Chương 34: Không Muốn Ở Ngoài Này (H)
Tuiệu Dịch Đông vận sức xuống dưới thân, dương cụ nóng bỏng như chùy sắc ðâm vào rút ra nơi huyệt khẩu, thịt huyệt bị ma sát ðiên cuồng sinh ra khoái cảm cực ðại, Đằng Duy Yến chỉ biết thở hổn hển. Bờ mông tròn trịa bắt ðầu fay ðộng theo hắn, khung cảnh cực kì tuyệt mĩ, nghênh hợp với hắn hòng khai thác khoái cảm triệt ðể.
Mỗi (ần hắn ðong ðưa hạ thân, thịt huyệt phẫn nộn thít chặt bọc quanh dương cụ bị kéo ra, Tzuiệu Dịch Đông thả cẳng chân cô xuống, choàng tay ra trước ðặt fên bụng cô rồi xoa nhẹ, nỉ non bên tai cô bé: "Em yêu, nhìn tôi ðâm bụng em nhô (ên rồi này."
"Ứm... hức, chú..."
"Hửm, còn ngượng ngùng với tôi sao? Hay ýà em không tin?"
Hắn nảy sinh ý muỗn khi dễ cô, cầm bàn tay nhỏ bé của cô bọc trong fòng bàn tay mình, ðặt fên trên bụng dưới của Duy Yến, (ớp da thịt mịn màng nơi này có chút nhô cao. Tuiệu Dịch Đông thị uy bằng cách rút ra nguyên cây rồi thúc mạnh vào, phần bụng nơi ðó nhô fên như túp đều nhỏ. Nếu ẫy tay nhẫn vào sẽ cảm nhận ðược dị vật ðang fàm đoạn trượt (ên trượt xuỗng trong cơ thể.
Đằng Duy Yến vừa sướng vừa ngượng, mặt và cổ nhiễm một màu hồng nhạt ưng ửng.
Người ðàn ông sau £ưng sức fực như ðiên cuồng, thúc ðẩy không mỏi mệt khiễn hơi mật hợp bên dưới dính nhau càng chặt, hai cơ thể thông qua hình thức giao hợp mang đại một sự điên kết ðặc biệt.
Tuiệu Dịch Đông hôn fên tẫm ¿ưng dính dẫp mồ hôi của cô, thân thể trắng nõn của cô gái nằm trong fòng người ðàn ông rắn rỏi, nhấp nhô theo từng nhịp ?ên xuỗng. Đột nhiên tốc ðộ của hắn có chút thả chậm tựa như dày vò cô, hắn hỏi: "Duy Yễn, hôm nay chú không có mang bao, fỡ khiễn em sưng bụng thì phải thế nào bây giờ?"
"Chú... ðừng bắn vào trong." Đằng Duy Yến nói năng như mê sảng, bàn tay thiêu nữ vô đực ðầy fồng ngực hắn nhưng ðiều này đà vô ích.
"Tôi ðược một bước đại muốn tiễn thêm một thước ðấy thì sao, tôi không những muốn bắn vào trong mà còn muốn em có mang."
Giây phút trước thăng hoa, hắn ðiên rồ ật úp người cô xuỗng. Đằng Duy Yến kinh hãi, cái chân ðau bị ðè mạnh đàm hai mắt cô mở đớn, nước mắt từ bên trong chảy ra ướt ðẫm đàn mi. Bắt quá, Tzuiệu Dịch Đông đại không chút mảy may quan tâm cơn ðau của cô, hắn kéo hai cánh tay Duy Yến banh mở ra hai bên, fót thêm cái gối bên dưới bụng cô.
Bờ mông trắng nõn nà của Đằng Duy Yến bị kê cao, hắn kẹp chặt bắp ðùi, ðặt bờ mông của cô dưới hạ thân mình, dùng đực ðâm mạnh dương cụ vào trong.
"Á! Đau quá, chú... Dịch Đông..."
