"Hây!" Tần Vũ toàn thân vận trang phục mầu đen, cưỡi trên một con hắc mã cao lớn lao nhanh trên đường, một mình thẳng tiến đến Viêm kinh thành. Bay phía trên Tần Vũ là một con hắc ưng đang tung cánh, chính là sủng vật của Tần Vũ "Tiểu Hắc". Cảm thụ được những luồng gió tạt tới, Tần Vũ thích thú.

"Ha ha, cảm giác này thật sảng khoái. Bỏ hai trăm cân vật nặng trên người ra toàn thân ta phiêu diêu phảng phất như mây như gió." Tần Vũ hưng phấn lộn một vòng, giang rộng hai tay để cảm thụ gió thổi sau đó chuẩn xác hạ xuống trên lưng ngựa.

Tám tuổi Tần Vũ đã bắt đầu được huấn luyện. Trải qua cực hạn huấn luyện suốt năm năm, gần như nó không để lãng phí một khắc thời gian nào. Thêm vào đó cơ bắp toàn thân lại không ngừng hấp thụ nội lực và biến đổi, khiến Tần Vũ tu luyện năm năm đã bằng người khác trải qua cực hạn huấn luyện mười năm. Tần Vũ xứng đáng được coi là một cao thủ ngoại công tại kinh thành.

Thân pháp nhẹ nhàng phiêu dật, tốc độ nhanh như thỏ, lực bạo phát và sức mạnh, tất cả đều không phải là thứ mà các cao thủ bình thường có thể đạt được.

"Hây, hây!"

Tần Vũ hưng phấn điều khiển tuấn mã phi tới để lại sau lưng một đám bụi mù, bóng người đã biến mất nơi phía cuối con đường.

oOo

Ngựa lao tới, cảnh vật hai bên đường nhanh chóng tuột lại sau, Tần Vũ đột nhiên giảm tốc độ và dừng lại, sau đó liền nhảy xuống ngựa chạy theo con đường nhỏ dẫn đến một thôn làng. Tần Vũ mỗi năm đều một hai lần đến kinh thành, lần đầu tiên rời Vân Vụ sơn trang đến kinh thành nó đã vào thôn này xin nước uống và cùng với những hài đồng trong thôn kết thành hảo hữu. "Đại Sơn, Tiểu Lộ." Tần Vũ vừa chạy vào làng vừa hét lên.

"Tiểu Vũ." Một thanh niên tráng kiện trong tay cầm xẻng vui mừng chạy tới.

Thân trên của thanh niên cởi trần để lộ ra cơ bắp cuồn cuộn, trong đó ẩn chứa sức mạnh rất lớn. Đó chính là hảo hữu của Tần Vũ năm nay mười sáu tuổi tên là Thiết Sơn.

"Vũ ca ca." Từ phía sau xuất hiện một tiểu nữ hài chạy tới ôm lấy cổ Tần Vũ. Tiểu nữ hài này chính là muội muội của Thiết Sơn tên là Thiết Tiểu Lộ năm nay mới tám tuổi.

"Tiểu Vũ tới đó à." Chung quanh vài người thôn dân nhiệt tình chào hỏi, đối với Tần Vũ vô cùng quen thuộc.

Tần Vũ liền vẫy tay chào lại họ. Tần Vũ không phải là người thường nhưng đối đãi với mọi người rất tốt, đó chính là lý do những thôn dân rất quý Tần Vũ.

"Tiểu Lộ, Đại Sơn, đã hơn nửa năm ta không tới đây các người vẫn ổn chứ." Vừa âu yếm xoa đầu Tiểu Lộ, Tần Vũ vừa hỏi.

"Mọi việc đều hoàn hảo." Thiết Sơn cười đáp.

Bên cạnh đó Tiểu Lộ hai mắt bỗng mở lớn đột nhiên sáng lên nói, "Vũ ca ca huynh khát nước rồi, để muội đi lấy nước cho huynh" nói rồi không chờ Tần Vũ trả lời đã chạy vào trong nhà. Lần đầu tiên Tần Vũ tới nơi này vì nó khát nước nên đến xin nước uống.

