Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Kia dải kim quang rốt cục đâm sầm vào mặt của Bàn Cổ phiên.
Tất cả lực công kích của Đao Phách tụ tập vào một điểm. Bên kia lá cờ màu xanh huyền ảo không ngừng tản ra hào quang, khí lưu hỗn độn bao bọc Bàn Cổ phiên đón lấy kình phong từ trên chín tầng trời, không hề sợ hãi kim sắc Đao Phách chút nào, hai vật rốt cục bay đến va chạm cực mạnh với nhau.
Một loạt tiếng oanh minh vang vọng thiên địa, văng vẳng cả trên chín tầng trời, bề mặt Bàn Cổ phiên phất lên phàch phạch, tạo thành những cơn sóng, không ngừng hóa tán lực công kích kinh khủng từ bổn mạng Đao Phách kim sắc dung hợp ngũ hành bổn nguyên.
Hai mắt Lý Dương hàn mang bạo thiểm, khí thế bốc cao.
Về đao mang kim sắc, Đao Phách có lực công phá rất mạnh, lại còn được dung hợp với ngũ hành bổn nguyên năng lượng, nên lực công kích vượt xa ngũ hành tiêm trùy, lúc này Bàn Cổ phiên có vẻ chống đỡ rất khó khăn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt khẽ run lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào nơi công kích giữa Bàn Cổ phiên và Đao Phách kim sắc.
Lý Dương cũng nhìn vào điểm công kích đó.
Lần này hai vật cực mạnh va chạm vào nhau, rốt cuộc ai mạnh ai yếu? Vật màu xanh huyền ảo không ngừng rung động, đột nhiên - vật màu xanh huyền ảo bỗng vỡ vụn ra như một miếng thủy tinh, nhất thời Bàn Cổ phiên chấn động dồn dập, còn kim sắc Đao Phách mang theo hào quang ngũ hành bỗng bùng lên…
Nhất thời Nguyên Thủy Thiên Tôn sắc mặt tái nhợt, hấp tấp thu hồi Bàn Cổ phiên, thân hình lắc nhẹ, đã bay ra xa vài dặm, lăng không đứng giữa mây mù, bình tĩnh nhìn Lý Dương. Lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn không hề có vẻ kích động hoặc điên cuồng chút nào.
Lý Dương cũng thu hồi kim sắc Đao Phách.
Một Đại Tôn nếu muốn chạy trốn, Đại Tôn khác cũng căn bản không có khả năng ngăn lại một cách tuyệt đối.
Trải qua một hồi đại chiến, Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục coi Lý Dương ngang hàng với hắn, bắt đầu cẩn thận tính toán làm sao có thể đại chiến với hắn được. Ngay từ đầu từ đáy lòng của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có chút xem thường Lý Dương. Hắn cho rằng, Lý Dương cho dù trở thành Đại Tôn, cũng chỉ là mới đây thôi, thực lực khẳng định không bằng hắn, hắn cũng khi dễ Lý Dương không có thần khí cấp bậc tương đương với Bàn Cổ phiên.
Nếu không chịu quả đắng, hắn cũng sẽ không tỉnh lại.
Trong đầu Nguyên Thủy tự hỏi "Năng lượng của Lý Dương tựa hồ là ngũ hành, hơn nữa thuộc loại bổn nguyên năng lượng." Nguyên Thủy tỉnh táo phán đoán "Bất quá việc khống chế ngũ hành năng lượng… tựa hồ không bằng bọn người Chúc Dung, Cộng Công."
Nguyên Thủy đánh đánh với Chúc Dung, Cộng Công, hắn biết trình độ khống chế của hai người hỗn độn Hỏa Linh Chúc Dung, hỗn độn thủy linh Cộng Công đối với nước và lửa như thế nào, Lý Dương mặc dù có thể đại chiến với hắn. Không rơi vào hạ phong, thậm chí còn… hơi thắng thế một chút, cũng vì nguyên nhân ngũ hành tương sinh.
"Lý Dương rốt cuộc đã trở thành Đại Tôn chưa?" Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng đột nhiên máy động, mối hoài nghi một mạch ẩn sâu trong đáy lòng một lần nữa nổi lên.
Theo đạo lý, nếu trở thành Đại Tôn, hắn phải sử dụng ngũ hành năng lượng ở mức cao nhất, ít nhất… hẳn là ngũ hành cũng hoàn toàn dung hợp.
"Lý Dương này mặc dù có thể khống chế ngũ hành, ngũ hành cũng tương sinh lẫn nhau, nhưng lại chỉ là có thể dùng các loại năng lượng hỗ trợ mà thôi. Nếu chính thức tương dung phải là ngũ hành hợp nhất, tụ thành hỗn độn, như thế mới gọi là ngũ hành chính thức dung hợp. Lý Dương còn chưa đạt tới cấp bậc đó." Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng âm thầm tự hỏi.
- Nguyên Thủy, ngươi hãy giải trừ Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, việc này đến đây chấm dứt thôi. Sau này ta cũng sẽ không dây dưa so đo với ngươi nữa, ngươi thấy có được không?
Lý Dương cũng biết, với thực lực của mình nhiều nhất chỉ có thể đánh ngang tay với Nguyên Thủy Thiên Tôn mà thôi, không có khả năng đánh bại Nguyên Thủy Thiên Tôn. Hơn nữa đối với mình giải cứu Tuyết mới là điều quan trọng nhất.
Lý Dương có vẻ hơi mong chờ nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
"Ha ha… để ta thử xem trình độ cảm ngộ của hắn có thành tựu ra sao cái đã? Nguyên Thủy ơi là Nguyên Thủy. Ngươi đúng là quá lẩn thẩn rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười to tự mắng. Sau đó trường bào trên người hào quang lập lòe, sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm trang, cả thiên địa cũng bắt đầu rung động.
Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục nghĩ tới biện pháp kiểm tra xem Lý Dương đã trở thành Đại Tôn chưa - Tỉ thí khống chế năng lực thiên địa.
Nguyên Thủy Thiên Tôn sở dĩ ngay từ đầu không nghĩ ra biện pháp như vậy, vì bình thường các cuộc chiến đấu giữa các Đại Tôn rất ít khi sử dụng thiên địa năng lượng, bởi vì Đại Tôn đều cảm ngộ đại viên mãn, năng lực khống chế thiên địa như nhau, khi chiến đấu cho dù khống chế thiên địa không có lợi ích gì.
Bao nhiêu năm rồi, tư duy này đã ăn vào óc của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nên hắn thậm chí đã quên việc sử dụng thiên địa năng lượng.
Phương viên trăm dặm trên bầu trời, tất cả đều bị Nguyên Thủy Thiên Tôn nắm trong tay, uy áp kinh khủng bay thẳng đến Lý Dương ép lại.
- Cảm ngộ thiên địa? Hừ!
Lý Dương hừ lạnh một tiếng, đồng thời tâm thần hoàn toàn dung hợp với thiên địa thành một thể, muốn khống chế thiên địa, Lý Dương rất tự tin, hắn đã đạt tới trình độ dung hợp được với thiên địa, căn bản không e ngại chiêu này của Nguyên Thủy.
- Ta muốn xem, ngươi thật sự đã cảm ngộ đại viên mãn hoàn toàn chưa?
Nguyên Thủy Thiên Tôn từ từ nhắm hai mắt lại, tâm thần hoàn toàn dung hợp vào thiên địa, thiên địa là hắn, hắn là thiên địa, thiên địa do hắn khống chế, hắn có thể cảm nhận được một cổ tâm thần năng lượng khác cũng dung nhập vào trong thiên địa, cùng hắn tranh đoạt quyền kiểm sóat thiên địa.
"Lý Dương đã đạt tới cảnh giới dung hợp thiên địa?" Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời chấn động, trong nháy mắt, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại hoàn toàn chìm vào cảnh giới đại viên mãn, cả trời đất thiên địa Càn Khôn đều ở trong lòng, trong lúc nhất thời, Nguyên Thủy Thiên Tôn có cảm giác như cả thiên địa đều nằm lòng bàn tay.
- Khóa!
Một tiếng gầm nhẹ, trong phạm vi trăm ngàn dặm, cả thiên địa không gian đã hoàn toàn đông kết, đây cũng là một loại phương pháp khống chế không gian. Nguyên Thủy Thiên Tôn sử dụng rất dễ dàng, cũng rất hoàn mỹ, cả thiên địa trong chốc lát hoàn toàn đứng im.
Đống kết.
Lý Dương cảm thấy một cảm giác cả thiên địa hoàn toàn đống kết, mình muốn khống chế cả thiên địa đã cực kì gian nan, Lý Dương cuối cùng dùng tất cả lực lượng tâm thần, cũng chỉ có thể khống chế phạm vi chung quanh mấy chục thước mà thôi.
Còn ngoài phạm vi này, trăm ngàn dặm bên ngoài hoàn toàn bị đống kết lại.
- Ha ha, Lý Dương, ta nguyên tưởng rằng ngươi thực đã đạt tới cảnh giới Đại Tôn, nhưng ngươi cũng mới là tiếp cận mà thôi, mặc dù có thể dung hợp vào thiên địa, nhưng đối với việc khống chế thiên địa năng lực, cũng là còn kém xa Đại Tôn. Kém hơn một chút, đã cách xa nhau ngàn dặm rồi.
Nguyên Thủy thở phào một hơi, mỉm cười nói.
Cho tới lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục chiếm thượng phong. Nguyên Thủy cũng rốt cục đã xả được cơn tức giận.
- Hừ, ngươi cảm ngộ thiên địa mạnh hơn ta thì làm sao?
Lý Dương lạnh lùng nhìn Nguyên Thủy.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói:
- Làm sao hả? Không gian hoàn toàn đông kết, ngươi không thể dung hợp với thiên địa, ta xem ngươi thuấn di như thế nào?
Nguyên Thủy rất ngạo nghễ, giờ này, hắn có một loại cảm thụ từ trên cao nhìn bao quát xuống Lý Dương.
- Đại Tôn dù sao cũng là Đại Tôn, cho dù kém hơn một chút thôi, nhưng ngươi vẫn không bằng ta.
Nguyên Thủy mỉm cười tỏ vẻ chấm dứt không nói về việc này nữa.
- Không gian ngưng kết, đúng là ta chưa dùng được, nhưng với lực công kích của ta, xé rách không gian thực dễ như trở bàn tay, mặc dù vì không gian ngưng kết nên ta không thể thuấn di, nhưng cho dù không thể thuấn di, ngươi có thể làm ta bị thương sao?
Lý Dương căn bản không thèm để ý chút nào.
- Nói có lý?
Nguyên Thủy phẩy tay cười nói:
- Bất quá, thần thông của Đại Tôn ngươi nghĩ là ngươi có khả năng tưởng tượng ra được sao, ngươi tưởng rằng Đại Tôn chỉ biết dung hợp thiên địa, ngưng kết không gian sao? Đó chỉ là kĩ năng nông cạn nhất mà thôi.
Hai mắt Nguyên Thủy đột nhiên phát ra hai tia sáng chói mắt, rồi cả mái tóc trắng của hắn đột nhiên bay tung lên.
- Không gian… áp súc!
Nguyên Thủy mỉm cười, hai tay áp lại, thiên địa không gian trăm ngàn dặm trong nháy mắt bị ép lại trong phạm vi trăm thước, đúng, không gian trăm ngàn dặm bị ép thành phạm vi trăm thước, cả không gian trong lúc nhất thời giống như một khối sắt nguội.
Lý Dương bị năng lượng từ mật độ thiên địa kinh khủng chung quanh đè xuống.
- Phốc!
Ngũ hành năng lượng chấn động, Lý Dương có gắng mở rộng ra mấy thước không gian mà mình có thể khống chế.
Lý Dương trong lòng âm thầm thở dài một hơi "Mặc dù kém hơn chút, nhưng đại viên mãn quả là khác xa với những gì ta nghĩ lúc trước, không gian trăm ngàn dặm bị ép thành phạm vi trăm thước, muốn phá vỡ không gian này, cũng vô cùng gian nan."
- Ha ha… trải qua Tiên Ma đại chiến không biết bao nhiêu lần, cũng không biết đã qua mấy trăm triệu năm. Thời gian lâu đến như vậy, chiến đấu giữa các Đại Tôn trước giờ không vận dụng thiên địa năng lượng một cách đại quy mô, chính vì chúng ta không có chênh lệch lớn. Ai ngờ, Lý Dương ngươi bản thân có lực công kích rất mạnh, lại không khống chế được lực thiên địa, còn cách rất xa Đại Tôn.
Nguyên Thủy tùy ý giảng giải, lúc này trong lòng hắn cực kỳ đắc ý.
- Hừ!
Nguyên Thủy Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, dùng hết sức đem không gian một lần nữa ép lại thành phạm vi mấy chục thước, loại trình độ này đã là cực hạn của Nguyên Thủy rồi, dù sao áp súc không gian, cả Đại Tôn cũng không có khả năng áp súc đến vô hạn được.
Cảm thụ sức ép chung quanh càng lúc càng mạnh, Lý Dương nhướng mày.
Muốn phá vỡ áp súc không gian này, cũng không phải không có khả năng, nhưng buộc Lý Dương phải liều mạng, khi thoát ra ngoài, phỏng chừng cũng kiệt lực rồi bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh lén. Nhất thời, Lý Dương không biết phải làm gì cho đúng.
- Ha ha, Nguyên Thủy, lần này ngươi thật thảm hả. Bàn Cổ phiên "Chân Linh Phù Ấn" bị hao tổn, ngươi phải đi về nhà sửa chữa lại một chút, ít nhất cũng tốn khá nhiều bảo bối nhỉ. Còn nữa, ta tựa hồ thấy hình như ngươi bị người ta đánh trúng mặt không biết bao nhiêu quyền.
Theo tiếng cười to, Cộng Công với mái tóc xanh bay lất phất bỗng xuất hiện.
Sắc mặt Nguyên Thủy đột nhiên biến đổi.
- Ai chà, Lý Dương huynh đệ, ngươi cũng đến đây à.
Cộng Công tựa hồ vừa mới phát hiện Lý Dương, rất kinh ngạc chạy đến chào hỏi:
- Lý Dương huynh đệ, chẳng lẽ vừa rồi người phá chân linh phù ấn trên Bàn Cổ phiên, còn đập vô số quyền cước lên mặt Nguyên Thủy chính là huynh đệ sao?
Vừa rồi Lý Dương chỉ trong một sát na đã phát ra vô số quyền cước công kích cực mạnh, trên mặt Nguyên Thủy đích thật là bị đánh không ít lần.
Nghe Cộng Công hỏi, Lý Dương gật đầu nhã nhặn, có vẻ khiêm tốn nói:
- Không phải là ta đánh cận chiến giỏi, mà là thân thể của Tiên giới Tam Thanh đích thật là không bằng cao thủ Ma giới chúng ta.
Lý Dương còn thở dài một tiếng:
- Tiên giới Tam Thanh xem ra cũng nên trở về hảo hảo rèn luyện rèn luyện, thân thể mới là căn bản đó.
- Lý Dương huynh đệ nói có lý lắm.
Cộng Công lại đến gần một bước, lúc này đã đi tới bên ngoài không gian áp súc.
Cộng Công khẽ nhíu mày nói:
- Ai, cái gì thế này? Hết chuyện làm rồi sao lại dùng áp súc không gian nhàm chán như thế? Chẳng lẽ muốn hiển thị một chút tâm thần tu vi, đúng là cực kỳ nhàm chán.
Cộng Công mắt khẽ nhắm lại, một trận ba động lấy hắn làm trung tâm bắn thẳng vào không gian áp súc.
Chỉ trong giây lát, không gian áp súc liền hoàn toàn băng hoại, rồi sau đó khôi phục lại tình huống bình thường.
Cộng Công và Nguyên Thủy đều là Đại Tôn, đều hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn, về phương diện khống chế thiên địa cũng tương đương.
Lý Dương bay đến bên cạnh Cộng Công mỉm cười, hai người sóng vai nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
- Nguyên Thủy, nghe nói ngươi có Bàn Cổ phiên rất lợi hại hả, ngươi nói ta và Lý Dương, chúng ta hai đánh một, ngươi có chịu nổi không hả?
Cộng Công mỉm cười nói, đồng thời, Cộng Công truyền âm cho Lý Dương:
- Lý Dương chúng ta cùng tiến lên!
Nguyên Thủy vừa muốn nói chuyện, bỗng thấy hai đạo hào quang một hắc một lục bay vọt tới.
- Hèn hạ!
Gầm lên một tiếng, thân hình Nguyên Thủy đã hoàn toàn tiêu mất, hắn thông qua thuấn di chạy trốn, đối mặt với một người Lý Dương hắn đã thấy khó khăn rồi, bây giờ lại đối mặt với Lý Dương và Cộng Công, căn bản không chút hy vọng nào, lưu lại căn bản chỉ có thể chịu đòn.
- Ha ha… ha ha, sướng quá, sướng quá!
Cộng Công và Lý Dương sóng vai đứng thẳng, còn Cộng Công cứ ha ha cười mãi.
- Đã bao nhiêu năm, còn chưa tthấy Nguyên Thủy bị đánh phải bỏ chạy như thế, ha ha, Nguyên Thủy chưa chiến đấu đã bỏ chạy, Cộng Công hôm nay quả là oai phong.
Cộng Công lúc này có vẻ rất cao hứng, đã bao nhiêu năm đại chiến với Nguyên Thủy Thiên Tôn, bình thường đều ở thế hạ phong, hắn phải sử dụng rất nhiều phương pháp cũng bất quá chỉ đánh ngang tay mà thôi, cho tới bây giờ không có đánh cho Nguyên Thủy chạy đi bao giờ, chưa bao giờ hoàn toàn chiếm được thượng phong.
- Cám ơn …
Lý Dương vừa muốn nói cám ơn, Cộng Công đột nhiên nói:
- Lý Dương huynh đệ, ta có chuyện quan trọng, phải đi trước đây.
Thân hình Cộng Công chợt lóe, đột nhiên biến mất không thấy nữa.
Lý Dương lắc đầu cười, rồi không khỏi cảm thán một tiếng:
- Đại Tôn dù sao cũng là Đại Tôn, mặc dù lực lượng của ta hoàn toàn không kém gì Đại Tôn, thậm chí còn mạnh hơn một chút, nhưng tâm thần chưa cảm ngộ đại viên mãn, đúng là vẫn không bằng Đại Tôn, Nguyên Thủy dù sao cũng là Đại Tôn.
Lý Dương cảm thán một tiếng, thân hình như điện, cũng hình thành một đạo lưu quang, phá tan cửu thiên cực từ lôi sát, bay xuống Tiên giới.
- Nguyên Thủy, trên mặt bị đánh bao nhiêu quyền, ha ha…
Thanh âm Xi Vưu vang lên trong đầu Nguyên Thủy.
- Ha ha, Nguyên Thủy, ngươi cũng có hôm nay a, hống hống… tốc độ quyền cước của Lý Dương quả là nhanh, ta đã quên không đếm trên mặt ngươi bị đánh bao nhiêu quyền, bị đá bao nhiêu cước nữa. Nguyên Thủy ngươi chắc tự mình nhớ kĩ nhỉ?
Thanh âm Chúc Dung cũng vang lên trong đầu Nguyên Thủy.
- Nhị sư đệ, ngươi sao không sử dụng áp súc không gian sớm một chút đối phó kia Lý Dương, làm sao mà rơi vào cục diện như thế chứ.
Thanh âm Lão Tử cũng vang lên trong đầu Nguyên Thủy, Lão Tử lúc này đang bị bọn người Xi Vưu xỉ nhục, cũng nổi lên oán giận với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Cơ mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn không ngừng run lên, trong mắt phát xuất đạo đạo quang mang lạnh lùng âm hiểm.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang
Kia dải kim quang rốt cục đâm sầm vào mặt của Bàn Cổ phiên.
Tất cả lực công kích của Đao Phách tụ tập vào một điểm. Bên kia lá cờ màu xanh huyền ảo không ngừng tản ra hào quang, khí lưu hỗn độn bao bọc Bàn Cổ phiên đón lấy kình phong từ trên chín tầng trời, không hề sợ hãi kim sắc Đao Phách chút nào, hai vật rốt cục bay đến va chạm cực mạnh với nhau.
Một loạt tiếng oanh minh vang vọng thiên địa, văng vẳng cả trên chín tầng trời, bề mặt Bàn Cổ phiên phất lên phàch phạch, tạo thành những cơn sóng, không ngừng hóa tán lực công kích kinh khủng từ bổn mạng Đao Phách kim sắc dung hợp ngũ hành bổn nguyên.
Hai mắt Lý Dương hàn mang bạo thiểm, khí thế bốc cao.
Về đao mang kim sắc, Đao Phách có lực công phá rất mạnh, lại còn được dung hợp với ngũ hành bổn nguyên năng lượng, nên lực công kích vượt xa ngũ hành tiêm trùy, lúc này Bàn Cổ phiên có vẻ chống đỡ rất khó khăn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt khẽ run lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào nơi công kích giữa Bàn Cổ phiên và Đao Phách kim sắc.
Lý Dương cũng nhìn vào điểm công kích đó.
Lần này hai vật cực mạnh va chạm vào nhau, rốt cuộc ai mạnh ai yếu? Vật màu xanh huyền ảo không ngừng rung động, đột nhiên - vật màu xanh huyền ảo bỗng vỡ vụn ra như một miếng thủy tinh, nhất thời Bàn Cổ phiên chấn động dồn dập, còn kim sắc Đao Phách mang theo hào quang ngũ hành bỗng bùng lên…
Nhất thời Nguyên Thủy Thiên Tôn sắc mặt tái nhợt, hấp tấp thu hồi Bàn Cổ phiên, thân hình lắc nhẹ, đã bay ra xa vài dặm, lăng không đứng giữa mây mù, bình tĩnh nhìn Lý Dương. Lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn không hề có vẻ kích động hoặc điên cuồng chút nào.
Lý Dương cũng thu hồi kim sắc Đao Phách.
Một Đại Tôn nếu muốn chạy trốn, Đại Tôn khác cũng căn bản không có khả năng ngăn lại một cách tuyệt đối.
Trải qua một hồi đại chiến, Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục coi Lý Dương ngang hàng với hắn, bắt đầu cẩn thận tính toán làm sao có thể đại chiến với hắn được. Ngay từ đầu từ đáy lòng của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có chút xem thường Lý Dương. Hắn cho rằng, Lý Dương cho dù trở thành Đại Tôn, cũng chỉ là mới đây thôi, thực lực khẳng định không bằng hắn, hắn cũng khi dễ Lý Dương không có thần khí cấp bậc tương đương với Bàn Cổ phiên.
Nếu không chịu quả đắng, hắn cũng sẽ không tỉnh lại.
Trong đầu Nguyên Thủy tự hỏi "Năng lượng của Lý Dương tựa hồ là ngũ hành, hơn nữa thuộc loại bổn nguyên năng lượng." Nguyên Thủy tỉnh táo phán đoán "Bất quá việc khống chế ngũ hành năng lượng… tựa hồ không bằng bọn người Chúc Dung, Cộng Công."
Nguyên Thủy đánh đánh với Chúc Dung, Cộng Công, hắn biết trình độ khống chế của hai người hỗn độn Hỏa Linh Chúc Dung, hỗn độn thủy linh Cộng Công đối với nước và lửa như thế nào, Lý Dương mặc dù có thể đại chiến với hắn. Không rơi vào hạ phong, thậm chí còn… hơi thắng thế một chút, cũng vì nguyên nhân ngũ hành tương sinh.
"Lý Dương rốt cuộc đã trở thành Đại Tôn chưa?" Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng đột nhiên máy động, mối hoài nghi một mạch ẩn sâu trong đáy lòng một lần nữa nổi lên.
Theo đạo lý, nếu trở thành Đại Tôn, hắn phải sử dụng ngũ hành năng lượng ở mức cao nhất, ít nhất… hẳn là ngũ hành cũng hoàn toàn dung hợp.
"Lý Dương này mặc dù có thể khống chế ngũ hành, ngũ hành cũng tương sinh lẫn nhau, nhưng lại chỉ là có thể dùng các loại năng lượng hỗ trợ mà thôi. Nếu chính thức tương dung phải là ngũ hành hợp nhất, tụ thành hỗn độn, như thế mới gọi là ngũ hành chính thức dung hợp. Lý Dương còn chưa đạt tới cấp bậc đó." Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng âm thầm tự hỏi.
- Nguyên Thủy, ngươi hãy giải trừ Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, việc này đến đây chấm dứt thôi. Sau này ta cũng sẽ không dây dưa so đo với ngươi nữa, ngươi thấy có được không?
Lý Dương cũng biết, với thực lực của mình nhiều nhất chỉ có thể đánh ngang tay với Nguyên Thủy Thiên Tôn mà thôi, không có khả năng đánh bại Nguyên Thủy Thiên Tôn. Hơn nữa đối với mình giải cứu Tuyết mới là điều quan trọng nhất.
Lý Dương có vẻ hơi mong chờ nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
"Ha ha… để ta thử xem trình độ cảm ngộ của hắn có thành tựu ra sao cái đã? Nguyên Thủy ơi là Nguyên Thủy. Ngươi đúng là quá lẩn thẩn rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười to tự mắng. Sau đó trường bào trên người hào quang lập lòe, sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm trang, cả thiên địa cũng bắt đầu rung động.
Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục nghĩ tới biện pháp kiểm tra xem Lý Dương đã trở thành Đại Tôn chưa - Tỉ thí khống chế năng lực thiên địa.
Nguyên Thủy Thiên Tôn sở dĩ ngay từ đầu không nghĩ ra biện pháp như vậy, vì bình thường các cuộc chiến đấu giữa các Đại Tôn rất ít khi sử dụng thiên địa năng lượng, bởi vì Đại Tôn đều cảm ngộ đại viên mãn, năng lực khống chế thiên địa như nhau, khi chiến đấu cho dù khống chế thiên địa không có lợi ích gì.
Bao nhiêu năm rồi, tư duy này đã ăn vào óc của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nên hắn thậm chí đã quên việc sử dụng thiên địa năng lượng.
Phương viên trăm dặm trên bầu trời, tất cả đều bị Nguyên Thủy Thiên Tôn nắm trong tay, uy áp kinh khủng bay thẳng đến Lý Dương ép lại.
- Cảm ngộ thiên địa? Hừ!
Lý Dương hừ lạnh một tiếng, đồng thời tâm thần hoàn toàn dung hợp với thiên địa thành một thể, muốn khống chế thiên địa, Lý Dương rất tự tin, hắn đã đạt tới trình độ dung hợp được với thiên địa, căn bản không e ngại chiêu này của Nguyên Thủy.
- Ta muốn xem, ngươi thật sự đã cảm ngộ đại viên mãn hoàn toàn chưa?
Nguyên Thủy Thiên Tôn từ từ nhắm hai mắt lại, tâm thần hoàn toàn dung hợp vào thiên địa, thiên địa là hắn, hắn là thiên địa, thiên địa do hắn khống chế, hắn có thể cảm nhận được một cổ tâm thần năng lượng khác cũng dung nhập vào trong thiên địa, cùng hắn tranh đoạt quyền kiểm sóat thiên địa.
"Lý Dương đã đạt tới cảnh giới dung hợp thiên địa?" Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời chấn động, trong nháy mắt, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại hoàn toàn chìm vào cảnh giới đại viên mãn, cả trời đất thiên địa Càn Khôn đều ở trong lòng, trong lúc nhất thời, Nguyên Thủy Thiên Tôn có cảm giác như cả thiên địa đều nằm lòng bàn tay.
- Khóa!
Một tiếng gầm nhẹ, trong phạm vi trăm ngàn dặm, cả thiên địa không gian đã hoàn toàn đông kết, đây cũng là một loại phương pháp khống chế không gian. Nguyên Thủy Thiên Tôn sử dụng rất dễ dàng, cũng rất hoàn mỹ, cả thiên địa trong chốc lát hoàn toàn đứng im.
Đống kết.
Lý Dương cảm thấy một cảm giác cả thiên địa hoàn toàn đống kết, mình muốn khống chế cả thiên địa đã cực kì gian nan, Lý Dương cuối cùng dùng tất cả lực lượng tâm thần, cũng chỉ có thể khống chế phạm vi chung quanh mấy chục thước mà thôi.
Còn ngoài phạm vi này, trăm ngàn dặm bên ngoài hoàn toàn bị đống kết lại.
- Ha ha, Lý Dương, ta nguyên tưởng rằng ngươi thực đã đạt tới cảnh giới Đại Tôn, nhưng ngươi cũng mới là tiếp cận mà thôi, mặc dù có thể dung hợp vào thiên địa, nhưng đối với việc khống chế thiên địa năng lực, cũng là còn kém xa Đại Tôn. Kém hơn một chút, đã cách xa nhau ngàn dặm rồi.
Nguyên Thủy thở phào một hơi, mỉm cười nói.
Cho tới lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục chiếm thượng phong. Nguyên Thủy cũng rốt cục đã xả được cơn tức giận.
- Hừ, ngươi cảm ngộ thiên địa mạnh hơn ta thì làm sao?
Lý Dương lạnh lùng nhìn Nguyên Thủy.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói:
- Làm sao hả? Không gian hoàn toàn đông kết, ngươi không thể dung hợp với thiên địa, ta xem ngươi thuấn di như thế nào?
Nguyên Thủy rất ngạo nghễ, giờ này, hắn có một loại cảm thụ từ trên cao nhìn bao quát xuống Lý Dương.
- Đại Tôn dù sao cũng là Đại Tôn, cho dù kém hơn một chút thôi, nhưng ngươi vẫn không bằng ta.
Nguyên Thủy mỉm cười tỏ vẻ chấm dứt không nói về việc này nữa.
- Không gian ngưng kết, đúng là ta chưa dùng được, nhưng với lực công kích của ta, xé rách không gian thực dễ như trở bàn tay, mặc dù vì không gian ngưng kết nên ta không thể thuấn di, nhưng cho dù không thể thuấn di, ngươi có thể làm ta bị thương sao?
Lý Dương căn bản không thèm để ý chút nào.
- Nói có lý?
Nguyên Thủy phẩy tay cười nói:
- Bất quá, thần thông của Đại Tôn ngươi nghĩ là ngươi có khả năng tưởng tượng ra được sao, ngươi tưởng rằng Đại Tôn chỉ biết dung hợp thiên địa, ngưng kết không gian sao? Đó chỉ là kĩ năng nông cạn nhất mà thôi.
Hai mắt Nguyên Thủy đột nhiên phát ra hai tia sáng chói mắt, rồi cả mái tóc trắng của hắn đột nhiên bay tung lên.
- Không gian… áp súc!
Nguyên Thủy mỉm cười, hai tay áp lại, thiên địa không gian trăm ngàn dặm trong nháy mắt bị ép lại trong phạm vi trăm thước, đúng, không gian trăm ngàn dặm bị ép thành phạm vi trăm thước, cả không gian trong lúc nhất thời giống như một khối sắt nguội.
Lý Dương bị năng lượng từ mật độ thiên địa kinh khủng chung quanh đè xuống.
- Phốc!
Ngũ hành năng lượng chấn động, Lý Dương có gắng mở rộng ra mấy thước không gian mà mình có thể khống chế.
Lý Dương trong lòng âm thầm thở dài một hơi "Mặc dù kém hơn chút, nhưng đại viên mãn quả là khác xa với những gì ta nghĩ lúc trước, không gian trăm ngàn dặm bị ép thành phạm vi trăm thước, muốn phá vỡ không gian này, cũng vô cùng gian nan."
- Ha ha… trải qua Tiên Ma đại chiến không biết bao nhiêu lần, cũng không biết đã qua mấy trăm triệu năm. Thời gian lâu đến như vậy, chiến đấu giữa các Đại Tôn trước giờ không vận dụng thiên địa năng lượng một cách đại quy mô, chính vì chúng ta không có chênh lệch lớn. Ai ngờ, Lý Dương ngươi bản thân có lực công kích rất mạnh, lại không khống chế được lực thiên địa, còn cách rất xa Đại Tôn.
Nguyên Thủy tùy ý giảng giải, lúc này trong lòng hắn cực kỳ đắc ý.
- Hừ!
Nguyên Thủy Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, dùng hết sức đem không gian một lần nữa ép lại thành phạm vi mấy chục thước, loại trình độ này đã là cực hạn của Nguyên Thủy rồi, dù sao áp súc không gian, cả Đại Tôn cũng không có khả năng áp súc đến vô hạn được.
Cảm thụ sức ép chung quanh càng lúc càng mạnh, Lý Dương nhướng mày.
Muốn phá vỡ áp súc không gian này, cũng không phải không có khả năng, nhưng buộc Lý Dương phải liều mạng, khi thoát ra ngoài, phỏng chừng cũng kiệt lực rồi bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh lén. Nhất thời, Lý Dương không biết phải làm gì cho đúng.
- Ha ha, Nguyên Thủy, lần này ngươi thật thảm hả. Bàn Cổ phiên "Chân Linh Phù Ấn" bị hao tổn, ngươi phải đi về nhà sửa chữa lại một chút, ít nhất cũng tốn khá nhiều bảo bối nhỉ. Còn nữa, ta tựa hồ thấy hình như ngươi bị người ta đánh trúng mặt không biết bao nhiêu quyền.
Theo tiếng cười to, Cộng Công với mái tóc xanh bay lất phất bỗng xuất hiện.
Sắc mặt Nguyên Thủy đột nhiên biến đổi.
- Ai chà, Lý Dương huynh đệ, ngươi cũng đến đây à.
Cộng Công tựa hồ vừa mới phát hiện Lý Dương, rất kinh ngạc chạy đến chào hỏi:
- Lý Dương huynh đệ, chẳng lẽ vừa rồi người phá chân linh phù ấn trên Bàn Cổ phiên, còn đập vô số quyền cước lên mặt Nguyên Thủy chính là huynh đệ sao?
Vừa rồi Lý Dương chỉ trong một sát na đã phát ra vô số quyền cước công kích cực mạnh, trên mặt Nguyên Thủy đích thật là bị đánh không ít lần.
Nghe Cộng Công hỏi, Lý Dương gật đầu nhã nhặn, có vẻ khiêm tốn nói:
- Không phải là ta đánh cận chiến giỏi, mà là thân thể của Tiên giới Tam Thanh đích thật là không bằng cao thủ Ma giới chúng ta.
Lý Dương còn thở dài một tiếng:
- Tiên giới Tam Thanh xem ra cũng nên trở về hảo hảo rèn luyện rèn luyện, thân thể mới là căn bản đó.
- Lý Dương huynh đệ nói có lý lắm.
Cộng Công lại đến gần một bước, lúc này đã đi tới bên ngoài không gian áp súc.
Cộng Công khẽ nhíu mày nói:
- Ai, cái gì thế này? Hết chuyện làm rồi sao lại dùng áp súc không gian nhàm chán như thế? Chẳng lẽ muốn hiển thị một chút tâm thần tu vi, đúng là cực kỳ nhàm chán.
Cộng Công mắt khẽ nhắm lại, một trận ba động lấy hắn làm trung tâm bắn thẳng vào không gian áp súc.
Chỉ trong giây lát, không gian áp súc liền hoàn toàn băng hoại, rồi sau đó khôi phục lại tình huống bình thường.
Cộng Công và Nguyên Thủy đều là Đại Tôn, đều hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn, về phương diện khống chế thiên địa cũng tương đương.
Lý Dương bay đến bên cạnh Cộng Công mỉm cười, hai người sóng vai nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
- Nguyên Thủy, nghe nói ngươi có Bàn Cổ phiên rất lợi hại hả, ngươi nói ta và Lý Dương, chúng ta hai đánh một, ngươi có chịu nổi không hả?
Cộng Công mỉm cười nói, đồng thời, Cộng Công truyền âm cho Lý Dương:
- Lý Dương chúng ta cùng tiến lên!
Nguyên Thủy vừa muốn nói chuyện, bỗng thấy hai đạo hào quang một hắc một lục bay vọt tới.
- Hèn hạ!
Gầm lên một tiếng, thân hình Nguyên Thủy đã hoàn toàn tiêu mất, hắn thông qua thuấn di chạy trốn, đối mặt với một người Lý Dương hắn đã thấy khó khăn rồi, bây giờ lại đối mặt với Lý Dương và Cộng Công, căn bản không chút hy vọng nào, lưu lại căn bản chỉ có thể chịu đòn.
- Ha ha… ha ha, sướng quá, sướng quá!
Cộng Công và Lý Dương sóng vai đứng thẳng, còn Cộng Công cứ ha ha cười mãi.
- Đã bao nhiêu năm, còn chưa tthấy Nguyên Thủy bị đánh phải bỏ chạy như thế, ha ha, Nguyên Thủy chưa chiến đấu đã bỏ chạy, Cộng Công hôm nay quả là oai phong.
Cộng Công lúc này có vẻ rất cao hứng, đã bao nhiêu năm đại chiến với Nguyên Thủy Thiên Tôn, bình thường đều ở thế hạ phong, hắn phải sử dụng rất nhiều phương pháp cũng bất quá chỉ đánh ngang tay mà thôi, cho tới bây giờ không có đánh cho Nguyên Thủy chạy đi bao giờ, chưa bao giờ hoàn toàn chiếm được thượng phong.
- Cám ơn …
Lý Dương vừa muốn nói cám ơn, Cộng Công đột nhiên nói:
- Lý Dương huynh đệ, ta có chuyện quan trọng, phải đi trước đây.
Thân hình Cộng Công chợt lóe, đột nhiên biến mất không thấy nữa.
Lý Dương lắc đầu cười, rồi không khỏi cảm thán một tiếng:
- Đại Tôn dù sao cũng là Đại Tôn, mặc dù lực lượng của ta hoàn toàn không kém gì Đại Tôn, thậm chí còn mạnh hơn một chút, nhưng tâm thần chưa cảm ngộ đại viên mãn, đúng là vẫn không bằng Đại Tôn, Nguyên Thủy dù sao cũng là Đại Tôn.
Lý Dương cảm thán một tiếng, thân hình như điện, cũng hình thành một đạo lưu quang, phá tan cửu thiên cực từ lôi sát, bay xuống Tiên giới.
- Nguyên Thủy, trên mặt bị đánh bao nhiêu quyền, ha ha…
Thanh âm Xi Vưu vang lên trong đầu Nguyên Thủy.
- Ha ha, Nguyên Thủy, ngươi cũng có hôm nay a, hống hống… tốc độ quyền cước của Lý Dương quả là nhanh, ta đã quên không đếm trên mặt ngươi bị đánh bao nhiêu quyền, bị đá bao nhiêu cước nữa. Nguyên Thủy ngươi chắc tự mình nhớ kĩ nhỉ?
Thanh âm Chúc Dung cũng vang lên trong đầu Nguyên Thủy.
- Nhị sư đệ, ngươi sao không sử dụng áp súc không gian sớm một chút đối phó kia Lý Dương, làm sao mà rơi vào cục diện như thế chứ.
Thanh âm Lão Tử cũng vang lên trong đầu Nguyên Thủy, Lão Tử lúc này đang bị bọn người Xi Vưu xỉ nhục, cũng nổi lên oán giận với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Cơ mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn không ngừng run lên, trong mắt phát xuất đạo đạo quang mang lạnh lùng âm hiểm.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang
Danh sách chương