Năm thanh Tiệt sát đao bay đến trước mặt Trương Tinh Phong, cuối cùng dừng lại, lơ lửng trước người hắn.
Lưỡi đao lấp lánh quang mang, hoa văn kim sắc quái dị dường như không hề có đạo lý, tất cả làm cho Trương Tinh Phong mê mẩn. Bỗng nhiên một giọng nói vang lên: “Năm huynh đệ chúng ta là Tiệt sát đao, thuộc tính là phá trừ và phá vỡ không gian, chỉ đứng sau Phá Không đại tỷ!”
Trương Tinh Phong nghe được, trên mặt lộ vẻ tươi cười, liền nói: “Các ngươi là thần chi tâm của năm thanh Tiệt sát đao phải không? Có vẻ như lần đầu tiên luyện chế thần khí của ta hiệu quả cũng không tệ, không ngờ lại là năm kiện trung cấp thần khí!”
A Khí lập tức xen vào: “Hừ hừ! Không tệ lắm cái gì! Nói cho đại ca biết, trong số nguyên liệu luyện chế thần khí, trân quý nhất chính là kiên dục chi tinh và toản cương chi tinh. Hai loại này trời sinh đã tiếp cận với thần khí, chỉ cần có trình độ, luyện chế thành đỉnh cấp thần khí căn bản là chuyện hết sức chuyện dễ dàng. Có điều cấp bậc hỏa diễm của đại ca vẫn còn chưa đủ, không cách nào luyện chế được. Ai…”
Sắc mặt của Trương Tinh Phong nhất thời chán nản, bản thân luyện chế được trung cấp thần khí không ngờ vẫn chẳng đến đâu. Nhưng hắn lập tức bình tĩnh lại, nghĩ đến cổ thạch, đó là kiên dục chi tinh bị ăn mòn suốt cả ức năm, căn bản không cần trải qua luyện chế gì, trực tiếp dựa vào thời gian khiến kiên dục chi tinh hóa thành cổ thạch cấp bậc đỉnh cấp thần khí. Từ đó có thể thấy, kiên dục chi tinh mạnh đến mức nào. Hơn nữa lúc trước kiên dục chi tinh của Bàn Cổ cộng với Ma Giới Thất Hung cộng lên cũng chỉ đủ luyện chế ba thanh Diễm Dương thích nhỏ bé, thậm chí không đủ luyện chế một thanh Tiệt Sát đao, có thể tưởng tượng được sự trân quý của kiên dục chi tinh.
Trương Tinh Phong cũng biết, trình độ luyện chế của bản thân vẫn còn chưa đủ.
“Các ngươi có nguyện ý trở thành thần khí của Trương Tinh Phong ta, nhận ta làm chủ hay không?” Trương Tinh Phong hỏi.
Thần chi tâm của năm thanh Tiệt Sát đao đồng thanh nói: “Nguyện ý!”
Lần này Trương Tinh Phong không để Thiên Vũ ra mặt, bởi vì hắn rất chắc chắn, dù sao năm thanh Tiệt Sát đao này cũng là do hắn luyện chế ra.
Năm giọt tinh huyết đồng thời bay về phía năm thanh Tiệt Sát đao. Năm thanh Tiệt Sát đao trong nháy mắt hấp thu tinh huyết, trở thành thần khí của Trương Tinh Phong.
“Tốt lắm! Các ngươi trước tiên hãy tiến vào bên trong cơ thể ta, bây giờ ta phải đến phía trước xem thử một chút!” Trương Tinh Phong nói xong, liền thu năm thanh thần khí vào trong cơ thể. (Thần khí đã nhận chủ có thể thu vào trong cơ thể. Mấy món thần khí của Trương Tinh Phong như Tiệt Sát đao, Phá Không, Nhu Kim, Thiên Hỏa kình giáp, Xạ Nhật thần cung đều thu vào bên trong cơ thể)
Giống như như đi dạo, Trương Tinh Phong bước đi trên hành lang giữa huyễn tật thiên hỏa cung điện và thần hỏa cung điện.
“Hống…”
Đột nhiên một tiếng gầm truyền đến. Trương Tinh Phong chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, lỗ tai lùng bùng, một lúc sau mới thanh tỉnh lại. Lúc này, xuất hiện trước mặt hắn chính là… một con quái thú hoàn toàn được hỏa diễm bao trùm.
Quái thú này mặt mũi rất quái dị, hình dạng giống như sư tử, nhưng so với sư tử thì lớn hơn một chút, dài khoảng chừng mười thước, kinh khủng dị thường. Bộ lông trên người giống như hỏa diễm, không ngừng thiêu đốt, toàn thân một màu đỏ rực. Nhiệt lượng cường đại tỏa ra khiến cho Trương Tinh Phong trong lòng run sợ.
Hỏa diễm trên người quái thú có màu đỏ, nhưng ngọn lửa bên ngoài thân thể lại có màu lam đậm.
“Huyễn tật thiên hỏa đẳng cấp cao nhất!” Trương Tinh Phong trong lòng kinh hãi: “Quái thú này rốt cuộc là thứ gì? Có vẻ như cực kỳ lợi hại! Ngoài cùng đã là huyễn tật thiên hỏa đẳng cấp cao nhất, vậy còn ngọn lửa màu đỏ trên người nó là cái gì? Cao hơn huyễn tật thiên hỏa không phải là thần hỏa sao? Màu của thần hỏa lại là màu đen, vậy ngọn lửa màu đỏ này là cái gì?”
- Nhân loại! Không ngờ ngươi lại muốn tiến vào thần hỏa cung điện, vậy trước tiên hay qua một cửa của ta đã!
Thanh âm hùng hậu từ trong miệng quái thú vang lên.
Trương Tinh Phong ngẩn người, nhìn quái thú trước mặt, trong lòng nghi hoặc: “Chẳng lẽ đây là một cửa trong đó?”
- Sứ mạng của Hỏa Vân là ăn thịt tất cả những kẻ từ bên ngoài muốn tiến vào thần hỏa cung điện!”
Quái thú gầm lên nhảy vọt tới.
Trương Tinh Phong trong lòng chợt động, lập tức nhớ lại mấy dòng chữ viết trên bia đá: “… Nhớ phải cẩn thận một chút, đừng để Hỏa Vân thú ăn thịt đấy… Lão đầu ta đi uống rượu đây...” Trong lòng nhất thời minh bạch, quái thú trước mặt chính là Hỏa Vân thú.
Có điều, hiện tại Trương Tinh Phong đối với bản thân đã tự tin hơn gấp trăm lần, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy? “Nếm thử một quyền của ta!”
Kim sắc quang mang lóe lên, trên nắm tay phải của Trương Tinh Phong lập tức xuất hiện một găng tay mũi nhọn do Nhu Kim hóa thành. Lưc lượng toàn thân hắn trong nháy mắt tập trung vào quyền phải, mạnh mẽ đánh về phía Hỏa Vân thú. Đồng thời vòng tay Phá Không cũng sáng lên, tại mũi nhọn ở đầu găng tay xuất hiện từng vết nứt không gian.
Hỏa Vân thú lại chẳng thèm để ý, tùy tiện há mồm ra, một đoàn hỏa diễm màu đỏ lập tức lao về phía Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong lúc này cực kỳ tự tin, lực lượng mạnh nhất của găng tay mũi nhọn cộng thêm Phá Không phụ trợ, uy lực cường đại cho dù cao thủ cấp bậc Tiên Quân cũng không dám khinh thường. Nhưng hắn đã quên mất, nếu như đối thủ là cao thủ cấp Tiên Đế thì sẽ ra sao?
Quyền phải của Trương Tinh Phong va chạm cùng với đoàn hỏa diễm màu đỏ.
“Oanh!”
Trương Tinh Phong bị chấn bay về phía sau, không nhịn được phun ra mấy ngụm máu, trong lòng cảm thán: “Thật sự là quá mạnh! Một chiêu của ta không ngờ lại chẳng có chút tác dụng nào. Hỏa Vân thú này thật sự quá cường đại!”
- Nhân loại! Hống hống… Ta ăn thịt ngươi!
Hỏa Vân thú lúc này đã đến bên cạnh Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong đương nhiên là muốn tránh đi, nhưng hắn lại phát hiện bản thân không ngờ đã bị phong tỏa.
- Phá Không!
Trương Tinh Phong quát lên một tiếng, thân hình chợt lóe lên, thoát khỏi cái miệng rộng của Hỏa Vân thú.
Hỏa Vân thú há miệng nói:
- Không tệ! Nhân loại! Thật sự là không tệ! Không ngờ ngươi có thể thoát được Hỏa Vân Phệ Nhật của ta. Không tệ! Bất quá, ngươi vẫn phải chết!
Hỏa Vân thú chợt ngẩng đầu lên trời gầm lên, hỏa diễm trên người lập tức bùng phát, bắt đầu rực cháy…
Trong nháy mắt, hỏa diễm không ngờ lại biến thành địa ngục trăm trượng, hoàn toàn bao vây Trương Tinh Phong.
Càng khiến cho Trương Tinh Phong sợ hãi chỉnh là hắn không thể di động được, vội vàng sử dụng Phá Không.
Phá Không bất đắc dĩ nói: “Tinh Phong đại ca! Đây là ‘Hỏa chi lĩnh vực’. Trừ khi là công lực mạnh hơn đối phương, cường hành phá vỡ lĩnh vực này, nếu không thì chỉ có một con đường chết!”
Trương Tinh Phong đương nhiên là không muốn chết, vô cực lực trong cơ thể lập tức điên cuồng phát động, nhưng lại không hề có chút tác dụng nào, có cảm giác giống như lấy trứng chọi đá.
Trương Tinh Phong chợt mỉm cười. Hắn hiện tại chỉ có thể dùng chiêu thức vô lại nhất, đó là trốn vào trong Long Linh không gian.
Đột nhiên, Trương Tinh Phong phát hiện toàn thân lóe lên quang mang, lập tức cảm thấy trong đầu choáng váng…
oOo
- Tên tiểu tử này quả thật là không chịu cố gắng, không ngờ chưa tiếp được chiêu thứ ba của Hỏa Vân đã xong rồi. Hừ!
Hỏa lão đầu lúc này đang ở tại nhà Hắc lão đầu đi đi lại lại, có vẻ cực kỳ tức giận.
Hắc lão đầu liền nói:
- Tên gia hỏa ngươi cũng thật là, bỏ mặc đồ đệ của mình như vậy. Nếu như không phải lúc cuối cùng ta ra tay, tên đồ đệ bảo bối của ngươi có lẽ đã bị Hỏa Vân thánh thú ăn thịt rồi. Vớ phải một gã sư tôn như ngươi, hắn thật sự là xui xẻo!
Hảo lão đầu đột nhiên đắc ý nói:
- Hắc hắc! Hắc lão đầu ngươi lần này lo chuyện bao đồng làm gì? Đồ đệ của ta còn có hai kiện thần khí bảo mệnh, làm sao dễ dàng chết được? Tên gia hỏa ngươi đúng là… hắc hắc…”
Hắc lão đầu vừa nghe, trong lòng chợt hoài nghi. Thần thức cường đại không gì sánh được lập tức phong tỏa Trương Tinh Phong, quan sát tất cả một lượt. Cuối cùng hắn chỉ đành nhìn Hỏa lão đầu thở dài một hơi, mình quả thật là đã lo chuyện bao đồng!
Hỏa lão đầu đi đến bên cạnh Hắc lão đầu, vỗ vỗ vai hắn nói:
- Kỳ thật hắn cũng sắp sửa kết thúc rèn luyện, ta cũng muốn thả hắn ra ngoài. Lần này ngươi cũng là giúp ta mà thôi. Ha ha…
Hắc lão đầu liếc nhìn Hỏa lão đầu, không khỏi cười khổ:
- Ngươi đấy…
Mà Hỏa lão đầu thì lại cực kỳ đắc ý, chụp lấy bầu rượu dốc vào trong bụng.
oOo
Trương Tinh Phong vừa rồi đầu óc choáng váng, nhưng chỉ phút chốc đã thanh tĩnh lại. Có điều…
“Đây là đâu?” Trương Tinh Phong ngơ ngẩn nhìn cảnh vật trước mắt. Hư không vô tận, mấy tinh cầu ở phía xa xa. Tất cả nói cho hắn biết, hắn đã rời khỏi Hỏa Chi Huyễn Thần điện thần bí quỷ dị kia.
“Bỏ đi! Mặc kệ là vì sao, ta cũng đã rời khỏi cái nơi quỷ quái đó rồi!” Trương Tinh Phong mỉm cười, liền lấy tinh diệu ra.
Trương Tinh Phong lập tức tiến vào bên trong tinh diệu. Chuyện đầu tiên mà hắn muốn làm bây giờ chính là để cho Phong Ngữ Yên từ bên trong Long Linh không gian ra ngoài.
- Phong ca, huynh đã rời khỏi nơi đó rồi! Thật là tốt quá! Nơi đó thật sự quá kinh khủng, quá quỷ dị, không hiểu là ai đã tạo ra…
Phong Ngữ Yên không ngừng nói.
Trương Tinh Phong cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc của Phong Ngữ Yên đối với hắn, trong lòng cảm động, liền ôm Phong Ngữ Yên vào lòng.
Phong Ngữ Yên ngã vào lòng Trương Tinh Phong, trong miệng dần dần không còn thanh âm nào nữa, chỉ còn tiếng khóc…
- Đừng khóc nữa! Không phải ta đã ra đây rồi sao?
Trương Tinh Phong mỉm cười nói
Phong Ngữ Yên kìm nước mắt, nhìn Trương Tinh Phong nói:
- Thiên Vũ nói với muội, nơi đó ngay cả Ma Tôn cũng không thoát nổi, cũng chỉ có duy nhất Bàn Cổ sư tôn mới thoát ra được. Công lực của huynh so với Bàn Cổ năm đó còn kém xa. Bàn Cổ cũng rất khó khăn mới thoát ra được, vậy huynh…”
- Được rồi, đừng khóc nữa! Sau này ta sẽ không để cho nàng phải lo lắng nữa!
Trương Tinh Phong lên tiếng an ủi. Kỳ thật hắn cũng biết câu này của mình có thể tin được bao nhiêu. Dù sao có đôi khi ngươi không đến nơi nguy hiểm, nguy hiểm cũng tự tìm đến ngươi.
- Thật sao?
Phong Ngữ Yên ngẩng đầu nhìn Trương Tinh Phong, nhìn vào mắt của hắn.
Trương Tinh Phong mỉm cười, kiên định nói:
- Là thật!
Trong lòng hắn thầm nói: “Vì Ngữ Yên, sau này cố gắng yên ổn một chút!”
Phong Ngữ Yên dường như cũng tin tưởng Trương Tinh Phong, rúc vào lòng hắn, cùng nhau ngắm nhìn tinh không vô tận và những tinh cầu không ngừng nhấp nháy.
oOo
Một ngày sau.
“Ai! Một tháng này ta thật sự là đã chạy quá nhanh, quá nhanh!” Trương Tinh Phong nhìn trên tinh đồ. Khoảng cách giữa hắn và Hắc Ngục chỉ mới vượt qua được một phần mười. Lúc trước bị Hắc Nhật lão tổ truy đuổi quá gấp, tốc độ cực nhanh, tuyệt đối không kém tinh diệu. Bây giờ nghĩ lại hắn vẫn còn cảm thán, lúc trước sao bản thân lại có thể chạy nhanh đến như vậy. Xem ra sinh mệnh bị uy hiếp cũng là động lực rất lớn.
- Phong ca! Dựa theo ký hiệu trên tinh đồ, tinh vực này không phải có vài tinh cầu có người sinh sống hay sao? Chúng ta trước tiên hãy đến đó du ngoạn, dù dao thì cũng không cần vội!
Phong Ngữ Yên bắt đầu làm nũng.
Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu. Hai người lập tức đi đến tinh cầu gần nhất.
oOo
Lam Tuyết tinh là tinh cầu có người sinh sống lớn nhất tại khu vực này. Theo như tinh đồ của Ma Giới Thất Hung năm đó, Lam Tuyết tông tại Lam Tuyết tinh cũng là một tông phái khá lớn, mặc dù không bằng Hắc Nhật tông, nhưng tông chủ cũng là một nhân vật tương đương với Tiên Quân hậu kỳ. Có điều không biết là vị tông chủ này sau bao nhiêu năm đã đột phá hay chưa.
Trên một tửu lâu tại Lam Tuyết tinh.
Rượu phổ biến khắp mọi giới. Trương Tinh Phong từ trước đến giờ chưa từng thấy nơi nào không có rượu, xem ra người mê rượu quả thật là nhiều. Lúc này hắn đang cùng Phong Ngữ Yên ngồi trong tửu lâu thưởng thức các món ăn đặc sắc của Lam Tuyết tinh.
- Phong ca! Phượng nhãn quả này thật sự rất ngon, khi nào rời đi chúng ta phải mua nhiều một chút!
Phong Ngữ Yên trong miệng thưởng thức mỹ vị của phượng nhãn quả, nhìn Trương Tinh Phong nói.
Trương Tinh Phong mỉm cười gật đàu. Hắn không ăn thức ăn gì cả, chỉ chậm rãi uống rượu.
- Ồ! Vị cô nương này dung mạo thật là không tệ! Không tệ! Uy… Hay là theo đại gia về đi?
Thanh âm phảng phất như từ nhiều năm trước vang lên bên tai Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong trên mặt khẽ nở nụ cười, xoay người nhìn lại, chỉ thấy một đại hán đang bước tới, mà đối tượng của hắn chính là… Phong Ngữ Yên.
“Bao nhiêu năm rồi? Dường như năm xưa khi còn ở Phàm Nhân giới ta cũng từng thấy qua chuyện như thế này. Không nghĩ đến Ma giới cũng như vậy!“ Trương Tinh Phong mỉm cười. Hắn không hề vì chuyện này mà cảm thấy tức giận, ngược lại còn cảm thấy có chút “hứng thú”.
Đại hán trước mặt trong mắt của người đạt đến đẳng cấp như Trương Tinh Phong cũng chỉ như là một con kiến hôi. Ngươi nói có người đi tức giận với một con kiến hay sao?
Phong Ngữ Yên vốn đang tươi cười, nhưng nhìn thấy ánh mắt xấu xa của đại hán kia, sắc mặt chợt tối sầm, hàn quang trong mắt lóe lên, trừng mắt nhìn đại hán kia một cái.
Đại hán kia cũng chủ là một người bình thường ở Ma giới, công lực thậm chí còn chưa đạt đến Kim Đan kỳ, bị hàn quang trong mắt cao thủ đã đạt đến Độ Kiếp kỳ như Phong Ngữ Yên chấn nhiếp, lập tức tâm thần đại loạn, ngã xuống đất không dậy nổi.
Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên không hề để ý, tiếp tục hưởng thụ cao lương mỹ tửu. Những người khác bên trong tửu điếm cũng không hề đếm xỉa đến kẻ vừa ngã xuống, dù sao nơi đây cũng là Ma giới, có thể tự lo cho mình đã là tốt lắm rồi.
- Lần này Lam Tuyết tông chúng ta và Phong Sơn tông tranh đoạt một phen, cuối cùng đã đại thắng. Tông chủ lần này đã mang theo một kiện bảo bối trở về, cũng là mồi lửa dẫn đến tranh đoạt lần này!
Một nam tử ở bên kia tửu lâu nói với huynh đệ chung quanh.
Một người đứng cạnh lập tức hỏi:
- Bảo bối? Bảo bối gì?
Nam tử kia đắc ý nói:
- Ta nói cho ngươi biết, ngàn vạn lần không được nói lại với người khác! Đó chính là… cửu diệp linh chi trong truyền thuyết.
Lưỡi đao lấp lánh quang mang, hoa văn kim sắc quái dị dường như không hề có đạo lý, tất cả làm cho Trương Tinh Phong mê mẩn. Bỗng nhiên một giọng nói vang lên: “Năm huynh đệ chúng ta là Tiệt sát đao, thuộc tính là phá trừ và phá vỡ không gian, chỉ đứng sau Phá Không đại tỷ!”
Trương Tinh Phong nghe được, trên mặt lộ vẻ tươi cười, liền nói: “Các ngươi là thần chi tâm của năm thanh Tiệt sát đao phải không? Có vẻ như lần đầu tiên luyện chế thần khí của ta hiệu quả cũng không tệ, không ngờ lại là năm kiện trung cấp thần khí!”
A Khí lập tức xen vào: “Hừ hừ! Không tệ lắm cái gì! Nói cho đại ca biết, trong số nguyên liệu luyện chế thần khí, trân quý nhất chính là kiên dục chi tinh và toản cương chi tinh. Hai loại này trời sinh đã tiếp cận với thần khí, chỉ cần có trình độ, luyện chế thành đỉnh cấp thần khí căn bản là chuyện hết sức chuyện dễ dàng. Có điều cấp bậc hỏa diễm của đại ca vẫn còn chưa đủ, không cách nào luyện chế được. Ai…”
Sắc mặt của Trương Tinh Phong nhất thời chán nản, bản thân luyện chế được trung cấp thần khí không ngờ vẫn chẳng đến đâu. Nhưng hắn lập tức bình tĩnh lại, nghĩ đến cổ thạch, đó là kiên dục chi tinh bị ăn mòn suốt cả ức năm, căn bản không cần trải qua luyện chế gì, trực tiếp dựa vào thời gian khiến kiên dục chi tinh hóa thành cổ thạch cấp bậc đỉnh cấp thần khí. Từ đó có thể thấy, kiên dục chi tinh mạnh đến mức nào. Hơn nữa lúc trước kiên dục chi tinh của Bàn Cổ cộng với Ma Giới Thất Hung cộng lên cũng chỉ đủ luyện chế ba thanh Diễm Dương thích nhỏ bé, thậm chí không đủ luyện chế một thanh Tiệt Sát đao, có thể tưởng tượng được sự trân quý của kiên dục chi tinh.
Trương Tinh Phong cũng biết, trình độ luyện chế của bản thân vẫn còn chưa đủ.
“Các ngươi có nguyện ý trở thành thần khí của Trương Tinh Phong ta, nhận ta làm chủ hay không?” Trương Tinh Phong hỏi.
Thần chi tâm của năm thanh Tiệt Sát đao đồng thanh nói: “Nguyện ý!”
Lần này Trương Tinh Phong không để Thiên Vũ ra mặt, bởi vì hắn rất chắc chắn, dù sao năm thanh Tiệt Sát đao này cũng là do hắn luyện chế ra.
Năm giọt tinh huyết đồng thời bay về phía năm thanh Tiệt Sát đao. Năm thanh Tiệt Sát đao trong nháy mắt hấp thu tinh huyết, trở thành thần khí của Trương Tinh Phong.
“Tốt lắm! Các ngươi trước tiên hãy tiến vào bên trong cơ thể ta, bây giờ ta phải đến phía trước xem thử một chút!” Trương Tinh Phong nói xong, liền thu năm thanh thần khí vào trong cơ thể. (Thần khí đã nhận chủ có thể thu vào trong cơ thể. Mấy món thần khí của Trương Tinh Phong như Tiệt Sát đao, Phá Không, Nhu Kim, Thiên Hỏa kình giáp, Xạ Nhật thần cung đều thu vào bên trong cơ thể)
Giống như như đi dạo, Trương Tinh Phong bước đi trên hành lang giữa huyễn tật thiên hỏa cung điện và thần hỏa cung điện.
“Hống…”
Đột nhiên một tiếng gầm truyền đến. Trương Tinh Phong chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, lỗ tai lùng bùng, một lúc sau mới thanh tỉnh lại. Lúc này, xuất hiện trước mặt hắn chính là… một con quái thú hoàn toàn được hỏa diễm bao trùm.
Quái thú này mặt mũi rất quái dị, hình dạng giống như sư tử, nhưng so với sư tử thì lớn hơn một chút, dài khoảng chừng mười thước, kinh khủng dị thường. Bộ lông trên người giống như hỏa diễm, không ngừng thiêu đốt, toàn thân một màu đỏ rực. Nhiệt lượng cường đại tỏa ra khiến cho Trương Tinh Phong trong lòng run sợ.
Hỏa diễm trên người quái thú có màu đỏ, nhưng ngọn lửa bên ngoài thân thể lại có màu lam đậm.
“Huyễn tật thiên hỏa đẳng cấp cao nhất!” Trương Tinh Phong trong lòng kinh hãi: “Quái thú này rốt cuộc là thứ gì? Có vẻ như cực kỳ lợi hại! Ngoài cùng đã là huyễn tật thiên hỏa đẳng cấp cao nhất, vậy còn ngọn lửa màu đỏ trên người nó là cái gì? Cao hơn huyễn tật thiên hỏa không phải là thần hỏa sao? Màu của thần hỏa lại là màu đen, vậy ngọn lửa màu đỏ này là cái gì?”
- Nhân loại! Không ngờ ngươi lại muốn tiến vào thần hỏa cung điện, vậy trước tiên hay qua một cửa của ta đã!
Thanh âm hùng hậu từ trong miệng quái thú vang lên.
Trương Tinh Phong ngẩn người, nhìn quái thú trước mặt, trong lòng nghi hoặc: “Chẳng lẽ đây là một cửa trong đó?”
- Sứ mạng của Hỏa Vân là ăn thịt tất cả những kẻ từ bên ngoài muốn tiến vào thần hỏa cung điện!”
Quái thú gầm lên nhảy vọt tới.
Trương Tinh Phong trong lòng chợt động, lập tức nhớ lại mấy dòng chữ viết trên bia đá: “… Nhớ phải cẩn thận một chút, đừng để Hỏa Vân thú ăn thịt đấy… Lão đầu ta đi uống rượu đây...” Trong lòng nhất thời minh bạch, quái thú trước mặt chính là Hỏa Vân thú.
Có điều, hiện tại Trương Tinh Phong đối với bản thân đã tự tin hơn gấp trăm lần, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy? “Nếm thử một quyền của ta!”
Kim sắc quang mang lóe lên, trên nắm tay phải của Trương Tinh Phong lập tức xuất hiện một găng tay mũi nhọn do Nhu Kim hóa thành. Lưc lượng toàn thân hắn trong nháy mắt tập trung vào quyền phải, mạnh mẽ đánh về phía Hỏa Vân thú. Đồng thời vòng tay Phá Không cũng sáng lên, tại mũi nhọn ở đầu găng tay xuất hiện từng vết nứt không gian.
Hỏa Vân thú lại chẳng thèm để ý, tùy tiện há mồm ra, một đoàn hỏa diễm màu đỏ lập tức lao về phía Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong lúc này cực kỳ tự tin, lực lượng mạnh nhất của găng tay mũi nhọn cộng thêm Phá Không phụ trợ, uy lực cường đại cho dù cao thủ cấp bậc Tiên Quân cũng không dám khinh thường. Nhưng hắn đã quên mất, nếu như đối thủ là cao thủ cấp Tiên Đế thì sẽ ra sao?
Quyền phải của Trương Tinh Phong va chạm cùng với đoàn hỏa diễm màu đỏ.
“Oanh!”
Trương Tinh Phong bị chấn bay về phía sau, không nhịn được phun ra mấy ngụm máu, trong lòng cảm thán: “Thật sự là quá mạnh! Một chiêu của ta không ngờ lại chẳng có chút tác dụng nào. Hỏa Vân thú này thật sự quá cường đại!”
- Nhân loại! Hống hống… Ta ăn thịt ngươi!
Hỏa Vân thú lúc này đã đến bên cạnh Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong đương nhiên là muốn tránh đi, nhưng hắn lại phát hiện bản thân không ngờ đã bị phong tỏa.
- Phá Không!
Trương Tinh Phong quát lên một tiếng, thân hình chợt lóe lên, thoát khỏi cái miệng rộng của Hỏa Vân thú.
Hỏa Vân thú há miệng nói:
- Không tệ! Nhân loại! Thật sự là không tệ! Không ngờ ngươi có thể thoát được Hỏa Vân Phệ Nhật của ta. Không tệ! Bất quá, ngươi vẫn phải chết!
Hỏa Vân thú chợt ngẩng đầu lên trời gầm lên, hỏa diễm trên người lập tức bùng phát, bắt đầu rực cháy…
Trong nháy mắt, hỏa diễm không ngờ lại biến thành địa ngục trăm trượng, hoàn toàn bao vây Trương Tinh Phong.
Càng khiến cho Trương Tinh Phong sợ hãi chỉnh là hắn không thể di động được, vội vàng sử dụng Phá Không.
Phá Không bất đắc dĩ nói: “Tinh Phong đại ca! Đây là ‘Hỏa chi lĩnh vực’. Trừ khi là công lực mạnh hơn đối phương, cường hành phá vỡ lĩnh vực này, nếu không thì chỉ có một con đường chết!”
Trương Tinh Phong đương nhiên là không muốn chết, vô cực lực trong cơ thể lập tức điên cuồng phát động, nhưng lại không hề có chút tác dụng nào, có cảm giác giống như lấy trứng chọi đá.
Trương Tinh Phong chợt mỉm cười. Hắn hiện tại chỉ có thể dùng chiêu thức vô lại nhất, đó là trốn vào trong Long Linh không gian.
Đột nhiên, Trương Tinh Phong phát hiện toàn thân lóe lên quang mang, lập tức cảm thấy trong đầu choáng váng…
oOo
- Tên tiểu tử này quả thật là không chịu cố gắng, không ngờ chưa tiếp được chiêu thứ ba của Hỏa Vân đã xong rồi. Hừ!
Hỏa lão đầu lúc này đang ở tại nhà Hắc lão đầu đi đi lại lại, có vẻ cực kỳ tức giận.
Hắc lão đầu liền nói:
- Tên gia hỏa ngươi cũng thật là, bỏ mặc đồ đệ của mình như vậy. Nếu như không phải lúc cuối cùng ta ra tay, tên đồ đệ bảo bối của ngươi có lẽ đã bị Hỏa Vân thánh thú ăn thịt rồi. Vớ phải một gã sư tôn như ngươi, hắn thật sự là xui xẻo!
Hảo lão đầu đột nhiên đắc ý nói:
- Hắc hắc! Hắc lão đầu ngươi lần này lo chuyện bao đồng làm gì? Đồ đệ của ta còn có hai kiện thần khí bảo mệnh, làm sao dễ dàng chết được? Tên gia hỏa ngươi đúng là… hắc hắc…”
Hắc lão đầu vừa nghe, trong lòng chợt hoài nghi. Thần thức cường đại không gì sánh được lập tức phong tỏa Trương Tinh Phong, quan sát tất cả một lượt. Cuối cùng hắn chỉ đành nhìn Hỏa lão đầu thở dài một hơi, mình quả thật là đã lo chuyện bao đồng!
Hỏa lão đầu đi đến bên cạnh Hắc lão đầu, vỗ vỗ vai hắn nói:
- Kỳ thật hắn cũng sắp sửa kết thúc rèn luyện, ta cũng muốn thả hắn ra ngoài. Lần này ngươi cũng là giúp ta mà thôi. Ha ha…
Hắc lão đầu liếc nhìn Hỏa lão đầu, không khỏi cười khổ:
- Ngươi đấy…
Mà Hỏa lão đầu thì lại cực kỳ đắc ý, chụp lấy bầu rượu dốc vào trong bụng.
oOo
Trương Tinh Phong vừa rồi đầu óc choáng váng, nhưng chỉ phút chốc đã thanh tĩnh lại. Có điều…
“Đây là đâu?” Trương Tinh Phong ngơ ngẩn nhìn cảnh vật trước mắt. Hư không vô tận, mấy tinh cầu ở phía xa xa. Tất cả nói cho hắn biết, hắn đã rời khỏi Hỏa Chi Huyễn Thần điện thần bí quỷ dị kia.
“Bỏ đi! Mặc kệ là vì sao, ta cũng đã rời khỏi cái nơi quỷ quái đó rồi!” Trương Tinh Phong mỉm cười, liền lấy tinh diệu ra.
Trương Tinh Phong lập tức tiến vào bên trong tinh diệu. Chuyện đầu tiên mà hắn muốn làm bây giờ chính là để cho Phong Ngữ Yên từ bên trong Long Linh không gian ra ngoài.
- Phong ca, huynh đã rời khỏi nơi đó rồi! Thật là tốt quá! Nơi đó thật sự quá kinh khủng, quá quỷ dị, không hiểu là ai đã tạo ra…
Phong Ngữ Yên không ngừng nói.
Trương Tinh Phong cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc của Phong Ngữ Yên đối với hắn, trong lòng cảm động, liền ôm Phong Ngữ Yên vào lòng.
Phong Ngữ Yên ngã vào lòng Trương Tinh Phong, trong miệng dần dần không còn thanh âm nào nữa, chỉ còn tiếng khóc…
- Đừng khóc nữa! Không phải ta đã ra đây rồi sao?
Trương Tinh Phong mỉm cười nói
Phong Ngữ Yên kìm nước mắt, nhìn Trương Tinh Phong nói:
- Thiên Vũ nói với muội, nơi đó ngay cả Ma Tôn cũng không thoát nổi, cũng chỉ có duy nhất Bàn Cổ sư tôn mới thoát ra được. Công lực của huynh so với Bàn Cổ năm đó còn kém xa. Bàn Cổ cũng rất khó khăn mới thoát ra được, vậy huynh…”
- Được rồi, đừng khóc nữa! Sau này ta sẽ không để cho nàng phải lo lắng nữa!
Trương Tinh Phong lên tiếng an ủi. Kỳ thật hắn cũng biết câu này của mình có thể tin được bao nhiêu. Dù sao có đôi khi ngươi không đến nơi nguy hiểm, nguy hiểm cũng tự tìm đến ngươi.
- Thật sao?
Phong Ngữ Yên ngẩng đầu nhìn Trương Tinh Phong, nhìn vào mắt của hắn.
Trương Tinh Phong mỉm cười, kiên định nói:
- Là thật!
Trong lòng hắn thầm nói: “Vì Ngữ Yên, sau này cố gắng yên ổn một chút!”
Phong Ngữ Yên dường như cũng tin tưởng Trương Tinh Phong, rúc vào lòng hắn, cùng nhau ngắm nhìn tinh không vô tận và những tinh cầu không ngừng nhấp nháy.
oOo
Một ngày sau.
“Ai! Một tháng này ta thật sự là đã chạy quá nhanh, quá nhanh!” Trương Tinh Phong nhìn trên tinh đồ. Khoảng cách giữa hắn và Hắc Ngục chỉ mới vượt qua được một phần mười. Lúc trước bị Hắc Nhật lão tổ truy đuổi quá gấp, tốc độ cực nhanh, tuyệt đối không kém tinh diệu. Bây giờ nghĩ lại hắn vẫn còn cảm thán, lúc trước sao bản thân lại có thể chạy nhanh đến như vậy. Xem ra sinh mệnh bị uy hiếp cũng là động lực rất lớn.
- Phong ca! Dựa theo ký hiệu trên tinh đồ, tinh vực này không phải có vài tinh cầu có người sinh sống hay sao? Chúng ta trước tiên hãy đến đó du ngoạn, dù dao thì cũng không cần vội!
Phong Ngữ Yên bắt đầu làm nũng.
Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu. Hai người lập tức đi đến tinh cầu gần nhất.
oOo
Lam Tuyết tinh là tinh cầu có người sinh sống lớn nhất tại khu vực này. Theo như tinh đồ của Ma Giới Thất Hung năm đó, Lam Tuyết tông tại Lam Tuyết tinh cũng là một tông phái khá lớn, mặc dù không bằng Hắc Nhật tông, nhưng tông chủ cũng là một nhân vật tương đương với Tiên Quân hậu kỳ. Có điều không biết là vị tông chủ này sau bao nhiêu năm đã đột phá hay chưa.
Trên một tửu lâu tại Lam Tuyết tinh.
Rượu phổ biến khắp mọi giới. Trương Tinh Phong từ trước đến giờ chưa từng thấy nơi nào không có rượu, xem ra người mê rượu quả thật là nhiều. Lúc này hắn đang cùng Phong Ngữ Yên ngồi trong tửu lâu thưởng thức các món ăn đặc sắc của Lam Tuyết tinh.
- Phong ca! Phượng nhãn quả này thật sự rất ngon, khi nào rời đi chúng ta phải mua nhiều một chút!
Phong Ngữ Yên trong miệng thưởng thức mỹ vị của phượng nhãn quả, nhìn Trương Tinh Phong nói.
Trương Tinh Phong mỉm cười gật đàu. Hắn không ăn thức ăn gì cả, chỉ chậm rãi uống rượu.
- Ồ! Vị cô nương này dung mạo thật là không tệ! Không tệ! Uy… Hay là theo đại gia về đi?
Thanh âm phảng phất như từ nhiều năm trước vang lên bên tai Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong trên mặt khẽ nở nụ cười, xoay người nhìn lại, chỉ thấy một đại hán đang bước tới, mà đối tượng của hắn chính là… Phong Ngữ Yên.
“Bao nhiêu năm rồi? Dường như năm xưa khi còn ở Phàm Nhân giới ta cũng từng thấy qua chuyện như thế này. Không nghĩ đến Ma giới cũng như vậy!“ Trương Tinh Phong mỉm cười. Hắn không hề vì chuyện này mà cảm thấy tức giận, ngược lại còn cảm thấy có chút “hứng thú”.
Đại hán trước mặt trong mắt của người đạt đến đẳng cấp như Trương Tinh Phong cũng chỉ như là một con kiến hôi. Ngươi nói có người đi tức giận với một con kiến hay sao?
Phong Ngữ Yên vốn đang tươi cười, nhưng nhìn thấy ánh mắt xấu xa của đại hán kia, sắc mặt chợt tối sầm, hàn quang trong mắt lóe lên, trừng mắt nhìn đại hán kia một cái.
Đại hán kia cũng chủ là một người bình thường ở Ma giới, công lực thậm chí còn chưa đạt đến Kim Đan kỳ, bị hàn quang trong mắt cao thủ đã đạt đến Độ Kiếp kỳ như Phong Ngữ Yên chấn nhiếp, lập tức tâm thần đại loạn, ngã xuống đất không dậy nổi.
Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên không hề để ý, tiếp tục hưởng thụ cao lương mỹ tửu. Những người khác bên trong tửu điếm cũng không hề đếm xỉa đến kẻ vừa ngã xuống, dù sao nơi đây cũng là Ma giới, có thể tự lo cho mình đã là tốt lắm rồi.
- Lần này Lam Tuyết tông chúng ta và Phong Sơn tông tranh đoạt một phen, cuối cùng đã đại thắng. Tông chủ lần này đã mang theo một kiện bảo bối trở về, cũng là mồi lửa dẫn đến tranh đoạt lần này!
Một nam tử ở bên kia tửu lâu nói với huynh đệ chung quanh.
Một người đứng cạnh lập tức hỏi:
- Bảo bối? Bảo bối gì?
Nam tử kia đắc ý nói:
- Ta nói cho ngươi biết, ngàn vạn lần không được nói lại với người khác! Đó chính là… cửu diệp linh chi trong truyền thuyết.
Danh sách chương