“Hắt xì…….”
Thẩm Miên Miên còn chưa nói hết lời, liền đánh hai hắt xì, nước mắt lưng tròng nhìn Thẩm Kiến Hoa, “Ba, con cũng bị cảm.”
Thẩm Kiến Hoa: “……”
Miên Miên cũng cảm mạo, nhìn dáng vẻ so với Tư Vũ còn nghiêm trọng hơn, hắn không thể lại đòi Áo Quân Đại Y.
“Hai đứa về trong phòng nghỉ ngơi trước đi, trong phòng ấm, chờ nấu cơm xong lại ra.”
Chu Lan Phương tức mặt muốn xanh, đứa con hoang này chính là đang giả vờ.
Bị Thẩm Miên Miên dễ như trở bàn tay đánh vỡ mưu kế như thế này vẫn là lần đầu tiên, Chu Tư Vũ cảm thấy Thẩm Miên Miên thật sự đã thay đổi, có chút cảm giác nguy cơ.
Trở lại phòng, cô liền gấp không chờ nổi muốn thử, “chị, chị cũng không chảy nước mũi, không ho khan, căn bản không bị cảm mạo đi?”
Thẩm Miên Miên lạnh nhạt hỏi lại một câu, “Ngươi không phải cũng không có mấy bệnh trạng đó sao?”
Chu Tư Vũ nghẹn lời, một lát sau lại nói lời khách sáo, “ngày thường Hạ Nam đều một bộ dáng người sống chớ gần, chị như thế nào lại quen biết với hắn?”
Vừa ra tay chính là một kiện áo Quân Đại Y, nhà người khác cưới vợ cũng chưa hào phóng như vậy.
Tuy rằng áo Quân Đại Y chỉ có tám phần mới, nhưng độ ấm áp lại không giảm, Thẩm Miên Miên mặc vào hai má đều hồng rực, mắt cô ta đỏ muốn mệnh.
“Cùng ngươi có quan hệ gì sao?” Kiếp trước cô cảm thấy Chu Tư Vũ rất tốt, ở thời điểm có ai mắng cô đều sẽ giúp cô nói chuyện. Trong lòng cô có tâm sự gì đều nói cùng Chu Tư Vũ, nhưng sau khi nhìn thấy gương mặt thật của Chu Tư Vũ, sao còn tiếp tục ngốc như vậy được?
Không nói được lên lời, Chu Tư Vũ có chút không cao hứng, “Còn không phải là một kiện áo rách nát người khác không cần hay sao? Có cái gì hiếm lạ đâu.”
Ngày thường đều là mặc lại quần áo cô ta đã mặc qua, tưởng tượng như vậy, trong lòng của Chu Tư Vũ lại thoải mái hơn một ít.
Thẩm Miên Miên cũng nghĩ đến điều này, bởi vì cô ăn uống thiếu chất, làm việc lại nhiều, vóc dáng so với Chu Tư Vũ lùn hơn rất nhiều, Chu Lan Phương lấy cớ này để cô mặc lại quần áo cũ của Chu Tư Vũ.
Gia đình điều kiện thực bình thường, tự nhiên không có bao nhiêu tiền để thường xuyên mua quần áo mới, cho nên mỗi kiện quần áo khi đến phiên cô dùng, đều đã phai màu, vết rách vá vô số.
Liền tính như vậy, ở kiếp trước cô cũng không có một câu oán hận.
Ngăn chặn tức giận đưới đáy lòng, cô thản nhiên cười, “Người khác không cần cũng không có cho ngươi.”
“Ngươi……”
Chu Tư Vũ tức không chịu được, nhưng lại kiêng kị Thẩm Kiến Hoa đang ở nhà, không dám thật cãi nhau cùng Thẩm Miên Miên.
Cô nhịn xuống tức giận, “chị, chị có phải đã chịu cái gì kích thích hay không?”
Người như thế nào sẽ đột nhiên biến hóa lớn như vậy?
Thẩm Miên Miên đem thần sắc biến hoá của Chu Tư Vũ đều xem ở trong mắt. Một cô bé chỉ mới mười mấy tuổi, đã có lòng dạ sâu như vậy, biết xem mặt đoán ý, hiểu được chuyển biến tốt liền thu, minh bạch khi nào thì nên ẩn nhẫn.
Trước đó, cô cho rằng Chu Tư Vũ là sau khi gặp được Cố Kiến Bân, mới có những cái ý nghĩ xấu xa đó. Hiện tại xem ra, khả năng là cô ta từ ngày tiến vào Thẩm gia, liền đã bắt đầu thận trọng tính kế từng bước đi?
Nghĩ như vậy, Thẩm Miên Miên chỉ cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.
Thẩm Miên Miên còn chưa nói hết lời, liền đánh hai hắt xì, nước mắt lưng tròng nhìn Thẩm Kiến Hoa, “Ba, con cũng bị cảm.”
Thẩm Kiến Hoa: “……”
Miên Miên cũng cảm mạo, nhìn dáng vẻ so với Tư Vũ còn nghiêm trọng hơn, hắn không thể lại đòi Áo Quân Đại Y.
“Hai đứa về trong phòng nghỉ ngơi trước đi, trong phòng ấm, chờ nấu cơm xong lại ra.”
Chu Lan Phương tức mặt muốn xanh, đứa con hoang này chính là đang giả vờ.
Bị Thẩm Miên Miên dễ như trở bàn tay đánh vỡ mưu kế như thế này vẫn là lần đầu tiên, Chu Tư Vũ cảm thấy Thẩm Miên Miên thật sự đã thay đổi, có chút cảm giác nguy cơ.
Trở lại phòng, cô liền gấp không chờ nổi muốn thử, “chị, chị cũng không chảy nước mũi, không ho khan, căn bản không bị cảm mạo đi?”
Thẩm Miên Miên lạnh nhạt hỏi lại một câu, “Ngươi không phải cũng không có mấy bệnh trạng đó sao?”
Chu Tư Vũ nghẹn lời, một lát sau lại nói lời khách sáo, “ngày thường Hạ Nam đều một bộ dáng người sống chớ gần, chị như thế nào lại quen biết với hắn?”
Vừa ra tay chính là một kiện áo Quân Đại Y, nhà người khác cưới vợ cũng chưa hào phóng như vậy.
Tuy rằng áo Quân Đại Y chỉ có tám phần mới, nhưng độ ấm áp lại không giảm, Thẩm Miên Miên mặc vào hai má đều hồng rực, mắt cô ta đỏ muốn mệnh.
“Cùng ngươi có quan hệ gì sao?” Kiếp trước cô cảm thấy Chu Tư Vũ rất tốt, ở thời điểm có ai mắng cô đều sẽ giúp cô nói chuyện. Trong lòng cô có tâm sự gì đều nói cùng Chu Tư Vũ, nhưng sau khi nhìn thấy gương mặt thật của Chu Tư Vũ, sao còn tiếp tục ngốc như vậy được?
Không nói được lên lời, Chu Tư Vũ có chút không cao hứng, “Còn không phải là một kiện áo rách nát người khác không cần hay sao? Có cái gì hiếm lạ đâu.”
Ngày thường đều là mặc lại quần áo cô ta đã mặc qua, tưởng tượng như vậy, trong lòng của Chu Tư Vũ lại thoải mái hơn một ít.
Thẩm Miên Miên cũng nghĩ đến điều này, bởi vì cô ăn uống thiếu chất, làm việc lại nhiều, vóc dáng so với Chu Tư Vũ lùn hơn rất nhiều, Chu Lan Phương lấy cớ này để cô mặc lại quần áo cũ của Chu Tư Vũ.
Gia đình điều kiện thực bình thường, tự nhiên không có bao nhiêu tiền để thường xuyên mua quần áo mới, cho nên mỗi kiện quần áo khi đến phiên cô dùng, đều đã phai màu, vết rách vá vô số.
Liền tính như vậy, ở kiếp trước cô cũng không có một câu oán hận.
Ngăn chặn tức giận đưới đáy lòng, cô thản nhiên cười, “Người khác không cần cũng không có cho ngươi.”
“Ngươi……”
Chu Tư Vũ tức không chịu được, nhưng lại kiêng kị Thẩm Kiến Hoa đang ở nhà, không dám thật cãi nhau cùng Thẩm Miên Miên.
Cô nhịn xuống tức giận, “chị, chị có phải đã chịu cái gì kích thích hay không?”
Người như thế nào sẽ đột nhiên biến hóa lớn như vậy?
Thẩm Miên Miên đem thần sắc biến hoá của Chu Tư Vũ đều xem ở trong mắt. Một cô bé chỉ mới mười mấy tuổi, đã có lòng dạ sâu như vậy, biết xem mặt đoán ý, hiểu được chuyển biến tốt liền thu, minh bạch khi nào thì nên ẩn nhẫn.
Trước đó, cô cho rằng Chu Tư Vũ là sau khi gặp được Cố Kiến Bân, mới có những cái ý nghĩ xấu xa đó. Hiện tại xem ra, khả năng là cô ta từ ngày tiến vào Thẩm gia, liền đã bắt đầu thận trọng tính kế từng bước đi?
Nghĩ như vậy, Thẩm Miên Miên chỉ cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.
Danh sách chương