơ bản của cường giả.
Hiệu quả : che dấu tên gọi cùng chức nghiệp, không thể che giấu thân phận nếu đối phương lớn hơn bản thân 20 cấp.
Thời gian duy trì :một ngày
Thời gian phục hồi : bảy ngày
......
Kỹ năng cực kỳ tốt!
Ngoại trừ mấy vị cao thủ đứng đầu, trước mắt hắn đã vượt xa đám người chơi phải hơn mười cấp, người chơi muốn điều tra tin tức của hắn thì rất khó khăn, tăng thêm Ẩn Khí Thuật này, hắn có thể đường đường chính chính tiến vào thành trấn cấp ba.
Sau khi truyền thụ kỹ năng, linh hồn Lạc Nhất như ẩn như hiện, trở nên yếu ớt dị thường, tựa hồ chuẩn bị tan biến: "Ngươi còn muốn hỏi cái gì ? "
"Ngài biết rõ nguồn gốc của thứ này sao? "
Nghĩ nghĩ, Giang Hàn lấy ra Nguyệt Chi Toái Phiến từ túi đồ.
Có thể giải trừ phong ấn bức tường vô hình, lại giúp hắn thăm dò Trấn Thần Tháp, tất nhiên là Nguyệt Chi Toái Phiến có liên quan tới một vị cường giả nào đó trong Trấn Thần Tháp, làm sao hắn có thể bỏ qua.
"Cái này......Đây là......"
Nhìn thấy Nguyệt Chi Toái Phiến, con ngươi Lạc Nhất đột nhiên co rút, trên mặt ngốc trệ, tâm tình lâm vào khiếp sợ cực độ: "Tại sao ngươi có được thứ này ? ! "
"......Là được một người thần bí tặng cho. "
Giang Hàn suy nghĩ rất nhanh, quyết định không nói ra tên đạo sư là Daniel, để tránh cho Lạc Nhất sinh ra địch ý.
"Tặng cho ? "
Nghe vậy, sắc mặt Lạc Nhất lộ vẻ ngưng trọng: "Xem ra ngươi đã có nhân quả cùng người kia......"
"Ngươi nói người kia là ai? "
Giang Hàn sợ hắn tiếp tục nói úp mở, hy vọng hắn giải thích rõ ràng.
"Nguồn gốc của tất cả hài cốt trong Trấn Thần Tháp, quái vật thần bí khiến cho tất cả chúng ta táng thân ở nơi đây. " Lạc một giải đáp, " Nguyệt Chi Toái Phiến này, là đến từ hắn......"
Nói xong, tàn hồn Lạc Nhất chống đỡ không nổi, hóa thành từng tia sáng li ti, tan biết triệt để giữa không trung.
"......"
Nhìn qua mảnh vỡ phát ra ánh sáng nhu hòa trên tay, trong lòng Giang Hàn như nổi lên sóng to gió lớn.
Daniel, thì ra lúc trước ngươi mạnh như vậy? !
"Híz-khà-zzz! "
Giang Hàn hít vào một ngụm khí lạnh.
Thật là mạnh!
Chỉ số này so sánh với mấy trang bị Hoàng Kim khác, có thể gọi là cực phẩm trong cực phẩm, đã thế còn có thêm kỹ năng, mấu chốt nhất chính là......
Có thể tiến giai!
Cũng có nghĩa là, phẩm giai cao nhất của Hắc Ám Khải Giáp cũng không đơn giản dừng lại ở cấp Hoàng Kim, trong phần giới thiệu cũng nhắc tới, ma giáp này trưởng thành cũng với Kiếm Sĩ Hắc Ám, khả năng phát triển của nó là không thể đong đếm được!
Sau đó, Giang Hàn xem xét kỹ năng của Hắc Ám Khải Giáp
【 Uy Chấn Bát Phương】(cấp S): phóng thích ra lực lượng Long Hồn bên trong Hắc Ám Khải Giáp để chấn nhiếp đạo chích, trong vòng trăm thước lấy bản thân làm trung tâm, tạo thành sát thương đối với địch nhân bằng với 100% công kích của bản thân, kẻ địch bị giảm 20% tốc độ di chuyển, giảm 20% tốc độ công kích, duy trì ba giây, thời gian phục hồi: 5 phút!
Đệch con mợ ! Giang Hàn vừa nhìn thấy phần giới thiệu này liền ngây người.
Kỹ năng gây sát thương trên diện rộng, còn giảm thêm tốc đánh và tốc chạy của địch nhân, không hề nghi ngờ, cho dù thuộc tính của Hắc Ám Khải Giáp bị giảm nhiều, nhưng kỹ năng bổ sung này chẳng hề yếu chút nào.
"Hài lòng chưa? " Lạc Nhất có vẻ hứng thú hỏi thăm.
"Hài lòng, cực kỳ hài lòng! "
Giang Hàn gật đầu liên tục, trên khóe miệng không giấu nổi nụ cười : "Bộ áo giáp này rất mạnh, nếu như phải dùng thành ngữ để hình dung, chỉ có thể là bốn chữ kia! "
Lạc Nhất hiếu kỳ hỏi: "Là bốn chữ gì "
Kiên bất khả tồi?
Tường đồng vách sắt?
Hay là không gì phá nổi?
"Đo ni đóng giày! " ( Ý của câu này là trang bị này được làm ra là để dành riêng cho ai đó)
Giang Hàn trực tiếp trang bị Hắc Ám Khải Giáp, nói ra đáp án chính xác.
Lạc Nhất: "......"
Trong lúc nhất thời, hắn có chút không kịp phản ứng.
Đo ni đóng giày, vậy ta tính là thứ gì?
"Tiểu tử ngươi đúng là rất biết nói chuyện. " Lạc Nhất lắc đầu bật cười, biết rõ đối phương chỉ là nói giỡn, hắn cũng không để tâm, "Nếu như Hắc Ám Khải Giáp đã tìm được chủ nhân tiếp theo, ta đây......"
"Chờ một chút! "
Giang Hàn vội vàng ngăn cản đối phương biến mất.
Tuy nói là đối phương đã thân tử đạo tiêu, nhưng linh hồn này nói chuyện rất thanh tỉnh, nhất định có thể giúp hắn giải đáp rất nhiều thắc mắc, hắn làm sao có thể buông tha cơ hội này.
"Còn có chuyện gì? " Lạc Nhất hỏi.
"Thanh kiếm này, ta có thể lấy không? " Giang Hàn chỉ vào thanh kiếm màu đỏ tươi đang cắm dưới mặt đất, bề ngang của thanh kiếm kia chưa đủ một thốn(10cm), phát ra ánh sáng yếu ớt, ẩn chứa sự sắc bén, nhất định là không phải vật phàm.
Hắn hỏi như vậy, là có 2 nguyên nhân.
Một là xuất phát từ lòng tôn kính.
Hai là hoài nghi hệ thống sẽ can thiệp, không cho hắn lấy đi.
"Cái này......"
Lạc Nhất im lặng một hồi, chỉ vào ngọc bội bám đầy bụi trên cổ thi hài: "Dù sao thì thanh bội kiếm này cũng không bằng Hắc Ám Khải Giáp, trải qua biết bao năm tháng ăn mòn, uy năng lúc trước đã không còn, ngươi muốn lấy nó ta cũng không có ý kiến, nhưng ngươi phải mang khối ngọc bội này trả lại cho một vị cô nương. "
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng ngài kích hoạt nhiệm vụ phụ tuyến
[Trả Lại Ngọc Bội], có tiếp nhận hay không?
Nhiệm vụ phụ tuyến!
Giang Hàn nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, tinh thần liền chấn động.
Cho tới hiện tại, những nhiệm vụ mà hắn nhận có thể gọi là "cực kỳ trọng yếu", chỉ có nhiệm vụ chủ tuyến【 Thủ Hộ Tòa Thành U Ám】, những cái khác đều là nhiệm vụ bình thường, có thể nhận và trả một lần nhưng không theo chuỗi.
Mà cái gọi là phụ tuyến, phần lớn là có liên quan tới nhiệm vụ chủ tuyến cùng nội dung cốt truyện, thuộc về phần mở rộng của nhiệm vụ chủ tuyến, hoặc là bổ sung một phần nội dung cốt truyện, nhưng loại nhiệm vụ này cũng không bắt buộc người chơi phải hoàn thành.
"Tốt! "
Giang Hàn lập tức đồng ý.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : ngài nhận được nhiệm vụ [Trả Lại Ngọc Bội]!
[Trả Lại Ngọc Bội] ( độ khó: S)
Giới thiệu sơ qua : mặc dù Kiếm Sĩ Hắc Ám· Lạc Nhất đã chết, nhưng cũng có chuyện khiến hắn khó quên.
Yêu cầu của nhiệm vụ : mời ngài mang ngọc bội trả lại cho chủ nhân trước đây.
Phần thưởng nhiệm vụ : bội kiếm của Lạc Nhất.
"......"
Giang Hàn nhìn lướt qua nội dung nhiệm vụ, chỉ biết câm nín.
Giới thiệu sơ qua rất ngắn, cung cấp tin tức ít đến đáng thương, căn bản là hắn không có chút gợi ý nào.
"Chủ nhân của ngọc bội là ai? " Giang Hàn truy hỏi.
"Ta không biết. " Lạc Nhất lộ vẻ xấu hổ, khó khăn mở miệng: "Ta......Ta cùng nàng chỉ có một đoạn tình duyên ngắn ngủi, thậm chí ngay cả tục danh của nàng cũng không biết......"
Nếu không phải Giang Hàn muốn lấy bội kiếm, kỳ thật hắn cũng không nguyện ý giao ra nhiệm vụ này.
Cho dù Giang Hàn là Kiếm Sĩ Hắc Ám đời tiếp theo, nhưng dù sao cũng là người ngoài, hai người không thân quen gì, hơn nữa yêu cầu của nhiệm vụ dính đến chuyện riêng của hắn, trừ cái đó ra......
Có lẽ nàng đã sớm quên mất, hiện giờ trả lại ngọc bội, có lẽ sẽ khiến nàng nhớ lại chuyện đau lòng.
"Dựa vào thực lực của ngươi, còn không tra được tin tức của đối phương? " Giang Hàn há hốc mồm.
Nếu như Thập Đại Ma Thần còn không tra ra thuộc tính của đối phương, vậy thì mạnh tới mức nào ?
"Dùng biện pháp đặc thù che giấu, hiển lộ bên ngoài chỉ là tên giả. " Lạc Nhất lắc đầu, dường như nghĩ đến cái gì, lại nói tiếp : "Đúng rồi, rất ít người sử dụng loại thủ đoạn thế này, hơn nữa nàng còn sử dụng kiếm, có lẽ là đến từ Kiếm Các! "
"Kiếm Các ở chỗ nào? "
"Dựa theo trí nhớ của ta, Kiếm Các không muốn tham gia tranh đoạt giữa các vị hoàng tử, cho nên lựa chọn Thanh Phong Trấn, đây là nơi rất xa Chủ Thành Siêu Cấp, bọn hắn ẩn thế không ra ngoài. "
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : ngài đạt được tin tức liên quan tới nhiệm vụ phụ tuyến, chủ nhân ngọc bội nằm ở Thanh Phong trấn!
Khá lắm, nếu mình không hỏi thì sẽ chẳng có tin tức liên quan tới nhiệm vụ, "tính khốn kiếp" của trò chơi này vẫn cao như vậy…
Âm thầm mắng chửi một phen, Giang Hàn nói: "Ta đã gia nhập Phe Hắc Ám, phải dùng cách gì tiến vào thành trấn phe Quang Minh mà không bị bại lộ thân phận? "
Đây là vấn đề mấu chốt!
Phải biết rằng, giá trị đầu của hắn đã hơn trăm triệu, đủ loại ban thưởng cũng không phải chỉ dành riêng cho người chơi, NPC cũng có thể đạt được phần thưởng này.
Bởi vậy, một khi hắn bị người khám phá ra thân phận, bất luận là NPC hay là người chơi, đều điên cuồng lấy mạng hắn.
"Không sao. "
Lạc Nhất búng tay, một tia năng lượng màu tím đen từ đầu ngón tay hắn bắn ra, tiến vào giữa trán Giang Hàn: "Ta sẽ truyền thụ cho ngươi một loại thủ đoạn che giấu thân phận. "
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : có học kỹ năng do Lạc Nhất truyền thụ hay không?
"Xác định! "
Chỉ có mấy người ngu mới lựa chọn từ chối, Giang Hàn đồng ý ngay và luôn.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng ngài học được kỹ năng đặc thù[Ẩn Khí Thuật]!
[Ẩn Khí Thuật] (cấp A )
Giới thiệu sơ qua : che dấu khí tức bản thân, là kỹ năng cơ bản của cường giả.
Hiệu quả : che dấu tên gọi cùng chức nghiệp, không thể che giấu thân phận nếu đối phương lớn hơn bản thân 20 cấp.
Thời gian duy trì :một ngày
Thời gian phục hồi : bảy ngày
......
Kỹ năng cực kỳ tốt!
Ngoại trừ mấy vị cao thủ đứng đầu, trước mắt hắn đã vượt xa đám người chơi phải hơn mười cấp, người chơi muốn điều tra tin tức của hắn thì rất khó khăn, tăng thêm Ẩn Khí Thuật này, hắn có thể đường đường chính chính tiến vào thành trấn cấp ba.
Sau khi truyền thụ kỹ năng, linh hồn Lạc Nhất như ẩn như hiện, trở nên yếu ớt dị thường, tựa hồ chuẩn bị tan biến: "Ngươi còn muốn hỏi cái gì ? "
"Ngài biết rõ nguồn gốc của thứ này sao? "
Nghĩ nghĩ, Giang Hàn lấy ra Nguyệt Chi Toái Phiến từ túi đồ.
Có thể giải trừ phong ấn bức tường vô hình, lại giúp hắn thăm dò Trấn Thần Tháp, tất nhiên là Nguyệt Chi Toái Phiến có liên quan tới một vị cường giả nào đó trong Trấn Thần Tháp, làm sao hắn có thể bỏ qua.
"Cái này......Đây là......"
Nhìn thấy Nguyệt Chi Toái Phiến, con ngươi Lạc Nhất đột nhiên co rút, trên mặt ngốc trệ, tâm tình lâm vào khiếp sợ cực độ: "Tại sao ngươi có được thứ này ? ! "
"......Là được một người thần bí tặng cho. "
Giang Hàn suy nghĩ rất nhanh, quyết định không nói ra tên đạo sư là Daniel, để tránh cho Lạc Nhất sinh ra địch ý.
"Tặng cho ? "
Nghe vậy, sắc mặt Lạc Nhất lộ vẻ ngưng trọng: "Xem ra ngươi đã có nhân quả cùng người kia......"
"Ngươi nói người kia là ai? "
Giang Hàn sợ hắn tiếp tục nói úp mở, hy vọng hắn giải thích rõ ràng.
"Nguồn gốc của tất cả hài cốt trong Trấn Thần Tháp, quái vật thần bí khiến cho tất cả chúng ta táng thân ở nơi đây. " Lạc một giải đáp, " Nguyệt Chi Toái Phiến này, là đến từ hắn......"
Nói xong, tàn hồn Lạc Nhất chống đỡ không nổi, hóa thành từng tia sáng li ti, tan biết triệt để giữa không trung.
"......"
Nhìn qua mảnh vỡ phát ra ánh sáng nhu hòa trên tay, trong lòng Giang Hàn như nổi lên sóng to gió lớn.
Daniel, thì ra lúc trước ngươi mạnh như vậy? !
Danh sách chương