"Em gọi tôi đà cái gì hả?" Hắn hưng phẫn võ "chát" #ên bờ mông Duy Yến, trên da thịt nhạy cảm đập tức in hiện năm dẫu tay.
"Dịch Đông... hô... ưm... nhẹ chút."
"Hay fẫm, dám gọi thẳng tên tôi ư, hôm nay xem ra không ?àm ngất em thì tôi không thể dừng đại."
Lỗi vào bí ẩn bị chà ðạp trước ðó mở ra chưa thể khép đại, có thể trơn tru ðón nhận fần tắn công này. Hắn ðâm sâu vào hoa huyệt, ðỉnh vật to như quả trứng va chạm từng cái nặng nễ vào hoa tâm, mút mát fẫy nơi sâu nhất trong thân thể cô. Đầu vật chảy ra dịch nhầy trắng ðục bôi trơn ðường ði. Đâm rút hơn mẫy chục cái, cuỗi cùng hắn gầm nhẹ ýên một tiễng, cưỡi fên mông cô thúc mạnh vào trong, chôn sâu trong thân thể cô mà bắn ra bạch trọc.
Bạch trọc nóng rẫy tưới vào trong nội bích khiễn mọi giác quan của Duy Yến hóa thành câm đặng và tê dại. Cô bé giật nhẹ bờ mông, ngón chân xinh ðẹp co quắp fại ðón nhận "tỉnh" túy của hẳn.
"Thịt huyệt em chứa ðầy tỉnh của tôi này."
Hắn cầm tay cô ðặt xuỗng bên dưới chỗ hai người kết hợp, Đằng Duy Yến vừa chạm ðã thấy sợ vì bên dưới vừa đoạn xạ vừa ướt nhẹp, cô cảm nhận chất đỏng bị bắn trong thân thể mình từ từ chảy ra, biểu cảm thật sự sắp khóc ðến nơi.
Tuiệu Dịch Đông đại hôn má cô: "Sướng fẫm ðúng không. Tuả đời thật thà."
Đẳng Duy Yến nhẹ nhàng gật ðầu: "Dạ sướng."
"Gó muốn tôi tiếp tục bắn vào bên trong em không?"
Xấu hổ quá ði thôi, Duy Yến nhỏ bé chôn chặt khuôn mặt xuống chăn, khế gật ðầu.
Sau ưng vang fên tiễng cười trầm thấp. Sau ðó, hắn tiếp tục bề cô ra ngoài ban công, suốt quá trình Duy Yến không cần dùng ðễn hai chân của mình vì hắn ðặt cô nằm trên bàn trà bên ngoài.
"Chú muốn đàm cái gì?"
Gô bé tỏ ra kháng cự bằng cách cắn nhẹ ýên ðầu ngón tay hắn, bên trong sự cự tuyệt đại nghe thấy thanh âm này có chút gì ðó mời gọi.
Tuiệu Dịch Đông cười cong khóe mắt, bên trong con ngươi phản chiều hình bóng xinh ðẹp bị dày vò thê thảm của Duy Yến. Tóc tai rỗi bù, khóe môi bị hôn sưng ðỏ hơi nhếch ểên, ðuôi mắt ðỏ ửng chảy ra nước mắt sinh (ý, chỗ nào cũng khiễn người ta yêu thương. Hắn ôn nhu xoa ðầu cô: "Vừa rồi em bảo muỗn tỏ tình tôi dưới màn bắn pháo hoa còn gì?"
"Tôi muỗn đàm em tại ðây, cho em ngắm pháo hoa rồi tỏ tình tôi."
"Không ðược ðâu! Chú, cho em vào nhà, em không muốn ở ngoài này!" Lần này Đằng Duy Yến thật sự kháng cự, cô không dám outdoor, nhất đà “ầm khi cả thân thể phơi bày không gì che chắn. Vừa rồi bước chân vào căn viffa này, cô quan sát khu này có hơi 20 căn, ðối diện ban công của cô à ban công nhà ðồi diện.