"Đại Sơn, ta phải đi ngay tới kinh thành. Các ngươi có muốn mua gì không ta sẽ mua giúp cho."

Nghe Tần Vũ hỏi, Thiết Sơn nghĩ một lát rồi lúng túng cười nói, "ta muốn mua một thanh chiến đao. Ta đã để dành một số tiền để có thể mua một thanh đao tốt."

"Ngươi cứ giữ lại tiền để dành, mọi việc cứ để ta lo! Ta sẽ mua một thanh chiến đao thật tốt cho ngươi." Tần Vũ vỗ vai Thiết Sơn cười nói.

Thiết Sơn hơi lúng túng nhưng lập tức nói, "như vậy sao được, một thanh chiến đao tốt đắt lắm đó, làm sao…"

"Vũ ca ca, nước nè." Tiểu Lộ mang một cốc nước chạy tới.

Tần Vũ đón lấy cốc nước, cười vui vẻ rồi nói với Tiểu Lộ: "Tự nhiên lại quan tâm thế này, có chuyện gì, nói đi, để Vũ ca ca giải quyết." Tần Vũ đã nhìn thấu tâm tư của tiểu nha đầu Tiểu Lộ.

"Ách…chuyện đó!"

Tiểu Lộ cúi đầu xuống, sắc mặt hơi hồng lên sau cùng ngượng ngùng nói: "Vũ ca ca, muội muốn có một con búp bê vải, trên đầu có thêu một bông hoa màu hồng thật lớn!"

Tần Vũ vừa cười vừa véo mũi Tiểu Lộ một cái nói: "Ta rõ rồi, một con búp bê vải trên đầu có thêu một bông hoa màu hồng thật lớn. Muội yên tâm, huynh nhất định sẽ mua cho muội."

Tần Vũ rất quý tiểu nha đầu Tiểu Lộ. Khi Tần Vũ tới đây lần đầu thì Tiểu Lộ mới bốn năm tuổi.

Uống nước xong Tần Vũ đưa cốc lại cho Tiểu Lộ, nhìn sang Thiết Sơn và Tiểu Lộ nói: "Đại Sơn, Tiểu Lộ, ta phải tới kinh thành đây. Khi quay lại ta sẽ mang về các thứ các ngươi cần."

"Tiểu Vũ, còn tiền." Thiết Sơn trong tay cầm một đồng tiền, không biết nói gì cho phải.

Nhưng Tần Vũ đã chạy tới tuấn mã, nhảy cao hai ba mét rồi trực tiếp ngồi trên lưng ngựa, sau một tiếng ngựa hí vang, Tần Vũ đã biến mất khỏi tầm mắt bọn họ.

"Vũ ca ca, tái kiến." Tiểu Lộ vẫy vẫy tay chào.

oOo

Về đến Viêm kinh thành Tần Vũ liền trực tiếp hướng tới Vương phủ.

"Lý thúc, giữ ngựa hộ ta!"

Tần Vũ từ trên lưng ngựa lộn một vòng rồi hạ xuống đất với tốc độ cực nhanh. Từ trên bầu trời hắc ưng cũng hạ xuống đậu thẳng lên vai Tần Vũ.

Hai vụ đại hán thủ vệ của Trấn Đông Vương phủ nhìn thấy Tần Vũ liền cung kính quỳ xuống nói: "Tham kiến tam điện hạ."

Tần Vũ mỗi lần đến Viêm kinh thành đều quay về vương phủ nên mọi gia nhân trong vương phủ đều biết Tần Vũ. Lần này có lẽ Tần Vũ muốn thăm phụ vương nên quay về.

Tổng quản Vương phủ Cát Mân lập tức bước tới nói: "Tiểu Vũ đó à, vuơng gia chưa quay về."

Cát Mân trực tiếp nói vì Cát Mân biết mỗi lần Tần Vũ về vương phủ đều đến thăm vuơng gia nên đã nói trước để Tần Vũ khỏi mất công.

"À."

Tần Vũ thở dài một cái, nhưng lập tức cười nói, "Cát gia gia, gia gia đưa ta đến Tàng Binh khố."

"Ngươi đi với gia gia." Cát Mân cười nói.

Tàng Binh Khố không phải là nơi mà phàm nhân có thể đi vào. Trong vương phủ có một số nơi vô cùng bí mật như Tàng Binh khố, Bí Tịch Tàng các, bất quá có thể vào nơi này cũng có vài người. Ngoài vương gia Tần Đức và ba vị điện hạ còn có Từ Nguyên, Liên Ngôn và tổng quản của vương phủ. Phó tổng quản của vương phủ cũng không có tư cách tiến nhập. Đình đài lầu các, nóc mái chạm trổ, hành lang quanh co, đình viện trùng trùng.

Vương phủ chiếm một diện tích rất lớn, Tần Vũ đi theo sau Cát Mân một lúc lâu mới đến bí khố. Bí khố nằm sâu dưới lòng đất chính là Tàng Binh khố, mỗi loại binh khí trong đó đều là những thứ binh khí khó tìm.

"Tiểu Vũ ngươi cứ chọn b ất cứ binh khí gì ngươi cần. Gia gia lui trước đây." Cát Mân cười nói.

"Cát gia gia, gia gia cho người chuẩn bị cho ta một thanh chiến đao, là huyền thiết chiến đao nhé! Với cả chuẩn bị cho ta một con búp bê vải, nhớ là trên đầu phải có thêu một bông hoa màu hồng thật lớn." Tần Vũ hướng về Cát Mân thúc giục.

Viêm kinh thành cực lớn, Tần Vũ biết nơi để mua chiến đao nhưng không biết phải mua búp bê ở đâu. Để cho gia nhân trong phủ lo liệu là tốt nhất.

Cát Mân ngây người: "Búp bê vải? Trên đầu thêu một bông hoa thật lớn màu hồng?"

Cát Mân cẩn thận nhìn sang Tần Vũ, không thể tưởng tượng được một người cao lớn như Tần Vũ lại thích một con búp bê vải. Bất quá Tần Vũ đã yêu cầu thì lão không thể cự tuyệt.

"Được rồi, Tiểu Vũ đã thích búp bê vải có thêu một bông hoa thật lớn màu hồng thì gia gia sẽ sai người đi mua ngay."

Cát Mân vừa cười nói vừa rời khỏi Binh Khí bí khố.

"Nhưng…" Tần Vũ nhất thời chấn động, "ta thích búp bê vải có thêu một bông hoa màu hồng thật lớn?"

Tần Vũ lập tức phản ứng, quay người cấp thiết nói: "Cát gia gia…" nhưng lúc đó Cát Mân đã sớm rời khỏi.

Tần Vũ chẳng biết làm gì, chuyện như thế này. Tự nhiên bị ngộ nhận là bản thân thích búp bê vải có một bông hoa màu hồng thật lớn trên đầu.

"Không tính toán nữa."

Tần Vũ cười một tiếng sau đó quay lại cẩn thận tìm kiếm Ngư Trường kiếm. Trong Binh Khí bí khố có vô số binh khí, tất cả đều thuộc loại tiên phẩm. Đại đa số đều từ các khoáng vật tìm thấy trong Hồng hoang và nhiều thứ khác luyện hóa mà thành. Binh khí được phân ra làm phàm phẩm và tiên phẩm.

Phàm phẩm là những binh khí từ các khoáng vật và nguyên liệu của Tiềm Long đại lục chế xuất mà thành. Còn tiên phẩm thì vô cùng khó để sở hữu, phải từ khoáng vật trong Hồng hoang hoặc lấy nguyên liệu từ các bộ phận của yêu thú trong Hồng hoang chế tạo thành. Tất nhiên đối với phàm phẩm có sự phân biệt thành thượng trung hạ thì tiên phẩm cũng có sự phân biệt thượng trung hạ tiên phẩm. Ngư Trường kiếm chính là một đoản kiếm thuộc loại hạ cấp tiên phẩm. Bất quá trong các loại trung, đoản kiếm thì nó là thứ duy nhất.

