Hai đứa nhỏ trong khoang có vẻ là tỉnh trước tiên,vừa bật người ngồi dậy và dùng một phút định thần lại,cả hai lại đề phòng nhìn một loạt người ở đây.Khi vừa nhìn tới Nguyệt An Thần đứng cách đó không xa,cả hai lại dụi mắt,sau đó đã cũng nhau nhảy ra khỏi khoang đông lạnh.
Cả hai vừa hướng Nguyệt An Thần chạy tới vừa mở giọng gào lên vừa khóc:"Ba ba,oa,ba ba,oa oa!!!"
Nguyệt An Thần:"...."Hắn đang ở đâu,hắn là ai,vừa xảy ra chuyện gì?
Nguyệt An Thần luống cuống tay chân mà bế lên hai đứa nhỏ vừa nhào tới,để chúng tựa trong ngực,ôm cổ hắn mà khóc,không nói nên lời.
Đám tử thần:"...."Quả nhiên là phụ tử sao,ân?
Nguyệt An Tuyết:"...."Cô đây là lên chức rồi đúng không?
Tử Thiên+Byakuya:"...."Thật đáng yêu,bọn hắn cũng muốn có,làm sao đây?
Nguyệt An Tuyết thì lại bị hai cặp mắt lửa nóng từ hai tên nào đó lấy lại tinh thần,quay đầu nhìn sang cái khoang còn lại.
Nam nhân kia đã tỉnh,vừa mở mắt nhìn thấy Nguyệt An Tuyết cùng nhóm tử thần liền hoảng hốt mà nhảy khỏi khoang đông lạnh,rút ra thanh dao găm ở chân mà lùi lại thủ thế.
Bất quá khi nghe thấy tiếng khóc của cặp sinh đôi,vừa đưa mắt nhìn sáng lên mà rưng rưng như sắp khóc,khi bắt gặp Nguyệt An Thần thì hai mắt vốn tử khí trầm trầm lại biến thành mắt cún con,lỡ miệng:"Vương,thật tốt khi gặp lại ngài."
"Hử,vương?"
"Nga nha,chúng ta vừa nghe được một cái bí mật gì đó thì phải,đúng không đội trưởng?"Ichimaru Gin híp mắt cười tà tà,biểu tình tràn đầy hứng thú ngồi xem chuyện vui nhìn nam nhân kì lạ kia.
"Quả thật là rất làm người tò mò đâu."Nguyệt An Tuyết đi lên trước vài bước,mỉm cười.
"D..diệt Thần?Không...không đúng,Diệt Thần sẽ không nở nụ cười kia."Nam nhân run rẩy,tự lẩm bẩm nói.Bất quá lời của hắn đều lọt vào tai của những người ở đây,không sót chữ nào.
"Diệt thần,đây là đang gọi ta sao?"Nguyệt An Tuyết giật giật khoé miệng,quay đầu nhìn cái đám tử thần phía sau bao gồm cả Hoắc Tử Thiên,Kuchiki Byakuya cùng Nguyệt An Thần.
"Ân."Đồng bộ gật đầu.
Nguyệt An Tuyết:"...."Các ngươi mẹ nó ăn ý thật đó.
"Ta nghĩ chúng ta cần thiết hảo hảo nói chuyện một chút đâu,vị tiên sinh này cũng nên hạ vũ khí trước khi ta trực tiếp đem ngươi quy về muốn ám sát đội trưởng nga~."Urahara Kisuke kéo kéo mũ trên đầu,ánh mắt tràn ngập cảnh giác nhìn nam nhân bên kia vẫn còn cầm chuỳ thủ hướng về phía Nguyệt An Tuyết.
"Ách,x..xin lỗi."Người kia cuối cùng bình tĩnh,thu lại chuỳ thủ trên tay,ánh mắt lại đầy dò xét nhìn toàn bộ người ở đây,nhất là hoàn cảnh xung quanh.
Bên kia,Nguyệt An Thần rốt cuộc thành công dỗ nín hai đứa nhỏ,lúc này lại đi tới đứng bên cạnh chị gái mình mà cùng nhìn nam nhân kia.
"Tuyết Tuyết,ta nghĩ là nên chữa trị vết thương cho vị..."
"Thần Lâm."
"À,chữa trị vết thương cho Thần Lâm tiên sinh đi."Retsu ôn hoà lên tiếng,lại nhìn sang hai đứa nhỏ bộ dáng dính bẩn trong lòng Nguyệt An Thần:"Cả hai đứa nhỏ cũng cần tẩy rửa một chút đâu."
"Đi thôi,làm phiền cô cùng Nemu,Momo giúp bọn họ đi."Nguyệt An Tuyết không sao cả phẩy phẩy tay,xoay người đi vào trong nhà.
Các tử thần không phận sự cũng đi theo,Nguyệt An Thần lại an ủi cặp sinh đôi rồi mới cùng đi theo vào trong.
Thần Lâm nhìn cảnh tượng trước mắt,vừa phức tạp lại vừa kinh ngạc khó mà nói hết được.
"Thần tiên sinh,mời đi theo tôi đi."Retsu mỉm cười ôn hoà gọi hồn Thần Lâm trở về.
"Ngạch,làm phiền ngài,Unohana đại nhân."Thần Lâm giật mình,lập tức bài ra một nụ cười đầy hối lỗi nói.
"A,không có gì,đi thôi."Retsu đôi mắt khẽ xẹt qua một tia sáng,sau đó thì dẫn đầu đi về một phía.
Phía sau,Nemu cùng Momo phân chia ôm một đứa nhỏ mà đi theo sau,Rukia đã chạy đi nhà kho tìm chút quần áo sạch cho cả ba người.
Chờ cả ba tắm rửa sạch sẽ xong,xuất hiện trong phòng khách.
Cặp sinh đôi vừa nhìn thấy Nguyệt An Thần đã nhào qua ôm lấy,không buông.
Cuối cùng vẫn là Rukia cùng Yachiru đem đồ ngọt ra dụ dỗ,hai đứa nhỏ mới chịu rời khỏi phòng một lúc,đi sang phòng kế bên chờ.
Thần Lâm ngồi trên đệm,vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong lòng đều tràn ngập bất an,lo lắng mà nhìn một loạt người xung quanh.
"Vậy,chúng ta nên nói chuyện chính nhỉ,ngươi làm sao biết Retsu họ gọi là Unohana,ta nhớ từ đầu tới cuối bọn ta cũng chưa ai gọi ra tên của Retsu chứ đừng nói họ."Nguyệt An Tuyết khi uống xong thuốc trị cảm,tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều mà bắt đầu tra xét.
"Ngạch,tôi...tôi..."Thần Lâm bị câu đầu đề của Nguyệt An Tuyết làm cho giật bắn người,hoảng hốt không nói nên lời.
"Ngươi tốt nhất khai thật ra,nếu không ta cũng không ngại dùng chút thôi miên đâu."Hoắc Tử Thiên mỉm cười đầy tà tứ nhìn Thần Lâm mặt đầy mồ hôi,khẽ nheo mắt lại.
"Tôi...tôi sẽ nói thật,không cần thôi miên,Ảo Thần đại nhân."Thần Lâm thật sự rất muốn khóc a,bất chấp tất cả mà gào lên.
"A nha,thật bất ngờ đâu,làm sao ngươi biết ta từng là có thần vị là Ảo Thần đâu,Thần đại thiếu gia ở thủ đô?"Hoắc Tử Thiên đôi mắt đã chuyển sang màu lục,đầy nguy hiểm nhìn chằm chằm Thần Lâm.
"Được rồi,tôi sẽ kể hết,tin hay không thì tuỳ mọi người đi."Thần Lâm thật sự chịu không nổi khí thế cường đại của một đám đại nhân ở trong phòng này nữa.
Thần Lâm rụt rụt cổ,đưa mắt nhìn một loạt người trong phòng,cuối cùng dừng lại ở trên người Nguyệt An Tuyết,miệng khô cằn nói:"Các vị...tin vào trọng sinh sao?
"À,đã gặp qua giống ngươi là người trọng sinh,tiếp tục đi."Nguyệt An Tuyết bình tĩnh gật đầu,mỉm cười muốn trấn an một chút Thần Lâm.
"...Tôi,tôi là người trọng sinh từ 12 năm sau,tôi đã ở mạt thế trải qua hơn 10 năm,nhìn rõ tất cả mọi diễn biến trong suốt 12 năm,nhưng khi mạt thế sắp kết thúc thì lại chết ở một trận tàn sát diệt tộc của,của Diệt Thần."Nói rồi ánh mắt lại đầy sợ hãi nhìn sang Nguyệt An Tuyết còn an tĩnh ngồi bên kia,đôi mắt vẫn là bị vải trắng quấn quanh,vẻ ngoài không có gì là đáng sợ mà còn trở nên vô hại.
"Ý ngươi là...Tuyết Tuyết tận diệt nhân loại khi mạt thế sắp đi vào thời kì kết thúc?"Hoắc Tử Thiên bắt được trọng tâm.
"Vâng,chính là như thế.Tôi khi tỉnh lại phát hiện bản thân trọng sinh trở về,không gian của tôi cũng đi theo trở lại,mà đồ bên trong chính là cặp sinh đôi vốn vì bảo hiểm mà đưa đi ngủ đông cũng đi theo tôi trọng sinh về đây."Thần Lâm nói,ánh mắt lại nhìn sang Nguyệt An Thần.
"Cặp sinh đôi kia là con của An Thần với ai?"Nguyệt An Tuyết nghe nhắc tới cặp sinh đôi,nhịn không được mà bẻ tay hầm hè.
"Ngạch,là...là của Tần Thiệu Phong đại nhân."Thần Lâm vừa nói vừa dùng tay áo lau mồ hôi.
"Nga,ai sinh?"Quả nhiên là tên kia,xem ra lần tới gặp mặt lại phải 'dạy dỗ' lại mới được.
"Ách,cặp sinh đôi kia là kết quả của gen kết hợp,sinh trong ống nghiệm."Thần Lâm thật muốn khóc,hắn con mẹ nó chỉ là nhân viên nghiên cứu thực tập thôi a,vì mao dính vô cái vấn đề này!!!
"Ân,thú vị nhỉ.Nói tiếp đi,vì sao ta lại muốn diệt nhân loại?"Rốt cuộc kéo về chủ đề chính,trong lòng vẫn đáng tiếc khi không phải ai trong hai người sinh đẻ,bất quá cô sẽ tìm Kurotsuchi Mayuri nghiên cứu cái này đi,ân,ý tưởng không tồi đâu,nam nhân sinh con,ha hả.
"Cái này,xin cho tôi hỏi một điều được không?"Thần Lâm ngập ngừng muốn nói lại thôi,hỏi.
"Ân,hỏi đi."
"Ngài,ngài là gì của Nguyệt Vương?"Thần Lâm nói,tay lại chỉ chỉ về phía Nguyệt An Thần.
"Chị gái."
"Chị gái ruột."
Nguyệt An Tuyết cùng Nguyệt An Thần cùng lúc trả lời.
Thần Lâm:"...."Hắn hình như biết vì sao Diệt Thần lại muốn đem toàn bộ nhân loại tận diệt rồi thì phải,mẹ nó,cái này cũng quá cẩu huyết đi.
Vì em trai chết,muốn đem toàn bộ nhân loại bồi táng,quá khủng bố rồi!
"Nguyệt Vương,Nguyệt An Thần hưởng thọ 30 tuổi."Thần Lâm im lặng một lát,lập tức phun ra tin tức kinh người.
Toàn trường lập tức yên tĩnh như gà,không khí bỗng nhiên ngưng trọng rất nhiều.
"Ngươi nói An Thần chỉ sống đến năm 30 tuổi?"Kuchiki Byakuya nhíu chặt mày,tay lại kìm chế bàn tay đang run rẩy giấu trong tay áo của Nguyệt An Tuyết.
Hắn dám cá,hắn cùng tên yêu nghiệt kia mà thả tay,đảm bảo Tuyết Tuyết sẽ nhào lên mà đập tên họ Thần kia một trận tơi tả đi.
"Nói rõ,ta muốn nghe tất cả."Nguyệt An Tuyết cố bình phục lại tâm tình,hỏi.
Nguyệt An Thần cũng chăm chú nhìn sang,thật thần kì khi nghe người tiên đoán hắn sẽ chết trong tương tai 11 năm tới.
"Nguyệt Vương thành lập lên căn cứ Nguyệt Quang,căn cứ lớn nhất và mạnh mẽ nhất trên Trái Đất.Phía dưới có tứ hoàng bát vệ,căn cứ hoàn toàn vượt qua căn cứ thủ đô cùng căn cứ Châu Âu lẫn Châu Mĩ."
"Trong 10 năm đầu còn có một vương nữa gọi là Tử Vương cùng 13 đội tử thần phụ trách bảo hộ căn cứ,diệt trừ kẻ gây hại căn cứ,sau đó một năm thì bỗng nhiên biến mất,Phong Vương,Tần Thiệu Phong thay thế vị trí của Tử Vương,tiếp tục bảo hộ căn cứ.Sau đó,sau đó..."
"Nói!"Nguyệt An Tuyết mất kiêng nhẫn,đem tách trà trong tay mà ném qua,cố tình ném lệch nên không trúng Thần Lâm.
"Sau đó,chưa đầy 3 tháng thì Nguyệt Vương bị ám sát,chết trong phòng làm việc."Thần Lâm nói câu này,đầu không dám ngẩn lên.
Nguyệt An Tuyết siết chặt tay,đem cái tách trà Byakuya vừa đưa qua cũng bóp nát,đem Thần Lâm doạ cho một trận mồ hôi lạnh.
"Nói tiếp đi."Hoắc Tử Thiên cẩn thận lấy đi mấy mảnh vỡ,lau tay cho Nguyệt An Tuyết,hướng Thần Lâm ra lệnh.