Hạ Nhược thoát khỏi tay anh ta, thấy vẻ mặt anh ta không vui nhưng vẫn không sợ mà hỏi.
“Ba anh muốn cưới mẹ kế?”Vợ của nguyên thủ vào mười năm trước bị bệnh qua đời, đây là thông tin mà toàn bộ nhân dân liên bang đều biết đến.
Phong Ngạn liếc mắt nhìn cô một cái, “Đúng thế thì sao?”“Chả sao cả, khó trách vì sao anh lại bị đuổi ra khỏi nhà, còn bị đông lại hết tài khoản.
” Hạ Nhược nhún vai.
Xưa nay đều chỉ có cha quản con lấy vợ, thằng nhãi Phong Ngạn này cư nhiên lại đổi ngược lại vị trí.
Tuy nhiên, vừa rồi nhìn thái độ của người đàn ông trung niên thì bình thường tên tiểu tử này khẳng định rất được chiều chuộng, dám đi phá hủy tiệc đính hôn, còn có người gọi anh ta trở về.
Không có nguyên thủ phân phó, người nọ tuyệt đối không dám tự ý chủ trương làm việc.
Hiện tại còn không có truyền ra tin tức nguyên thủ đính hôn, nguyên thủ sợ là thật để ý cảm thụ của con trai này.
Phong Ngạn cười nhạo một tiếng: “Tôi còn tưởng rằng cô sẽ hỏi tôi vì sao, hoặc là cảm thấy tôi muốn quản quá rộng!”Hạ Nhược cười nói: “Mỗi người đều có việc làm chính mình tự biết suy xét, anh phản đối cha anh tái hôn, khẳng định là có lý do của riêng anh.
”“Lại nói ông ấy là cha của anh, anh cũng có quyền phát biểu cái nhìn của mình về hôn nhân của ông ấy, tôi không cảm thấy anh quản chuyện quá rộng.
”Phong Ngạn nhìn không giống như tra nam, hẳn là vô cùng chán ghét người phụ nữ kia làm mẹ kế mới có thể như vậy.
Phong Ngạn bật cười: “Xem ra tam quan của chúng ta vẫn là hợp nhau.
”Phá hủy tiệc đính hôn, trừ bỏ người anh và một số rất ít người bên ngoài, những người khác đều cảm thấy anh là vô cớ gây rối, khó có được Hạ Nhược có thể nói ra những lời khiến người khác nghe thoải mái như vậy.
“Có thể mạo muội hỏi một câu, cha anh cùng cái người đàn bà kia cưới nhau là vì tình yêu sao?” Hạ Nhược hỏi.
Phong Ngạn cười nhạo: “ Tình yêu cái quỷ gì! Tất cả là vì lợi ích mà thôi.
”“Mọi người đều cảm thấy vì lợi ích, cha tôi cưới người đàn bà kia về nhà thật ra cũng không có gì ghê gớm, nhưng tôi lại vô cùng chán ghét.
”Hắn kéo cổ áo phiền chán nói: “Người đàn bà kia không phải người hiền lành gì, cưới về nhà chính là tai họa!”“Đúng rồi, bà ta cùng mẹ cô đã từng là bạn tốt đấy.
” Hắn đột nhiên nhớ tới việc này, cổ quái nhìn Hạ Nhược liếc mắt một cái nói.
Hạ Nhược ngẩn ra, không thèm để ý nói: “Kia thật đúng là trùng hợp, đáng tiếc tôi cùng với những người quen biết mẹ mình đều không có liên hệ.
”Tuy nhiên lại đem chuyện này ghi tạc trong lòng.
Phong Ngạn rộng lượng nói: “Bà ta là bà ta, cô là cô, tôi sẽ không giận chó đánh mèo.
”Vì mỹ thực, anh không cần giận chó đánh mèo đâu!Hạ Nhược cười như không cười nói: “Thật ra anh có thể giận chó đánh mèo, sau đó lập tức dọn ra khỏi nhà tôi đi.
”Phong Ngạn để sát vào lỗ tai cô, mỉm cười phun ra hai chữ: “Nằm mơ!”Phía sau, mọi người đều nhìn thấy động tác của Phong tam thiếu làm mà ngốc lăng không thôi, liền sinh ra tò mò với bạn nữ bên cạnh anh ta hôm nay, đây là tiểu thư nhà ai mà không muốn để lộ thân phận? Vẫn là một cô gái bình dân?Phong Ngạn thân phận tôn quý, trừ bỏ là Tam công tử nhà nguyên thủ gia, vẫn là người thừa kế quân đoàn đệ nhất, thiếu tướng trẻ tuổi nhất Liên Bang, bởi vậy được xắp xếp ở lô ghế đầu.
Trong phòng đã chuẩn bị tốt các loại cà phê, trà, đồ uống cùng điểm tâm ngọt.
Phong Ngạn cho đổ cho chính mình một ly cà phê, nhìn Hạ Nhược hỏi: “Cô có muốn uống không?”Hạ Nhược ghét bỏ lắc đầu: “Không!”Phong Ngạn bưng lên nhấp một ngụm, cùng hương vị đồ uống bình thường không sai biệt lắm, trước kia không thích cũng không chán ghét, nhưng hiện tại lại cảm thấy rất khó uống.
Hắn nghĩ xong liền hỏi: “Cô có phải hay không có thể làm ra đồ uống cà phê có hương vị ngon hơn?”“Không liên quan đến anh!” Hạ Nhược lấy cho chính mình một ly nước trắng.
Trong Thiên Ma đằng không có sẵn hạt cà phê, nhưng lại có hơn trăm cây giống cà phê mà cô nhờ người đặt mua về, sau này trồng cây là có thể được uống vị cà phê lam sơn thuần khiến rồi.
Phong Ngạn bĩu môi, “Không thú vị!”Trong lòng lại nghĩ nếu Hạ Nhược có thể làm ra loại cà phê có hương vị thơm ngon, anh nhất định phải là người thứ nhất nhấm nháp, trong lòng lại tư nhiên chờ mong.
.
“Ba anh muốn cưới mẹ kế?”Vợ của nguyên thủ vào mười năm trước bị bệnh qua đời, đây là thông tin mà toàn bộ nhân dân liên bang đều biết đến.
Phong Ngạn liếc mắt nhìn cô một cái, “Đúng thế thì sao?”“Chả sao cả, khó trách vì sao anh lại bị đuổi ra khỏi nhà, còn bị đông lại hết tài khoản.
” Hạ Nhược nhún vai.
Xưa nay đều chỉ có cha quản con lấy vợ, thằng nhãi Phong Ngạn này cư nhiên lại đổi ngược lại vị trí.
Tuy nhiên, vừa rồi nhìn thái độ của người đàn ông trung niên thì bình thường tên tiểu tử này khẳng định rất được chiều chuộng, dám đi phá hủy tiệc đính hôn, còn có người gọi anh ta trở về.
Không có nguyên thủ phân phó, người nọ tuyệt đối không dám tự ý chủ trương làm việc.
Hiện tại còn không có truyền ra tin tức nguyên thủ đính hôn, nguyên thủ sợ là thật để ý cảm thụ của con trai này.
Phong Ngạn cười nhạo một tiếng: “Tôi còn tưởng rằng cô sẽ hỏi tôi vì sao, hoặc là cảm thấy tôi muốn quản quá rộng!”Hạ Nhược cười nói: “Mỗi người đều có việc làm chính mình tự biết suy xét, anh phản đối cha anh tái hôn, khẳng định là có lý do của riêng anh.
”“Lại nói ông ấy là cha của anh, anh cũng có quyền phát biểu cái nhìn của mình về hôn nhân của ông ấy, tôi không cảm thấy anh quản chuyện quá rộng.
”Phong Ngạn nhìn không giống như tra nam, hẳn là vô cùng chán ghét người phụ nữ kia làm mẹ kế mới có thể như vậy.
Phong Ngạn bật cười: “Xem ra tam quan của chúng ta vẫn là hợp nhau.
”Phá hủy tiệc đính hôn, trừ bỏ người anh và một số rất ít người bên ngoài, những người khác đều cảm thấy anh là vô cớ gây rối, khó có được Hạ Nhược có thể nói ra những lời khiến người khác nghe thoải mái như vậy.
“Có thể mạo muội hỏi một câu, cha anh cùng cái người đàn bà kia cưới nhau là vì tình yêu sao?” Hạ Nhược hỏi.
Phong Ngạn cười nhạo: “ Tình yêu cái quỷ gì! Tất cả là vì lợi ích mà thôi.
”“Mọi người đều cảm thấy vì lợi ích, cha tôi cưới người đàn bà kia về nhà thật ra cũng không có gì ghê gớm, nhưng tôi lại vô cùng chán ghét.
”Hắn kéo cổ áo phiền chán nói: “Người đàn bà kia không phải người hiền lành gì, cưới về nhà chính là tai họa!”“Đúng rồi, bà ta cùng mẹ cô đã từng là bạn tốt đấy.
” Hắn đột nhiên nhớ tới việc này, cổ quái nhìn Hạ Nhược liếc mắt một cái nói.
Hạ Nhược ngẩn ra, không thèm để ý nói: “Kia thật đúng là trùng hợp, đáng tiếc tôi cùng với những người quen biết mẹ mình đều không có liên hệ.
”Tuy nhiên lại đem chuyện này ghi tạc trong lòng.
Phong Ngạn rộng lượng nói: “Bà ta là bà ta, cô là cô, tôi sẽ không giận chó đánh mèo.
”Vì mỹ thực, anh không cần giận chó đánh mèo đâu!Hạ Nhược cười như không cười nói: “Thật ra anh có thể giận chó đánh mèo, sau đó lập tức dọn ra khỏi nhà tôi đi.
”Phong Ngạn để sát vào lỗ tai cô, mỉm cười phun ra hai chữ: “Nằm mơ!”Phía sau, mọi người đều nhìn thấy động tác của Phong tam thiếu làm mà ngốc lăng không thôi, liền sinh ra tò mò với bạn nữ bên cạnh anh ta hôm nay, đây là tiểu thư nhà ai mà không muốn để lộ thân phận? Vẫn là một cô gái bình dân?Phong Ngạn thân phận tôn quý, trừ bỏ là Tam công tử nhà nguyên thủ gia, vẫn là người thừa kế quân đoàn đệ nhất, thiếu tướng trẻ tuổi nhất Liên Bang, bởi vậy được xắp xếp ở lô ghế đầu.
Trong phòng đã chuẩn bị tốt các loại cà phê, trà, đồ uống cùng điểm tâm ngọt.
Phong Ngạn cho đổ cho chính mình một ly cà phê, nhìn Hạ Nhược hỏi: “Cô có muốn uống không?”Hạ Nhược ghét bỏ lắc đầu: “Không!”Phong Ngạn bưng lên nhấp một ngụm, cùng hương vị đồ uống bình thường không sai biệt lắm, trước kia không thích cũng không chán ghét, nhưng hiện tại lại cảm thấy rất khó uống.
Hắn nghĩ xong liền hỏi: “Cô có phải hay không có thể làm ra đồ uống cà phê có hương vị ngon hơn?”“Không liên quan đến anh!” Hạ Nhược lấy cho chính mình một ly nước trắng.
Trong Thiên Ma đằng không có sẵn hạt cà phê, nhưng lại có hơn trăm cây giống cà phê mà cô nhờ người đặt mua về, sau này trồng cây là có thể được uống vị cà phê lam sơn thuần khiến rồi.
Phong Ngạn bĩu môi, “Không thú vị!”Trong lòng lại nghĩ nếu Hạ Nhược có thể làm ra loại cà phê có hương vị thơm ngon, anh nhất định phải là người thứ nhất nhấm nháp, trong lòng lại tư nhiên chờ mong.
.
Danh sách chương