"Ngư Trường kiếm."

Tần Vũ nhìn vào thanh đoản kiếm. Đoản kiếm rộng khoảng một thốn dài hơn bẩy thốn, bề mặt có màu đen trông rất tầm thường. Nhưng thanh đoản kiếm màu đen này thực sự rất quý hiếm, "từ chất liệu đặc thù của vẩn thiết rơi từ vũ trụ xuống chế tạo mà thành."

Tần Vũ cầm lấy thanh đoản kiếm, màu đen trên thân kiếm căn bản không hề phản chiếu ánh sáng. Trong đêm tối sát nhân thì tuyệt đối không thể bị phát giác.

"Hây!"

Tần Vũ hươ tay một cái, Ngư Trường kiếm đã hoàn toàn biến mất trong tay Tần Vũ.

Vu thị nhất kiếm có nói đến tàng kiếm, xuất kiếm. Tần Vũ tu luyện trong hai năm kĩ năng tàng kiếm đã đến mức lô hỏa thuần thanh. Đoản kiếm đã giấu thì ngoại nhân cản bản không thể phát hiện được, hơn nữa Ngư Trường Kiếm chỉ dài có bẩy thốn đối với khả năng cận chiến của Tần Vũ thì không hề ảnh hưởng. Đột nhiên Tần Vũ lại huy động hữu thủ, trong không khí xuất hiện hai âm thanh nhưng tay phải của Tần Vũ vẫn như bình thường không có gì khác lạ

Nếu như có cao thủ thì sẽ nhìn thấy ngay thời khắc đó Ngư Trường Kiếm xuất hiện trên tay Tần Vũ, nhanh chóng huy động hai lần sau đó lại biến mất trong tay với tốc độ cực nhanh, hiển nhiên là đã đạt đến cảnh giới tàng kiếm.

"Phương pháp tàng kiếm trong Vu thị nhất kiếm quả nhiên vô cùng lợi hại, bất quá trong Tổ Long quyết đã miêu tả rằng để luyện đến cảnh giới tàng kiếm thì phải mất đến mười năm Có vẻ như mô tả trong Tổ Long Quyết không hoàn toàn chính xác." Tần Vũ cảm thán nói. Tần Vũ đã sai.

Đối với các cao thủ bình thường chính xác phải cần đến mười năm nhưng trên thân Tần Vũ cơ bắp được hấp thu nội lực nên tính linh hoạt cực lớn. Hơn nữa Tần Vũ lại thường xuyện luyện tập tốc độ và sự linh mẫn của thủ chỉ, đối với cơ bắp thì năng lực khống chế cực cao. Cơ bắp linh hoạt khiến cho khả năng điều khiển cơ bắp lớn, nên Tần Vũ có thể dễ dàng ẩn dấu Ngư Trường kiếm. Những cao thủ bình thường làm sao có thể tu luyện đến cảnh giới như vậy?

Tần Vũ mới tu luyện tàng kiếm hai năm nhưng cũng bằng người khác tu luyện cả mười năm. Lúc này có thể thấy điều Triệu Vân Hưng nói "trước tiên phải luyện một thân thể hoàn mĩ, sau đó mới luyện các phương pháp công kích" nguyên lý này hoàn toàn chính xác. Mài đao không để chặt củi thì là đạo lý gì!

Trong Binh Khí khố có nhiều loại binh khí khác, đao thương côn bổng và nhiều thứ nữa nhưng Tần Vũ căn bản không hề nhìn qua.

"Nếu ta tăng cường thêm lực công kích thì rất tốt."

Tần Vũ cẩn thận nhìn quanh. Lực công kích của Tần Vũ là rất lớn nhưng không thể kết hợp với các thần binh lợi khí để chiến đấu, nếu như có thể có thêm hộ thủ để bảo hộ quyền đầu thì rất tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện