Dịch: Jieun110498
An Bộ quay về khách sạn, gửi cho luật sư đại diện một bưu kiện, để anh ta lập tức cùng đạo diễn Trương Thính Nam trao đổi một chút, cho đối phương đầy đủ quyền lợi và tự do, tranh thủ đầu tư « Khuynh Thành Tuyệt Đại ». Mặc dù việc rút vốn còn chưa xác định nhưng An Bộ muốn sớm cho đạo diễn một liều thuốc trợ tim, để ông có đủ sức mạnh đối đầu với phía đầu tư hiện tại.
Gửi bưu kiện và hợp đồng phác thảo đi, bỗng điện thoại truyền đến âm thanh nhắc nhở tin nhắn, màn hình hiện "Mèo chủ tử", đây là biệt danh cô đặt cho Giản Ninh Huyên, nhắc nhở mình không nên quên cho anh ăn.
【(Mèo chủ tử) An Bộ, cô không ở nhà dưỡng thương, chạy tới Ảnh Thị Thành làm gì? 】
Đầu tiên là An Bộ sửng sốt một chút, lập tức nhớ tên gia hỏa này có thể định vị điện thoại của mình, biết cô ở đây cũng là bình thường.
Cô nhắn tin trả lời: 【 Tôi có quen một người bạn là bác sĩ rất lợi hại ở đây, cô ấy phụ trách trị liệu cho tôi. 】
【(Mèo chủ tử) Cần phải mất bao lâu? Có để lại sẹo không? 】
【 Có thể là một tháng, sẽ không để lại sẹo. 】
Lấy kỹ thuật chữa bệnh hiện đại, vết thương ngoài khoảng một tuần đến hai tháng là có thể khôi phục, không muốn để lại sẹo cũng có thể làm được, chỉ là chi phí sẽ cao.
Giản Ninh Huyên trầm mặc một lúc, An Bộ cho là anh không nhắn tin nữa thì màn hình điện thoại sáng lên lần nữa.
【(Mèo chủ tử) Nếu như tiền điều trị không đủ, có thể nói với tôi để ứng trước tiền lương. 】
An Bộ nhíu mày, cô chỉ là "làm việc tạm thời", tiền lương có thể được bao nhiêu chứ? Thế là cô có chút hăng hái hỏi: 【 Có thể ứng trước bao nhiêu? 】
【(Mèo chủ tử) Khâu lại vết thương, phẫu thuật thẩm mỹ, giai đoạn điều dưỡng, khoảng 15 vạn. 】
Nghĩa là cô có thể ứng trước 15 vạn? Đối với một người chỉ mới gặp mặt vài lần, Mèo chủ tử ra tay thật hào phóng.
【 Cảm ơn, nếu có cần, tôi nhất định tìm anh hỗ trợ, anh thật sự là người tốt, khi nào trở về sẽ nấu cho anh một bàn hải sản thập cẩm (*^-゜)v 】
Giản Ninh Huyên nhìn chằm chằm màn hình, trong đầu không nhịn được hiện ra một bàn màu sắc sặc sỡ, mang theo khuôn mặt tươi cười của hải sản thập cẩm...
Buổi sáng không có việc gì, An Bộ tập thể dục trong phòng tập gym của khách sạn, vừa đeo tai nghe vừa chạy chậm trên máy chạy bộ.
Một lúc sau, máy chạy bộ bên cạnh cũng có người khởi động, đuôi mắt nhìn thoáng qua, thấy khuôn mặt tuấn tú của Vũ Hạo.
"Chào." Vũ Hạo cười với cô.
An Bộ gật đầu đáp lại.
Vũ Hạo nghiêng đầu quan sát cô, trên người mặc áo ba lỗ hồng nhạt, bên dưới là quần crop màu đen, chân mang đôi giày thể thao màu vàng, ngực đầy eo nhỏ mông vểnh, lộ ra ngoài phần bụng rắn chắc, cả người tỏa sáng như bảo thạch.
Bị sắc đẹp hấp dẫn khiến Vũ Hạo không chú ý đến An Bộ chạy lâu như vậy, chẳng những không có một giọt mồ hôi mà hô hấp cũng không đổi.
Dường như ý thức được không ổn, An Bộ kết thúc chạy bộ, xoay người chuẩn bị rời đi.
"An Bộ." Vũ Hạo gọi cô lại muốn nói điều gì thì điện thoại trong túi chợt vang lên.
"Alo... Ừ, được, tôi biết rồi." Cúp điện thoại, Vũ Hạo đi mấy bước đuổi kịp An Bộ nói, "Đạo diễn mời chúng ta ăn cơm, cùng đi chứ?"
An Bộ thở dài: "Đại ca à, tôi chỉ là một người qua đường Giáp, anh cảm thấy tôi thích hợp để đi sao?"
Lúc này Vũ Hạo mới nhớ đến thân phận của An Bộ, trong lòng khó hiểu, rõ ràng giá trị nhan sắc đẳng cấp thiên hậu, tại sao chỉ muốn làm diễn viên quần chúng chứ?
Hai người đi ra phòng tập gym, đúng lúc gặp đạo diễn Trương Thính Nam. Ông nhìn thấy hai người, hô to: "Tôi đã đặt sảnh Hoa Lan rồi, lát nữa hai người nhớ đến sớm đấy."
"Được, lập tức tới ngay." Vũ Hạo nhìn đạo diễn rời đi, quay đầu cười với An Bộ, "Đi thôi, quay về thay đồ rồi cùng đi ăn cơm."
An Bộ: "Hả?"
"Vừa rồi cô không nghe đạo diễn nói sao?" Vũ Hạo chỉ mình rồi lại chỉ An Bộ, "Ông ấy nói chính là "Hai người"."
An Bộ: "..."
Sau khi trở về phòng liền chạy vọt vào tắm, An Bộ thay một bộ quần áo bình thường, sau đó cùng Vũ Hạo đến sảnh Hoa Lan, trên đường còn gặp các diễn viên khác trong đoàn phim.
Một đoàn người đi vào sảnh Hoa Lan, tự chọn một chỗ ngồi xuống, một bàn mười mấy người, không có bọn người của Kỷ Tư Kỳ và Lưu Uyển Nhi.
Ngày hôm qua cãi nhau một trận, tất cả mọi người thấy đạo diễn tổ chức tiệc mà không mời Kỷ Tư Kỳ, chuyện rút vốn là chắc chắn rồi, bữa cơm này chỉ sợ là bữa cơm giải tán.
Không khí ở hiện trường có chút kiềm nén, vẻ mặt mọi người đều cảm thấy vi diệu.
"Ngày hôm nay mời mọi người tới đây, là có một việc muốn thương lượng với mọi người." Trương Thính Nam vừa mở lời, tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn, chờ ông tuyên bố "Tin tức xấu".
Trương Thính Nam "khụ" một tiếng, đang muốn nói tiếp, bỗng nhiên cửa chính bị đẩy ra, Kỷ Tư Kỳ mang theo mấy người Lưu Uyển Nhi đi vào.
"Đạo diễn, mời khách ăn cơm tại sao không gọi tôi vậy?" Kỷ Tư Kỳ cười nhẹ nhàng nhìn Trương Thính Nam, "Hôm qua là tôi thất lễ, nếu đạo diễn không để ý, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện, nói không chừng còn có thể cứu vãn tình hình."
"Ồ?" Trương Thính Nam kinh ngạc nói, "Trầm tiên sinh không còn ý định rút vốn nữa sao?"
Kỷ Tư Kỳ khẽ cười một tiếng: "Chỉ cần tôi nói một câu, tất nhiên là Trầm tiên sinh sẽ cho đạo diễn một chút tình mọn."
Trương Thính Nam xem như đã hiểu, người phụ nữ này chỉ muốn mượn danh tiếng của Trầm tiên sinh ra oai với ông mà thôi, khiến ông phải thỏa hiệp, dùng chuyện này để tạo địa vị của cô ta ở đoàn phim.
Quả thật, « Khuynh Thành Tuyệt Đại » không phải là tác phẩm lớn, đối với Trầm tiên sinh mà nói, chỉ là một khoản đầu tư cho tình nhân chơi đùa một chút, nhưng đối với Trương Thính Nam thì nó lại là mục tiêu mà ông hết lòng cố gắng để hoàn thành. Ông có nhượng bộ việc casting, nhưng tuyệt đối không cho phép minh tinh nào đó nhiều lời.
"Kỷ tiểu thư, làm phiền cô nói với Trầm tiên sinh, việc hợp tác của chúng ta coi như chấm dứt." Trương Thính Nam bình tĩnh nói.
Kỷ Tư Kỳ nhíu mày một cái: "Không có sự ủng hộ của Trầm tiên sinh, bộ phim này của ông làm thế nào để quay tiếp chứ?"
"Ngày hôm nay mời mọi người tới, chính là vì chuyện này." Trương Thính Nam nhìn xung quanh một vòng, cười nói, "Tôi sẽ không bỏ rơi bộ phim này, nếu mọi người tin tưởng tôi, mời ở lại, cùng tôi xây dựng lại đoàn phim."
Không đợi đám người đáp lại, Kỷ Tư Kỳ cười lạnh nói: "Trương Thính Nam, chẳng lẽ ông muốn tự mình đầu tư? Ha ha, ông có đủ vốn sao? Đắc tội với Trầm tiên sinh, tôi dám khẳng định, cuối cùng ông không thể tìm được nhà đầu tư khác đâu."
Dừng một chút, cô nói với mọi người đang ngồi: "Trầm tiên sinh sắp đầu tư một bộ phim khác, nếu mọi người đồng ý thì hãy đi theo tôi, tôi bảo đảm mọi người nhất định có thể được chọn."
Đây là ép người khác chọn đội mà.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng động tâm lại có chút do dự không quyết.
Sắc mặt Trương Thính Nam khó coi nhưng không lên tiếng, trầm mặc nhìn phản ứng của mọi người.
Một lát sau, có người đứng lên, cúi đầu với Trương Thính Nam, sau đó đi về phía Kỷ Tư Kỳ.
Tiếp theo là người thứ hai, thứ ba... đi sáu bảy người.
"Ha ha ha." Kỷ Tư Kỳ nhìn vô số chỗ trống, nhịn không được cười ra tiếng, lập tức nhìn thoáng qua Vũ Hạo bất động như núi, nhíu mày nói, "Vũ Hạo, anh không đi sao?"
"Không đi." Vũ Hạo cầm ly rượu, uống một ngụm rượu, thản nhiên nói: "Làm biếng đi."
"Quên đi." Kỷ Tư Kỳ lại nhìn An Bộ một chút, sau đó như một con khổng tước kiêu ngạo, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài.
Đợi mấy người đi xong, Trương Thính Nam thở dài một hơi, nói với những người còn lại: "Cảm ơn mọi người đã ở lại, tôi cam đoan sẽ không để mọi người thất vọng."
"Trương đạo thật khách sáo, chủ yếu là tôi không thích quay phim với Kỷ Tư Kỳ." Một cô gái tóc ngắn cười nói.
"Ha ha, tôi cũng vậy." Người đàn ông trung niên bên cạnh cũng phụ họa nói theo.
Trương Thính Nam lộ ra một nụ cười chân thành, vẻ lo lắng trên mặt vơi đi, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
Cùng Trương Thính Nam đàm phán không thành công, Kỷ Tư Kỳ gọi cho Trầm tiên sinh, nũng nịu để hắn đồng ý rút vốn.
Sự việc rất nhanh được chứng thực, Kỷ Tư Kỳ đang chờ xem trò cười của Trương Thính Nam, không ngờ có qua mấy ngày đã nghe ông ta rầm rộ xây dựng lại đoàn phim, công khai casting. Ngoại trừ Vũ Hạo vai Tiết Từ Dật, các nhân vật quan trọng khác đều chọn lại.
Kỷ Tư Kỳ không thể tin được, lập tức để trợ lý đi điều tra ông ta tìm đầu tư ở đâu.
"Đã tra được là một công ty "Tục lệ" đã đầu tư, tổng bộ ở nước Mỹ." Trợ lý rất nhanh lấy được tài liệu.
"Nước Mỹ?" Kỷ Tư Kỳ nghìn tính vạn tính lại không tính đến nước ngoài, "Một công ty nước ngoài lại chạy đến nước chúng ta đầu tư một bộ phim truyền hình? Rảnh rỗi đến đau cả trứng sao?!"
Trợ lý: "..."
"Ghê tởm!" Kỷ Tư Kỳ hung hăng nói, "Đừng đắc ý quá sớm." Cô nghĩ nghĩ, cho người đại diện gọi một cuộc điện thoại, "Liên lạc với người đại diện của Bối Mộng Lạp, hỏi vết thương của Bối Mộng Lạp khi nào thì khỏi, nếu trong vòng một tháng có thể khôi phục, vậy mời cô ấy tham gia diễn phim với tôi, quyết định là nữ số hai."
Vì xảy ra sự kiện cứu xe buýt trước đó, Bối Mộng Lạp từ một tiểu minh tinh không có tên tuổi, bây giờ lại là minh tinh có được danh tiếng tốt cùng với nhân khí cao, nếu có cô tham gia diễn, tất nhiên sẽ thu được sự chú ý rộng rãi.
Kỷ Tư Kỳ đã định đấu với Trương Thính Nam, vậy thì không thắng không được!
"An tiểu thư, cô thật sự không đồng ý với lời mời của tôi sao?" Trương Thính Nam muốn mời An Bộ làm nữ số hai, nhưng đáng tiếc bị cô từ chối.
"Thật xin lỗi, tôi rất hứng thú với diễn xuất nhưng chỉ giới hạn là diễn viên quần chúng mà thôi."
Trương Thính Nam: Loại hứng thú này thật sự chưa từng gặp...
Vũ Hạo một bên khuyên nhủ: "An Bộ, chỉ quay một bộ phim này thôi cũng không được sao?"
An Bộ buông tay: "Thật xin lỗi, có thể là qua mấy ngày nữa tôi sẽ rời đi, không có thời gian quay phim."
"Ngay cả diễn viên quần chúng cô cũng không làm sao?" Vũ Hạo phảng phất nghe được tiếng lòng mình tan nát.
Trở thành người đầu tư của bộ phim này, An Bộ cũng không cần ở lại xem náo nhiệt, chờ bộ phim này quay xong, khi công chiếu ra ngoài, cô có thể thu được giá trị sinh khí không biết là bao nhiêu, nếu giá trị sinh khí quá ít, về sau có thể sẽ không quay phim truyền hình nữa. Một bộ phim truyền hình tiêu hao của cải lớn như vậy, thời gian dài, thấp hơn 5000 tỉ lệ hồi báo thì cô bị thua thiệt rồi.
An Bộ cười cười: "Coi như không làm diễn viên quần chúng thì chúng ta cũng có thể thường xuyên liên hệ mà."
"Nói cũng đúng." Vũ Hạo khôi phục lại bộ dạng lười biếng, duỗi người dựa vào ghế, nói với đạo diễn, "Trương đạo, ngài cần phải cố thêm chút nữa, Tiết Từ Dật tôi đã không kịp chờ đợi mà muốn soán vị rồi, đăng cơ lên ngôi vua."
"Đi thôi! Tuyệt đối để việc cậu đăng cơ trở thành bất hủ."
"Đừng để tôi cảm thấy ở lại là một sai lầm..."
Một tháng sau, diễn viên ai vào chỗ nấy, đoàn phim cũng thành lập xong, có thể quay phim bất cứ lúc nào.
Một bên khác, tin tức Bối Mộng Lạp gia nhập « Giang Sơn Mỹ Nhân » diễn vai nữ số hai cũng lan truyền trên mạng, trong chốc lát, sự chú ý của « Giang Sơn Mỹ Nhân » tăng vọt, vượt xa « Khuynh Thành Tuyệt Đại ». Đám người nhao nhao ủng hộ, cho dù không thích xem phim cổ trang thì cũng nhìn Bối Mộng Lạp, cơn sốt đề tài có một không hai.
Lúc này, An Bộ đã trở về nội thành, chuyện đầu tiên làm đó là mời Giản Ninh Huyên đến ăn cơm.
Cô hơi nhớ Mèo chủ tử phát sáng bảy màu rồi...
An Bộ quay về khách sạn, gửi cho luật sư đại diện một bưu kiện, để anh ta lập tức cùng đạo diễn Trương Thính Nam trao đổi một chút, cho đối phương đầy đủ quyền lợi và tự do, tranh thủ đầu tư « Khuynh Thành Tuyệt Đại ». Mặc dù việc rút vốn còn chưa xác định nhưng An Bộ muốn sớm cho đạo diễn một liều thuốc trợ tim, để ông có đủ sức mạnh đối đầu với phía đầu tư hiện tại.
Gửi bưu kiện và hợp đồng phác thảo đi, bỗng điện thoại truyền đến âm thanh nhắc nhở tin nhắn, màn hình hiện "Mèo chủ tử", đây là biệt danh cô đặt cho Giản Ninh Huyên, nhắc nhở mình không nên quên cho anh ăn.
【(Mèo chủ tử) An Bộ, cô không ở nhà dưỡng thương, chạy tới Ảnh Thị Thành làm gì? 】
Đầu tiên là An Bộ sửng sốt một chút, lập tức nhớ tên gia hỏa này có thể định vị điện thoại của mình, biết cô ở đây cũng là bình thường.
Cô nhắn tin trả lời: 【 Tôi có quen một người bạn là bác sĩ rất lợi hại ở đây, cô ấy phụ trách trị liệu cho tôi. 】
【(Mèo chủ tử) Cần phải mất bao lâu? Có để lại sẹo không? 】
【 Có thể là một tháng, sẽ không để lại sẹo. 】
Lấy kỹ thuật chữa bệnh hiện đại, vết thương ngoài khoảng một tuần đến hai tháng là có thể khôi phục, không muốn để lại sẹo cũng có thể làm được, chỉ là chi phí sẽ cao.
Giản Ninh Huyên trầm mặc một lúc, An Bộ cho là anh không nhắn tin nữa thì màn hình điện thoại sáng lên lần nữa.
【(Mèo chủ tử) Nếu như tiền điều trị không đủ, có thể nói với tôi để ứng trước tiền lương. 】
An Bộ nhíu mày, cô chỉ là "làm việc tạm thời", tiền lương có thể được bao nhiêu chứ? Thế là cô có chút hăng hái hỏi: 【 Có thể ứng trước bao nhiêu? 】
【(Mèo chủ tử) Khâu lại vết thương, phẫu thuật thẩm mỹ, giai đoạn điều dưỡng, khoảng 15 vạn. 】
Nghĩa là cô có thể ứng trước 15 vạn? Đối với một người chỉ mới gặp mặt vài lần, Mèo chủ tử ra tay thật hào phóng.
【 Cảm ơn, nếu có cần, tôi nhất định tìm anh hỗ trợ, anh thật sự là người tốt, khi nào trở về sẽ nấu cho anh một bàn hải sản thập cẩm (*^-゜)v 】
Giản Ninh Huyên nhìn chằm chằm màn hình, trong đầu không nhịn được hiện ra một bàn màu sắc sặc sỡ, mang theo khuôn mặt tươi cười của hải sản thập cẩm...
Buổi sáng không có việc gì, An Bộ tập thể dục trong phòng tập gym của khách sạn, vừa đeo tai nghe vừa chạy chậm trên máy chạy bộ.
Một lúc sau, máy chạy bộ bên cạnh cũng có người khởi động, đuôi mắt nhìn thoáng qua, thấy khuôn mặt tuấn tú của Vũ Hạo.
"Chào." Vũ Hạo cười với cô.
An Bộ gật đầu đáp lại.
Vũ Hạo nghiêng đầu quan sát cô, trên người mặc áo ba lỗ hồng nhạt, bên dưới là quần crop màu đen, chân mang đôi giày thể thao màu vàng, ngực đầy eo nhỏ mông vểnh, lộ ra ngoài phần bụng rắn chắc, cả người tỏa sáng như bảo thạch.
Bị sắc đẹp hấp dẫn khiến Vũ Hạo không chú ý đến An Bộ chạy lâu như vậy, chẳng những không có một giọt mồ hôi mà hô hấp cũng không đổi.
Dường như ý thức được không ổn, An Bộ kết thúc chạy bộ, xoay người chuẩn bị rời đi.
"An Bộ." Vũ Hạo gọi cô lại muốn nói điều gì thì điện thoại trong túi chợt vang lên.
"Alo... Ừ, được, tôi biết rồi." Cúp điện thoại, Vũ Hạo đi mấy bước đuổi kịp An Bộ nói, "Đạo diễn mời chúng ta ăn cơm, cùng đi chứ?"
An Bộ thở dài: "Đại ca à, tôi chỉ là một người qua đường Giáp, anh cảm thấy tôi thích hợp để đi sao?"
Lúc này Vũ Hạo mới nhớ đến thân phận của An Bộ, trong lòng khó hiểu, rõ ràng giá trị nhan sắc đẳng cấp thiên hậu, tại sao chỉ muốn làm diễn viên quần chúng chứ?
Hai người đi ra phòng tập gym, đúng lúc gặp đạo diễn Trương Thính Nam. Ông nhìn thấy hai người, hô to: "Tôi đã đặt sảnh Hoa Lan rồi, lát nữa hai người nhớ đến sớm đấy."
"Được, lập tức tới ngay." Vũ Hạo nhìn đạo diễn rời đi, quay đầu cười với An Bộ, "Đi thôi, quay về thay đồ rồi cùng đi ăn cơm."
An Bộ: "Hả?"
"Vừa rồi cô không nghe đạo diễn nói sao?" Vũ Hạo chỉ mình rồi lại chỉ An Bộ, "Ông ấy nói chính là "Hai người"."
An Bộ: "..."
Sau khi trở về phòng liền chạy vọt vào tắm, An Bộ thay một bộ quần áo bình thường, sau đó cùng Vũ Hạo đến sảnh Hoa Lan, trên đường còn gặp các diễn viên khác trong đoàn phim.
Một đoàn người đi vào sảnh Hoa Lan, tự chọn một chỗ ngồi xuống, một bàn mười mấy người, không có bọn người của Kỷ Tư Kỳ và Lưu Uyển Nhi.
Ngày hôm qua cãi nhau một trận, tất cả mọi người thấy đạo diễn tổ chức tiệc mà không mời Kỷ Tư Kỳ, chuyện rút vốn là chắc chắn rồi, bữa cơm này chỉ sợ là bữa cơm giải tán.
Không khí ở hiện trường có chút kiềm nén, vẻ mặt mọi người đều cảm thấy vi diệu.
"Ngày hôm nay mời mọi người tới đây, là có một việc muốn thương lượng với mọi người." Trương Thính Nam vừa mở lời, tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn, chờ ông tuyên bố "Tin tức xấu".
Trương Thính Nam "khụ" một tiếng, đang muốn nói tiếp, bỗng nhiên cửa chính bị đẩy ra, Kỷ Tư Kỳ mang theo mấy người Lưu Uyển Nhi đi vào.
"Đạo diễn, mời khách ăn cơm tại sao không gọi tôi vậy?" Kỷ Tư Kỳ cười nhẹ nhàng nhìn Trương Thính Nam, "Hôm qua là tôi thất lễ, nếu đạo diễn không để ý, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện, nói không chừng còn có thể cứu vãn tình hình."
"Ồ?" Trương Thính Nam kinh ngạc nói, "Trầm tiên sinh không còn ý định rút vốn nữa sao?"
Kỷ Tư Kỳ khẽ cười một tiếng: "Chỉ cần tôi nói một câu, tất nhiên là Trầm tiên sinh sẽ cho đạo diễn một chút tình mọn."
Trương Thính Nam xem như đã hiểu, người phụ nữ này chỉ muốn mượn danh tiếng của Trầm tiên sinh ra oai với ông mà thôi, khiến ông phải thỏa hiệp, dùng chuyện này để tạo địa vị của cô ta ở đoàn phim.
Quả thật, « Khuynh Thành Tuyệt Đại » không phải là tác phẩm lớn, đối với Trầm tiên sinh mà nói, chỉ là một khoản đầu tư cho tình nhân chơi đùa một chút, nhưng đối với Trương Thính Nam thì nó lại là mục tiêu mà ông hết lòng cố gắng để hoàn thành. Ông có nhượng bộ việc casting, nhưng tuyệt đối không cho phép minh tinh nào đó nhiều lời.
"Kỷ tiểu thư, làm phiền cô nói với Trầm tiên sinh, việc hợp tác của chúng ta coi như chấm dứt." Trương Thính Nam bình tĩnh nói.
Kỷ Tư Kỳ nhíu mày một cái: "Không có sự ủng hộ của Trầm tiên sinh, bộ phim này của ông làm thế nào để quay tiếp chứ?"
"Ngày hôm nay mời mọi người tới, chính là vì chuyện này." Trương Thính Nam nhìn xung quanh một vòng, cười nói, "Tôi sẽ không bỏ rơi bộ phim này, nếu mọi người tin tưởng tôi, mời ở lại, cùng tôi xây dựng lại đoàn phim."
Không đợi đám người đáp lại, Kỷ Tư Kỳ cười lạnh nói: "Trương Thính Nam, chẳng lẽ ông muốn tự mình đầu tư? Ha ha, ông có đủ vốn sao? Đắc tội với Trầm tiên sinh, tôi dám khẳng định, cuối cùng ông không thể tìm được nhà đầu tư khác đâu."
Dừng một chút, cô nói với mọi người đang ngồi: "Trầm tiên sinh sắp đầu tư một bộ phim khác, nếu mọi người đồng ý thì hãy đi theo tôi, tôi bảo đảm mọi người nhất định có thể được chọn."
Đây là ép người khác chọn đội mà.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng động tâm lại có chút do dự không quyết.
Sắc mặt Trương Thính Nam khó coi nhưng không lên tiếng, trầm mặc nhìn phản ứng của mọi người.
Một lát sau, có người đứng lên, cúi đầu với Trương Thính Nam, sau đó đi về phía Kỷ Tư Kỳ.
Tiếp theo là người thứ hai, thứ ba... đi sáu bảy người.
"Ha ha ha." Kỷ Tư Kỳ nhìn vô số chỗ trống, nhịn không được cười ra tiếng, lập tức nhìn thoáng qua Vũ Hạo bất động như núi, nhíu mày nói, "Vũ Hạo, anh không đi sao?"
"Không đi." Vũ Hạo cầm ly rượu, uống một ngụm rượu, thản nhiên nói: "Làm biếng đi."
"Quên đi." Kỷ Tư Kỳ lại nhìn An Bộ một chút, sau đó như một con khổng tước kiêu ngạo, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài.
Đợi mấy người đi xong, Trương Thính Nam thở dài một hơi, nói với những người còn lại: "Cảm ơn mọi người đã ở lại, tôi cam đoan sẽ không để mọi người thất vọng."
"Trương đạo thật khách sáo, chủ yếu là tôi không thích quay phim với Kỷ Tư Kỳ." Một cô gái tóc ngắn cười nói.
"Ha ha, tôi cũng vậy." Người đàn ông trung niên bên cạnh cũng phụ họa nói theo.
Trương Thính Nam lộ ra một nụ cười chân thành, vẻ lo lắng trên mặt vơi đi, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
Cùng Trương Thính Nam đàm phán không thành công, Kỷ Tư Kỳ gọi cho Trầm tiên sinh, nũng nịu để hắn đồng ý rút vốn.
Sự việc rất nhanh được chứng thực, Kỷ Tư Kỳ đang chờ xem trò cười của Trương Thính Nam, không ngờ có qua mấy ngày đã nghe ông ta rầm rộ xây dựng lại đoàn phim, công khai casting. Ngoại trừ Vũ Hạo vai Tiết Từ Dật, các nhân vật quan trọng khác đều chọn lại.
Kỷ Tư Kỳ không thể tin được, lập tức để trợ lý đi điều tra ông ta tìm đầu tư ở đâu.
"Đã tra được là một công ty "Tục lệ" đã đầu tư, tổng bộ ở nước Mỹ." Trợ lý rất nhanh lấy được tài liệu.
"Nước Mỹ?" Kỷ Tư Kỳ nghìn tính vạn tính lại không tính đến nước ngoài, "Một công ty nước ngoài lại chạy đến nước chúng ta đầu tư một bộ phim truyền hình? Rảnh rỗi đến đau cả trứng sao?!"
Trợ lý: "..."
"Ghê tởm!" Kỷ Tư Kỳ hung hăng nói, "Đừng đắc ý quá sớm." Cô nghĩ nghĩ, cho người đại diện gọi một cuộc điện thoại, "Liên lạc với người đại diện của Bối Mộng Lạp, hỏi vết thương của Bối Mộng Lạp khi nào thì khỏi, nếu trong vòng một tháng có thể khôi phục, vậy mời cô ấy tham gia diễn phim với tôi, quyết định là nữ số hai."
Vì xảy ra sự kiện cứu xe buýt trước đó, Bối Mộng Lạp từ một tiểu minh tinh không có tên tuổi, bây giờ lại là minh tinh có được danh tiếng tốt cùng với nhân khí cao, nếu có cô tham gia diễn, tất nhiên sẽ thu được sự chú ý rộng rãi.
Kỷ Tư Kỳ đã định đấu với Trương Thính Nam, vậy thì không thắng không được!
"An tiểu thư, cô thật sự không đồng ý với lời mời của tôi sao?" Trương Thính Nam muốn mời An Bộ làm nữ số hai, nhưng đáng tiếc bị cô từ chối.
"Thật xin lỗi, tôi rất hứng thú với diễn xuất nhưng chỉ giới hạn là diễn viên quần chúng mà thôi."
Trương Thính Nam: Loại hứng thú này thật sự chưa từng gặp...
Vũ Hạo một bên khuyên nhủ: "An Bộ, chỉ quay một bộ phim này thôi cũng không được sao?"
An Bộ buông tay: "Thật xin lỗi, có thể là qua mấy ngày nữa tôi sẽ rời đi, không có thời gian quay phim."
"Ngay cả diễn viên quần chúng cô cũng không làm sao?" Vũ Hạo phảng phất nghe được tiếng lòng mình tan nát.
Trở thành người đầu tư của bộ phim này, An Bộ cũng không cần ở lại xem náo nhiệt, chờ bộ phim này quay xong, khi công chiếu ra ngoài, cô có thể thu được giá trị sinh khí không biết là bao nhiêu, nếu giá trị sinh khí quá ít, về sau có thể sẽ không quay phim truyền hình nữa. Một bộ phim truyền hình tiêu hao của cải lớn như vậy, thời gian dài, thấp hơn 5000 tỉ lệ hồi báo thì cô bị thua thiệt rồi.
An Bộ cười cười: "Coi như không làm diễn viên quần chúng thì chúng ta cũng có thể thường xuyên liên hệ mà."
"Nói cũng đúng." Vũ Hạo khôi phục lại bộ dạng lười biếng, duỗi người dựa vào ghế, nói với đạo diễn, "Trương đạo, ngài cần phải cố thêm chút nữa, Tiết Từ Dật tôi đã không kịp chờ đợi mà muốn soán vị rồi, đăng cơ lên ngôi vua."
"Đi thôi! Tuyệt đối để việc cậu đăng cơ trở thành bất hủ."
"Đừng để tôi cảm thấy ở lại là một sai lầm..."
Một tháng sau, diễn viên ai vào chỗ nấy, đoàn phim cũng thành lập xong, có thể quay phim bất cứ lúc nào.
Một bên khác, tin tức Bối Mộng Lạp gia nhập « Giang Sơn Mỹ Nhân » diễn vai nữ số hai cũng lan truyền trên mạng, trong chốc lát, sự chú ý của « Giang Sơn Mỹ Nhân » tăng vọt, vượt xa « Khuynh Thành Tuyệt Đại ». Đám người nhao nhao ủng hộ, cho dù không thích xem phim cổ trang thì cũng nhìn Bối Mộng Lạp, cơn sốt đề tài có một không hai.
Lúc này, An Bộ đã trở về nội thành, chuyện đầu tiên làm đó là mời Giản Ninh Huyên đến ăn cơm.
Cô hơi nhớ Mèo chủ tử phát sáng bảy màu rồi...
Danh sách chương