Người dịch: Thông Thiên Mộc

***

Bên trong tầng thứ nhất của mê cung, một giọng cười điên dại vang lên.

“GWAHAHA! Chiến đấu trong khi có mấy cái vũ khí mới vui làm sao!!”

Sau một hồi nghiên cứu, Stella cuối cùng cũng đã chọn được thứ vũ khí mà cô muốn. Đi đôi với khiên Hắc Thiết Khiên – hay còn được gọi là Mega Shield theo cách nói của Stella – chính là thanh kiếm dài mà cô đã chọn.

Nó bao phủ bởi màu đen bạc, khá giống với màu của chiếc Mega Shield mà phía tay trái của cô đang cầm.

Tên của thanh kiếm là “Buster Sword ” và nó là dạng tốt nhất của Great Sword với phần lưỡi kiếm dài và dày. Thanh kiếm còn dài hơn với chiều cao của Stella.

Đúng ra nên nói thanh kiếm ấy chuyên dùng để ‘đập’ thay vì ‘chém’.

Không cần dùng đến dạng Dragonewt, Stella vẫn có thể cầm theo Mega Shield và Buster Sword mà không có lấy một chút khó khăn.

Cả đội đã thẳng tiến đến mê cung sau khi rời khỏi tiệm bán vũ khí bất chấp cho có sự phản đối của Aria. Cô ấy đã khuyên họ nên chờ thêm một vài ngày trước khi dẫn theo Stella tham gia chuyến mạo hiểm đầu tiên của cô ấy.

Tuy nhiên, người được nhắc đến trong đề nghị đó lại phản đối kịch liệt.

“Không không không! Không đời nào! Tại sao ta phải đợi cơ chứ! Ta cuối cùng cũng đã chọn được trang bị rồi! Ta muốn chiến đấu ngay bây giờ cơ!”

Cơn thịnh nộ cùng với hành động như muốn đổ máu đó của Stella, cả Aria và Vulcan không thể phản đối được nữa. Và vì Aria vẫn còn thiếu khả năng chiến đấu, họ đã không lấy bất cứ khoản hoa hồng nào.

Họ cũng lên kế hoạch chọn cơ hội này để dạy cho Stella cách dùng vũ khí của cô ấy.

“Tama! Hãy nhìn vào sức mạnh của Stella trước đi. Xin đừng dùng kĩ năng nào để hỗ trợ cô ta”

“Nyan! (Aye Aye, chủ nhân)“

Nếu Tama dùng kĩ năng 《Bảo hộ thánh thần của của Sư Vương》, họ sẽ không thể đo lường được sức mạnh thật sự của Stella thế nên Aria đã yêu cầu Tama chỉ nên đứng nhìn mà thôi.

Nhưng, trên cùng một hơi nói, cô cũng đã yêu cầu cậu không được chú tâm mà hướng mắt ra ngoài.

“Nếu có chuyện nguy hiểm nào đó xảy ra, em sẽ bảo vệ Stella-chan chứ, phải không nào?”

Từ một kẻ từng là kẻ thù mà giờ lại cần sự bảo về của mình đấy ư... Mỉa mai làm sao... Cho dù thế mình dường như cũng không thấy bất cứ điều gì quá nguy hiểm sẽ xảy ra...

Tama suy nghĩ về điều đó trong khi gật đầu với Aria, báo hiệu rằng cậu đã chấp nhận “nhiệm vụ” của mình. Trong lúc không hào hứng tạo ra “dấu hiệu” thì mục tiêu của cậu có vẻ ngây ngất về nó.

”Tama sẽ bảo vệ ta ư? Ôi! Yên tâm làm sao!”

Với một cô gái đã biết yêu lần đầu tiên, thì phản ứng của Stella là điều hiển nhiên. Nghe được rằng người đàn ông mà cô ấy yêu sẽ bảo vệ cô khỏi bất cứ đòn tấn công nào, cô không thể nào kiềm chế được niềm hạnh phúc.

“Vậy thì, hãy cùng đi kiếm vài con mồi đơn giản nào đó cho việc luyện tập của cậu ấy nào!”

Với dấu hiệu đó của Vulcan, cả hội đã tiến sâu thêm vào mê cung.

Nhóm tiến vào sâu bên trong với người đi tiên phong là Vulcan.

Vài phút sau khi họ đã phát hiện ra khu vực mới, một sinh vật kỳ lạ xuất với những tiếng kêu gắt gỏng.

Sinh vật đó chính là goblin, một loại quái vật thưởng gặp tại tầng một của mê cung. Hiện đang có vài con goblin đang xung quanh họ, cầm trên tay vài loại vũ khí hạng xoàng.

Ngay khi ý thấy Aria và đồng đội của cô, chúng liền chạy xộc tới chỗ họ với tiếng những gào xung trận.

“GUGYAAA!”

Chúng chỉ chú tâm vào con mồi phía trước. Khi con mèo bị ăn thịt, chúng có kế hoạch khác cho 3 người đẹp đi cùng với con mèo.

Tiếc thay, goblins là những sinh vật cực kì ngu ngốc.

Chúng mù quáng trước lòng tham và dục vọng, chúng không hề xem xét trước sức mạnh của họ, đâm đầu vào mà không hề có sự chuẩn bị cho bất cứ điều gì có thể xảy ra.

Trong thấy chúng chạy đến chỗ cô, Stella liên bật cười, một biểu hện rợn người hiện lên gương mặt cô.

“GUHEHEHEHE! Mấy con sâu thấp hèn này dám nhe răng ra với ta à? CÁC NGƯƠI CHỈ TỔ KHIẾN GỈ SÉT THANH KIẾM CỦA TA MÀ THÔI!!!”

Phía bên, Aria và Vulcan nhìn chằm chằm vào người thiếu nữ ấy, cùng với đó là một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Nghĩ rằng cô nàng Stella này, cách đây không lâu, lại nổi cơn thịnh nộ để lấy được thứ cô muốn lại thể hiện khát máu đến thế...

Tama dường như là người duy nhất bước đi theo. Suy cho cùng, chỉ có cậu là người duy nhất biết được rằng cô gái vô duyên này là Thổ Long được tái sinh.

“TA ĐẾN ĐÂY!!!”

Stella gào lên với đám goblin, chế giễu chúng. Tiếp đến, cánh tay và mông cô ấy phát sáng rực rỡ, chế độ biến hóa thành rồng đã được kích hoạt.

Cô không có ý định làm dễ dàng khi đối đầu với kẻ địch yếu ớt là đám goblin.

BYUNN!!

Với cánh tay rồng, cô giơ thanh kiếm lên. Cô ngạc nhiên khi thấy thanh kiếm nhẹ đến thế.

“Nhanh thế.”

Mọi khi cô cầm nó theo một cách không nặng nhọc mấy, nhưng giờ khi cô biến đổi cánh tay mình, cô cảm cảm giác như là đang cầm một cành cây vậy. Cô vui vẻ hạ thanh kiếm xuống không thương tiếc.

ZUDON!!

Âm thanh từ những lần va chạm giữa kiếm với nền đất khiến người khác gần như choáng tai.

Đám goblin tiến tới chỗ Stella, nhắm thanh kiếm vào vùng bụng không được che chắn của cô.

Ngay khi đủ khoảng cách, Stella vung kiếm nhanh hơn nhiều lần so với chúng. Cô chỉ vung kiếm, không hề di chuyển tí nào.

Như thế thôi là đủ để bảo đảm cho chiến thắng của cô.

Nhìn vào con goblin bị đập thẳng vào đầu, máu văng tung tóe đang nằm trên mặt đất, Stella cười điên dại. Có một vết cào trên bụng của cô, nhưng cô chẳng hề để tâm.

“GUHAHAHA! THANH KIẾM NÀY TUYỆT THẬT”

Trong khi đó, Vulcan và Aria nhìn từ bên cạnh. Họ khá bất ngờ và hơi lo ngại về trận chiến điên cuồng của Stella.

“Cô ấy mạnh thật đấy nya~, nhưng mà...”

“Phải! Cô ấy có vẻ có vài vấn đề về tâm lý. Ý tớ là... Cô ấy cuồng việc chém giết quá...”

Lí do mà Vulcan trở thành một mạo hiểm giả là để có thể thu thập vài vật liệu cô ấu cần để rèn vũ khí.

Còn phía Aria, cô ấy muốn noi theo bước chân của người mà cô ngưỡng mộ. Cô muốn trở thành một “Chiến binh nhân từ” giống “

Alisha”, vị Kiếm Thánh đã từng cứu rỗi cô ngày trước.

Hai người họ chẳng ai thích việc chém giết quái vật.

Nên đối với họ, họ không thể nào hiểu được cơn điên cuồng giết chóc của Stella.

Việc chém giết điên cuồng này... Sẽ ổn thôi nếu nó nằm trong tầm kiểm soát, nhưng nếu cô ấy trở nên hoang dại... E rằng mình phải làm gì đó để xử lý chuyện này trong tương lai.

Cậu biết Stella là quái vật tái sinh, nên Tama không hề ngạc nhiên trước những gì cậu chứng kiến. Nó không có nghĩa là cậu không hề quan tâm tới chuyện đó, chỉ e rằng việc chém giết điên cuồng này sẽ ảnh hưởng tới những người còn lại trong nhóm

trong tương lai sắp tới.

Và nếu cô ấy hại đến chủ nhân yêu dấu của cậu.

Theo lẽ tự nhiên, cậu sẽ làm mọi thứ để cho Stella có thể kiểm soát hành động của mình. Trước đây cô ta đã là kẻ thù của cậu, mặc dù chưa phải là đồng đội, nhưng cậu cũng cần bảo vệ cho cô.

Người được đề cập đến trong câu hỏi của cậu nghe thấy được suy nghĩ của cậu và thốt lên tiếng rên rỉ, thu hút sự chú ý của Aria.

“NUNU...”

“Chuyện gì thế, Stella-chan.”

“Đúng là khá vui khi được chiến đấu cùng với thanh kiếm nhưng kẻ địch quá yếu! Ta còn chưa thể sử dụng cái khiên để chống lại các đòn tấn công của chúng! Chúng ta nên tiến vào sâu hơn, ta muốn chiến đấu với quái vật mạnh hơn!”

“U~hn... E hèm! Giờ chúng ta đã biết thực lực của Stella rồi, tớ nghĩ ta vẫn an toàn nếu đến tầng kế tiếp.”

“Nyaa~... Điều này nghe thì hơi khắc nghiệt nhưng có vẻ chúng ta vẫn chưa thật sự thấy hết được sức mạnh của cô ấy.”

Bỏ sự điên cuồng qua một bên, Aria và Vulcan cảm thấy rất vui khi Stella trở thành đồng đội của họ.

Kế hoạch là để cho Stella bộc lộ sức mạnh thật chất của cậu bằng cách làm người đi tiên phong.

“Quyết định rồi, vậy thì. Stella-chan, chúng tớ đã biết được sức mạnh của cậu rất đáng sợ. Nhưng, vì đây là chuyến đi mạo hiểm

đầu tiên của cậu... Nhưng cậu cũng nên cẩn trọng một tí. Đừng ép mình quá, được chứ?”

“GUHEHEHEHE! Được rồi! Ta biết ta không mạnh bằng Tama nhưng ta vẫn rất mạnh đấy nhé. Ta sẽ không thua mấy con quái vật này đâu!”

Stella vừa cười hả hê, cười vang trong khi Aria đang lo lắng.

Như thể vẫn còn trong cơn điên loạn, cô chỉ khao khát mỗi việc chạy vòng quanh và vung kiếm loạn xạ mà thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện