“Vương sư điệt không cần khách khí. Lần này ngươi lập đại công trong Già Lam bí cảnh, nặng nề đả kích nhuệ khí của Ma đạo, lão tổ tất nhiên sẽ không tiếc ban trọng thưởng. Ngươi vốn đã có bốn trăm ba điểm công huân tạm thời, cộng thêm ba mươi điểm do tông môn đặc biệt ban thưởng, tổng cộng là bốn trăm sáu mươi điểm công huân. Trong ngọc giản này có ghi chép toàn bộ bảo vật có thể đổi cùng số điểm công huân tương ứng, ngươi hãy cẩn thận xem qua một lượt.” Trên gương mặt vốn nghiêm nghị của nam tử mặc hắc giáp hiện lên một tia tiếu ý nhàn nhạt, hắn vung tay, lập tức từ tay áo bay ra một chiếc ngọc giản màu trắng.

Vương Vũ lập tức đưa tay tiếp lấy ngọc giản, cung kính cảm tạ một tiếng, sau đó liền áp ngọc giản lên trán, đem thần thức thẩm nhập vào bên trong.

Loại ngọc giản chuyên dùng để lưu trữ công pháp và bí tịch như thế này, tuy hắn chưa từng thấy nhiều trong Tàng Kinh Các, nhưng cũng đã học qua cách để xem nội dung bên trong.

Ba người còn lại không lên tiếng, song ai nấy cũng đều mang dáng vẻ ôn hòa dễ gần.

Dù sao biểu hiện của Vương Vũ trong bí cảnh lần này thực sự quá mức xuất sắc, khiến họ không thể không đánh giá lại vị đệ tử Luyện Khí này bằng con mắt khác xưa.

Cũng bởi vậy, bọn họ đều rất hiếu kỳ, muốn biết Vương Vũ sẽ dùng số điểm công huân trong tay đổi lấy món bảo vật nào.

Cả bốn người đều hiểu rõ những bảo vật được ghi trong ngọc giản, có những thứ ngay cả tu sĩ Trúc Cơ cũng phải động tâm.

Ngay khi thần thức Vương Vũ xâm nhập vào ngọc giản, trong đầu liền vang lên một tiếng ong ong, kế đó là một màn sáng rộng lớn hiện ra trong thức hải, hiện rõ vô số hàng chữ nhỏ màu đen chi chít...

Một bộ Tụ Linh Trận Bàn loại nhỏ, có thể tinh luyện linh khí trong phạm vi nhất định, giúp tăng tốc độ tu luyện, giá trị ba trăm năm mươi điểm công huân tạm thời. (Chỉ còn lại một bộ)

Hai viên Huyết Linh Đan nhị giai hạ phẩm, có xác suất nhất định khiến người đã thức tỉnh huyết mạch lần hai tái bộc phát lực lượng huyết mạch, mỗi viên giá trị ba trăm điểm công huân tạm thời. (Chỉ còn lại một viên)

Ba lọ Tẩy Thần Dịch nhị giai trung phẩm, có thể tăng cường một mức thần thức lực nhất định cho tu sĩ Luyện Khí, đối với tu sĩ Trúc Cơ thì hiệu quả nhẹ hơn, đối với tu sĩ Kim Đan thì không có tác dụng, mỗi lọ trị giá hai trăm năm mươi điểm công huân tạm thời. (Đã hết hàng)

Ba ngày quan sát Trấn Ma Bích tại Lạc Nhật, người có tư chất lĩnh ngộ cao có xác suất lĩnh ngộ ba tầng đầu của thần thức bí thuật 《Tị Thần Thuật》, mỗi lượt giá trị hai trăm hai mươi điểm công huân tạm thời. (Còn lại ba lượt)

Năm bộ khôi lỗi nhất giai thượng phẩm đặt chế, chất lượng tinh xảo, có thể tùy chỉnh theo yêu cầu, mỗi bộ trị giá một trăm năm mươi điểm công huân tạm thời. (Còn lại năm bộ)

Mười kiện pháp khí nhất giai thượng phẩm đặt chế, có thể yêu cầu tinh luyện theo thuộc tính bản thân, mỗi kiện giá trị một trăm hai mươi điểm công huân tạm thời. (Còn lại mười kiện)

Hai mươi viên Trúc Cơ Đan hạ phẩm, dùng cho tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn đột phá bình cảnh Trúc Cơ, mỗi viên giá trị một trăm điểm công huân tạm thời. (Còn lại hai mươi viên)

...

Thần thức của Vương Vũ nhanh chóng lướt qua từng hàng danh mục bảo vật trên màn sáng.

Không ngoài dự đoán, những bảo vật quý hiếm nhất đều được liệt kê ở những hàng đầu tiên, các vật phẩm phía sau tuy cũng có giá trị, song rõ ràng không thể so sánh với mấy món đầu tiên.

Hắn quét nhanh qua mục Tẩy Thần Dịch và Huyết Linh Đan, khi thấy chú thích số lượng còn lại, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc.

Cốc Luyện vậy mà không đổi lấy Tụ Linh Trận Bàn, lại lựa chọn hai loại linh dược này. Huyết Linh Đan thì không nói, nhưng ba lọ Tẩy Thần Dịch lại bị hắn đổi sạch không còn một giọt.

Loại linh dịch này có thể tăng cường thần thức, chính là dùng để cường hóa tinh thần lực, xác thực cực kỳ trân quý, song đối với Cốc Luyện dường như càng thêm trọng yếu.

Về việc Cốc Luyện không chọn Trúc Cơ Đan, ngược lại khiến hắn cảm thấy rất hợp lý.

Dù sao với thân phận cựu chân truyền đệ tử của Lạc Nhật tông, trong tay Cốc Luyện vốn đã có sẵn Trúc Cơ Đan, cũng không phải chuyện gì hiếm lạ.

Nhưng chính hắn thì nên lựa chọn như thế nào? Thần thức Vương Vũ đi đi lại lại trên mấy món bảo vật đầu tiên không biết bao nhiêu lần, trong lòng suy tính cẩn thận một phen, rất nhanh đã có quyết định. Hắn thu hồi thần thức, bước lên hai bước, đem ngọc giản đặt lên bàn.

“Chư vị tiền bối, đệ tử đã chọn xong.”

“Quyết định nhanh như vậy, xem ra Vương sư điệt sớm đã có chủ ý trong lòng rồi. Nói đi, chỉ cần điểm công huân tạm thời đủ, chúng ta sẽ lập tức giao bảo vật ngươi chọn.” Một nam tử trung niên mặc giáo bào của Thiên Trúc giáo khẽ cười nói.

Nam tử áo giáp đen bên cạnh cũng khẽ gật đầu.

“Đệ tử chọn một bộ Tụ Linh Trận Bàn loại nhỏ và một viên Trúc Cơ Đan, mười điểm công huân còn lại xin đổi lấy một lọ Điều Tức Đan là được.” Vương Vũ cung kính đáp.

Bốn vị tu sĩ Trúc Cơ nghe vậy, không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn nhau.

“Ba món ấy vừa vặn đủ bốn trăm sáu mươi điểm công huân tạm thời. Lâm huynh, cùng ta lên trên mang mấy món này xuống đi.” Nam tử áo giáp đen trầm ngâm chốc lát, sau đó quay sang nói với nam tử của Thiên Trúc giáo.

“Được.” Nam tử kia dứt khoát đáp lời, rồi cùng nhau đứng dậy, sải bước đi thẳng lên lầu hai.

Trong phòng còn lại hai người, một là vị hòa thượng trung niên thân hình cao lớn, một là lão giả vận đại hồng bào của Lạc Nhật tông. Lúc Kim sư bá rời khỏi lên lầu, vị hòa thượng lực lưỡng liền nở nụ cười, cất tiếng hỏi: “Vương sư điệt, nghe nói mấy tên Ma đạo chân truyền mà ngươi giết lần này đều không phải hạng yếu kém, thậm chí có một kẻ trong đó là chân truyền của Hắc Hồn tông, còn tinh thông bí pháp Phi Mao của Vạn Thú sơn, xem ra lai lịch của hắn không đơn giản chút nào. Về sau Vương sư điệt cần phải hết sức cẩn trọng.”

“Vạn Thú sơn là tông môn nào? Vãn bối không được rõ lắm, mong đại sư chỉ điểm một hai.” Vương Vũ nghe vậy, thần sắc thoáng biến, vội vàng khom người thỉnh giáo.

“Hà hà, Vạn Thú sơn là một Ma đạo tông môn bên nước Ngu, có phần tương tự với Tứ Tượng môn các ngươi, cũng nổi danh nhờ thuật ngự thú. Bất quá không giống quý môn dựa vào nuôi dưỡng linh thú để làm trợ lực, bọn họ càng tinh thông thuật nhân thú hợp nhất. Bí pháp Phi Mao chính là tuyệt học trấn môn của bọn họ. Theo lão nạp được biết, tông môn ấy và Tứ Tượng môn các ngươi từng có chút quan hệ, nhưng lại luôn mang địch ý rất sâu.” Hòa thượng lực lưỡng cười híp mắt giải thích.

“Thì ra là vậy, đa tạ đại sư đã khai giải.” Vương Vũ liên tục cúi người cảm tạ.

“Vương sư điệt, nghe nói ngươi là một vị luyện khí sư chính thức, có đúng không?” Lão giả Lạc Nhật tông vận hồng bào lúc này cũng như vô tình cất tiếng.

“Hồi bẩm tiền bối, vãn bối đích thực là một luyện khí sư, chỉ là vừa mới nhập giai không lâu, thuật pháp còn chưa thuần thục.” Trong lòng Vương Vũ hơi rúng động, không rõ đối phương biết được điều này từ đâu, lập tức cẩn trọng đáp lời.

“Hề hề, nói như vậy thì khiêm tốn quá rồi. Luyện khí sư nhập giai ở bất cứ tông môn nào cũng đều được xếp vào hàng trung tầng. Huống hồ Vương sư điệt tuổi còn trẻ như vậy. Nếu sư điệt không chê, sau này có thời gian có thể đến Lạc Nhật tông tìm lão phu, lão phu cũng có chút hiểu biết về thuật luyện khí, có thể chỉ điểm một hai.” Lão giả áo đỏ cười hề hề, lời nói mang đầy hàm ý sâu xa.

“Vương sư điệt, cơ duyên của ngươi đến rồi đấy. Mông huynh chính là một trong ba vị luyện khí sư nhị giai của Lạc Nhật tông. Nếu được hắn chỉ điểm, tất có thể giúp ngươi giảm đi rất nhiều đường vòng trên con đường luyện khí.” Hòa thượng lực lưỡng nghe vậy cũng lộ vẻ kinh ngạc, tiếp lời với vẻ hết sức chân thành.

“Đa tạ Mông tiền bối có lòng, vãn bối sau này nếu có cơ hội, nhất định sẽ đến bái phỏng tiền bối.” Vương Vũ thoáng sững sờ, nhưng rất nhanh liền ôm quyền đáp lại, đồng thời trong lòng dấy lên sự nghi hoặc sâu sắc.

Ngay lúc ấy, Kim sư bá từ lầu hai đi xuống, trong tay bưng một chiếc hộp gỗ hình vuông, theo sau là nam tử của Thiên Trúc giáo. Y mang theo sắc mặt kinh ngạc, quay sang nhìn lão giả áo đỏ, mở miệng nói: “Mông huynh, ngươi vậy mà lại bằng lòng chỉ điểm đệ tử tông môn ta luyện khí chi đạo, chuyện này thật khiến người khó mà tưởng tượng nổi. Ta còn nhớ năm xưa có một tán tu Trúc Cơ từng bỏ ra một khoản lớn chỉ mong cho hậu nhân được bái nhập môn hạ ngươi học luyện khí, vậy mà bị ngươi cự tuyệt thẳng thừng.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện