Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Nghe được lời của ma ma, sắc mặt Hạ Bá Nhiên càng thêm khó coi.
“Tìm được ở phòng ai?”
Nhờ có Hạ Trì Uyển làm gương trước, Hạ Tử Kỳ cùng những người khác khi bị yêu cầu lục soát phòng đều ngoan ngoãn phối hợp, không một ai phản đối.
Thế nên việc lục soát của các ma ma diễn ra vô cùng suôn sẻ.
“Hồi bẩm Thừa tướng đại nhân, nô tỳ tìm thấy trong đệm giường của Đại tiểu thư.”
Ma ma ấy thành thật dâng lên mấy bức thư vừa thu được.
Hạ Bá Nhiên mở thư ra, đối chiếu với bức thư tìm thấy ban đầu, quả nhiên—nét chữ giống hệt nhau, tất cả đều xuất phát từ một người.
“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Phụ thân, nữ nhi bị oan!”
Nghe ma ma nói những bức thư đó tìm được trong phòng mình, lại còn giấu dưới đệm giường—một nơi bí mật như vậy, Hạ Phù Dung lập tức sững người, cảm giác như toàn bộ thế giới sụp đổ.
“Phụ thân! Nhất định có người hãm hại nữ nhi! Nữ nhi thật sự bị oan uổng!”
Nàng nước mắt lưng tròng, đôi má trắng ngần lấm tấm lệ châu, khiến người nhìn không khỏi sinh lòng thương xót.
“Thứ tỷ, tỷ cùng công tử nhà họ Chu tình ý sâu đậm, đã lén qua lại, hà tất còn lôi ta vào làm lá chắn.”
Hạ Phù Dung vừa khóc, Hạ Trì Uyển cũng nhẹ nhàng rơi lệ.
Muốn so về độ đáng thương sao, ai lại chẳng biết rơi nước mắt?
“Cho dù phụ thân ban đầu không đồng ý gả tỷ cho Chu công tử, nhưng chỉ cần tình cảm bền chặt, phụ thân sớm muộn cũng sẽ chấp thuận.”
Từng giọt lệ long lanh rơi xuống, phản chiếu ánh sáng trong trẻo, càng làm nổi bật gương mặt tuyệt mỹ của Hạ Trì Uyển, khiến người người đều cảm thấy xót xa.
“Thứ tỷ lấy ta ra làm bia đỡ đạn, có từng nghĩ rằng sẽ hủy cả đời ta? Thứ tỷ sao có thể ích kỷ như vậy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Những thư sinh có mặt nghe xong lời nàng, đều quay đầu nhìn Hạ Phù Dung với ánh mắt không tán đồng.
Việc Hạ Phù Dung qua lại vụng trộm với thư sinh đã là việc trái với nữ đức, giờ còn vu oan hãm hại muội muội ruột thịt—chỉ để thử phản ứng của phụ thân?
Huống hồ, tuy Nhị tiểu thư không phải trưởng nữ, nhưng thân phận là đích nữ thì không thể tranh cãi.
Nếu chẳng qua Đại tiểu thư không sinh sớm vài tháng, chiếm được danh “trưởng nữ”, thì e rằng nàng cũng chẳng có tư cách để được Nhị tiểu thư gọi một tiếng “tỷ”.
“Xem ra, chân tướng đã rõ ràng rồi.”
Chu Huyền Trữ âm thầm gật đầu, trong lòng tán thưởng—quả nhiên, Hạ Trì Uyển tâm cơ sâu sắc.
Chắc hẳn nàng đã sớm nhìn thấu âm mưu của Hạ Tử Hiên, giờ lại thuận thế đẩy toàn bộ lên người Hạ Phù Dung.
Đúng là “lấy gậy ông đập lưng ông”.
“Thừa tướng đại nhân, hổ phụ vô khuyển nữ. Quả nhiên là nữ nhi của ngài, đều là người xuất chúng.”
Chu Huyền Trữ chắp tay thi lễ với Hạ Bá Nhiên, “tán thưởng” trí tuệ của Hạ Phù Dung.
Mặt Hạ Bá Nhiên nóng bừng bừng như bị lửa đốt.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Phù Nhi tuy có chút thông minh, nhưng tất cả mưu mẹo đó lại đem dùng lên người nhà?
“Không phải vậy đâu, Thất hoàng tử, thần nữ bị oan thật mà! Những bức thư đó không phải của thần nữ! Nếu không tin, người có thể hỏi Chu công tử! Chu Công tử, những bức thư đó chẳng phải ngài viết cho Nhị muội sao?”
Trên mặt Hạ Phù Dung vương nước mắt, lòng nóng như lửa đốt, liền quay đầu nhìn Chu Khải Lương, hi vọng hắn có thể lên tiếng giúp nàng.
“Ta...”
Không chỉ Hạ Phù Dung bối rối, ngay cả Chu Khải Lương cũng ngây người.
Rõ ràng Hạ Tử Hiên nói là đã đưa hết thư cho Nhị tiểu thư, tại sao lại xuất hiện trong phòng Đại tiểu thư?
Chẳng lẽ... Đại tiểu thư cũng có ý với hắn, nên đã lấy hết thư hắn viết cho Nhị tiểu thư, giữ lại làm của riêng?
Hạ Trì Uyển đương nhiên hiểu rõ—Chu Khải Lương là kẻ đa tình lại gian xảo.
Thấy ánh mắt hắn đảo qua đảo lại như chuột, nàng cũng lờ mờ đoán được ý đồ của hắn.
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Nghe được lời của ma ma, sắc mặt Hạ Bá Nhiên càng thêm khó coi.
“Tìm được ở phòng ai?”
Nhờ có Hạ Trì Uyển làm gương trước, Hạ Tử Kỳ cùng những người khác khi bị yêu cầu lục soát phòng đều ngoan ngoãn phối hợp, không một ai phản đối.
Thế nên việc lục soát của các ma ma diễn ra vô cùng suôn sẻ.
“Hồi bẩm Thừa tướng đại nhân, nô tỳ tìm thấy trong đệm giường của Đại tiểu thư.”
Ma ma ấy thành thật dâng lên mấy bức thư vừa thu được.
Hạ Bá Nhiên mở thư ra, đối chiếu với bức thư tìm thấy ban đầu, quả nhiên—nét chữ giống hệt nhau, tất cả đều xuất phát từ một người.
“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Phụ thân, nữ nhi bị oan!”
Nghe ma ma nói những bức thư đó tìm được trong phòng mình, lại còn giấu dưới đệm giường—một nơi bí mật như vậy, Hạ Phù Dung lập tức sững người, cảm giác như toàn bộ thế giới sụp đổ.
“Phụ thân! Nhất định có người hãm hại nữ nhi! Nữ nhi thật sự bị oan uổng!”
Nàng nước mắt lưng tròng, đôi má trắng ngần lấm tấm lệ châu, khiến người nhìn không khỏi sinh lòng thương xót.
“Thứ tỷ, tỷ cùng công tử nhà họ Chu tình ý sâu đậm, đã lén qua lại, hà tất còn lôi ta vào làm lá chắn.”
Hạ Phù Dung vừa khóc, Hạ Trì Uyển cũng nhẹ nhàng rơi lệ.
Muốn so về độ đáng thương sao, ai lại chẳng biết rơi nước mắt?
“Cho dù phụ thân ban đầu không đồng ý gả tỷ cho Chu công tử, nhưng chỉ cần tình cảm bền chặt, phụ thân sớm muộn cũng sẽ chấp thuận.”
Từng giọt lệ long lanh rơi xuống, phản chiếu ánh sáng trong trẻo, càng làm nổi bật gương mặt tuyệt mỹ của Hạ Trì Uyển, khiến người người đều cảm thấy xót xa.
“Thứ tỷ lấy ta ra làm bia đỡ đạn, có từng nghĩ rằng sẽ hủy cả đời ta? Thứ tỷ sao có thể ích kỷ như vậy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Những thư sinh có mặt nghe xong lời nàng, đều quay đầu nhìn Hạ Phù Dung với ánh mắt không tán đồng.
Việc Hạ Phù Dung qua lại vụng trộm với thư sinh đã là việc trái với nữ đức, giờ còn vu oan hãm hại muội muội ruột thịt—chỉ để thử phản ứng của phụ thân?
Huống hồ, tuy Nhị tiểu thư không phải trưởng nữ, nhưng thân phận là đích nữ thì không thể tranh cãi.
Nếu chẳng qua Đại tiểu thư không sinh sớm vài tháng, chiếm được danh “trưởng nữ”, thì e rằng nàng cũng chẳng có tư cách để được Nhị tiểu thư gọi một tiếng “tỷ”.
“Xem ra, chân tướng đã rõ ràng rồi.”
Chu Huyền Trữ âm thầm gật đầu, trong lòng tán thưởng—quả nhiên, Hạ Trì Uyển tâm cơ sâu sắc.
Chắc hẳn nàng đã sớm nhìn thấu âm mưu của Hạ Tử Hiên, giờ lại thuận thế đẩy toàn bộ lên người Hạ Phù Dung.
Đúng là “lấy gậy ông đập lưng ông”.
“Thừa tướng đại nhân, hổ phụ vô khuyển nữ. Quả nhiên là nữ nhi của ngài, đều là người xuất chúng.”
Chu Huyền Trữ chắp tay thi lễ với Hạ Bá Nhiên, “tán thưởng” trí tuệ của Hạ Phù Dung.
Mặt Hạ Bá Nhiên nóng bừng bừng như bị lửa đốt.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Phù Nhi tuy có chút thông minh, nhưng tất cả mưu mẹo đó lại đem dùng lên người nhà?
“Không phải vậy đâu, Thất hoàng tử, thần nữ bị oan thật mà! Những bức thư đó không phải của thần nữ! Nếu không tin, người có thể hỏi Chu công tử! Chu Công tử, những bức thư đó chẳng phải ngài viết cho Nhị muội sao?”
Trên mặt Hạ Phù Dung vương nước mắt, lòng nóng như lửa đốt, liền quay đầu nhìn Chu Khải Lương, hi vọng hắn có thể lên tiếng giúp nàng.
“Ta...”
Không chỉ Hạ Phù Dung bối rối, ngay cả Chu Khải Lương cũng ngây người.
Rõ ràng Hạ Tử Hiên nói là đã đưa hết thư cho Nhị tiểu thư, tại sao lại xuất hiện trong phòng Đại tiểu thư?
Chẳng lẽ... Đại tiểu thư cũng có ý với hắn, nên đã lấy hết thư hắn viết cho Nhị tiểu thư, giữ lại làm của riêng?
Hạ Trì Uyển đương nhiên hiểu rõ—Chu Khải Lương là kẻ đa tình lại gian xảo.
Thấy ánh mắt hắn đảo qua đảo lại như chuột, nàng cũng lờ mờ đoán được ý đồ của hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương