Lục Khởi cười một tiếng: “Không sao, chỉ cần anh ta không làm hại đến em là được, hơn nữa có một người như thế âm thầm bảo vệ em, anh cũng yên tâm hơn nhiều, cho nên đừng nghĩ nhiều nữa, đến rồi.”
Anh ta dừng xe, mở cửa đi xuống trước, sau đó đỡ Bạch Dương ra ngoài từ ghế sau.
Hai người vừa xuống xe đã bị một đám phóng viên chặn lại.
“Cô Bạch, xin hỏi buổi họp báo hôm nay thật sự là vì tẩy trắng sao?”
“Anh Lục, cô Bạch là bạn gái của anh, anh nghĩ thế nào về việc cô ấy vẫn còn dây dưa với chồng trước?”
“Hai người sẽ chia tay chứ?”
Đối mặt với những câu hỏi hùng hổ của những phóng viên này, vẻ mặt Bạch Dương vẫn rất lạnh lùng, không lên tiếng trả lời, cô được Lục Khởi ôm đến cửa Thiên Thịnh.
Sau khi vào Thiên Thịnh, Bạch Dương lập tức sắp xếp bảo vệ ngăn những phóng viên cũng muốn đi vào kia lại.
Trong thang máy, Lục Khởi vuốt phẳng quần áo bị làm nhăn: “Mẹ kiếp, đám phóng viên này điên thật.”
Bạch Dương cũng đang sửa sang lại quần áo: “Hết cách, vì độ hot nên ai cũng phải liều mạng thế đấy.”.
Truyện mới cập nhật
“Chỉ biết ức hiếp chúng ta thân cô thế cô, hôm qua lúc đối mặt với Phó Kình Hiên, bọn họ cũng đâu dám chen lấn như thế.” Lục Khởi bĩu môi, nói với giọng điệu ghen ghét.
Bạch Dương xoa mi tâm: “Được rồi, đừng nói nữa, đi tới phòng họp thôi.”
Nói xong, cô ra khỏi thang máy, đi tới phòng họp.
Đồng Khê đứng trước cửa phòng họp, thấy hai người tới thì gật nhẹ đầu: “Sếp Bạch, sếp Lục ạ.”
“Đã mời truyền thông đến chưa?” Bạch Dương nhìn đồng hồ, đã chín giờ năm mươi sáu phút, còn hai mươi phút nữa.
Đồng Khê gật đầu trả lời: “Đã đến cả rồi.”
“Vậy đi vào thôi.” Bạch Dương mở cửa phòng họp đi vào.
Lục Khởi và Đồng Khê đi theo sau lưng cô.
Ba người vừa xuất hiện, mấy cánh truyền thông kia lập tức đưa mắt và chĩa máy quay vào bọn họ, tiếng chụp ảnh tách tách vang lên.
Đối mặt với nhiều ánh đèn chớp như thế, vẻ mặt Bạch Dương vô cùng lạnh lùng, mắt cũng rất ít chớp, ung dung đi lên bục, cầm míc lên, giọng nói trong trẻo vang dội.
“Hoan nghênh mọi người đã đến tham gia buổi họp báo, tin rằng mọi người đã biết nội dung của buổi họp báo hôm nay, không sai, chính là liên quan tới sóng gió trên mạng hôm qua.”
“Tới rồi tới rồi, bắt đầu rồi.”
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị, Trình Minh Viễn cầm điện thoại, thấy Bạch Dương xuất hiện thì hưng phấn vỗ lên bả vai Phó Kình Hiên một cái: “Vợ cũ của anh cũng có khí thế đấy, đối mặt với nhiều truyền thông như thế mà vẫn không hoảng loạn, rất có phong thái của nữ cường nhân, nói cô ta làm nội trợ sáu năm chắc không ai tin đâu.”
Phó Kình Hiên không nói gì, nhìn chằm chằm người phụ nữ trên điện thoại bằng đôi mắt sâu thẳm.
Người phụ nữ có mái tóc gợn sóng, trang điểm xinh đẹp, mặc vest kiểu nữ đỏ rực, để lộ vóc dáng hoàn mỹ một cách tinh tế, khiến cô trông vô cùng hiên ngang.
Bạch Dương thế này, anh chưa từng gặp.
Bạch Dương anh gặp nhiều nhất là khi mặc tạp dề, buộc tóc đuôi ngựa, ăn mặc đơn giản..
Anh ta dừng xe, mở cửa đi xuống trước, sau đó đỡ Bạch Dương ra ngoài từ ghế sau.
Hai người vừa xuống xe đã bị một đám phóng viên chặn lại.
“Cô Bạch, xin hỏi buổi họp báo hôm nay thật sự là vì tẩy trắng sao?”
“Anh Lục, cô Bạch là bạn gái của anh, anh nghĩ thế nào về việc cô ấy vẫn còn dây dưa với chồng trước?”
“Hai người sẽ chia tay chứ?”
Đối mặt với những câu hỏi hùng hổ của những phóng viên này, vẻ mặt Bạch Dương vẫn rất lạnh lùng, không lên tiếng trả lời, cô được Lục Khởi ôm đến cửa Thiên Thịnh.
Sau khi vào Thiên Thịnh, Bạch Dương lập tức sắp xếp bảo vệ ngăn những phóng viên cũng muốn đi vào kia lại.
Trong thang máy, Lục Khởi vuốt phẳng quần áo bị làm nhăn: “Mẹ kiếp, đám phóng viên này điên thật.”
Bạch Dương cũng đang sửa sang lại quần áo: “Hết cách, vì độ hot nên ai cũng phải liều mạng thế đấy.”.
Truyện mới cập nhật
“Chỉ biết ức hiếp chúng ta thân cô thế cô, hôm qua lúc đối mặt với Phó Kình Hiên, bọn họ cũng đâu dám chen lấn như thế.” Lục Khởi bĩu môi, nói với giọng điệu ghen ghét.
Bạch Dương xoa mi tâm: “Được rồi, đừng nói nữa, đi tới phòng họp thôi.”
Nói xong, cô ra khỏi thang máy, đi tới phòng họp.
Đồng Khê đứng trước cửa phòng họp, thấy hai người tới thì gật nhẹ đầu: “Sếp Bạch, sếp Lục ạ.”
“Đã mời truyền thông đến chưa?” Bạch Dương nhìn đồng hồ, đã chín giờ năm mươi sáu phút, còn hai mươi phút nữa.
Đồng Khê gật đầu trả lời: “Đã đến cả rồi.”
“Vậy đi vào thôi.” Bạch Dương mở cửa phòng họp đi vào.
Lục Khởi và Đồng Khê đi theo sau lưng cô.
Ba người vừa xuất hiện, mấy cánh truyền thông kia lập tức đưa mắt và chĩa máy quay vào bọn họ, tiếng chụp ảnh tách tách vang lên.
Đối mặt với nhiều ánh đèn chớp như thế, vẻ mặt Bạch Dương vô cùng lạnh lùng, mắt cũng rất ít chớp, ung dung đi lên bục, cầm míc lên, giọng nói trong trẻo vang dội.
“Hoan nghênh mọi người đã đến tham gia buổi họp báo, tin rằng mọi người đã biết nội dung của buổi họp báo hôm nay, không sai, chính là liên quan tới sóng gió trên mạng hôm qua.”
“Tới rồi tới rồi, bắt đầu rồi.”
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị, Trình Minh Viễn cầm điện thoại, thấy Bạch Dương xuất hiện thì hưng phấn vỗ lên bả vai Phó Kình Hiên một cái: “Vợ cũ của anh cũng có khí thế đấy, đối mặt với nhiều truyền thông như thế mà vẫn không hoảng loạn, rất có phong thái của nữ cường nhân, nói cô ta làm nội trợ sáu năm chắc không ai tin đâu.”
Phó Kình Hiên không nói gì, nhìn chằm chằm người phụ nữ trên điện thoại bằng đôi mắt sâu thẳm.
Người phụ nữ có mái tóc gợn sóng, trang điểm xinh đẹp, mặc vest kiểu nữ đỏ rực, để lộ vóc dáng hoàn mỹ một cách tinh tế, khiến cô trông vô cùng hiên ngang.
Bạch Dương thế này, anh chưa từng gặp.
Bạch Dương anh gặp nhiều nhất là khi mặc tạp dề, buộc tóc đuôi ngựa, ăn mặc đơn giản..
Danh sách chương