Tiểu bảo bối yên tâm, trẫm sẽ vì cưng mà yêu quý bản thân! Phó bản Tiêu Dao phong trên bản đồ Tiêu Dao lĩnh là bản mãn cấp đoàn đội mười người, trong [Sơn Hà] không tính là cao cấp nhất, nhưng nó là một trong những phó bản quan trọng mà mỗi người chơi mãn cấp cần phải đánh.
Sáu BOSS ở Tiêu Dao phong không rơi bất kì sáo trang đỉnh cấp, nhưng thuộc tính các trang bị rời rạc cao hơn so với thuộc tính sáo trang một ít, chỉ là không có sáo trang gia thành [1]. Cho nên nơi này còn là vùng giao tranh giữa người chơi mãn cấp, trên hết, hai con BOSS cuối cùng của phó bản sẽ rơi xuống mã cụ giúp tăng tốc tốc độ di động của ngựa. Bởi vì tỉ lệ rớt mã cụ quá thấp, khiến rất nhiều người chơi có rất nhiều trang bị cao cấp vẫn tới đây xoát mã cụ mỗi lần CD.
Tiểu Ngư tai nghe Kiều Lân giới thiệu phó bản Tiêu Dao phong, mắt lần theo ngón tay đối phương nhìn sang ngọn núi bên cạnh. Xuyên qua tầng mây mù bao phủ lờ mờ có thể rõ ràng trông thấy tòa kiến trúc trên núi. Từ góc độ bọn họ, Tiêu Dao phong đang lềnh bềnh những phiếm vầng sáng xanh trắng, ở giữa không hề có lục ý vấn vương, phảng phất như dãy núi dưới làn vân vụ ấy không phải là một tòa núi cao. Kiều Lân bảo, đỉnh Tiêu Dao phong quanh năm tuyết đọng, trong phó bản cũng không ngoại lệ. Lần đầu tiên bước vào phó bản cần phải chạy từ chân núi lên đỉnh núi, tiến bản xong có thể khai phá bản đồ phó bản, sau này có thể dùng [Túng Sơn Hà] trực tiếp bay tới cửa phó bản, điều này khiến Tiểu Ngư đau đầu không thôi. Núi cao như thế… phải từng bước một đi lên đó tui phi! Không thể cưỡi ngựa a đói chết thần a!
Trông vẻ mặt chờ mong lập tức chuyển sang rối rắm của Tiểu Ngư, Kiều Lân cười nói: “Cấp 50 có thể điểm kinh mạch, đến lúc đó thể lực sẽ gia tăng, tốc độ chạy và khinh công đều sẽ nhanh hơn, cảm giác mệt nhọc sẽ không còn rõ ràng như bây giờ.”
Tiểu Ngư bị nhìn thấu tâm tư bĩu môi đáp: “Tôi chưa có nói gì hết!” Nghe coi như không tồi, quả nhiên chính mình lo lắng quá nhiều, dù sao đây chỉ là trò chơi nha.
Kiều Lân bệ hạ bật cười: “Đúng đúng đúng, là tôi suy nghĩ nhiều. Đi thôi, một chốc nữa là có thể tới bản đồ Côn Lôn.”
Sau nửa giờ thời gian trò chơi, hai người rốt cuộc đứng ngay bên cạnh bi thạch bản đồ Côn Lôn .Nhớ tới những phong cảnh dọc đường đi cùng với bốn lần nằm chết, Tiểu Ngư có một loại cảm khái muôn vàn. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên tiến nhập bản đồ mãn cấp, nói thật, ngoại trừ đau đớn muốn chết khi tử vong, lượng kinh nghiệm và đồ vật rơi xuống đều tương đối khả quan. Hơn nữa, bản thân cậu cũng hưng phấn vô cùng, nguyên nhân chủ yếu là dọc trên đường đi, Kiều Lân đồng chí đã tiện đường bào đinh hai con gấu lấy được hai cái chân gấu, lại làm thịt thêm năm con quái chủ động Hươu Ba Màu bào ra ba khối thịt hươu. Về phần da gấu, mật gấu, sừng hươu, máu hươu gì đó đều không có bất kì lực hấp dẫn nào với Tiểu Ngư. Cậu vui vẻ là vì cậu cuối cùng có thể làm thử món chân gấu rồi! Phải biết đây là món thức ăn truyền thuyết trước giờ chỉ tồn tại trong sách cổ mà thôi, mấy con gấu kia ngoài hiện thực chính là động vật được sự bảo hộ cao nhất thế giới!
Nhìn Tiểu Ngư vui vẻ sung sướng, Kiều Lân đầu tiên đưa ra yêu cầu: “Hai chân gấu này không thể cho người khác ăn. Làm xong thì hai ta giữ của, biết không?”
Tiểu Ngư dùng sức gật đầu: “Đương nhiên đương nhiên! Tôi căn bản trước giờ chưa từng làm qua, chỗ nào dám để người khác ăn. Để một mình anh làm thực nghiệm là đủ rồi.”
Tay Kiều Lân phết qua chóp mũi Tiểu Ngư một cái: “Cậu yên tâm, đừng nói hệ thống không thiết định vụ tiêu chảy, cho dù một ngày nào đó tại hiện thực cậu đút tôi món đậu chiên ngũ vị tôi cũng ăn cho bằng hết.”
Tại hiện thực… Ba chữ nhẹ nhàng gõ boong vào lòng Tiểu Ngư. Ngẩng đầu nhìn về phía tên đang nhìn chằm chằm mình mỉm cười, cậu đột nhiên cảm thấy thật an ổn. Có lẽ anh ta thật sự nghiêm túc.
Núi Côn Lôn ở bên trái bản đồ Côn Lôn, hai người bọn họ tiến vào góc phải bản đồ còn phải đi thêm một nửa hành trình. Nhưng bởi đây là một đoạn đường không dài không ngắn, bọn họ ngoài ý muốn đụng phải một NPC nhiệm vụ hoạt động Trung thu dã ngoại — Hồng Trạch.
Kỳ thật ngay từ đầu hai người cũng không để ý tới người này nhiều, mỗi một bản đồ đều có không ít NPC, người có buồn chán hơn đi nữa cũng sẽ không gặp ai cũng hỏi bọn họ có nhiệm vụ cho mình hay không, huống chi cả hai đang trên đường hoàn thành nhiệm vụ Đi tìm Ngũ Thải thạch. Sở dĩ phát hiện ra người này có nhiệm vụ, là do vị NPC này thuộc tính chủ động.
Trên người bọn họ có nhiệm vụ “Tìm kiếm Định Thủy châu”, nhưng tình hình cụ thể của nhiệm vụ lại không nói rõ ràng, cho nên Tiểu Ngư vẫn rất ngạc nhiên. Vì thế lúc giữa trưa tìm địa điểm nghỉ ngơi ăn uống, cậu vừa phân tích Ngũ Thải thạch ở khu vực nào vừa càu nhàu cái nhiệm vụ cưỡng chế nhận: “Anh nghĩ Định Thủy châu sẽ ở đâu? Phía nhà game cũng không thể không cho chút manh mối chứ? Chẳng lẽ phải chém sạch đám quái phụ cận sông Lạc?”
Kết quả không đợi Kiều Lân mở miệng, bỗng có một người từ trên cây nhảy xuống, nhanh nhẩu đáp lời Tiểu Ngư: “Các ngươi muốn tìm kiếm Định Thủy châu?”
Hai người bị hoảng sợ, nhưng giây lát liền bình tĩnh.Không phải người chơi, nhìn là biết NPC Định Thủy châu. Tiểu Ngư bèn lộ vẻ mặt tươi cười: “Đúng vậy đúng vậy! Ngài biết thứ đó ở đâu sao?”
Hồng Trạch liên tục than ôi ôi: “Ta vốn là một thợ săn sinh sống dưới chân núi Côn Lôn. Một năm rưỡi trước ngẫu nhiên thấy một đôi chim liền cánh ở Cửu Hồi lĩnh, nên muốn săn bọn nó bán lấy tiền. Kết quả đuổi theo nửa tháng, đuổi mãi tới thành Lạc Dương vẫn không thế bắt được, thế nhưng ta trông thấy bọn chúng phà xuống sông Lạc mổ viên trái cây trơn nhẵn gì đó rồi bay mất. Ta lúc ấy bắn một mũi tên ngay chỉnh giữa đùi nó, nó run rẩy đánh rớt viên trái cây lên trên bờ. Kết quả chim liền cánh không bắt được, xoay người lại nghĩ muốn tìm cái viên tròn bọn chúng ngậm trôi nổi trên mặt nước thì nó cũng biến mất tăm. Sau đó nghe nói sông Lạc lũ lụt liên tục, những người trong làng bảo rằng có người trộm bảo vật sông Lạc, cho nên Hà Bá nổi giận. Cũng có người bảo Định Thủy châu sông Lạc không còn, dẫn tới nạn lũ triền miên. Mặc kệ là nguyên nhân gì, ta cảm thấy mọi thứ đều có liên quan tới mấy con chim liền cánh kia. Nghe người ta đồn rằng, chim liền cánh xuất hiện tất phát lũ lụt, nhất định là chúng nó làm gì đó khiến sông Lạc nổi giận! Nếu các ngươi muốn tìm Định Thủy châu, thì đi giết chúng nó, hẳn sẽ có thu hoạch!”
Cứ như vậy trước mặt hai người xuất hiện nhiệm vụ nhắc nhở: Nhận hay không nhận – Nhiệm vụ “Trên trời liệp sát chim liền cánh”.
Nhìn cái tên nhiệm vụ囧 không chết người không đền mạng này, hai người nhìn thoáng qua nhau, sau đó đều yên lặng lựa chọn nhận.
Căn cứ theo nội dung nhiệm vụ, hai người tại hướng Tây Bắc Cửu Hồi phong Côn Lôn sơn tìm thấy hai con chim liền cánh thoạt nhìn còn cao to hơn cả người. Đương nhiên, bọn họ còn phát hiện những vầng sáng của Ngũ Sắc Thần Thạch đang lềnh bềnh trôi nổi rải rác xung quanh khu vực của chim liền cánh. Lại nói tiếp, tình hình này có thể cho là nhất tiễn song điêu, chỉ là con BOSS dã ngoại này dường như không dễ dàng đối phó. Hơn nữa, dựa theo tình huống cụ thể của nhiệm vụ mà xem, bọn họ cũng không ôm hi vọng sờ thi thể chim liền cánh rồi lấy được Định Thủy châu. Dù sao, nó không phải rơi xuống trên bờ sao.
Bộ dáng chim liền cánh này vẫn có chút dễ nhìn.Lấy thẩm mỹ của con người mà nói, trừ bỏ đôi cánh có vẻ không đối xứng thì những bộ phận đơn lẻ khác rất không tồi. Lông chim đỉnh đầu tương đối xinh đẹp, từ cổ trở lên trên cùng cái đuôi thoạt nhìn như một con khổng tước. Vả lại, một con xanh một con đỏ phối hợp đứng chung với nhau cũng đủ thu hút mắt người. Tuy nói, chim liền cánh chính là hai con chim cùng một chỗ mới có thể triển khai đôi cánh bay lượn trên không trung, ngụ ý rằng vợ chồng đồng tâm có thể làm được tất cả, thế nhưng hai đầu bốn móng to oành đột nhiên xuất hiện trước mặt dĩ nhiên cũng không thể khiến người ta thấy tao nhã tuyệt vời cho nổi. Tiểu Ngư gãi gãi chóp mũi: “Ờ… trực tiếp xông lên đánh?” Nhìn móng vuốt hai con chim giống như móc thép kia, vừa nhìn đã thấy không dễ đối phó rồi a!
Kiều Lân sờ sờ cằm: “Bọn chúng hiện tại đang ở trạng thái công kích, nhất định là phải trực tiếp nhào vô rồi. Nhưng mà, bọn chúng cấp 80 cậu đánh không xi nhê gì đâu, đừng nhúng tay vào, tôi lên giữ chặt bọn nó trước, chờ tôi hô thì cậu bơm máu, thế là được.”
Tiểu Ngư thật sâu cảm thấy bản thân mình bị khinh bỉ, tuy Kiều Lân anh ta nói một chút cũng không sai, cấp bậc của cậu sao có khả năng đối kháng tạo thương tổn đối BOSS dã ngoại 80 cấp chứ, có điều trong lòng vẫn mang theo một chút không bằng lòng, mặc dù là sự thật nhưng cũng đừng huỵch toẹt ra chứ?! “Được rồi. Anh cẩn thận một chút, chúng nó thoạt nhìn rất lợi hại.”
Nghe xong những lời này, Kiều Lân đồng chí lập tức quẳng ánh mắt “dụ hoặc” trắng trợn với Tiểu Ngư: “Tiểu bảo bối yên tâm, trẫm sẽ vì cưng mà yêu quý bản thân!”
Tiểu Ngư vì thế phản tỉnh công năng tràng ruột dạ dày của mình một chốc, sao có thể vì việc nhỏ nhặt này mà cảm thấy muốn nôn chứ? Đây là không tốt, thật không tốt.
Nói con chim liền cánh là con BOSS dã ngoại 80 cấp, không bằng nói bọn chúng là tiểu quái dã ngoại cấp 80. Kiều Lân chỉ dùng kỹ năng kéo cừu hận quái đã tước rớt 1% HP của chim liền cánh. Khá dễ dàng, sau khi Tiểu Ngư thả ba kỹ năng hồi máu liên tục, HP con chim màu xanh liền thấy đáy ngã phịch xuống đất, mà con đỏ còn lại cũng chỉ còn 10%.
Thắng lợi ngay trong tầm mắt, bỗng HP chim đỏ sắp sát vạch 9% thì nó bắt đầu cuồng hóa. BOSS và quái tinh anh trong [Sơn Hà] luôn có tỷ lệ cuồng hóa nhất định. Quái sau cuồng hóa lập tức hồi máu 50%, các công kích và phòng ngự liên quan cũng sẽ gia tăng 50%. Tỷ lệ BOSS dã ngoại cuồng hóa so với trong phó bản cao hơn 5%, nhưng mặc kệ quái cuồng hóa tại địa phương nào, những thứ rơi xuống đều khiến người ta hoan hỉ.Kiều Lân đồng chí thấy chim đỏ đột nhiên cuồng hóa liền vui mừng khôn xiết.
Chỉ tiếc, trời không toại lòng người, khi anh gắng sức lao lực đập con chim đỏ từ 59% xuống còn 9%, chim đỏ lại một lần nữa xuất hiện trạng thái vô địch, sau đó đọc cast “biến thân”.
Trông thấy tình hình lần này, Kiều Lân đồng chí triệt để 囧. Nhịn không được nhỏ giọng mắng mắng một câu: “Mẹ nó đây là troll tổ tông a!” Từ khi [Sơn Hà] Close Beta anh đã bắt đầu tham gia trò chơi, còn chưa bao giờ nghe nói có quái cuồng hóa hai lần. Đây là BUG? Hay là đãi ngộ đặc thù của hoạt động Trung thu? Có điều dù là cái gì anh cũng khá buồn bực. Lần đầu tiên cuồng hóa công kích và phòng ngự gia tăng 50%, lần thứ hai cuồng hóa không phải là gia tăng 100%? Cái này chẳng khác biệt gì với BOSS dã ngoại mãn cấp đi, chính anh đánh tiếp cũng không còn thoải mái như ngay từ đầu, không thể thản nhiên như lúc này.
Kết quả là xuất hồ ý liêu*. Sau khi chim đỏ chấm dứt đọc cast biến thân lần hai thì nó này đột nhiên biến thành một nam tử hồng y ngay trước mặt bọn họ. So với Hà Bá thì bộ dáng nam tử này kém một chút, nhưng nếu bạn nói hắn không đẹp trai cũng là rất không khoa học.
(*)xuất hồ ý liêu: thành ngữ TQ, có nghĩa là “một cách bất ngờ”.
Hồng y nam tử cúi người ôm chim xanh “chết ngắt” dưới đất vào trong ngực, sau đó một người một chim liền hiển thị trạng trái không thể công kích, tâm Tiểu Ngư buông xuống. “Chuyện gì vậy?”
Kiều Lân nhún vai: “Đại khái là nội dung vở kịch. Ey, ta nói, mi là chim đỏ?”
Chim đỏ tiên sinh ngẩng đầu, phẫn hận trừng trừng Kiều Lân, rồi lạnh lùng hừ một tiếng. Ý tứ chính là: Ngươi thuần túy là nói năng nhảm nhí.
Lúc này đổi sang Kiều Lân bệ hạ cảm thấy bản thân bị khinh bỉ: “Hai người không phải trộm đi Định Thủy châu sông Lạc?”
Chim đỏ tiên sinh lúc này mới mở miệng: “Phải thì sao? Không phải thì như thế nào?”
“Phải thì mi hãy nói Định Thủy châu hiện tại đang ở đâu, không phải thì xem như chưa có chuyện gì xảy ra.” Kiều Lân trả lời.
Chim đỏ tiên sinh lạnh lùng hừ một tiếng: “Các ngươi trọng thương thê tử của ta, ta tại sao phải nói cho các ngươi biết Định Thủy châu ở đâu?”
Tiểu Ngư nói: “Chúng tôi tiếp nhận nhiệm vụ thợ săn, mấy người lại là quái hồng danh, chúng tôi không đánh thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ?” Lời nói 100% có lý.
Chim đỏ tiên sinh nhướng mi: “Thợ săn? Thật đáng cười! Vợ chồng chúng ta không làm chuyện thương thiên hại lý. Nếu không phải tên nhân loại kia đuổi giết chúng ta, chúng ta hà tất phải chạy tới sông Lạc? Đừng nhiều lời, mấy tên nhân loại các ngươi trước đến nay đều tham lam. Vì tư dục bản thân mà tàn sát sinh linh vô tội, hủy hoại nơi sinh tồn của chúng ta, ta tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi biết Định Thủy châu ở nơi nào!”
Kỳ thật cân nhắc ngẫm nghĩ xem, lời nói của chim đỏ cũng không hề sai. Nếu thợ săn không liệp sát chúng nó, chúng nó sẽ không trốn đến sông Lạc, không đến sông Lạc thì sao có lũ lụt sông Lạc a! Cho nên xét cho cùng đều là con người tự làm tự chịu thôi. “Nhưng các người tính là bị đuổi giết đi, vì sao phải trộm Định Thủy châu?”
Chim đỏ tiên sinh cười lạnh: “Nực cười! Các ngươi có thể tiếp nhận nhiệm vụ đi giết chúng ta, chúng ta không thể tiếp nhận chỉ lệnh hệ thống đi trộm hạt châu sao?! Nhân loại ngu xuẩn!”
Điều này khiến tập thể Kiều Lân và Tiểu Ngư 囧.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tui luôn luôn cho rằng, những lời chim đỏ tiên sinh nói là vô cùng chân lý.
Chú thích:
[1] Sáo trang gia thành: Mỗi một bộ đồ đều có những kiện trang bị khác nhau, ví dụ như sáo trang bộ gồm mũ, nón, bao tay, tay áo, y phục; hoặc sáo trang trang sức gồm nhẫn, dây chuyền, ngọc bội,v..v… Khi tập hợp đủ những trang bị của sáo trang thì nó sẽ xuất hiện những thuộc tính trang bị mới bổ sung thêm, đó gọi là sáo trang gia thành.
Sáu BOSS ở Tiêu Dao phong không rơi bất kì sáo trang đỉnh cấp, nhưng thuộc tính các trang bị rời rạc cao hơn so với thuộc tính sáo trang một ít, chỉ là không có sáo trang gia thành [1]. Cho nên nơi này còn là vùng giao tranh giữa người chơi mãn cấp, trên hết, hai con BOSS cuối cùng của phó bản sẽ rơi xuống mã cụ giúp tăng tốc tốc độ di động của ngựa. Bởi vì tỉ lệ rớt mã cụ quá thấp, khiến rất nhiều người chơi có rất nhiều trang bị cao cấp vẫn tới đây xoát mã cụ mỗi lần CD.
Tiểu Ngư tai nghe Kiều Lân giới thiệu phó bản Tiêu Dao phong, mắt lần theo ngón tay đối phương nhìn sang ngọn núi bên cạnh. Xuyên qua tầng mây mù bao phủ lờ mờ có thể rõ ràng trông thấy tòa kiến trúc trên núi. Từ góc độ bọn họ, Tiêu Dao phong đang lềnh bềnh những phiếm vầng sáng xanh trắng, ở giữa không hề có lục ý vấn vương, phảng phất như dãy núi dưới làn vân vụ ấy không phải là một tòa núi cao. Kiều Lân bảo, đỉnh Tiêu Dao phong quanh năm tuyết đọng, trong phó bản cũng không ngoại lệ. Lần đầu tiên bước vào phó bản cần phải chạy từ chân núi lên đỉnh núi, tiến bản xong có thể khai phá bản đồ phó bản, sau này có thể dùng [Túng Sơn Hà] trực tiếp bay tới cửa phó bản, điều này khiến Tiểu Ngư đau đầu không thôi. Núi cao như thế… phải từng bước một đi lên đó tui phi! Không thể cưỡi ngựa a đói chết thần a!
Trông vẻ mặt chờ mong lập tức chuyển sang rối rắm của Tiểu Ngư, Kiều Lân cười nói: “Cấp 50 có thể điểm kinh mạch, đến lúc đó thể lực sẽ gia tăng, tốc độ chạy và khinh công đều sẽ nhanh hơn, cảm giác mệt nhọc sẽ không còn rõ ràng như bây giờ.”
Tiểu Ngư bị nhìn thấu tâm tư bĩu môi đáp: “Tôi chưa có nói gì hết!” Nghe coi như không tồi, quả nhiên chính mình lo lắng quá nhiều, dù sao đây chỉ là trò chơi nha.
Kiều Lân bệ hạ bật cười: “Đúng đúng đúng, là tôi suy nghĩ nhiều. Đi thôi, một chốc nữa là có thể tới bản đồ Côn Lôn.”
Sau nửa giờ thời gian trò chơi, hai người rốt cuộc đứng ngay bên cạnh bi thạch bản đồ Côn Lôn .Nhớ tới những phong cảnh dọc đường đi cùng với bốn lần nằm chết, Tiểu Ngư có một loại cảm khái muôn vàn. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên tiến nhập bản đồ mãn cấp, nói thật, ngoại trừ đau đớn muốn chết khi tử vong, lượng kinh nghiệm và đồ vật rơi xuống đều tương đối khả quan. Hơn nữa, bản thân cậu cũng hưng phấn vô cùng, nguyên nhân chủ yếu là dọc trên đường đi, Kiều Lân đồng chí đã tiện đường bào đinh hai con gấu lấy được hai cái chân gấu, lại làm thịt thêm năm con quái chủ động Hươu Ba Màu bào ra ba khối thịt hươu. Về phần da gấu, mật gấu, sừng hươu, máu hươu gì đó đều không có bất kì lực hấp dẫn nào với Tiểu Ngư. Cậu vui vẻ là vì cậu cuối cùng có thể làm thử món chân gấu rồi! Phải biết đây là món thức ăn truyền thuyết trước giờ chỉ tồn tại trong sách cổ mà thôi, mấy con gấu kia ngoài hiện thực chính là động vật được sự bảo hộ cao nhất thế giới!
Nhìn Tiểu Ngư vui vẻ sung sướng, Kiều Lân đầu tiên đưa ra yêu cầu: “Hai chân gấu này không thể cho người khác ăn. Làm xong thì hai ta giữ của, biết không?”
Tiểu Ngư dùng sức gật đầu: “Đương nhiên đương nhiên! Tôi căn bản trước giờ chưa từng làm qua, chỗ nào dám để người khác ăn. Để một mình anh làm thực nghiệm là đủ rồi.”
Tay Kiều Lân phết qua chóp mũi Tiểu Ngư một cái: “Cậu yên tâm, đừng nói hệ thống không thiết định vụ tiêu chảy, cho dù một ngày nào đó tại hiện thực cậu đút tôi món đậu chiên ngũ vị tôi cũng ăn cho bằng hết.”
Tại hiện thực… Ba chữ nhẹ nhàng gõ boong vào lòng Tiểu Ngư. Ngẩng đầu nhìn về phía tên đang nhìn chằm chằm mình mỉm cười, cậu đột nhiên cảm thấy thật an ổn. Có lẽ anh ta thật sự nghiêm túc.
Núi Côn Lôn ở bên trái bản đồ Côn Lôn, hai người bọn họ tiến vào góc phải bản đồ còn phải đi thêm một nửa hành trình. Nhưng bởi đây là một đoạn đường không dài không ngắn, bọn họ ngoài ý muốn đụng phải một NPC nhiệm vụ hoạt động Trung thu dã ngoại — Hồng Trạch.
Kỳ thật ngay từ đầu hai người cũng không để ý tới người này nhiều, mỗi một bản đồ đều có không ít NPC, người có buồn chán hơn đi nữa cũng sẽ không gặp ai cũng hỏi bọn họ có nhiệm vụ cho mình hay không, huống chi cả hai đang trên đường hoàn thành nhiệm vụ Đi tìm Ngũ Thải thạch. Sở dĩ phát hiện ra người này có nhiệm vụ, là do vị NPC này thuộc tính chủ động.
Trên người bọn họ có nhiệm vụ “Tìm kiếm Định Thủy châu”, nhưng tình hình cụ thể của nhiệm vụ lại không nói rõ ràng, cho nên Tiểu Ngư vẫn rất ngạc nhiên. Vì thế lúc giữa trưa tìm địa điểm nghỉ ngơi ăn uống, cậu vừa phân tích Ngũ Thải thạch ở khu vực nào vừa càu nhàu cái nhiệm vụ cưỡng chế nhận: “Anh nghĩ Định Thủy châu sẽ ở đâu? Phía nhà game cũng không thể không cho chút manh mối chứ? Chẳng lẽ phải chém sạch đám quái phụ cận sông Lạc?”
Kết quả không đợi Kiều Lân mở miệng, bỗng có một người từ trên cây nhảy xuống, nhanh nhẩu đáp lời Tiểu Ngư: “Các ngươi muốn tìm kiếm Định Thủy châu?”
Hai người bị hoảng sợ, nhưng giây lát liền bình tĩnh.Không phải người chơi, nhìn là biết NPC Định Thủy châu. Tiểu Ngư bèn lộ vẻ mặt tươi cười: “Đúng vậy đúng vậy! Ngài biết thứ đó ở đâu sao?”
Hồng Trạch liên tục than ôi ôi: “Ta vốn là một thợ săn sinh sống dưới chân núi Côn Lôn. Một năm rưỡi trước ngẫu nhiên thấy một đôi chim liền cánh ở Cửu Hồi lĩnh, nên muốn săn bọn nó bán lấy tiền. Kết quả đuổi theo nửa tháng, đuổi mãi tới thành Lạc Dương vẫn không thế bắt được, thế nhưng ta trông thấy bọn chúng phà xuống sông Lạc mổ viên trái cây trơn nhẵn gì đó rồi bay mất. Ta lúc ấy bắn một mũi tên ngay chỉnh giữa đùi nó, nó run rẩy đánh rớt viên trái cây lên trên bờ. Kết quả chim liền cánh không bắt được, xoay người lại nghĩ muốn tìm cái viên tròn bọn chúng ngậm trôi nổi trên mặt nước thì nó cũng biến mất tăm. Sau đó nghe nói sông Lạc lũ lụt liên tục, những người trong làng bảo rằng có người trộm bảo vật sông Lạc, cho nên Hà Bá nổi giận. Cũng có người bảo Định Thủy châu sông Lạc không còn, dẫn tới nạn lũ triền miên. Mặc kệ là nguyên nhân gì, ta cảm thấy mọi thứ đều có liên quan tới mấy con chim liền cánh kia. Nghe người ta đồn rằng, chim liền cánh xuất hiện tất phát lũ lụt, nhất định là chúng nó làm gì đó khiến sông Lạc nổi giận! Nếu các ngươi muốn tìm Định Thủy châu, thì đi giết chúng nó, hẳn sẽ có thu hoạch!”
Cứ như vậy trước mặt hai người xuất hiện nhiệm vụ nhắc nhở: Nhận hay không nhận – Nhiệm vụ “Trên trời liệp sát chim liền cánh”.
Nhìn cái tên nhiệm vụ囧 không chết người không đền mạng này, hai người nhìn thoáng qua nhau, sau đó đều yên lặng lựa chọn nhận.
Căn cứ theo nội dung nhiệm vụ, hai người tại hướng Tây Bắc Cửu Hồi phong Côn Lôn sơn tìm thấy hai con chim liền cánh thoạt nhìn còn cao to hơn cả người. Đương nhiên, bọn họ còn phát hiện những vầng sáng của Ngũ Sắc Thần Thạch đang lềnh bềnh trôi nổi rải rác xung quanh khu vực của chim liền cánh. Lại nói tiếp, tình hình này có thể cho là nhất tiễn song điêu, chỉ là con BOSS dã ngoại này dường như không dễ dàng đối phó. Hơn nữa, dựa theo tình huống cụ thể của nhiệm vụ mà xem, bọn họ cũng không ôm hi vọng sờ thi thể chim liền cánh rồi lấy được Định Thủy châu. Dù sao, nó không phải rơi xuống trên bờ sao.
Bộ dáng chim liền cánh này vẫn có chút dễ nhìn.Lấy thẩm mỹ của con người mà nói, trừ bỏ đôi cánh có vẻ không đối xứng thì những bộ phận đơn lẻ khác rất không tồi. Lông chim đỉnh đầu tương đối xinh đẹp, từ cổ trở lên trên cùng cái đuôi thoạt nhìn như một con khổng tước. Vả lại, một con xanh một con đỏ phối hợp đứng chung với nhau cũng đủ thu hút mắt người. Tuy nói, chim liền cánh chính là hai con chim cùng một chỗ mới có thể triển khai đôi cánh bay lượn trên không trung, ngụ ý rằng vợ chồng đồng tâm có thể làm được tất cả, thế nhưng hai đầu bốn móng to oành đột nhiên xuất hiện trước mặt dĩ nhiên cũng không thể khiến người ta thấy tao nhã tuyệt vời cho nổi. Tiểu Ngư gãi gãi chóp mũi: “Ờ… trực tiếp xông lên đánh?” Nhìn móng vuốt hai con chim giống như móc thép kia, vừa nhìn đã thấy không dễ đối phó rồi a!
Kiều Lân sờ sờ cằm: “Bọn chúng hiện tại đang ở trạng thái công kích, nhất định là phải trực tiếp nhào vô rồi. Nhưng mà, bọn chúng cấp 80 cậu đánh không xi nhê gì đâu, đừng nhúng tay vào, tôi lên giữ chặt bọn nó trước, chờ tôi hô thì cậu bơm máu, thế là được.”
Tiểu Ngư thật sâu cảm thấy bản thân mình bị khinh bỉ, tuy Kiều Lân anh ta nói một chút cũng không sai, cấp bậc của cậu sao có khả năng đối kháng tạo thương tổn đối BOSS dã ngoại 80 cấp chứ, có điều trong lòng vẫn mang theo một chút không bằng lòng, mặc dù là sự thật nhưng cũng đừng huỵch toẹt ra chứ?! “Được rồi. Anh cẩn thận một chút, chúng nó thoạt nhìn rất lợi hại.”
Nghe xong những lời này, Kiều Lân đồng chí lập tức quẳng ánh mắt “dụ hoặc” trắng trợn với Tiểu Ngư: “Tiểu bảo bối yên tâm, trẫm sẽ vì cưng mà yêu quý bản thân!”
Tiểu Ngư vì thế phản tỉnh công năng tràng ruột dạ dày của mình một chốc, sao có thể vì việc nhỏ nhặt này mà cảm thấy muốn nôn chứ? Đây là không tốt, thật không tốt.
Nói con chim liền cánh là con BOSS dã ngoại 80 cấp, không bằng nói bọn chúng là tiểu quái dã ngoại cấp 80. Kiều Lân chỉ dùng kỹ năng kéo cừu hận quái đã tước rớt 1% HP của chim liền cánh. Khá dễ dàng, sau khi Tiểu Ngư thả ba kỹ năng hồi máu liên tục, HP con chim màu xanh liền thấy đáy ngã phịch xuống đất, mà con đỏ còn lại cũng chỉ còn 10%.
Thắng lợi ngay trong tầm mắt, bỗng HP chim đỏ sắp sát vạch 9% thì nó bắt đầu cuồng hóa. BOSS và quái tinh anh trong [Sơn Hà] luôn có tỷ lệ cuồng hóa nhất định. Quái sau cuồng hóa lập tức hồi máu 50%, các công kích và phòng ngự liên quan cũng sẽ gia tăng 50%. Tỷ lệ BOSS dã ngoại cuồng hóa so với trong phó bản cao hơn 5%, nhưng mặc kệ quái cuồng hóa tại địa phương nào, những thứ rơi xuống đều khiến người ta hoan hỉ.Kiều Lân đồng chí thấy chim đỏ đột nhiên cuồng hóa liền vui mừng khôn xiết.
Chỉ tiếc, trời không toại lòng người, khi anh gắng sức lao lực đập con chim đỏ từ 59% xuống còn 9%, chim đỏ lại một lần nữa xuất hiện trạng thái vô địch, sau đó đọc cast “biến thân”.
Trông thấy tình hình lần này, Kiều Lân đồng chí triệt để 囧. Nhịn không được nhỏ giọng mắng mắng một câu: “Mẹ nó đây là troll tổ tông a!” Từ khi [Sơn Hà] Close Beta anh đã bắt đầu tham gia trò chơi, còn chưa bao giờ nghe nói có quái cuồng hóa hai lần. Đây là BUG? Hay là đãi ngộ đặc thù của hoạt động Trung thu? Có điều dù là cái gì anh cũng khá buồn bực. Lần đầu tiên cuồng hóa công kích và phòng ngự gia tăng 50%, lần thứ hai cuồng hóa không phải là gia tăng 100%? Cái này chẳng khác biệt gì với BOSS dã ngoại mãn cấp đi, chính anh đánh tiếp cũng không còn thoải mái như ngay từ đầu, không thể thản nhiên như lúc này.
Kết quả là xuất hồ ý liêu*. Sau khi chim đỏ chấm dứt đọc cast biến thân lần hai thì nó này đột nhiên biến thành một nam tử hồng y ngay trước mặt bọn họ. So với Hà Bá thì bộ dáng nam tử này kém một chút, nhưng nếu bạn nói hắn không đẹp trai cũng là rất không khoa học.
(*)xuất hồ ý liêu: thành ngữ TQ, có nghĩa là “một cách bất ngờ”.
Hồng y nam tử cúi người ôm chim xanh “chết ngắt” dưới đất vào trong ngực, sau đó một người một chim liền hiển thị trạng trái không thể công kích, tâm Tiểu Ngư buông xuống. “Chuyện gì vậy?”
Kiều Lân nhún vai: “Đại khái là nội dung vở kịch. Ey, ta nói, mi là chim đỏ?”
Chim đỏ tiên sinh ngẩng đầu, phẫn hận trừng trừng Kiều Lân, rồi lạnh lùng hừ một tiếng. Ý tứ chính là: Ngươi thuần túy là nói năng nhảm nhí.
Lúc này đổi sang Kiều Lân bệ hạ cảm thấy bản thân bị khinh bỉ: “Hai người không phải trộm đi Định Thủy châu sông Lạc?”
Chim đỏ tiên sinh lúc này mới mở miệng: “Phải thì sao? Không phải thì như thế nào?”
“Phải thì mi hãy nói Định Thủy châu hiện tại đang ở đâu, không phải thì xem như chưa có chuyện gì xảy ra.” Kiều Lân trả lời.
Chim đỏ tiên sinh lạnh lùng hừ một tiếng: “Các ngươi trọng thương thê tử của ta, ta tại sao phải nói cho các ngươi biết Định Thủy châu ở đâu?”
Tiểu Ngư nói: “Chúng tôi tiếp nhận nhiệm vụ thợ săn, mấy người lại là quái hồng danh, chúng tôi không đánh thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ?” Lời nói 100% có lý.
Chim đỏ tiên sinh nhướng mi: “Thợ săn? Thật đáng cười! Vợ chồng chúng ta không làm chuyện thương thiên hại lý. Nếu không phải tên nhân loại kia đuổi giết chúng ta, chúng ta hà tất phải chạy tới sông Lạc? Đừng nhiều lời, mấy tên nhân loại các ngươi trước đến nay đều tham lam. Vì tư dục bản thân mà tàn sát sinh linh vô tội, hủy hoại nơi sinh tồn của chúng ta, ta tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi biết Định Thủy châu ở nơi nào!”
Kỳ thật cân nhắc ngẫm nghĩ xem, lời nói của chim đỏ cũng không hề sai. Nếu thợ săn không liệp sát chúng nó, chúng nó sẽ không trốn đến sông Lạc, không đến sông Lạc thì sao có lũ lụt sông Lạc a! Cho nên xét cho cùng đều là con người tự làm tự chịu thôi. “Nhưng các người tính là bị đuổi giết đi, vì sao phải trộm Định Thủy châu?”
Chim đỏ tiên sinh cười lạnh: “Nực cười! Các ngươi có thể tiếp nhận nhiệm vụ đi giết chúng ta, chúng ta không thể tiếp nhận chỉ lệnh hệ thống đi trộm hạt châu sao?! Nhân loại ngu xuẩn!”
Điều này khiến tập thể Kiều Lân và Tiểu Ngư 囧.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tui luôn luôn cho rằng, những lời chim đỏ tiên sinh nói là vô cùng chân lý.
Chú thích:
[1] Sáo trang gia thành: Mỗi một bộ đồ đều có những kiện trang bị khác nhau, ví dụ như sáo trang bộ gồm mũ, nón, bao tay, tay áo, y phục; hoặc sáo trang trang sức gồm nhẫn, dây chuyền, ngọc bội,v..v… Khi tập hợp đủ những trang bị của sáo trang thì nó sẽ xuất hiện những thuộc tính trang bị mới bổ sung thêm, đó gọi là sáo trang gia thành.
Danh sách chương