Hai người tinh tướng đang bao vây Ôn Lôi, Ôn Lôi xem ra chống cự không được
bao lâu, không ngừng bị đánh lui. Mà ở xung quanh 3 người còn có một con quái
thú, xem ra là 3 người liên thủ đánh bại quái thú sau đó mới phát sinh tranh
chấp
Nếu như đã liên thủ, Tạ Tinh không nghĩ ra tại sao 2 người tinh tướng lại ở nơi nguy hiểm như vậy bao vây Ôn Lôi, không lẽ họ không biết càng đông người sẽ càng an toàn
Không cần biết, việc này bị Tạ Tinh thấy được, tuyệt đối không buông tha cho 2 người tinh tướng
“Hai người thật là vô sỉ, ta chủ động đưa cho đan dược hồi phục mà còn tấn công ta, thật là mất dạy” sắc mặt Ôn Lôi bắt đầu trắng bệt, rõ ràng ngay cả thời gian ăn đan dược cũng không có, hay người tinh tướng tấn công làm cho cô không có thời gian ăn đan dược, cuối cùng chỉ có thể miễn cưỡng đỡ lại các đòn chí mạng, trên người đã có rất nhiều vết thương
Tạ Tinh cuối cùng cũng hiểu được, là vì Ôn Lôi quá hiền hành, hay là kinh nghiệm quá ít, đối với tham lam của con người còn không hiểu, ở một nơi nguy hiểm như vậy, cô lại đưa cho người khác Linh nguyên đan hồi phục, nghĩa là trên người cô không chỉ có 1 2 viên
Chưa kịp trách mắng Ôn Lôi, Tạ Tinh người chưa đến, mấy tia lôi điện đã tấn công đến
Hai người tinh tướng tấn công Ôn Lôi vốn không mạnh, với lại Ôn Lôi tuy mới tấn cấp tinh tướng, nhưng chiêu thức mạnh mẽ, tuy gặp nguy hiểm nhưng 2 người tinh tướng đánh lại cũng không dễ dàng gì
Lôi điện của Tạ Tinh gần như không có vật cản mà tấn công thẳng vào người 2 tinh tướng
Hai người tinh tướng bị lôi điện của Tạ Tinh tấn công, 1 người trực tiếp ngất đi, người còn lại xông thẳng đến Tạ Tinh
Tạ Tinh chỉ ra 2 Tinh đao thì đã nhanh chóng giết chết hai người
Ôn Lôi sắc mặt trắng bệch thân hình lung lay, nhìn thấy là Tạ Tinh đến, liền cười nhẹ, rồi té xuống đất, Tạ Tinh nhanh chóng đi lên đỡ cô dậy, đưa một viên Linh nguyên đan vào miệng của cô
Tuy chỉ một thời gian ngắn, nhưng Tạ Tinh đã cảm giác được cơ thể mềm mại của Ôn Lôi. Ôn Lôi sắc mặt đỏ lên, bắt đầu ngồi xuống khôi phục tinh lực
Lúc đợi Ôn Lôi hồi phục, Tạ Tinh thu lất túi trữ vật của hai tinh tướng rồi đốt xác họ
Tạ Tinh mở túi trữ vật của 2 người, thì biết tại sao họ lại có ý định đánh cắp Ôn Lôi, thì ra hai người là hai người nghèo trong túi ngoài mấy cây linh thảo ra thì chỉ có một chút trung phẩm tinh thạch
Lúc này Ôn Lôi đã khôi phục gần hết, liền đứng dậy nói: “Lần này may mà có sư đệ, tỷ lại nợ đệ thêm 1 mạng nữa, tỷ không biết sao để trả cho đệ đây. không ngờ hai người này lại vô sỉ như vậy, chỉ vì mấy viên Linh nguyên đan mà muốn giết tỷ”
Tạ Tinh cười nói: “tỷ đệ chúng ta còn phân biệt gì chuyện giúp đỡ, không lẽ sư tỷ thấy đệ bị vây đánh mà còn không ra tay giúp, mà chỉ là đệ không hiểu sư tỷ sao lại đi chung với hai người này?”
“Lúc tỷ mới đến, thì có 2 người này xuất hiện ở nơi không xa, nhưng sau đó gặp được loại quái thú này. con quái thú khá là mạnh mẽ không sợ pháp khí công kích, vì quái thú xuất hiện ở gần 3 người nên sau đó 3 người liên thủ giết chết quái thú. vì hai người lấy trung phẩm tinh thạch ra hồi phục thì tỷ mới cho mỗi người 1 viên Linh nguyên đan, không ngờ vì 1 viên Linh nguyên đan mà liên thủ tấn công tỷ” Ôn Lôi phẫn nộ nói
Tạ Tinh lắc đầu nói: “đừng trách hai người họ, đừng nói đây là bí cảnh, cho dù ở bên ngoài, thì tu tinh giả cũng không lấy tài phú lộ ra ngoài. cho dù trong mắt tỷ chỉ là một chút, bây giờ ở Cửu Thần đại lục tài nguyên có hạn, không có ai mà muốn thấy người khác không ngừng thăng tiến mà bản thân lại không lên cấp được. nên tài nguyên là nhờ cướp giật về, mấy ngày ở vườn linh thảo tỷ không thấy sao? mỗi ngày có bao nhiêu người bị giết chết?”
Ôn Lôi gật đầu nói: “Sư đệ giáo huấn đúng, là tỷ không cẩn thận”
Tạ Tinh cười nhẹ nói: “Thôi được rồi không nói cái này nữa, chúng ta đi, tỷ đi theo sau đệ là được
“Sư đệ phải cẩn thận, ở đây quái thú hình như đánh không chết được, tương đối mạnh mẽ, gặp được cố gắng né qua. vừa này 3 người đánh 1 con quái thú cũng rất là khó khăn, nếu như gặp nhiều hơn nữa thì sư đệ mạnh cỡ nào cũng chịu không được” Ôn Lôi tưởng Tạ Tinh không biết sự lợi hại của quái thú liền đi lên nhắc nhở
Tạ Tinh gật đầu nói: “không sai, nhưng quái thú gặp được đệ chỉ có con đường chết, lúc này mới vào đã gặp được 6 con nhưng bị đệ xử lý hết rồi”
“Cái gì?” Ôn Lôi kinh ngạc nhìn Tạ Tinh, rõ ràng cô không tin được lời của Tạ Tinh nói. Tạ Tinh tuy mạnh, nhưng nói 1 người giết 6 con quái thú thì cô không tin
Tạ tinh biết Ôn Lôi không tin, cậu dẫn Ôn Lôi đi theo bản đồ đến hướng đại điện, làm Tạ Tinh kinh ngạc là trên đường đi không gặp con quái thú nào cả, vốn cậu muốn chứng minh cho Ôn Lôi xem nhưng mà không có cơ hội
“Sư đệ quả là may mắn, trên đường đi, thần thức của tỷ có thể thấy được cảnh người chiến đấu với quái thú, nhưng từ khi đi chung với đệ thì không gặp được ai cả. Tỷ xem ra đi với đệ sẽ an toàn hơn, không chỉ an toàn, mà còn giàu có …” nói đến đây Ôn Lôi đột nhiên dừng lại, cô cảm thấy được cảm giác an toàn mà Tạ Tinh mang đến hoàn toàn phát ra từ nội tâm
Tạ Tinh xấu hổ một chút, nói đùa thì không sao nhưng mà nếu Ôn Lôi đã nói như vậy thì chắc chắn không bình thường. trong tim cậu đã có Ấu Tình, người con gái khác cho dù đẹp đi nữa thì cũng không động lòng được cậu, Ôn Lôi cũng như vậy
Nhưng mà trên đường đến không có con quái thú nào đúng là kỳ lạ, không lẽ con đường này đến đại điện không có ngăn cản? đây là con đường đi đúng? Tạ Tinh đi theo bản đồ nhưng cũng không chắc đây là con đường đúng, Tạ Tinh muốn chạy theocon đường này vì trong lòng cậu nghĩ rằng tất cả báu vật đều ở đại điện,với lại những con đường khác thì không nhất định có báu vật
Đột nhiên nhớ ra được 9 con đường có có màu sắc, còn những con đường khác thì không, nhưng lại có màu khác nhau, không lẽ 9 con đường này là do 9 lá lệnh bài màu đen tương ứng, nhưng mà bản đồ đã qua nhiều năm vậy mà màu sắc cũng nhìn rõ được thì đúng là kỳ lạ
Tạ Tinh lần nữa lấy ra bản đồ xem, cậu phát hiện con đường cậu đang đi đến đại điện là màu hoàng kim. hình như những con đường khác cũng đi đến được các đại điện khác nhau, cậu chọn con đường đi đến đại điện, mà còn những con đường khác nhưng đã hết ký hiệu, bản đồ này vốn không hoàn chỉnh
“Đây là cái gì?” Ôn Lôi thấy Tạ Tinh lấy ra tấm bản đồ liền hỏi
“đây là tấm bản đồ ở đây, đệ vô tình có được, bây giờ mới biết được là bản đồ nơi này. đệ chọn con đường đi đến cửa đại điện, nhưng không biết đúng không” nói xong Tạ Tinh đưa tấm bản đồ cho Ôn Lôi
Ôn Lôi nhìn xem tấm bản đồ rồi cảm thán nói: “sư đệ, tỷ cảm phục đệ rồi, vận khí của đệ quá cao, ngay cả chuyện này cũng gặp được
Tạ Tinh cất tấm bản đồ, trong lòng nghĩ hên xui thì cậu không biết, mà một khi đã đi ra ngoài, lỡ bị Vấn Nguyệt Tông biết được cậu giết chết Lê Dương tuyệt đối không phải là một chuyện tốt. với lại bây giờ cậu lại đắc tội với bát tinh tông môn Lãnh Ngưng Sương, ai biết được đây là vận may hay vận rủi
Đúng rồi, sư đệ, sao đệ lại đánh với người phụ nữ đó. Tỷ nghe người khác nói là người phụ nữ đó khá là mạnh, sau khi đi ra phải cẩn thận” Ôn Lôi nghĩ lại chuyện của Lãnh Ngưng Sương
“Người phụ nữ đó tới tháng rồi, nhưng Tạ Tinh ta không phải là người dễ dãi muốn thì ăn hiếp, Thiên Nhai môn á, rồi có ngày đệ cũng lên đó” Tạ Tinh nhớ đến Dương Dung trong lòng lại ấm ức
“Đệ đi Thiên Nhai môn làm gì? đó là một tông môn lớn, không ai dám gây sự với Thiên nhai môn, đệ đừng có làm loạn. đúng rồi, cái gì là tới tháng?” Ôn Lôi nghĩ đến tính cách của Tạ Tinh liền lo lắng
Tạ Tinh im lặng, chuyện của Ấu Tinh cậu không cần thiết phải nói với Ôn Lôi. nếu như Ấu Tình đang ở Thiên Nhai môn thì cậu phải đi lên 1 chuyến
Bây giờ nghĩ đến người phụ nữ tên Dương Dung, trong mắt cô đầy khinh bỉ và cười nhạo, rõ ràng cô nghĩ Tạ Tinh luôn luôn là một người bình thường không có năng lực đi tìm kiếm Ấu Tình
Vì câu nói của Dương Dung, Tạ Tinh cũng bắt đầu nghi ngờ, không phải là nghi ngờ ký ức của Ấu Tình không hồi phục, mà là sợ Dương Dung dùng thủ đoạn làm cho Ấu Tình quên đi sự tồn tại của cậu, hoặc làm cho Ấu Tình không nhớ được ký ức lúc trước
Hứ, Thiên Nhai Hải Giác ( chân trời góc biển), cho dù là xa đến chỗ nào cậu cũng phải đi tìm Ấu Tình trở về, nghĩ lại lúc Ấu Tình cứu cậu từ dưới lòng đất, trên tay cô toàn máu, trong lòng cậu thật đau lòng. nếu như có một ngày kiếm được Ấu Tình, cậu nghĩ có phải là luyện đến ngũ tinh đỉnh phong rồi xuyên không trở về Trái Đất hay không
Ấu Tình, cho dù xa xôi, ta cũng sẽ kiếm muội trở về. Tạ Tinh ánh mắt lộ ra vẻ kiên quyết, trên tay đã nắm chặt nắm đấm. cậu giận Dương Dung, nếu không phải cô thì bây giờ cậu đã ở bên Ấu Tinh, thậm chí hồi phục ký ức
“Sư đệ, sao rồi?” Ôn Lôi thấy Tạ Tinh kỳ lạ liền kéo cậu một cái
Tạ Tinh bình tĩnh lại, lắc đầu nói: “không có gì, sư tỷ, chúng ta nhanh lên, người có hắc lệnh không chỉ có 2 người chúng ta, tuy chúng ta có bản đồ nhưng nếu bị người khác đến trước thì sẽ chịu thiệt”
Ôn Lôi thấy trong mắt Tạ Tinh đầy không cam tâm, và sự cô đơn vô tân, trong lòng đột nhiên có cảm giác đau, cậu mới bao nhiêu tuổi mà có sự cô đơn vô tận này?
Nghĩ đến hôm cô gặp cậu ở Côn Thành, cậu luôn nói đùa, với lại có những thứ mà cô chừng từng nghe nói qua, cho đến ngày hôm nay, cô cũng muốn xem thử Bikini
“Sư đệ …” Ôn Lôi đầy lo lắng hỏi
Tạ Tinh đột nhiên cười, trên mặt vui vẻ che đi hết những nét cô đơn ban nãy, rồi nhìn Ôn Lôi cười nói: “Sư tỷ, đệ không sao, chỉ là mơ tưởng một chút, không cần để tâm”
Ôn Lôi bây giờ mới biết được, hóa ra cô còn chưa hiểu rõ về Tạ Tinh, cậu là người như thế nào?
Tạ Tinh đột nhiên dừng lại, trước mắt lại có một cánh của đá lớn, nhưng mà trên bản đồ lại không có cánh cửa này, là chuyện gì?
Nếu như đã liên thủ, Tạ Tinh không nghĩ ra tại sao 2 người tinh tướng lại ở nơi nguy hiểm như vậy bao vây Ôn Lôi, không lẽ họ không biết càng đông người sẽ càng an toàn
Không cần biết, việc này bị Tạ Tinh thấy được, tuyệt đối không buông tha cho 2 người tinh tướng
“Hai người thật là vô sỉ, ta chủ động đưa cho đan dược hồi phục mà còn tấn công ta, thật là mất dạy” sắc mặt Ôn Lôi bắt đầu trắng bệt, rõ ràng ngay cả thời gian ăn đan dược cũng không có, hay người tinh tướng tấn công làm cho cô không có thời gian ăn đan dược, cuối cùng chỉ có thể miễn cưỡng đỡ lại các đòn chí mạng, trên người đã có rất nhiều vết thương
Tạ Tinh cuối cùng cũng hiểu được, là vì Ôn Lôi quá hiền hành, hay là kinh nghiệm quá ít, đối với tham lam của con người còn không hiểu, ở một nơi nguy hiểm như vậy, cô lại đưa cho người khác Linh nguyên đan hồi phục, nghĩa là trên người cô không chỉ có 1 2 viên
Chưa kịp trách mắng Ôn Lôi, Tạ Tinh người chưa đến, mấy tia lôi điện đã tấn công đến
Hai người tinh tướng tấn công Ôn Lôi vốn không mạnh, với lại Ôn Lôi tuy mới tấn cấp tinh tướng, nhưng chiêu thức mạnh mẽ, tuy gặp nguy hiểm nhưng 2 người tinh tướng đánh lại cũng không dễ dàng gì
Lôi điện của Tạ Tinh gần như không có vật cản mà tấn công thẳng vào người 2 tinh tướng
Hai người tinh tướng bị lôi điện của Tạ Tinh tấn công, 1 người trực tiếp ngất đi, người còn lại xông thẳng đến Tạ Tinh
Tạ Tinh chỉ ra 2 Tinh đao thì đã nhanh chóng giết chết hai người
Ôn Lôi sắc mặt trắng bệch thân hình lung lay, nhìn thấy là Tạ Tinh đến, liền cười nhẹ, rồi té xuống đất, Tạ Tinh nhanh chóng đi lên đỡ cô dậy, đưa một viên Linh nguyên đan vào miệng của cô
Tuy chỉ một thời gian ngắn, nhưng Tạ Tinh đã cảm giác được cơ thể mềm mại của Ôn Lôi. Ôn Lôi sắc mặt đỏ lên, bắt đầu ngồi xuống khôi phục tinh lực
Lúc đợi Ôn Lôi hồi phục, Tạ Tinh thu lất túi trữ vật của hai tinh tướng rồi đốt xác họ
Tạ Tinh mở túi trữ vật của 2 người, thì biết tại sao họ lại có ý định đánh cắp Ôn Lôi, thì ra hai người là hai người nghèo trong túi ngoài mấy cây linh thảo ra thì chỉ có một chút trung phẩm tinh thạch
Lúc này Ôn Lôi đã khôi phục gần hết, liền đứng dậy nói: “Lần này may mà có sư đệ, tỷ lại nợ đệ thêm 1 mạng nữa, tỷ không biết sao để trả cho đệ đây. không ngờ hai người này lại vô sỉ như vậy, chỉ vì mấy viên Linh nguyên đan mà muốn giết tỷ”
Tạ Tinh cười nói: “tỷ đệ chúng ta còn phân biệt gì chuyện giúp đỡ, không lẽ sư tỷ thấy đệ bị vây đánh mà còn không ra tay giúp, mà chỉ là đệ không hiểu sư tỷ sao lại đi chung với hai người này?”
“Lúc tỷ mới đến, thì có 2 người này xuất hiện ở nơi không xa, nhưng sau đó gặp được loại quái thú này. con quái thú khá là mạnh mẽ không sợ pháp khí công kích, vì quái thú xuất hiện ở gần 3 người nên sau đó 3 người liên thủ giết chết quái thú. vì hai người lấy trung phẩm tinh thạch ra hồi phục thì tỷ mới cho mỗi người 1 viên Linh nguyên đan, không ngờ vì 1 viên Linh nguyên đan mà liên thủ tấn công tỷ” Ôn Lôi phẫn nộ nói
Tạ Tinh lắc đầu nói: “đừng trách hai người họ, đừng nói đây là bí cảnh, cho dù ở bên ngoài, thì tu tinh giả cũng không lấy tài phú lộ ra ngoài. cho dù trong mắt tỷ chỉ là một chút, bây giờ ở Cửu Thần đại lục tài nguyên có hạn, không có ai mà muốn thấy người khác không ngừng thăng tiến mà bản thân lại không lên cấp được. nên tài nguyên là nhờ cướp giật về, mấy ngày ở vườn linh thảo tỷ không thấy sao? mỗi ngày có bao nhiêu người bị giết chết?”
Ôn Lôi gật đầu nói: “Sư đệ giáo huấn đúng, là tỷ không cẩn thận”
Tạ Tinh cười nhẹ nói: “Thôi được rồi không nói cái này nữa, chúng ta đi, tỷ đi theo sau đệ là được
“Sư đệ phải cẩn thận, ở đây quái thú hình như đánh không chết được, tương đối mạnh mẽ, gặp được cố gắng né qua. vừa này 3 người đánh 1 con quái thú cũng rất là khó khăn, nếu như gặp nhiều hơn nữa thì sư đệ mạnh cỡ nào cũng chịu không được” Ôn Lôi tưởng Tạ Tinh không biết sự lợi hại của quái thú liền đi lên nhắc nhở
Tạ Tinh gật đầu nói: “không sai, nhưng quái thú gặp được đệ chỉ có con đường chết, lúc này mới vào đã gặp được 6 con nhưng bị đệ xử lý hết rồi”
“Cái gì?” Ôn Lôi kinh ngạc nhìn Tạ Tinh, rõ ràng cô không tin được lời của Tạ Tinh nói. Tạ Tinh tuy mạnh, nhưng nói 1 người giết 6 con quái thú thì cô không tin
Tạ tinh biết Ôn Lôi không tin, cậu dẫn Ôn Lôi đi theo bản đồ đến hướng đại điện, làm Tạ Tinh kinh ngạc là trên đường đi không gặp con quái thú nào cả, vốn cậu muốn chứng minh cho Ôn Lôi xem nhưng mà không có cơ hội
“Sư đệ quả là may mắn, trên đường đi, thần thức của tỷ có thể thấy được cảnh người chiến đấu với quái thú, nhưng từ khi đi chung với đệ thì không gặp được ai cả. Tỷ xem ra đi với đệ sẽ an toàn hơn, không chỉ an toàn, mà còn giàu có …” nói đến đây Ôn Lôi đột nhiên dừng lại, cô cảm thấy được cảm giác an toàn mà Tạ Tinh mang đến hoàn toàn phát ra từ nội tâm
Tạ Tinh xấu hổ một chút, nói đùa thì không sao nhưng mà nếu Ôn Lôi đã nói như vậy thì chắc chắn không bình thường. trong tim cậu đã có Ấu Tình, người con gái khác cho dù đẹp đi nữa thì cũng không động lòng được cậu, Ôn Lôi cũng như vậy
Nhưng mà trên đường đến không có con quái thú nào đúng là kỳ lạ, không lẽ con đường này đến đại điện không có ngăn cản? đây là con đường đi đúng? Tạ Tinh đi theo bản đồ nhưng cũng không chắc đây là con đường đúng, Tạ Tinh muốn chạy theocon đường này vì trong lòng cậu nghĩ rằng tất cả báu vật đều ở đại điện,với lại những con đường khác thì không nhất định có báu vật
Đột nhiên nhớ ra được 9 con đường có có màu sắc, còn những con đường khác thì không, nhưng lại có màu khác nhau, không lẽ 9 con đường này là do 9 lá lệnh bài màu đen tương ứng, nhưng mà bản đồ đã qua nhiều năm vậy mà màu sắc cũng nhìn rõ được thì đúng là kỳ lạ
Tạ Tinh lần nữa lấy ra bản đồ xem, cậu phát hiện con đường cậu đang đi đến đại điện là màu hoàng kim. hình như những con đường khác cũng đi đến được các đại điện khác nhau, cậu chọn con đường đi đến đại điện, mà còn những con đường khác nhưng đã hết ký hiệu, bản đồ này vốn không hoàn chỉnh
“Đây là cái gì?” Ôn Lôi thấy Tạ Tinh lấy ra tấm bản đồ liền hỏi
“đây là tấm bản đồ ở đây, đệ vô tình có được, bây giờ mới biết được là bản đồ nơi này. đệ chọn con đường đi đến cửa đại điện, nhưng không biết đúng không” nói xong Tạ Tinh đưa tấm bản đồ cho Ôn Lôi
Ôn Lôi nhìn xem tấm bản đồ rồi cảm thán nói: “sư đệ, tỷ cảm phục đệ rồi, vận khí của đệ quá cao, ngay cả chuyện này cũng gặp được
Tạ Tinh cất tấm bản đồ, trong lòng nghĩ hên xui thì cậu không biết, mà một khi đã đi ra ngoài, lỡ bị Vấn Nguyệt Tông biết được cậu giết chết Lê Dương tuyệt đối không phải là một chuyện tốt. với lại bây giờ cậu lại đắc tội với bát tinh tông môn Lãnh Ngưng Sương, ai biết được đây là vận may hay vận rủi
Đúng rồi, sư đệ, sao đệ lại đánh với người phụ nữ đó. Tỷ nghe người khác nói là người phụ nữ đó khá là mạnh, sau khi đi ra phải cẩn thận” Ôn Lôi nghĩ lại chuyện của Lãnh Ngưng Sương
“Người phụ nữ đó tới tháng rồi, nhưng Tạ Tinh ta không phải là người dễ dãi muốn thì ăn hiếp, Thiên Nhai môn á, rồi có ngày đệ cũng lên đó” Tạ Tinh nhớ đến Dương Dung trong lòng lại ấm ức
“Đệ đi Thiên Nhai môn làm gì? đó là một tông môn lớn, không ai dám gây sự với Thiên nhai môn, đệ đừng có làm loạn. đúng rồi, cái gì là tới tháng?” Ôn Lôi nghĩ đến tính cách của Tạ Tinh liền lo lắng
Tạ Tinh im lặng, chuyện của Ấu Tinh cậu không cần thiết phải nói với Ôn Lôi. nếu như Ấu Tình đang ở Thiên Nhai môn thì cậu phải đi lên 1 chuyến
Bây giờ nghĩ đến người phụ nữ tên Dương Dung, trong mắt cô đầy khinh bỉ và cười nhạo, rõ ràng cô nghĩ Tạ Tinh luôn luôn là một người bình thường không có năng lực đi tìm kiếm Ấu Tình
Vì câu nói của Dương Dung, Tạ Tinh cũng bắt đầu nghi ngờ, không phải là nghi ngờ ký ức của Ấu Tình không hồi phục, mà là sợ Dương Dung dùng thủ đoạn làm cho Ấu Tình quên đi sự tồn tại của cậu, hoặc làm cho Ấu Tình không nhớ được ký ức lúc trước
Hứ, Thiên Nhai Hải Giác ( chân trời góc biển), cho dù là xa đến chỗ nào cậu cũng phải đi tìm Ấu Tình trở về, nghĩ lại lúc Ấu Tình cứu cậu từ dưới lòng đất, trên tay cô toàn máu, trong lòng cậu thật đau lòng. nếu như có một ngày kiếm được Ấu Tình, cậu nghĩ có phải là luyện đến ngũ tinh đỉnh phong rồi xuyên không trở về Trái Đất hay không
Ấu Tình, cho dù xa xôi, ta cũng sẽ kiếm muội trở về. Tạ Tinh ánh mắt lộ ra vẻ kiên quyết, trên tay đã nắm chặt nắm đấm. cậu giận Dương Dung, nếu không phải cô thì bây giờ cậu đã ở bên Ấu Tinh, thậm chí hồi phục ký ức
“Sư đệ, sao rồi?” Ôn Lôi thấy Tạ Tinh kỳ lạ liền kéo cậu một cái
Tạ Tinh bình tĩnh lại, lắc đầu nói: “không có gì, sư tỷ, chúng ta nhanh lên, người có hắc lệnh không chỉ có 2 người chúng ta, tuy chúng ta có bản đồ nhưng nếu bị người khác đến trước thì sẽ chịu thiệt”
Ôn Lôi thấy trong mắt Tạ Tinh đầy không cam tâm, và sự cô đơn vô tân, trong lòng đột nhiên có cảm giác đau, cậu mới bao nhiêu tuổi mà có sự cô đơn vô tận này?
Nghĩ đến hôm cô gặp cậu ở Côn Thành, cậu luôn nói đùa, với lại có những thứ mà cô chừng từng nghe nói qua, cho đến ngày hôm nay, cô cũng muốn xem thử Bikini
“Sư đệ …” Ôn Lôi đầy lo lắng hỏi
Tạ Tinh đột nhiên cười, trên mặt vui vẻ che đi hết những nét cô đơn ban nãy, rồi nhìn Ôn Lôi cười nói: “Sư tỷ, đệ không sao, chỉ là mơ tưởng một chút, không cần để tâm”
Ôn Lôi bây giờ mới biết được, hóa ra cô còn chưa hiểu rõ về Tạ Tinh, cậu là người như thế nào?
Tạ Tinh đột nhiên dừng lại, trước mắt lại có một cánh của đá lớn, nhưng mà trên bản đồ lại không có cánh cửa này, là chuyện gì?
Danh sách chương