Nữ hài nhi này thật đúng là Chu Chỉ Nhược một cái nhân vật tương tự như Đông Phương Bạch có số phận bi thảm đáng thương, lại là một cái bi kịch không đáng phải diễn ra.
Chu Chỉ Nhược tuy là tuổi tác chẳng bao nhiêu không quá mười tuổi đã rất hiểu chuyện muốn thay Thường Ngộ Xuân hỏi han danh tính của Ngô Chính.
Ngô Chính cũng không suy nghĩ nhiều liền đáp lời:
“ Ta là Ngô Chính ”
Chu Chỉ Nhược nghe được liền vui vẻ gật đầu.
Đúng lúc này bỗng nhiên Ngô Chính thần sắc trở nên băng lãnh khiến Thường Ngộ Xuân và Chu Chỉ Nhược trong lòng giật thót, còn tưởng rằng Ngô Chính là muốn có ý đồ xấu khiến Thường Ngô Xuân không kịp trở tay.
Nhưng ngay sau đó chỉ thấy Ngô Chính quay người hướng sang một bên, đồng thời nghiêm giọng lớn tiếng:
“ Muốn tự xuất hiện hay là để ta tìm đến!? ”
Thường Ngộ Xuân, Chu Chỉ Nhược hai người liền trở nên hoảng hốt còn có chút áy náy vì hiểu lầm Ngô Chính, đồng thời đưa ánh mắt hướng về phía Ngô Chính đang nhìn.
Đến cả Đông Phương Bạch cũng có chút kinh ngạc, từ khi nào mà Ngô Chính cảm lực còn có thể mẫn cảm hơn cả nàng!? Cho dù là thực lực có mạnh hơn chăng nữa nhưng Ngô Chính tu vi vẫn chỉ dừng lại ở đỉnh tiêm đỉnh phong a.
Lúc bấy giờ từ hướng Ngô Chính nhìn đến quả nhiên có hai bóng người đã xuất hiện.
Một cái lão giả đi phía trước râu tóc bạc phơ cùng với trên người bạch bào phất phới, phong thái tựa như tiên nhân giáng thế, trong lúc đưa tay nhấc chân cũng để người ta cảm nhận được khí độ bất phàm, tuyệt không phải là cái tầm thường lão giả.
Theo sau lão giả một nam hài nhi sắc mặt lại xanh xao nhợt nhạt, đôi môi khô ráp tựa như muốn đóng băng, nhìn qua liền có thể đoán biết được nam hài nhi trong người mang băng hàn ám thương đã là trong tình trạng cực kỳ nguy cấp, nếu không chữa trị kịp thời khó tránh chẳng còn được bao lâu thời gian.
“ Danh tính: Trương Tam Phong, tu vi: tông sư đỉnh phong ”
“ Danh tính: Trương Vô Kỵ, tu vi: tam lưu trung kỳ ”
Không ngoài ý muốn hai người này chính là Trương Tam Phong và Trương Vô Kỵ.
Ngô Chính sau khi xác định thế giới này là bên trong “ Ỷ Thiên Đồ Long Ký ” liền chắc chắn Trương Tam Phong đang là ẩn nấp đâu đó bế khí quan sát mà thôi.
Ngô Chính thì lâu ngày ngứa nghề lại muốn diễn xuất một chút, quả nhiên là có thể để Trương Tam Phong hai người xuất hiện.
Hơn nữa nhìn vào Trương Tam Phong tu vi Ngô Chính cũng có thể đoán biết được thế giới này đỉnh kim tự tháp là đâu, nên biết Trương Tam Phong bên trong “ Ỷ Thiên Đồ Long Ký ” võ công đại thành nói không ngoa thì gần như đã là vô địch thiên hạ rồi, cho nên có thể xem Trương Tam Phong là đỉnh của kim tự tháp, mà tông sư đỉnh phong cấp bậc cũng đã là giới hạn ở thế giới này.
Trương Tam Phong mang theo Trương Vô Kỵ cược bộ chậm rãi không gấp gáp dần dần đã tiếp cận Ngô Chính bốn người.
Trương Tam Phong đưa tay vuốt râu mỉm cười, từ trong ánh mắt có thể trông thấy vẻ hiền hòa phúc hậu, khí độ rộng lượng không chấp nhặt vừa rồi Ngô Chính có chút vô lễ, sau đó lại từ tốn nói:
“ Không biết thiếu hiệp là làm sao phát hiện được ta? ”
Được gọi một tiếng “ thiếu hiệp ” để Ngô Chính không khỏi bất ngờ, đây là được Trương Tam Phong công nhận võ học của hắn sao? Nhưng kể ra cũng đúng thôi, trên người có Thuật Ẩn Tàng che giấu khí tức cho dù là Trương Tam Phong cũng vô phương có thể nhìn thấu Ngô Chính, không muốn được công nhận cũng là khó khăn.
Ngô Chính liền rất lễ độ chấp tay đáp lời:
“ Vãn bối chỉ là may mắn mà thôi, không biết tiền bối cao danh quý tính là gì? ”
Diễn xuất là phải nhập tâm, Ngô Chính thần thái có chút ngờ vực đồng thời cũng tỏ ra rất khách khí tựa hồ là đang thăm dò lão giả trước mắt.
Trương Tam Phong nhìn vào trong mắt cũng không có phật lòng, dù sao giấu đầu lòi đuôi bị người ta phát giác còn muốn người ta không nghi ngờ mình!?
Trương Tam Phong ôn hòa đáp lời:
“ Lão đạo Võ Đang phái, Trương Tam Phong ”
Đông Phương Bạch kế bên nghe được liền có chút sững sốt, Trương Tam Phong không phải là tổ sư của Võ Đang phái sao!? Có lẽ nào nàng và Ngô Chính là xuyên không một vòng về quá khứ!?
Ngô Chính tuy là không ngạc nhiên nhưng lại rất nhập tâm tỏ ra thất thần một khắc, sau đó lại mững rỡ chấp tay nói:
“ Thì ra là Trương Chân Nhân, vãn bối Ngô Chính, ngưỡng mộ đại danh ngài đã lâu hôm nay được gặp quả nhiên là danh bất hư truyền ”
Thường Ngộ Xuân kế bên cũng rất ngạc nhiên không ngờ tại đây lại được diện kiến Trương Tam Phong, nhưng vẫn rất hữu lễ yên lặng nhường phần Ngô Chính nói chuyện.
Nghe được lời nói, Trương Tam Phong vuốt râu gật gù tỏ ra rất thưởng thức Ngô Chính.
Phải nói Ngô Chính tài không đợi tuổi, chỉ là một cái thiếu niên võ công đã vượt bậc phi phàm, còn có bên cạnh một tiểu cô nương trông vừa mới đôi mươi đã có tuyệt đỉnh hậu kỳ tu vi để Trương Tam Phong không khỏi lau mắt mà nhìn cặp đôi kỳ nam kỳ nữ này, hơn nữa càng hiếu kỳ thân phận của bọn họ.
Tuy nhiên có câu “ anh hùng không hỏi xuất thân ”, càng lấy thân phận của Trương Tam Phong cũng không thể mở lời a.
Nhưng không bỏ được hiếu kỳ, Trương Tam Phong lại từ tốn nói ra nghi vấn:
“ Lão đạo tình cờ ngang qua đây, nghe được thiếu hiệp lời nói để ta có chút hiếu kỳ không bỏ, không biết tại sao thiếu hiệp chỉ muốn cứu nữ hài tử này? ”
Trương Tam Phong thân là Chân Nhân của Võ Đang phái thân phận cao siêu nhưng mỗi cử chỉ lời nói đều rất giản dị dễ gần để Ngô Chính lần đầu tiên cảm nhận được thế nào mới là trưởng bối phong thái, dù là Phong Thanh Dương vẫn là còn thua một bậc rất xa a.
Ngô Chính lại nhìn về phía Chu Chỉ Nhược thật thần sắc có phần thê lương tựa hồ là đang nhớ đến chuyện xưa kết hợp với dáng vẻ thiếu niên của hắn trông có phần rất giống “ cụ non ”.
Một hồi lâu cảm khái, Ngô Chính quay sang Trương Tam Phong chậm rãi nói:
“ Nữ hài nhi này để vãn bối nhớ lại một chút chuyện cũ không kìm lòng được mà thôi, nhưng tin tưởng nếu vãn bối không ra tay, ngài hẳn là cũng sẽ không đứng nhìn a ”
Chu Chỉ Nhược một bên chớp chớp hai mắt, nghe được Ngô Chính lời nói để nàng đối với hắn hảo cảm tăng lên rất nhiều, đồng thời nàng lại nhớ đến phụ thân quá cố của mình bỗng nhiên cảm thấy thương tâm, để đôi mắt to tròn long lanh ngấn lệ.
Thần thái mười phần “ giống thật ” của Ngô Chính cũng khiến Đông Phương Bạch hiếu kỳ không thôi, nàng tò mò không biết Ngô Chính đây là đang diễn xuất hay là thật tâm đây!?
Dù sao thường ngày trình độ diễn xuất của Ngô Chính cũng để Đông Phương Bạch được mở rộng tầm mắt, hơn nữa nàng là không hay biết trong quá khứ Ngô Chính đã trải qua chuyện gì nên rất không chắc chắn vào phán đoán của mình.
------*-*------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Chu Chỉ Nhược tuy là tuổi tác chẳng bao nhiêu không quá mười tuổi đã rất hiểu chuyện muốn thay Thường Ngộ Xuân hỏi han danh tính của Ngô Chính.
Ngô Chính cũng không suy nghĩ nhiều liền đáp lời:
“ Ta là Ngô Chính ”
Chu Chỉ Nhược nghe được liền vui vẻ gật đầu.
Đúng lúc này bỗng nhiên Ngô Chính thần sắc trở nên băng lãnh khiến Thường Ngộ Xuân và Chu Chỉ Nhược trong lòng giật thót, còn tưởng rằng Ngô Chính là muốn có ý đồ xấu khiến Thường Ngô Xuân không kịp trở tay.
Nhưng ngay sau đó chỉ thấy Ngô Chính quay người hướng sang một bên, đồng thời nghiêm giọng lớn tiếng:
“ Muốn tự xuất hiện hay là để ta tìm đến!? ”
Thường Ngộ Xuân, Chu Chỉ Nhược hai người liền trở nên hoảng hốt còn có chút áy náy vì hiểu lầm Ngô Chính, đồng thời đưa ánh mắt hướng về phía Ngô Chính đang nhìn.
Đến cả Đông Phương Bạch cũng có chút kinh ngạc, từ khi nào mà Ngô Chính cảm lực còn có thể mẫn cảm hơn cả nàng!? Cho dù là thực lực có mạnh hơn chăng nữa nhưng Ngô Chính tu vi vẫn chỉ dừng lại ở đỉnh tiêm đỉnh phong a.
Lúc bấy giờ từ hướng Ngô Chính nhìn đến quả nhiên có hai bóng người đã xuất hiện.
Một cái lão giả đi phía trước râu tóc bạc phơ cùng với trên người bạch bào phất phới, phong thái tựa như tiên nhân giáng thế, trong lúc đưa tay nhấc chân cũng để người ta cảm nhận được khí độ bất phàm, tuyệt không phải là cái tầm thường lão giả.
Theo sau lão giả một nam hài nhi sắc mặt lại xanh xao nhợt nhạt, đôi môi khô ráp tựa như muốn đóng băng, nhìn qua liền có thể đoán biết được nam hài nhi trong người mang băng hàn ám thương đã là trong tình trạng cực kỳ nguy cấp, nếu không chữa trị kịp thời khó tránh chẳng còn được bao lâu thời gian.
“ Danh tính: Trương Tam Phong, tu vi: tông sư đỉnh phong ”
“ Danh tính: Trương Vô Kỵ, tu vi: tam lưu trung kỳ ”
Không ngoài ý muốn hai người này chính là Trương Tam Phong và Trương Vô Kỵ.
Ngô Chính sau khi xác định thế giới này là bên trong “ Ỷ Thiên Đồ Long Ký ” liền chắc chắn Trương Tam Phong đang là ẩn nấp đâu đó bế khí quan sát mà thôi.
Ngô Chính thì lâu ngày ngứa nghề lại muốn diễn xuất một chút, quả nhiên là có thể để Trương Tam Phong hai người xuất hiện.
Hơn nữa nhìn vào Trương Tam Phong tu vi Ngô Chính cũng có thể đoán biết được thế giới này đỉnh kim tự tháp là đâu, nên biết Trương Tam Phong bên trong “ Ỷ Thiên Đồ Long Ký ” võ công đại thành nói không ngoa thì gần như đã là vô địch thiên hạ rồi, cho nên có thể xem Trương Tam Phong là đỉnh của kim tự tháp, mà tông sư đỉnh phong cấp bậc cũng đã là giới hạn ở thế giới này.
Trương Tam Phong mang theo Trương Vô Kỵ cược bộ chậm rãi không gấp gáp dần dần đã tiếp cận Ngô Chính bốn người.
Trương Tam Phong đưa tay vuốt râu mỉm cười, từ trong ánh mắt có thể trông thấy vẻ hiền hòa phúc hậu, khí độ rộng lượng không chấp nhặt vừa rồi Ngô Chính có chút vô lễ, sau đó lại từ tốn nói:
“ Không biết thiếu hiệp là làm sao phát hiện được ta? ”
Được gọi một tiếng “ thiếu hiệp ” để Ngô Chính không khỏi bất ngờ, đây là được Trương Tam Phong công nhận võ học của hắn sao? Nhưng kể ra cũng đúng thôi, trên người có Thuật Ẩn Tàng che giấu khí tức cho dù là Trương Tam Phong cũng vô phương có thể nhìn thấu Ngô Chính, không muốn được công nhận cũng là khó khăn.
Ngô Chính liền rất lễ độ chấp tay đáp lời:
“ Vãn bối chỉ là may mắn mà thôi, không biết tiền bối cao danh quý tính là gì? ”
Diễn xuất là phải nhập tâm, Ngô Chính thần thái có chút ngờ vực đồng thời cũng tỏ ra rất khách khí tựa hồ là đang thăm dò lão giả trước mắt.
Trương Tam Phong nhìn vào trong mắt cũng không có phật lòng, dù sao giấu đầu lòi đuôi bị người ta phát giác còn muốn người ta không nghi ngờ mình!?
Trương Tam Phong ôn hòa đáp lời:
“ Lão đạo Võ Đang phái, Trương Tam Phong ”
Đông Phương Bạch kế bên nghe được liền có chút sững sốt, Trương Tam Phong không phải là tổ sư của Võ Đang phái sao!? Có lẽ nào nàng và Ngô Chính là xuyên không một vòng về quá khứ!?
Ngô Chính tuy là không ngạc nhiên nhưng lại rất nhập tâm tỏ ra thất thần một khắc, sau đó lại mững rỡ chấp tay nói:
“ Thì ra là Trương Chân Nhân, vãn bối Ngô Chính, ngưỡng mộ đại danh ngài đã lâu hôm nay được gặp quả nhiên là danh bất hư truyền ”
Thường Ngộ Xuân kế bên cũng rất ngạc nhiên không ngờ tại đây lại được diện kiến Trương Tam Phong, nhưng vẫn rất hữu lễ yên lặng nhường phần Ngô Chính nói chuyện.
Nghe được lời nói, Trương Tam Phong vuốt râu gật gù tỏ ra rất thưởng thức Ngô Chính.
Phải nói Ngô Chính tài không đợi tuổi, chỉ là một cái thiếu niên võ công đã vượt bậc phi phàm, còn có bên cạnh một tiểu cô nương trông vừa mới đôi mươi đã có tuyệt đỉnh hậu kỳ tu vi để Trương Tam Phong không khỏi lau mắt mà nhìn cặp đôi kỳ nam kỳ nữ này, hơn nữa càng hiếu kỳ thân phận của bọn họ.
Tuy nhiên có câu “ anh hùng không hỏi xuất thân ”, càng lấy thân phận của Trương Tam Phong cũng không thể mở lời a.
Nhưng không bỏ được hiếu kỳ, Trương Tam Phong lại từ tốn nói ra nghi vấn:
“ Lão đạo tình cờ ngang qua đây, nghe được thiếu hiệp lời nói để ta có chút hiếu kỳ không bỏ, không biết tại sao thiếu hiệp chỉ muốn cứu nữ hài tử này? ”
Trương Tam Phong thân là Chân Nhân của Võ Đang phái thân phận cao siêu nhưng mỗi cử chỉ lời nói đều rất giản dị dễ gần để Ngô Chính lần đầu tiên cảm nhận được thế nào mới là trưởng bối phong thái, dù là Phong Thanh Dương vẫn là còn thua một bậc rất xa a.
Ngô Chính lại nhìn về phía Chu Chỉ Nhược thật thần sắc có phần thê lương tựa hồ là đang nhớ đến chuyện xưa kết hợp với dáng vẻ thiếu niên của hắn trông có phần rất giống “ cụ non ”.
Một hồi lâu cảm khái, Ngô Chính quay sang Trương Tam Phong chậm rãi nói:
“ Nữ hài nhi này để vãn bối nhớ lại một chút chuyện cũ không kìm lòng được mà thôi, nhưng tin tưởng nếu vãn bối không ra tay, ngài hẳn là cũng sẽ không đứng nhìn a ”
Chu Chỉ Nhược một bên chớp chớp hai mắt, nghe được Ngô Chính lời nói để nàng đối với hắn hảo cảm tăng lên rất nhiều, đồng thời nàng lại nhớ đến phụ thân quá cố của mình bỗng nhiên cảm thấy thương tâm, để đôi mắt to tròn long lanh ngấn lệ.
Thần thái mười phần “ giống thật ” của Ngô Chính cũng khiến Đông Phương Bạch hiếu kỳ không thôi, nàng tò mò không biết Ngô Chính đây là đang diễn xuất hay là thật tâm đây!?
Dù sao thường ngày trình độ diễn xuất của Ngô Chính cũng để Đông Phương Bạch được mở rộng tầm mắt, hơn nữa nàng là không hay biết trong quá khứ Ngô Chính đã trải qua chuyện gì nên rất không chắc chắn vào phán đoán của mình.
------*-*------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Danh sách chương