Mục đích nhắm đến đầu tiên chính là chiến bàn gỗ khắc hoa, cái bàn này phi thường lớn, chất gỗ đen thâm trầm (sâu sắc, kín đáo), mặt bàn ngoại trừ đặt một khối ngọc ra thì cái gì cũng không có. Toàn bộ khối ngọc đều là màu đen ngăm, hoa văn màu bạn quấn quanh ở trên, cùng hoa văn trên nhẫn giống nhau như đúc.

Trang Thiển cầm lấy khối ngọc, chất ngọc màu đen tuyền làm nổi bật lên những ngón tay thon dài trắng nõn của cậu, cậu nghĩ nghĩ, vẫn là bỏ khối ngọc xuống.

Đối diện bàn lớn là ải tháp (giống như tháp quý phi), bên trên đặt một cái bàn nhỏ, cũng là chất gỗ đen nhánh có khắc hoa. Trên ải tháp không biết đặt nệm lông của loài động vật nào, Trang Thiển ngồi lên, yên lặng bắt đầu khôi phục tinh thần lực. Khi cả người cậu trầm tĩnh lại, mới phát hiện trong không gian nhẫn tràn đầy năng lượng đang lưu động, đơn giản chỉ cần hô hấp, đều có thể cảm nhận tinh thần lực đang hồi phục, cho nên tinh thần lực của cậu rất nhanh liền bão hòa (đầy), hình như còn có chút tăng lên.

Trang Thiển lại cầm khối ngọc lên, đưa tinh thần lực vào. Tựa như lần đầu tiên mở nhẫn, khối ngọc nhanh chóng hấp thu tinh thần lực của cậu, hoa văn màu bạc bên trên càng ngày càng sáng, ngay lúc cả khối ngọc đều sáng rực cả lên, một đạo ngân quang tiến vào trong đầu cậu, cậu chỉ cảm thấy trong đầu giống như đột nhiên nhiều ra thêm một thứ, mà khối ngọc trên tay thì đã biến mất.

Trang Thiển đem ý thức chìm vào thức hải (biển ý thức, tồn tại trong não, có chứa đựng linh hồn), cẩn thận xem xét những tin tức tiến vào trong đầu mình. Theo khối ngọc thì nó cùng không gian nhẫn được tạo thành cùng một pháp lực, chủ thể là Mặc Huyền điện, linh khí sung túc, tu chân tư nguyên (những gì tu luyện riêng tư) đều ở trong này, còn bên ngoài là do Mặc Huyền thu thập các loại linh vật cùng tảng lớn thổ đại, nhưng đại đa số đều trong trạng thái bị phong ấn, Trang Thiển chỉ có thể sử dụng những linh khí, linh thổ cùng linh tuyền tự nhiên trong không gian, vị diện ở đẳng cấp này chỉ có thể ngộ không thể cầu, nhưng đối với nhẫn không gian mà nói, chỉ có thể là một góc nhỏ không đáng để nó chớp mắt nhìn mà thôi, nhưng hiện tại cậu cần, cũng chỉ là một mảnh thổ địa này, ở mạt thế, đây chính là thế ngoại đào nguyên.

Trang Thiển dựa theo chỉ dẫn, đi đến trước giá sách, trên giá cũng không có nhiều sách lắm, còn nhiều bộ sách khác đều được giấu ở thư các, chờ cậu về sau sẽ đi tra xem. Trang Thiển tuần tra một phen, tìm được một khối ngọc đen thui hoa văn bạc giống y đúc cái vừa rồi, đây là công pháp mà cậu rất cần.

Lần này sau khi Trang Thiển xem xét xong công pháp, khối ngọc đen nhẵn ở trên tay cậu, hoa văn màu bạc nội liễm mà cao quý, cậu cẩn thận kéo ra ngăn kéo bên phải của thư bàn (cái bàn làm việc trong thư phòng á), lấy ra một cái bình bạch ngọc, thuận tay bỏ khối ngọc vào trong. Lấy tinh thần lực của cậu, chỉ có thể nhìn đến nội dung tầng luyện khí thôi, lúc đầu công pháp chia làm luyện khí, trúc cơ, phát quang, dung hợp, tâm động, linh tịch, kim đan, nguyên anh, xuất khiếu, phân trần, hợp thể, độ kiếp, đại thừa. Trừ bỏ tầng luyện khí chia làm mười tầng ngoài, cái khác đều chia từ lúc đầu, trung kỳ cùng hậu kỳ, cũng chia ra đối ứng  với cấp bậc của tang thi và dị năng giả. Nói cách khác, dị năng giả cùng tang thi nếu tu luyện đạt đến cấp mười hai, có thể cắt hư không, rời khỏi địa cầu. Tuy nhiên năng lượng trên địa cầu lại rất thưa thớt, vào mạt thế lại hình thành một trật tự mới, không thể sử dụng tinh thạch đi đường tắt, phỏng chừng rất khó có người đạt được đến cảnh giới này.

Trang Thiển tu luyện công pháp vô cùng kỳ lạ, chỉ cần là năng lượng đều có thể hấp thu sử dụng, vô luận là linh khí, nguyên khí, ma khí, chỉ cần bọn chúng có bản chất như nhau, Trang Thiển đều có thể sử dùng để bản thân càng lớn mạnh. Công pháp càng cao cấp thì càng tinh diệu, liền càng cần thêm nhiều thời gian và tinh lực, cho nên chẳng sợ bản thân có không gian nhẫn làm ưu thế, phỏng chừng trong vòng mười năm cũng sẽ không trở nên vượt trội được.

Bất quá cho dù công pháp tốt đến đâu thì cũng phải đến hậu kỳ mới có thể hiện ra uy lực, huống hồ mạt thế chính là cơ hội của mình, Trang Thiển yên lặng nắm chặt lấy bình ngọc trong tay, trong mắt tràn đầy ánh sáng tự tin.

Đẩy ra cửa phòng, ngoài ý muốn, đại môn bằng gỗ khắc hoa hoàn toàn không có cảm giác nặng nề, xẹt qua mặt đất cũng không có một chút tiếng vang. Trang Thiển cầm chiếc bình đi trên hành lang dài, đẩy ra cửa phòng lớn nhất, trước mắt cậu đây là phòng ngủ của chủ điện, bên trong phòng không gian rất lớn, giường lớn khắc hoa có thể cho cậu tùy ý lăn lộn, tủ quần áo, bàn trang điểm,đồ trang sức…. trong cổ phòng đều có. Trang Thiển đi đến phía sau một cái bình phong lớn, xuyên qua một cái hành lang nhỏ, bước vào phòng tắm.

Trang Thiển cũng muốn tẩy rửa qua, hiện tại cậu tính theo lời của khối ngọc bắt đầu tẩy tủy, dù sao thì thời gian cũng không đợi người.

Vào phòng tắm, Trang Thiển có chút rung động, dục trì bạch ngọc siêu lớn giống như một cái bể bơi nhỏ, chất ngọc dạ minh châu được khảm trên mặt tường tản ra ánh sáng nhu hòa. Trang Thiển trút bỏ quần áo, ngồi bên cạnh ao, tìm kiếm một phen, ấn xuống một khối ngọc thạch khởi động, vì thế mấy các miệng xả nước ẩn bắt đầu chảy. Màu nước xanh như ngọc chậm rãi chảy xuôi, dần dần phủ kín mặt ao, mặt nước trong suốt hơi hơi nhích lên, dùng mắt thường có thể thấy được màn sương trắng xóa bắt đầu bốc lên, ánh lên dạ minh châu phát ra vầng sáng ôn nhu, cả phòng tắm có vẻ mông lung và tràn ngập ẩn ý.

Ngọc thạch trắng là một nguyên liệu đặc thù, có thể ngăn ngừa linh khí tiết ra ngoài, màu nước xanh chính là linh nhũ (linh khí do trời đất ngưng tụ thành), có thể tu bổ một cách ôn nhuận cho kinh mạch, nhanh hơn tốc độ tu hành, sương trắng đang phiêu đãng là linh khí của nước….

Sau khi nước đầy, những miệng nước tự động đình chỉ xả nước, Trang Thiển lấy từ trong bình ngọc ra một viên đan dược màu xanh, mặt trên đầy hoa văn phức tạp màu trắng, cẩn thận để vào trong miệng, dựa theo khối ngọc bảo, cậu cần tẩy tủy mới có thể tu luyện.

Tẩy tủy đang vừa vào miệng liền tan, mang theo một cỗ mùi thanh mát. Trang Thiển yên lặng ngồi giữa trì, dùng tư thế tu luyện, tinh thần chìm vào thức hải, bắt đầu theo đó vận chuyển tâm pháp.

Ngay từ đầu, năng lượng linh nhũ thanh lương mà ôn hòa vuốt ve thân thể cậu, thông qua da thịt chậm rãi thấm vào người, mà tẩy tủy đan giống như một dòng nước ấm áp, lưu động trong cơ thể, sau đó chầm chậm khuếch tán, Trang Thiển chỉ cảm thấy vô cùng tự do thoải mái, tựa hồ tất cả các lỗ chân lông đều đang hô hấp, làm cho cậu có chút thư thái….

Nhưng, khi tẩy tủy đan bắt đầu có tác dụng, cậu cảm nhận được từng trận đau đớn, đây chính là đang vận chuyển, không cảm thụ được khí quan, trong nháy mắt nhói lên, Trang Thiển đau đến không biết gì, con người còn có loại đau đớn như này ư, ngứa ngáy, không có vết thương, không thể phát tiết, chỉ có thể yên lặng chịu đựng, cậu phải cắn chặt môi, dùng thứ đau đớn mới mẻ này nhắc nhở mình tập trung tinh thần.

Cậu không thấy, da thịt bên ngoài của mình đang bắt đầu chảy ra một tầng chất bẩn đen thui, chạm vào linh nhũ, bị phân giải rồi tẩy sạch, sau đó có linh khí tiến vào cơ thể, nhiều tạp chất chảy ra ngoài, cứ tuần hoàn như thế……

Nhưng cho dù tập trung toàn bộ tinh thần, Trang Thiển cũng không cảm thụ được khí như theo lời của khối ngọc, thân thể bị tẩy tủy tràn ngập đau đớn cùng linh khí thanh lương cứ hướng vào trong, làm cho cậu cảm giác mình bị chia làm hai nửa, mâu thuẫn đến khó có thể chịu được.

Môi dưới mỏng manh bị cắn rách, đau đớn khiến Trang Thiển đổi về một tia tâm thần (tâm trí và tinh thần), cậu ngẩn ra, nhớ lại những việc phát sinh lúc mạt thế. Huyết tinh, phản bội, tử vong, ly biệt, cừu hận, bi thương,…… Cậu nhìn thấy, trải qua, một màn rồi lại một màn thoáng hiện trước mắt cậu, làm cho cậu cảm thấy thân thể đang chịu thống khổ dần dần tan đi. Trang Thiển giờ phút này chỉ cảm thấy trong đầu tràn ngập hàng vạn suy nghĩ, cậu muốn lớn mạnh, muốn mạnh mẽ để bảo vệ người mình để ý, muốn mạnh lên để ở bên cạnh hắn……… 

Dần dần, trừ bỏ kiên định, ngay cả suy nghĩ này cậu cũng không cảm thụ được nữa. Trang Thiển cảm giác mình tiến vào một loại trạng thái kỳ quái, cậu rõ ràng có thể cảm nhận được cơ thể chính mình, nhưng lại tựa hồ như không cảm thụ được, cậu một lần lại một lần thử vận chuyển tâm pháp, nhưng nó cứ càng lúc càng rời xa cậu. Sau đó, không biết là lúc nào, tóm lại là vào thời điểm cậu cảm nhận được, một lượng năng lượng tinh tế bắt đầu vận chuyển vòng quanh theo một đường cố định, năng lượng vận chuyển thực chậm, không lưu loát, ngẫu nhiên còn có thể bị chặn đường đi. Lúc này tẩy tủy đan liền hiển hiện rõ tác dụng, phối hợp cùng năng lượng tinh tế đánh sâu vào, công pháp vận chuyển kinh mạch chầm chậm đả thông toàn bộ, tạp chất trong cơ thể cũng dần dần nối đuôi nhau mà chảy ra, vì thế linh khí hấp thu vào càng lúc càng trở nên thông thuận …….

Da thịt Trang Thiển cũng bắt đầu tiếp nối nhau bài trừ càng nhiều chất bẩn, nước ao chậm rãi thay đổi, ngay cả sương mù trắng bốc lên cũng bị cậu hấp thu, lúc sau nước ao màu ngọc bích trong suốt, các miệng nước theo nhau tự động thoát nước, mà nước linh nhũ mới cũng được rót vào, duy trì linh khí mà cậu cần.

Đương nhiên, hết thảy những điều này Trang Thiển đều không có cản nhận được, cậu một lần rồi một lần cứ vận chuyển công pháp, khiến càng nhiều linh khí tiến vào trong cơ thể, đại bộ phận đều bị hấp thu, cường hóa thân thể cậu, kinh mạch, xương cốt, còn dư lại thì bị lọc đi giảm bớt, có một cỗ tế lưu chạy vào, ở bên trong tĩnh mạch.

Vận hành mấy vòng tiểu chu thiên, Trang Thiển từ từ rời khỏi cảnh giới huyền huyễn, chầm chậm mở mắt, lông mi dài dính hơi nước, phá lệ làm cho con ngươi màu hổ phách càng thêm nhu hòa, tuy nhiên lại không giấu được ánh sáng rạng rỡ trong mắt.

Phun ra một ngụm trọc khí, Trang Thiển chỉ cảm thấy cả người mình tựa hồ đang sáng bừng lên, cảm giác bộc phát trở nên nhạy cảm hẳn, cậu giật giật cách tay, da thịt trắng nõn nhưng ẩn ẩn có chút cơ bắp, đường nét đẹp đẽ, tràn đầy năng lượng.

Trang Thiển vừa lòng cười cười, bắt đầu chính thức tắm rửa, tuy không có nhìn thấy bộ dáng tẩy tủy của mình, nhưng căn cứ theo khối ngọc miêu tả, ngẫm lại một chút cũng làm cho cậu một trận ghê tởm.

Chờ Trang Thiển từ trong không gian nhẫn về đến phòng, tùy ý đem áo ngủ cởi ra ném vào phòng tắm, lấy một cái khăn tắm quấn quanh, thì trời đã khuya lắm rồi. Kim đồng hồ treo trên tường trong lúc đó đã sớm chỉ vào hướng giữa số 1 và 2.

Tùy ý xoa xoa đầu, Trang Thiển thay áo ngủ mới, lấy ra một cái chăn mới, đem cái chăn dính nước mắt vắt lên sô pha trong phòng. Cậu đi đến trước cửa sổ, bức màn bị cậu kéo ra từ lúc đi ăn cơm, nhẹ nhàng vén lên bức màn, thành phố đã có chút bớt ầm ĩ, khu dân cư cũng chỉ lấm tấm vài nơi còn đèn sáng, đêm trăng ở B thị lộ ra sự an bình cùng yên tĩnh. Nhưng nơi thành thị phồn hoa cùng giàu có vẫn không có bị che lấp, đèn nê ông vẫn lóe lên, đem bầu trời đen đặc chiếu đến sáng rõ, những vì sao hoàn toàn không đủ sức cùng tranh huy.

Cảnh đêm như vậy thường thấy, lại làm cho Trang Thiển cảm thấy trong lòng một trận an tâm, mộ số việc chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi….

Bỏ tay xuống, bức màn bị vén lên cũng tự nhiên ngăn cách cửa những thứ muôn màu muôn vẻ bên ngoài cửa sổ.

Trang Thiển đem mình ném lên giường lớn mền mại, đem chính mình chôn chặt vào chăn, xúc cảm tốt đẹp và ấm áp làm cho cậu không tự chủ được cọ cọ gối đầu, nhắm lại hai mắt.

Cậu nghĩ rằng mình đang nằm mơ, vô luận là chờ đợi đối với ngày mai hay là đối với trí nhớ trong quá khứ thì đều quá mức khắc sâu.

Nhưng, ngoài ý muốn, cậu một đêm vô mộng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện