Người nô bộc tuyệt vọng nhìn Tạ Tinh, cuối cùng cũng không cam tâm mà gục
xuống rất. Hắn không ngờ bản thân là một tam tầng tụ nguyên lại chết dưới tay
người thường
Tạ Tinh không quan tâm đến người đang nằm dưới đất, mà đi đến chỗ tiểu Tiền, xem cái chân của y, quả nhiên là gãy rổi. Trong lòng càng phẫn nộ, lúc này cậu cũng không quan tâm đến hậu quả nữa, chỉ muốn giết chết Liêu Chí Tẩy
“Ngươi đừng có qua đây, 2 người anh của ta đều là Tinh sĩ, bố của ta là chủ của Bảo Khí các trong Á Cát Thành, nếu như ngươi thả ta đi, ta có thể không tính toán” Liêu Chí Tẩy thấy Tạ Tinh đi đến liền run sợ
Tạ Tinh cười nhẹ, lúc này còn nghĩ đến chuyện không tính toán, tên này đúng là tự cao tự đại: “Ta cần ngươi không tính toán sao, kẻ rác rưởi như ngươi mà dám có ý nghĩ làm hại Ấu Tình, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết hậu quả của việc chạm vào nghịch lân của gia gia ta đây”
Tạ Tinh rút dao găm quân đội ra, đang từ từ đâm tới, đột nhiên lui về phía sau vài bước. Một người phụ nữ khoảng 30 tuổi thình lình xuất hiện
“Cô là ai?” Tạ Tinh nhìn người phụ nữ. Cô ta rất bình tĩnh, mặc bộ y phục màu vàng nhạt, dung mạo thanh tú, chỉ nhìn thẳng vào Ấu Tình
Ấu Tình lúc này rất lo sợ, nắm lấy tay Tạ Tinh
Người phụ nữ không trả lời Tạ Tinh, chỉ là nắm lạy tay của Ấu Tình, rồi dùng lực bắn Tạ Tinh văng ra xa mấy mét, cũng may không bị thương
Tạ Tinh ngạc nhiên, đây là võ công gì? Không lẽ là tiên pháp? Không hề chạn vào mà vẫn có thể đánh cậu văng ra xa như vậy
Tạ Tinh lo lắng, phát hiện người phụ nữ đang nắm lấy tay Ấu Tình, sắc mặt không ngừng biến đổi
Cuối cùng mở miệng nói trước: “Thiên Tinh nguyên … trời ơi, lại là Thiên tinh nguyên, quả nhiên có thật...”
Tạ Tinh cũng không quan tâm đến người phụ nữ đang nghĩ gì, đi tới nắm tay Ấu Tình: “cô muốn làm gì?”
Tuy biết mình không phải đối thủ của người này, nhưng cậu không cho phép bất kỳ ai làm Ấu Tính bị thương
Người phụ nữ áo vàng phản ứng lại, nhìn Tạ Tinh nói: “Cô ta là gì của ngươi?”
Tạ Tinh cảnh giác: “Có liên quan gì đến cô? Bọn ta hình như chưa từng đắt tội với cô”
Cô ta đột nhiên cười: “ngươi nghĩ chuyện gì cũng phải đắt tội với ta thì ta mới có thể tìm đến ngươi sao? Ngươi sáng nay đã đắt tội với thằng mập này chưa? Sao hắn vẫn kiếm chuyện với ngươi, ngươi nghĩ giết hắn rồi thì không có chuyện gì nữa sao? Nói cho ngươi biết, trong vòng 4 tiếng nữa chắc chắn sẽ có người kiếm đến đây tìm ngươi”
Tạ Tinh cảm thấy căng thẳng, cậu biết người này nói là thật, trong lòng rất mong ngươi phụ nữ này nhanh chóng rời khỏi để còn dắt Ấu Tình rời khỏi Á Cát thành
“Ngươi muốn chạy? Ngươi chạy được 4 tiếng, chỉ cần họ muốn kiếm ngươi, nhất định sẽ đuổi kịp, không tin ngươi có thể thử, nhưng mà ta có thể giúp ngươi” người phụ nữ nói xong nhìn Tạ Tinh
“Cô muốn cái gì?” Tạ Tinh nhìn người phụ nữ và nói
“nói cho ta nghe cô nương này là gì của ngươi” cô chỉ thẳng vào Ấu Tình
“Cô ấy...” Tạ Tinh đột nhiên không biết phải trả lời thế nào, trong lòng cậu đã xem cô là một nửa của mình, nhưng Ấu Tình nghĩ gì thì không thể biết được vì cô hiện đang mất ký ức, nếu như cô nhớ lại, liệu có giống như năm đó từ chối cậu không? Thấy Tạ Tinh chần chờ, người phụ nữ áo vàng nói: “ngươi không cần phải nghĩ nhiều, ngươi và cô ta cách nhau quá lớn, cô là thiên tinh nguyên, tương lai vô hạn, còn ngươi chỉ là một tên phế vật”
Vốn người phụ nữ không nói, cậu còn có chút do dự, nhưng cô ta đã nói ra cậu lập tức đáp trả: “Ấu Tình là ngươi yêu thương nhất của ta, ta đã thề sẽ chăm sóc cô ấy cả đời, không liên quan gì cô, cô đi đi”
“Hừ, chăm sóc cả đời, chỉ chăm sóc 1 ngày ngươi cũng không thể. Còn nói là một đời, ngươi có năng lực đó sao? Cô ta tên là Ấu Tình? Nói ngươi nghe, nếu như hôm nay ta không xuất hiện thì 2 người chết chắc. Ngươi nghĩ một người thường như ngươi có thể bảo vệ một mỹ nữ như cô ta sao? Không biết tự lượng sức mình” người phụ nữ mặc y phục vàng nói
Tuy rất trong lòng rất khó chịu nhưng vẫn phải nói: “ta không biết tự lượng sức mình cũng không liên quan đến ngươi”
Nếu không phải là đánh không lại người phụ nữa này thì cậu đã quăng cô ta ra khỏi cửa rồi. Làm chậm trễ thời gian chạy trốn không nói, lại còn liên tục chọc tức cậu
“Đương nhiên là có liên quan, vì ta muốn nhận cô ta làm đồ đệ, sau này sẽ không còn quan hệ gì với ngươi nữa” người phụ nữ cao ngạo nói
“Haha...” Tạ Tinh không tức mà chỉ cười, ép người ta làm đệ tử mà còn lại hống hách như vậy, không lẽ ta đây không có thực lực sao? Sẽ có một ngày, Tạ Tinh cho mấy người tu luyện hống hách biết được cái gì là cường giả thực sự
“Ngươi cường cũng vô dụng, Ấu Tình hoang mang, nhìn là biết đã mất đi kí ức, chỉ có ta có thể giúp được cô ta” người phụ nữ nói tiếp
Tạ Tinh ngạc nhiên nói: “cô, cô có thể giúp Ấu Tình khôi phục ký ức?”
“Đương nhiên, việc này đối với ta rất đơn giản” người phụ nữ áo vàng cười
Nhưng cô ta không nói ra, chỉ cần giác tỉnh tinh hồn, ký ức có thể từ từ khôi phục, hơn nữa giác tỉnh đối với Ấu Tình mà nói rất đơn giản vì cô ta có thiên tinh nguyên
Tạ Tinh chừng chờ, nãy giờ đã lãng phí nhiều thời gian, làm cơ hội chạy trốn càng ít, hơn nữa tiểu Tiền đã bị thương. Nếu như người phụ nữ này có thể giúp được Ấu Tình thì đây là cơ duyên của cô ấy. Nếu cô ấy tiếp tục theo cậu, không biết bao giờ mới có thể hồi phục
Ấu Tình hình như hiểu được Tạ Tinh, chỉ là nắm chặt tay cậu, không ngừng lắc đầu, nước mắt chảy ra, cô không muốn rời xa Tạ Tinh
Người phụ nữ thấy Ấu Tình do dự, dịu dàng nói: “hắn đã tự rước họa vào thân, nếu như ngươi theo hắn thì cũng chỉ liên lụy hắn thôi, nếui ngươi theo ta đi, mai mốt khôi phục ký ức, có thể học thêm bản lĩnh rồi về bảo vệ hắn”
Nói xong chỉ thẳng vào Tạ Tinh
Tạ Tinh nói: “không cần biết cô là ai nhưng không được gạt Ấu Tình
Người phụ nữ trả lời: “ngươi nghĩ rằng lời tới của ta có thể gạt được Ấu Tình sao?”
“Ngươi nên theo ta rời khỏi, chỉ cần ngươi đồng ý, khi ngươi khôi phục lại ký ức có thể đến tìm hắn. Thậm chí bây giờ ta có thể ra tay giúp hắn thoát khỏi kiếp nạn này. Hơn nữa còn phải nắm bắt thời gian tu luyện nhanh chóng, còn về mà tìm hắn” người phụ nữ nói với Ấu Tình
Cô ta biết chắc Tạ Tinh không thể tu luyện, trong lòng thầm nghĩ, một khi Ấu Tình tu luyện đủ cao thì sẽ không còn nghĩ đến một người thường như Tạ Tinh nữa
Tạ Tinh nhìn Ấu Tình, nắm lấy tay cô, lòng nghĩ người phụ nữ này sẽ bắt Ấu Tình đi, nhưng mà... lúc trước Ấu Tình không có tinh nguyên, không lẽ nữ trưởng lão trắc thí sai
“Ta không biết ngươi là ai? Có phải ngươi đang gạt Ấu Tình không?” Tạ Tinh tuy có chút động lòng, nhưng lại không cam tâm, thực lực không bằng người ta
“Haha...” người phụ nữ mặc y phục màu vàng hình như giận rồi nói: “ngươi nghĩ là bái ta làm sư phụ rất là đơn giản sao? Dương Dung ta chưa từng thu nạp đệ tử bình thường, chỉ có Thánh tinh nguyên, dị tinh nguyên ta mới động lòng, còn nêu là thuần tinh nguyên ta cũng không thèm thu nhận đau”
Tạ Tinh không quan tâm đến người đang nằm dưới đất, mà đi đến chỗ tiểu Tiền, xem cái chân của y, quả nhiên là gãy rổi. Trong lòng càng phẫn nộ, lúc này cậu cũng không quan tâm đến hậu quả nữa, chỉ muốn giết chết Liêu Chí Tẩy
“Ngươi đừng có qua đây, 2 người anh của ta đều là Tinh sĩ, bố của ta là chủ của Bảo Khí các trong Á Cát Thành, nếu như ngươi thả ta đi, ta có thể không tính toán” Liêu Chí Tẩy thấy Tạ Tinh đi đến liền run sợ
Tạ Tinh cười nhẹ, lúc này còn nghĩ đến chuyện không tính toán, tên này đúng là tự cao tự đại: “Ta cần ngươi không tính toán sao, kẻ rác rưởi như ngươi mà dám có ý nghĩ làm hại Ấu Tình, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết hậu quả của việc chạm vào nghịch lân của gia gia ta đây”
Tạ Tinh rút dao găm quân đội ra, đang từ từ đâm tới, đột nhiên lui về phía sau vài bước. Một người phụ nữ khoảng 30 tuổi thình lình xuất hiện
“Cô là ai?” Tạ Tinh nhìn người phụ nữ. Cô ta rất bình tĩnh, mặc bộ y phục màu vàng nhạt, dung mạo thanh tú, chỉ nhìn thẳng vào Ấu Tình
Ấu Tình lúc này rất lo sợ, nắm lấy tay Tạ Tinh
Người phụ nữ không trả lời Tạ Tinh, chỉ là nắm lạy tay của Ấu Tình, rồi dùng lực bắn Tạ Tinh văng ra xa mấy mét, cũng may không bị thương
Tạ Tinh ngạc nhiên, đây là võ công gì? Không lẽ là tiên pháp? Không hề chạn vào mà vẫn có thể đánh cậu văng ra xa như vậy
Tạ Tinh lo lắng, phát hiện người phụ nữ đang nắm lấy tay Ấu Tình, sắc mặt không ngừng biến đổi
Cuối cùng mở miệng nói trước: “Thiên Tinh nguyên … trời ơi, lại là Thiên tinh nguyên, quả nhiên có thật...”
Tạ Tinh cũng không quan tâm đến người phụ nữ đang nghĩ gì, đi tới nắm tay Ấu Tình: “cô muốn làm gì?”
Tuy biết mình không phải đối thủ của người này, nhưng cậu không cho phép bất kỳ ai làm Ấu Tính bị thương
Người phụ nữ áo vàng phản ứng lại, nhìn Tạ Tinh nói: “Cô ta là gì của ngươi?”
Tạ Tinh cảnh giác: “Có liên quan gì đến cô? Bọn ta hình như chưa từng đắt tội với cô”
Cô ta đột nhiên cười: “ngươi nghĩ chuyện gì cũng phải đắt tội với ta thì ta mới có thể tìm đến ngươi sao? Ngươi sáng nay đã đắt tội với thằng mập này chưa? Sao hắn vẫn kiếm chuyện với ngươi, ngươi nghĩ giết hắn rồi thì không có chuyện gì nữa sao? Nói cho ngươi biết, trong vòng 4 tiếng nữa chắc chắn sẽ có người kiếm đến đây tìm ngươi”
Tạ Tinh cảm thấy căng thẳng, cậu biết người này nói là thật, trong lòng rất mong ngươi phụ nữ này nhanh chóng rời khỏi để còn dắt Ấu Tình rời khỏi Á Cát thành
“Ngươi muốn chạy? Ngươi chạy được 4 tiếng, chỉ cần họ muốn kiếm ngươi, nhất định sẽ đuổi kịp, không tin ngươi có thể thử, nhưng mà ta có thể giúp ngươi” người phụ nữ nói xong nhìn Tạ Tinh
“Cô muốn cái gì?” Tạ Tinh nhìn người phụ nữ và nói
“nói cho ta nghe cô nương này là gì của ngươi” cô chỉ thẳng vào Ấu Tình
“Cô ấy...” Tạ Tinh đột nhiên không biết phải trả lời thế nào, trong lòng cậu đã xem cô là một nửa của mình, nhưng Ấu Tình nghĩ gì thì không thể biết được vì cô hiện đang mất ký ức, nếu như cô nhớ lại, liệu có giống như năm đó từ chối cậu không? Thấy Tạ Tinh chần chờ, người phụ nữ áo vàng nói: “ngươi không cần phải nghĩ nhiều, ngươi và cô ta cách nhau quá lớn, cô là thiên tinh nguyên, tương lai vô hạn, còn ngươi chỉ là một tên phế vật”
Vốn người phụ nữ không nói, cậu còn có chút do dự, nhưng cô ta đã nói ra cậu lập tức đáp trả: “Ấu Tình là ngươi yêu thương nhất của ta, ta đã thề sẽ chăm sóc cô ấy cả đời, không liên quan gì cô, cô đi đi”
“Hừ, chăm sóc cả đời, chỉ chăm sóc 1 ngày ngươi cũng không thể. Còn nói là một đời, ngươi có năng lực đó sao? Cô ta tên là Ấu Tình? Nói ngươi nghe, nếu như hôm nay ta không xuất hiện thì 2 người chết chắc. Ngươi nghĩ một người thường như ngươi có thể bảo vệ một mỹ nữ như cô ta sao? Không biết tự lượng sức mình” người phụ nữ mặc y phục vàng nói
Tuy rất trong lòng rất khó chịu nhưng vẫn phải nói: “ta không biết tự lượng sức mình cũng không liên quan đến ngươi”
Nếu không phải là đánh không lại người phụ nữa này thì cậu đã quăng cô ta ra khỏi cửa rồi. Làm chậm trễ thời gian chạy trốn không nói, lại còn liên tục chọc tức cậu
“Đương nhiên là có liên quan, vì ta muốn nhận cô ta làm đồ đệ, sau này sẽ không còn quan hệ gì với ngươi nữa” người phụ nữ cao ngạo nói
“Haha...” Tạ Tinh không tức mà chỉ cười, ép người ta làm đệ tử mà còn lại hống hách như vậy, không lẽ ta đây không có thực lực sao? Sẽ có một ngày, Tạ Tinh cho mấy người tu luyện hống hách biết được cái gì là cường giả thực sự
“Ngươi cường cũng vô dụng, Ấu Tình hoang mang, nhìn là biết đã mất đi kí ức, chỉ có ta có thể giúp được cô ta” người phụ nữ nói tiếp
Tạ Tinh ngạc nhiên nói: “cô, cô có thể giúp Ấu Tình khôi phục ký ức?”
“Đương nhiên, việc này đối với ta rất đơn giản” người phụ nữ áo vàng cười
Nhưng cô ta không nói ra, chỉ cần giác tỉnh tinh hồn, ký ức có thể từ từ khôi phục, hơn nữa giác tỉnh đối với Ấu Tình mà nói rất đơn giản vì cô ta có thiên tinh nguyên
Tạ Tinh chừng chờ, nãy giờ đã lãng phí nhiều thời gian, làm cơ hội chạy trốn càng ít, hơn nữa tiểu Tiền đã bị thương. Nếu như người phụ nữ này có thể giúp được Ấu Tình thì đây là cơ duyên của cô ấy. Nếu cô ấy tiếp tục theo cậu, không biết bao giờ mới có thể hồi phục
Ấu Tình hình như hiểu được Tạ Tinh, chỉ là nắm chặt tay cậu, không ngừng lắc đầu, nước mắt chảy ra, cô không muốn rời xa Tạ Tinh
Người phụ nữ thấy Ấu Tình do dự, dịu dàng nói: “hắn đã tự rước họa vào thân, nếu như ngươi theo hắn thì cũng chỉ liên lụy hắn thôi, nếui ngươi theo ta đi, mai mốt khôi phục ký ức, có thể học thêm bản lĩnh rồi về bảo vệ hắn”
Nói xong chỉ thẳng vào Tạ Tinh
Tạ Tinh nói: “không cần biết cô là ai nhưng không được gạt Ấu Tình
Người phụ nữ trả lời: “ngươi nghĩ rằng lời tới của ta có thể gạt được Ấu Tình sao?”
“Ngươi nên theo ta rời khỏi, chỉ cần ngươi đồng ý, khi ngươi khôi phục lại ký ức có thể đến tìm hắn. Thậm chí bây giờ ta có thể ra tay giúp hắn thoát khỏi kiếp nạn này. Hơn nữa còn phải nắm bắt thời gian tu luyện nhanh chóng, còn về mà tìm hắn” người phụ nữ nói với Ấu Tình
Cô ta biết chắc Tạ Tinh không thể tu luyện, trong lòng thầm nghĩ, một khi Ấu Tình tu luyện đủ cao thì sẽ không còn nghĩ đến một người thường như Tạ Tinh nữa
Tạ Tinh nhìn Ấu Tình, nắm lấy tay cô, lòng nghĩ người phụ nữ này sẽ bắt Ấu Tình đi, nhưng mà... lúc trước Ấu Tình không có tinh nguyên, không lẽ nữ trưởng lão trắc thí sai
“Ta không biết ngươi là ai? Có phải ngươi đang gạt Ấu Tình không?” Tạ Tinh tuy có chút động lòng, nhưng lại không cam tâm, thực lực không bằng người ta
“Haha...” người phụ nữ mặc y phục màu vàng hình như giận rồi nói: “ngươi nghĩ là bái ta làm sư phụ rất là đơn giản sao? Dương Dung ta chưa từng thu nạp đệ tử bình thường, chỉ có Thánh tinh nguyên, dị tinh nguyên ta mới động lòng, còn nêu là thuần tinh nguyên ta cũng không thèm thu nhận đau”
Danh sách chương