Tạ Tinh mừng rõ, quả nhiên là “Lạc Diệp Bân Vân” khó trách Hùng Hiên lại để
cậu làm kẻ thí mạng, thì ra thứ này còn có chướng khí. Tạ Tinh vỗ nhẹ cuốn
sách cổ, trong lòng nghĩ cuốn sách này xem ra cũng là một món đồ tốt, sau này
phải học hỏi nhiều, có gì không biết thì chỉ cần lật sách xem là được
Thu hồi lại cuốn sách, cậu lại lấy tấm gương bát quái ra. Mấy lần cậu thấy Hùng Hiên cầm lấy gương này, không biết có liên quan đến việc tìm đường hay không
Trên gương không có gì
bất thường, có một đạo ánh sáng phát ra, trên đó chỉ có mấy chữ “Ngũ sắc thạch” Tạ Tinh liền dùng thần thức để xem, quả nhiên xem rõ được nơi để Ngũ sắc thạch, cách nơi cậu đang đứng không xa
Tạ Tinh cảm thấy ngạc nhiên, không lẽ đây là một tấm gương tầm bảo? Nó có thể cảm nhận được vị trí của Ngũ sắc thạch? Tạ Tinh đặt tấm giương xuống, cẩn thận đi đến viên đá phía trước, đưa một ngón tay chạm vào, đồng thời chuẩn bị một thanh bảo kiếm, nếu như có phản phệ liền lập tức cắt đi ngón tay. Tuy trong sách chỉ nói là phản phệ có một lần nhưng mà không thể không phòng bị
Xem ra cậu đã lo lắng vô ích, khi ngón tay chạm vào viên đá, rất lâu cũng không có cảm ứng gì, chỉ có một hơi ấm truyền đến, Tạ Tinh quả quyết cầm lấy "Lạc diệp bân vân", không có vấn đề gì cả, chỉ có một cảm giác ấm áp. Có một sự vui mừng không thể tả nổi, Tạ Tinh không ngờ có thể lấy được một cách đơn giản như thế này
Lấy một cái hộp ngọc đựng "Lạc diệp bân vân" vào và thu vào nạp giới
Sau đó lấy tấm gương bát quái ra, quả nhiên điểm sáng lúc nãy đã biến mất, thì ra đây là một món đồ để tầm bảo. Khó trách Hùng Hiên lại giàu đến thế, có món đồ này, Thiên địa dị bảo cũng tùy ý hắn tìm được. Quả nhiên là một tên gian xảo
Tạ Tinh thậm chí còn nghi ngờ rằng cuốn sách cổ đó có phải là Hùng Hiên từ di tích nào đó mang ra
Quả nhiên là một tấm giương tốt, có được nó muốn luyện đơn hay làm gì thì không sợ kiếm không được nguyên liệu, đối với nguyên liệu để luyện Vô Danh còn hai món, Tạ Tinh cảm thấy vô cùng tự tin
Đột nhiên cậu nhớ đến cây côn sắt trong chiếc nhẫn của mình, lập tức lấy ra, nhưng kỳ lạ là tấm gương hình như không có biết đến cây côn sắt, nên không có phản ứng
Tạ Tinh thở dài, quả nhiên không phải là vạn năng. Có thể cây côn sắt này rất bình thường, không có giá trị gì hết
Xem kỹ tấm gương bát quái, mới phát hiện ra là trên góc tấm gương có mấy chữ nhỏ "Tầm Linh Kính". Khó trách có thể kiếm được bảo bối thì là đây là một tấm giương dùng để tầm bảo. Nhưng mà tấm giương hình như không phải là bảo khí hay linh khí gì hết, không thể luyện hóa, chỉ có thể sử dụng
Thu lại tấm gương, xem ra thu hoạch lần này rất hậu hĩnh. Mở mấy hộp ngọc ra, quả nhiên là một ít khoáng thạch, và một ít linh thảo, tính ra nếu những nơi linh thảo xuất hiện đều được các loại yêu thú bảo vệ, cho dù Hùng Hiên tìm được thì cũng chưa chắc lấy được
Mấy loại khoáng thạch này đa phần Tạ Tinh cũng biết, thậm chí có một viên thượng phẩm "Linh dưỡng". Quả nhiên toàn là những bảo bối hiếm thấy, ở đây có bốn món, tùy ý bán một món cũng hơn cả gia tài của cậu, đặc biệt là "Linh dưỡng" nếu như đưa vào linh điền ( ruộng trồng dược thảo) có thể làm cho linh dược tăng trưởng nhanh gấp trăm lần, chỉ là số lượng hơi ít mà thôi. Tạ Tinh thấy có thu hoạch lớn, liền cất đi, nhìn quanh không thấy con mãng xà, xem ra đã trốn rồi, Tạ Tinh cũng không muốn kiếm chuyện, nhanh chóng rời khỏi. Bây giờ trời đã bắt đầu sáng
Đưa tảng đá lớn về chỗ cũ, lại đánh một đòn vào đầm lầy để bùn lấp đi dấu vết, xem ra chỉ cần một cơn mưa thì có thể che lắp hoàn toàn nơi này
Khi về, Tạ Tinh đương nhiên không muốn dùng ván trượt, liền lấy Ngũ Tiêu ra bay thẳng về
Chỉ một lúc, Tạ Tinh đã bay đến ngoại vi của Đầm lầy, nhìn Thiên can sơn cách đó không xa, Tạ Tinh nghĩ, chỉ trong 2 ngày, cậu đã giết chết 37 tu tinh giả
Bây giờ cậu có "Tầm linh kính" chỉ cần khả năng luyện đan của mình đề thăng thêm một chút thì có thể chế luyện số lượng lớn, tin rằng rất nhanh có thể hình thành ngôi sao thứ 2, sau khi đến nhị tinh hậu kì, có lẽ thực lực của cậu sẽ ngang bằng với Tinh Tông cao thủ, lúc đó trở về Vân Hà tông giúp Ấu Tình báo thù
Bây giờ trong tay cậu có những món đồ mà một tu tinh giả cả đời mơ ước, liền ổn định tâm trạng, ngay lúc Tạ Tinh đang định về Lâm Bình thành, lại gặp phải một người không muốn gặp
“ngươi, ngươi sao lại ở đây...” người thiếu nữ được Tạ Tinh cứu khỏi tay Hùng Hiên, cô trốn ở Lâm Bình thành 2 đêm rất khó khăn mới có dũng khí trốn khỏi Lâm Bình thành, không ngờ vừa mới ra được trăm mét đã gặp được người này
“Ta tại sao không thể ở đây, vậy cô ở đây làm gì” Tạ Tinh nhìn thẳng vào thiếu nữ, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, có nhiều chỗ không đi lại đến đầm lầy làm gì
“Ta, ta muốn đi tìm ngươi, không ngờ lại gập được ngươi thật...” người thiếu nữ nói xong, ánh mắt có chút không được tự nhiên, Tạ Tinh xem nếu như không có lớp trang điểm thì chắc cả khuôn mặt cô ta đã đỏ lên hết rồi
Thiếu nữ này da mặt cũng mỏng thật, không ngờ ngay cả nói dối cũng nói không xong, nếu như đang ở trái đất thì đã bị bán đi chỗ nào cũng không biết được, không ngờ nơi nào lại có thể bồi dưỡng ra cực phẩm như vậy
Tạ Tinh lần trước chỉ nhìn thấy thiếu nữ đã dịch dung, giờ nhìn kỹ, nhờ trời sáng mới phát hiện, ánh mắt của thiếu nữ rất đẹp, không chỉ linh động, mà còn vô cùng thuần khiết. Giống như một tiên nữ trên trời, diệu dàng ôn nhu
Thiếu nữ nhìn Tạ Tinh không nói gì, lát sau mới lên tiếng: “ thật ra ta gạt ngươi đó, ta vốn muốn bỏ chạy chỉ là không cẩn thận gặp được ngươi
Quả là một con người thành thật, Tạ Tinh trong lòng nghĩ không biết gia đình nào lại đồng ý cho cô ra ngoài một mình, ngây thơ như một trang giấy trắng, loại người này vừa bước ra liền bị người khác bắt đi bán mất thôi, cô có thể tự do đến ngày hôm nay xem ra vận khí không tồi
Tạ Tinh thở dài, may mà gặp được cậu, nếu như là người khác, nói không chừng bị bán đi rồi
Thấy Tạ Tinh thở dài không nói, thiếu nữ liền trả lại túi tiền cho Tạ Tinh: “tiền của ngươi đây, ta vẫn chưa xài, người đừng đánh ta...”
Tạ Tinh cầm lấy túi tiền, quả nhiên là 30 lượng vàng còn đủ, quả nhiên là thành thật, ngay cả lời nói của cậu cũng nhớ rõ như vậy
“
“Cô không dùng tiền, không lẽ cô không đói sao?” Tạ Tinh thật không nhẫn tâm đi lừa gạt cô ta
“Tạ đói, nhưng mà ta không dám đi ăn, với lại tiền này không phải của ta” Thiếu nữ sợ sệt nói
“
“Thôi được rồi, coi như ta xui xẻo, ta đi kiếm chút đồ ăn cho cô, cả hai ngày không ăn gì rồi, sau này cô tự đi mua đồ ăn là được” Tạ Tinh đưa lại túi tiền cho thiếu nữ
Tạ Tinh dặn người thiếu nữ đốt lửa, cậu một mình đi bắt thỏ rừng, câu tin cô sẽ không bỏ chạy
Quả nhiên khi Tạ Tinh trở về, cô vẫn còn ở đó
Tạ Tinh nhanh chóng sơ chế con thỏ rừng rồi nướng lên, đồng thời nghĩ cách để bỏ lại thiếu nữ này
Tuy người thiếu nữ rất đói, nhưng phần lớn thịt lại nhường cho Tạ Tinh ăn
“Được rồi, ăn no rồi, trên người cũng có tiền rồi, nhà cô ở đâu, cô tự về đi” còn việc người thiếu nữ có bị người khác bắt nữa không thì cậu không muốn quan tâm, cô có thực lực của tụ nguyên 8 tầng, nếu như không phải là tu tinh giả những người thường cũng không bắt được cô
Thu hồi lại cuốn sách, cậu lại lấy tấm gương bát quái ra. Mấy lần cậu thấy Hùng Hiên cầm lấy gương này, không biết có liên quan đến việc tìm đường hay không
Trên gương không có gì
bất thường, có một đạo ánh sáng phát ra, trên đó chỉ có mấy chữ “Ngũ sắc thạch” Tạ Tinh liền dùng thần thức để xem, quả nhiên xem rõ được nơi để Ngũ sắc thạch, cách nơi cậu đang đứng không xa
Tạ Tinh cảm thấy ngạc nhiên, không lẽ đây là một tấm gương tầm bảo? Nó có thể cảm nhận được vị trí của Ngũ sắc thạch? Tạ Tinh đặt tấm giương xuống, cẩn thận đi đến viên đá phía trước, đưa một ngón tay chạm vào, đồng thời chuẩn bị một thanh bảo kiếm, nếu như có phản phệ liền lập tức cắt đi ngón tay. Tuy trong sách chỉ nói là phản phệ có một lần nhưng mà không thể không phòng bị
Xem ra cậu đã lo lắng vô ích, khi ngón tay chạm vào viên đá, rất lâu cũng không có cảm ứng gì, chỉ có một hơi ấm truyền đến, Tạ Tinh quả quyết cầm lấy "Lạc diệp bân vân", không có vấn đề gì cả, chỉ có một cảm giác ấm áp. Có một sự vui mừng không thể tả nổi, Tạ Tinh không ngờ có thể lấy được một cách đơn giản như thế này
Lấy một cái hộp ngọc đựng "Lạc diệp bân vân" vào và thu vào nạp giới
Sau đó lấy tấm gương bát quái ra, quả nhiên điểm sáng lúc nãy đã biến mất, thì ra đây là một món đồ để tầm bảo. Khó trách Hùng Hiên lại giàu đến thế, có món đồ này, Thiên địa dị bảo cũng tùy ý hắn tìm được. Quả nhiên là một tên gian xảo
Tạ Tinh thậm chí còn nghi ngờ rằng cuốn sách cổ đó có phải là Hùng Hiên từ di tích nào đó mang ra
Quả nhiên là một tấm giương tốt, có được nó muốn luyện đơn hay làm gì thì không sợ kiếm không được nguyên liệu, đối với nguyên liệu để luyện Vô Danh còn hai món, Tạ Tinh cảm thấy vô cùng tự tin
Đột nhiên cậu nhớ đến cây côn sắt trong chiếc nhẫn của mình, lập tức lấy ra, nhưng kỳ lạ là tấm gương hình như không có biết đến cây côn sắt, nên không có phản ứng
Tạ Tinh thở dài, quả nhiên không phải là vạn năng. Có thể cây côn sắt này rất bình thường, không có giá trị gì hết
Xem kỹ tấm gương bát quái, mới phát hiện ra là trên góc tấm gương có mấy chữ nhỏ "Tầm Linh Kính". Khó trách có thể kiếm được bảo bối thì là đây là một tấm giương dùng để tầm bảo. Nhưng mà tấm giương hình như không phải là bảo khí hay linh khí gì hết, không thể luyện hóa, chỉ có thể sử dụng
Thu lại tấm gương, xem ra thu hoạch lần này rất hậu hĩnh. Mở mấy hộp ngọc ra, quả nhiên là một ít khoáng thạch, và một ít linh thảo, tính ra nếu những nơi linh thảo xuất hiện đều được các loại yêu thú bảo vệ, cho dù Hùng Hiên tìm được thì cũng chưa chắc lấy được
Mấy loại khoáng thạch này đa phần Tạ Tinh cũng biết, thậm chí có một viên thượng phẩm "Linh dưỡng". Quả nhiên toàn là những bảo bối hiếm thấy, ở đây có bốn món, tùy ý bán một món cũng hơn cả gia tài của cậu, đặc biệt là "Linh dưỡng" nếu như đưa vào linh điền ( ruộng trồng dược thảo) có thể làm cho linh dược tăng trưởng nhanh gấp trăm lần, chỉ là số lượng hơi ít mà thôi. Tạ Tinh thấy có thu hoạch lớn, liền cất đi, nhìn quanh không thấy con mãng xà, xem ra đã trốn rồi, Tạ Tinh cũng không muốn kiếm chuyện, nhanh chóng rời khỏi. Bây giờ trời đã bắt đầu sáng
Đưa tảng đá lớn về chỗ cũ, lại đánh một đòn vào đầm lầy để bùn lấp đi dấu vết, xem ra chỉ cần một cơn mưa thì có thể che lắp hoàn toàn nơi này
Khi về, Tạ Tinh đương nhiên không muốn dùng ván trượt, liền lấy Ngũ Tiêu ra bay thẳng về
Chỉ một lúc, Tạ Tinh đã bay đến ngoại vi của Đầm lầy, nhìn Thiên can sơn cách đó không xa, Tạ Tinh nghĩ, chỉ trong 2 ngày, cậu đã giết chết 37 tu tinh giả
Bây giờ cậu có "Tầm linh kính" chỉ cần khả năng luyện đan của mình đề thăng thêm một chút thì có thể chế luyện số lượng lớn, tin rằng rất nhanh có thể hình thành ngôi sao thứ 2, sau khi đến nhị tinh hậu kì, có lẽ thực lực của cậu sẽ ngang bằng với Tinh Tông cao thủ, lúc đó trở về Vân Hà tông giúp Ấu Tình báo thù
Bây giờ trong tay cậu có những món đồ mà một tu tinh giả cả đời mơ ước, liền ổn định tâm trạng, ngay lúc Tạ Tinh đang định về Lâm Bình thành, lại gặp phải một người không muốn gặp
“ngươi, ngươi sao lại ở đây...” người thiếu nữ được Tạ Tinh cứu khỏi tay Hùng Hiên, cô trốn ở Lâm Bình thành 2 đêm rất khó khăn mới có dũng khí trốn khỏi Lâm Bình thành, không ngờ vừa mới ra được trăm mét đã gặp được người này
“Ta tại sao không thể ở đây, vậy cô ở đây làm gì” Tạ Tinh nhìn thẳng vào thiếu nữ, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, có nhiều chỗ không đi lại đến đầm lầy làm gì
“Ta, ta muốn đi tìm ngươi, không ngờ lại gập được ngươi thật...” người thiếu nữ nói xong, ánh mắt có chút không được tự nhiên, Tạ Tinh xem nếu như không có lớp trang điểm thì chắc cả khuôn mặt cô ta đã đỏ lên hết rồi
Thiếu nữ này da mặt cũng mỏng thật, không ngờ ngay cả nói dối cũng nói không xong, nếu như đang ở trái đất thì đã bị bán đi chỗ nào cũng không biết được, không ngờ nơi nào lại có thể bồi dưỡng ra cực phẩm như vậy
Tạ Tinh lần trước chỉ nhìn thấy thiếu nữ đã dịch dung, giờ nhìn kỹ, nhờ trời sáng mới phát hiện, ánh mắt của thiếu nữ rất đẹp, không chỉ linh động, mà còn vô cùng thuần khiết. Giống như một tiên nữ trên trời, diệu dàng ôn nhu
Thiếu nữ nhìn Tạ Tinh không nói gì, lát sau mới lên tiếng: “ thật ra ta gạt ngươi đó, ta vốn muốn bỏ chạy chỉ là không cẩn thận gặp được ngươi
Quả là một con người thành thật, Tạ Tinh trong lòng nghĩ không biết gia đình nào lại đồng ý cho cô ra ngoài một mình, ngây thơ như một trang giấy trắng, loại người này vừa bước ra liền bị người khác bắt đi bán mất thôi, cô có thể tự do đến ngày hôm nay xem ra vận khí không tồi
Tạ Tinh thở dài, may mà gặp được cậu, nếu như là người khác, nói không chừng bị bán đi rồi
Thấy Tạ Tinh thở dài không nói, thiếu nữ liền trả lại túi tiền cho Tạ Tinh: “tiền của ngươi đây, ta vẫn chưa xài, người đừng đánh ta...”
Tạ Tinh cầm lấy túi tiền, quả nhiên là 30 lượng vàng còn đủ, quả nhiên là thành thật, ngay cả lời nói của cậu cũng nhớ rõ như vậy
“
“Cô không dùng tiền, không lẽ cô không đói sao?” Tạ Tinh thật không nhẫn tâm đi lừa gạt cô ta
“Tạ đói, nhưng mà ta không dám đi ăn, với lại tiền này không phải của ta” Thiếu nữ sợ sệt nói
“
“Thôi được rồi, coi như ta xui xẻo, ta đi kiếm chút đồ ăn cho cô, cả hai ngày không ăn gì rồi, sau này cô tự đi mua đồ ăn là được” Tạ Tinh đưa lại túi tiền cho thiếu nữ
Tạ Tinh dặn người thiếu nữ đốt lửa, cậu một mình đi bắt thỏ rừng, câu tin cô sẽ không bỏ chạy
Quả nhiên khi Tạ Tinh trở về, cô vẫn còn ở đó
Tạ Tinh nhanh chóng sơ chế con thỏ rừng rồi nướng lên, đồng thời nghĩ cách để bỏ lại thiếu nữ này
Tuy người thiếu nữ rất đói, nhưng phần lớn thịt lại nhường cho Tạ Tinh ăn
“Được rồi, ăn no rồi, trên người cũng có tiền rồi, nhà cô ở đâu, cô tự về đi” còn việc người thiếu nữ có bị người khác bắt nữa không thì cậu không muốn quan tâm, cô có thực lực của tụ nguyên 8 tầng, nếu như không phải là tu tinh giả những người thường cũng không bắt được cô
Danh sách chương