Triết Tinh một đấu ba, sản lượng chân khí kịch liệt tiêu giảm, trường kiếm đón đỡ sức nặng khủng bố của Bát Trọng Huyền Kiếm không ngừng bị đẩy lùi về sau, cánh tay đau sót.

Hầu Tiểu Muội sử kiếm đâm tới, lớp sương lạnh dày đặc bao phủ trường kiếm sượt qua người Triết Tinh, sương lạnh đông cứng một bộ phận trên người nó, hơi lạnh thấu xương khiến cho Triết Tinh tinh thần mất tập trung, lúc này mũi tên của Lương tiến tới.

Bọn nó ba người phối hợp vô cùng chuẩn xác, không có một tí nào gọi là sai lầm đáng kể, Trình Tú đảm nhận nhiệm vụ đối đầu trực diện với Triết Tinh, cản trở đại bộ phận công kích.

Hầu Tiểu Muội dùng Băng Phách chân khí gây khó dễ, khí lạnh thời gian dài đông cứng cơ thể Triết Tinh, độ linh hoạt chuyển động ngày một rơi xuống, dẫn đến độ khó khăn tăng lên khi né tránh mũi tên của Lương.

Lương mũi tên thông thường đã khó nắm bắt, tốc độ của tên so với đao, kiếm nhanh hơn đâu phải chỉ một cấp bậc, hiện tại đối đầu với hai người Trình Tú, Hầu Tiểu Muội, thân thể còn bị Băng Phách chân khí đông cứng, độ khó khăn hiện tại so với lúc thông thường không thể so sánh.

Triết Tinh hai bên thái dương đổ mồ hôi hột, nó chật vật đón đỡ, đôi mắt thỉnh thoảng liếc nhìn đám thiếu niên phe mình, tìm kiếm cơ hội chuyển cơ, nhưng đáng tiếc, đồng bọn nó lúc này đã đánh mất sức chiến đấu.

“Cút” Triết Tinh rống to, trường kiếm bị chân khí Kim hệ sáng rực bao phủ, ánh sáng sắc bén cắn tới người Trình Tú, nó không thể để lật thuyền trong mương, nhất là còn thua hai tên tiểu tử cảnh giới thấp hơn hai đẳng.

Không thể ! Ta là Triết Tinh, người sẽ đánh bại toàn bộ thiên tài.

Hưu !


Kiếm mang màu vàng xẹt ngang, khí tức sắc bén chấn động hai người Hầu Tiểu Muội, Trình Tú, bọn nó kinh hãi, vội vàng làm ra phòng thủ.

Xì ! xì ! xì !

Khói trắng bốc lên hàng loạt, Băng Phách chân khí bị kiếm mang đánh nát, Hầu Tiểu Muội sắc mặt hơi trắng, liên tục sử dụng Băng Phách chân khí đã tới giới hạn của nàng.

Khí lạnh chợt tiêu thất, biến thành một luồng chân khí dịu êm, đó là Thủy hệ chân khí, không còn đủ chân khí bổ sung cho nên Băng Phách chân khí rơi xuống một cấp độ, trở lại Thủy hệ chân khí.

“Ta không kìm hãm được hắn” Hầu Tiểu Muội nhận ra tình hình mất kiểm soát, liền lên tiếng, Thủy hệ chân khí như nước đổ vào sông, chặn lại Kim hệ chân khí, so với Kim hệ chân khí thuần sát phạt, Thủy hệ chân khí lộ ra yếu kém hơn hẳn.

“Không sao, tình hình còn trong kiểm soát” Lương lên tiếng trấn an, nó là người bình tĩnh nhất trong ba người, Trình Tú tính tình bộc trực dễ bị cuốn theo tình thế, Hầu Tiểu Muội tuy tính là thiên tài nhưng chưa trải qua chiến trận, không có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ngược lại, Lương tính tình thiên về ổn định, làm việc tính trước lo sau, bản thân lại có thêm kinh nghiệm ở trận Dạ Thành, Hầu Tiểu Muội so ra liền không bằng.

“Trình Tú, còn chịu được hay không ?” Lương hỏi, cánh tay móc ngược sau lưng kéo tên.

“Còn chịu được, tên khốn này thật mạnh” Trình Tú toàn lực chống đỡ kiếm mang, quần áo bị kiếm khí toát ra cắt đứt, thoáng cái có vẻ hơi tơi tả, Thái Huyền Chân Khí, Bát Trọng Huyền Kiếm, hai tầng chồng chất chống đỡ.

Bọn nó ba người nghe Trình Tú nói, không khỏi không đồng ý, tên Triết Tinh này đúng là một thiên tài không hơn không kém, so với bọn nó thậm chí có phần nào đó nhỉnh hơn.

Triết Tinh đắc thủ, sau đó kiếm mang thừa thế xông lên, kiếm mang dệt thành hình cái võng bao trùm Trình Tú, không cho nó một cơ hội thở dốc, đánh nhanh thắng nhanh.

Triết Tinh nhìn thì đang chiếm thế thượng phong, nhưng thực chất chỉ nó biết rõ, cơ thể nó chân khí không còn bao nhiêu, ngược lại đám người Trình Tú có ba người thay phiên nhau tấn công nó, chân khí so với nó sẽ tiêu hao không phải rất nhiều, nếu còn đánh lâu, người thất bại chắc chắn phải là nó.

Trình Tú đổi cách cầm kiếm, từ một tay kiếm trở thành hai tay, kiếm gỗ bao bọc Thái Huyền Chân Khí, Bát Trọng Huyền Kiếm trầm trọng nặng nề, một kích uy lực mạnh nhất tung ra.

“Hầu Tiểu Muội” Không đợi Lương chỉ huy, Hầu Tiểu Muội trường kiếm xanh ngọc gia nhập, màu xanh chân khí hợp sức với Trình Tú đối kháng kiếm võng.

Hai người Hầu Tiểu Muội, Trình Tú lực lượng vừa va chạm tới kiếm võng đã bị lực đạo to lớn chấn động không ngừng lùi về sau, bọn nó khuôn mặt ngưng trọng, kiếm võng của đối phương quá mạnh.

Lương lúc này đạp bước đi tới, thân hình vừa di chuyển vừa giương cung ngắm bắn, nó bắn từ góc chính diện, cho tới những góc chết của Triết Tinh, chạy tới phía sau Triết Tinh, liên hoàn xạ tiễn tung ra.

Chiu !

Chiu !

Chiu !

Triết Tinh rút lại bộ phận chân khí gia trì kiếm võng, kiếm mang hoành hoành đỡ lại mũi tên bắn tới không ngừng, một lần bắn tên có ít nhất bốn mũi tên, Triết Tinh khó thở, đối phương càng bắn càng thuần thục, ban đầu chỉ bắn ra ba mũi tên một lúc, sau đó dần dần là bốn mũi tên, thậm chí có xu hướng chuyển thành năm mũi tên một lúc đi.


Bốn mũi tên đã khiến Triết Tinh đổ mồ hôi hột, nếu là năm mũi tên chỉ sợ Triết Tinh sẽ đón nhận thất bại không tránh khỏi.

Triết Tinh tức giận, tăng thêm lực lượng, kiếm mang bùng nổ hất văng hai người Trình Tú, Hầu Tiểu Muội, nó ý chí kiên định, phải giải quyết Lương trước tiên, không giải quyết được Lương, chính là thất bại.

“Đừng để hắn thoát khỏi” Lương hô to, tên không ngừng bắn lấy, Trình Tú cắn răng bám lấy Triết Tinh không buông, kiếm mang lăng lệ khiến cho người khác sởn gai óc nhưng không thể đẩy lùi Trình Tú.

Hầu Tiểu Muội thì khác, nàng không có sức phòng thủ siêu cường như Trình Tú, đành phải lùi về sau tránh phong mang.

Thủy hệ chân khí chảy không ngừng vào chân khí của Trình Tú, Thủy hệ chân khí dịu dàng bóp nắn vết thương cho nó, không để cho kiếm mang của Triết Tinh đả thương.

Một bên kịch liệt tấn công, một bên cố sức phòng thủ, có thêm sức hồi phục không ngừng, thoáng cái thế trận nghiêng về một bên bỗng chốc bị kiềm hãm, Triết Tinh tái nhợt, đây không phải thứ nó muốn thấy, không xong, chân khí sắp cạn kiệt.

“Tốt” Lương mừng rỡ nói, trường cung kéo căng, lúc này không phải là bốn mũi tên một lúc, mà đã trở thành năm mũi tên một lúc.

Ngũ Tinh Liên Châu !

Lấy Triết Tinh làm cái mộc luyện tập Cửu Tinh Liên Châu, Lương không ngừng vận dụng Cửu Tinh Liên Châu mài dũa tiễn pháp, từ Tam Tinh cho tới Tứ Tinh, lúc này cuối cùng đột phá trở thành Ngũ Tinh, uy lực đại tăng.

Năm mũi tên nhắm vào năm bộ phận hiểm yếu trên cơ thể người, đầu, hai tay, hai chân, cho dù là trúng bất kỳ một điểm nào cũng là nguy hiểm.

Tốc độ mũi tên quá nhanh, mà lại còn là năm mũi cùng một lúc, không thể chống đỡ toàn bộ, chỉ có một cách, đó là từ bỏ một bộ phận trên cơ thể.

Nhưng Triết Tinh làm sao không hiểu, đối phương là muốn đẩy nó vào thế khó, cho dù nó có dùng thương đổi thương, thì cùng lắm nó chỉ có thể đánh bại được một trong ba người, kết cục sẽ không thay đổi, người thất bại chung quy vẫn là nó.

Triết Tinh điên cuồng, nó quyết định ngọc lành cùng vỡ, cùng lắm nó sẽ kéo theo hai người Trình Tú, Hầu Tiểu Muội hoặc là một trong hai người.

Triết Tinh đỡ mũi tên nhắm vào đầu, hai tay, bỏ mặc hai chân, Triết Tinh kiếm mang phừng phừng uy lực nhắm vào Trình Tú, nó phải kéo theo tên tiểu tử này, chính là tên tiểu tử này bám nó không buông, cho nên mới có kết quả thất bại hiện tại, tên tiểu tử này thoát không được liên quan.

“Nguy hiểm” Hầu Tiểu Muội kêu lên, nàng cắn răng, hai cánh tay ôm lấy Trình Tú nhảy ra, Trình Tú bị Hầu Tiểu Muội ôm, đầu óc có chút rối loạn, bất quá sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần, kiếm gỗ tập trung đại lượng chân khí phòng thủ, hai người bị kiếm mang lăng lệ của Triết Tinh đánh bay.

“Không” Triết Tinh tức điên gầm thét, Hầu Tiểu Muội kéo Trình Tú nhảy ra, khiến cho uy lực kiếm mang nhắm vào nó giảm đi hơn phân nửa.

Hai mũi tên cắm vào chân Triết Tinh, đầu mũi tên xuyên thủng qua phần gối, mất đi điểm chống đỡ, Triết Tinh quỳ xuống đất.

Máu tươi rỉ dài từ hai chân, mất đi khả năng vận động, chân khí cạn đáy, Triết Tinh chính thức bại trận.

“Các ngươi thắng” Triết Tinh mặt xám như tro thì thầm nói, nó không làm ra chống đỡ, để cả người ngã dưới mặt đất, không còn một tí phong độ ban đầu.


Hầu Tiểu Muội buông lỏng cánh tay, không tiếp tục ôm Trình Tú, Trình Tú khuôn mặt tiếc nuối, hơi có chút nhìn về phía nàng.

Hầu Tiểu Muội nhận ra ánh mắt của nó, trừng mắt, biểu thị, ngươi còn nhớ chuyện vừa nãy, đừng trách bản tiểu thư độc ác.

“Kiểm tra hắn” Trình Tú xoa lồng ngực còn đang đau nhức, kiếm mang của Triết Tinh vừa rồi khiến nó đau nhức không thôi, bước tới gần người Triết Tinh, Trình Tú giương cánh tay dự định lật người nó sang một bên thì Lương bỗng la lên.

“Cẩn thận, coi chừng độc thủ”

Tiếng kêu vừa dứt, Triết Tinh búng ngón tay, một cây phi châm bắn tới mắt Trình Tú, Trình Tú khuôn mặt cả kinh, may mắn là có Lương nhắc nhở, nếu không e rằng nó đã phải trúng độc thủ.

“Tên khốn đến lúc này còn dụng ám khí, may mắn ta phản ứng kịp thời” Trình Tú tức giận, đá vào người Triết Tinh, lật người nó hai ba vòng.

Triết Tinh căm hận nhìn Lương bước tới, lại là tên tiểu tử này phá bĩnh nó, nó ban đầu giả ngây nhằm dụ dỗ Trình Tú mắc mưu, sau đó phóng ra ám khí kéo theo một tên theo mình, không ngờ dễ dàng bị Lương khám phá.

“Nếu không có chúng ta kịp thời đi tới, chỉ e rằng Hầu Tiểu Muội đã bị ngươi đắc thủ, thậm chí càng nhiều người hơn” Lương lắc đầu cảm khái.

Hầu Tiểu Muội khuôn mặt không vui, mặc dù là Lương nói đúng, bất quá nàng vẫn là cảm thấy không vui.

“Hừ, thắng làm vua, thua làm giặc, giết thì giết, đừng có nói nhiều lời” Triết Tinh cười lạnh.

Bỗng Triết Tinh ánh mắt tối sầm, Lương dùng báng cung đánh vào đầu nó, đánh cho bất tỉnh nhân sự.

“Nói thật nhiều”

Nháy mắt, điểm số của ba người Lương, Trình Tú, Hầu Tiểu Muội thay đổi, truy đuổi vị trí đầu bảng.






Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện