Chương 40: Huyền Lão Chỉ Điểm
Lâm Minh được một nữ tu xinh đẹp của Vạn Bảo Lâu dẫn lên tầng cao nhất. Nơi đây không phải là khu giao dịch, mà là một trà thất yên tĩnh và trang nhã, có thể nhìn ra toàn cảnh phồn hoa của Thiên Nam Thành.
Người mà cậu cần gặp, Huyền lão, đã ngồi sẵn ở đó. Đó là một lão giả trông có vẻ bình thường, nhưng đôi mắt lại sâu thẳm như chứa đựng cả trời sao. Lâm Minh không thể nhìn ra tu vi của ông, điều này càng khiến cậu thêm kính nể.
"Mời ngồi." Huyền lão cất giọng bình thản, tự tay rót cho Lâm Minh một tách trà linh khí lượn lờ. "Ta đã nghe qua yêu cầu của cậu. Một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng lại muốn hỏi về con đường kết thành Thượng phẩm Chân Đan. Can đảm không nhỏ."
Ông nhấp một ngụm trà, ánh mắt như xuyên thấu Lâm Minh. "Nền tảng của cậu rất vững chắc, vững chắc đến mức đáng sợ. Linh lực trong cơ thể cũng rất cổ quái, không thuộc ngũ hành, lại mang theo cả khí tức của sự sống và sự hủy diệt... Tiểu tử, cậu không đơn giản."
Lâm Minh chắp tay: "Kính xin Huyền lão chỉ điểm."
Huyền lão gật đầu: "Được thôi, coi như kết một thiện duyên. Muốn kết thành Thượng phẩm Chân Đan, theo như những gì Vạn Bảo Lâu chúng ta biết, cần phải thỏa mãn bốn điều kiện gần như không thể."
"Thứ nhất, Công Pháp Nghịch Thiên. Công pháp tu luyện của cậu phải là loại đỉnh cấp nhất, có thể giúp cậu vượt qua giới hạn của trời đất."
Lâm Minh thầm nghĩ, "Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết" của mình có lẽ đã đủ tiêu chuẩn này.
"Thứ hai, Căn Cơ Hoàn Mỹ. Từ Luyện Khí đến Trúc Cơ, mỗi một bước đều phải hoàn hảo, không một tì vết. Linh lực phải tinh thuần, nhục thân phải mạnh mẽ. Điều này, xem ra cậu cũng đã làm được." Huyền lão liếc nhìn Lâm Minh với vẻ tán thưởng.
"Thứ ba, Tâm Cảnh Kiên Định. Phải trải qua những trận chiến sinh tử, mài giũa ý chí sắc bén như kiếm, không sợ trời, không sợ đất. Kẻ nhút nhát không bao giờ có thể nghịch thiên."
Lâm Minh nhớ lại những trận chiến từ Thất Sơn đến giờ, cậu tự tin mình cũng đã đạt được điều này.
"Ba điều kiện trên, dù khó, nhưng vẫn có những yêu nghiệt có thể đạt được. Nhưng điều kiện cuối cùng, mới là thứ ngăn cản 99% thiên tài." Huyền lão thở dài.
"Đó là gì ạ?" Lâm Minh nín thở chờ đợi.
"Thứ tư, cần một Nghịch Thiên Chi Vật (Vật phẩm Nghịch Thiên) làm vật dẫn. Muốn nghịch thiên, phải có một thứ mang theo một tia Pháp tắc của trời đất để làm cầu nối, giúp cậu ổn định kim đan và chống lại uy lực của thiên kiếp. Nếu không, dù có kết thành Chân Đan, cũng sẽ bị thiên kiếp đánh cho hình thần câu diệt."
"Nghịch Thiên Chi Vật?"
"Đúng vậy. Có rất nhiều loại, nhưng để kết thành Thượng phẩm Chân Đan hoàn mỹ nhất, có một thứ được công nhận là tốt nhất: Ngũ Hành Bổ Thiên Thạch." Huyền lão nói.
"Đó là một loại linh thạch thần kỳ được sinh ra từ lúc trời đất sơ khai, chứa đựng nguồn năng lượng Ngũ hành nguyên thủy và thuần khiết nhất, có thể giúp kim đan của cậu đạt đến trạng thái cân bằng hoàn hảo."
Lâm Minh ánh mắt nóng rực. Đây chính là con đường cậu phải đi! "Làm thế nào để có được nó?"
Huyền lão cười khổ: "Vật này là vô giá. Cách duy nhất mà ta biết, là ba tháng nữa, Vạn Bảo Lâu sẽ tổ chức một buổi Đại Hội Đấu Giá mười năm một lần tại Thiên Nam Thành. Nghe nói, lần này sẽ có một mảnh Ngũ Hành Bổ Thiên Thạch xuất hiện."
Ông nhìn Lâm Minh, lắc đầu: "Nhưng cậu đừng hy vọng nhiều. Đến lúc đó, các thiếu chủ của đại tông môn, các lão quái vật Kim Đan, thậm chí cả Nguyên Anh lão tổ cũng sẽ tham gia tranh đoạt. Tài sản của cậu... e là một giọt nước giữa biển cả."
Niềm hy vọng vừa nhen nhóm của Lâm Minh như bị dội một gáo nước lạnh. Cậu nghèo!
Cậu không có tiền!
Thấy ánh mắt của Lâm Minh từ nóng rực chuyển sang kiên định chứ không hề nản lòng, Huyền lão không khỏi có chút hứng thú.
"Xem ra cậu vẫn chưa từ bỏ."
Ông suy nghĩ một lát rồi nói: "Nếu cậu thực sự muốn thử... có một nơi ở Thiên Nam Thành này, có thể giúp một người vừa có thực lực vừa liều mạng như cậu, kiếm được một khoản tài sản khổng lồ trong thời gian ngắn."
"Là nơi nào ạ?"
"Đấu Trường Sinh Tử của thành chủ phủ
Lâm Minh được một nữ tu xinh đẹp của Vạn Bảo Lâu dẫn lên tầng cao nhất. Nơi đây không phải là khu giao dịch, mà là một trà thất yên tĩnh và trang nhã, có thể nhìn ra toàn cảnh phồn hoa của Thiên Nam Thành.
Người mà cậu cần gặp, Huyền lão, đã ngồi sẵn ở đó. Đó là một lão giả trông có vẻ bình thường, nhưng đôi mắt lại sâu thẳm như chứa đựng cả trời sao. Lâm Minh không thể nhìn ra tu vi của ông, điều này càng khiến cậu thêm kính nể.
"Mời ngồi." Huyền lão cất giọng bình thản, tự tay rót cho Lâm Minh một tách trà linh khí lượn lờ. "Ta đã nghe qua yêu cầu của cậu. Một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng lại muốn hỏi về con đường kết thành Thượng phẩm Chân Đan. Can đảm không nhỏ."
Ông nhấp một ngụm trà, ánh mắt như xuyên thấu Lâm Minh. "Nền tảng của cậu rất vững chắc, vững chắc đến mức đáng sợ. Linh lực trong cơ thể cũng rất cổ quái, không thuộc ngũ hành, lại mang theo cả khí tức của sự sống và sự hủy diệt... Tiểu tử, cậu không đơn giản."
Lâm Minh chắp tay: "Kính xin Huyền lão chỉ điểm."
Huyền lão gật đầu: "Được thôi, coi như kết một thiện duyên. Muốn kết thành Thượng phẩm Chân Đan, theo như những gì Vạn Bảo Lâu chúng ta biết, cần phải thỏa mãn bốn điều kiện gần như không thể."
"Thứ nhất, Công Pháp Nghịch Thiên. Công pháp tu luyện của cậu phải là loại đỉnh cấp nhất, có thể giúp cậu vượt qua giới hạn của trời đất."
Lâm Minh thầm nghĩ, "Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết" của mình có lẽ đã đủ tiêu chuẩn này.
"Thứ hai, Căn Cơ Hoàn Mỹ. Từ Luyện Khí đến Trúc Cơ, mỗi một bước đều phải hoàn hảo, không một tì vết. Linh lực phải tinh thuần, nhục thân phải mạnh mẽ. Điều này, xem ra cậu cũng đã làm được." Huyền lão liếc nhìn Lâm Minh với vẻ tán thưởng.
"Thứ ba, Tâm Cảnh Kiên Định. Phải trải qua những trận chiến sinh tử, mài giũa ý chí sắc bén như kiếm, không sợ trời, không sợ đất. Kẻ nhút nhát không bao giờ có thể nghịch thiên."
Lâm Minh nhớ lại những trận chiến từ Thất Sơn đến giờ, cậu tự tin mình cũng đã đạt được điều này.
"Ba điều kiện trên, dù khó, nhưng vẫn có những yêu nghiệt có thể đạt được. Nhưng điều kiện cuối cùng, mới là thứ ngăn cản 99% thiên tài." Huyền lão thở dài.
"Đó là gì ạ?" Lâm Minh nín thở chờ đợi.
"Thứ tư, cần một Nghịch Thiên Chi Vật (Vật phẩm Nghịch Thiên) làm vật dẫn. Muốn nghịch thiên, phải có một thứ mang theo một tia Pháp tắc của trời đất để làm cầu nối, giúp cậu ổn định kim đan và chống lại uy lực của thiên kiếp. Nếu không, dù có kết thành Chân Đan, cũng sẽ bị thiên kiếp đánh cho hình thần câu diệt."
"Nghịch Thiên Chi Vật?"
"Đúng vậy. Có rất nhiều loại, nhưng để kết thành Thượng phẩm Chân Đan hoàn mỹ nhất, có một thứ được công nhận là tốt nhất: Ngũ Hành Bổ Thiên Thạch." Huyền lão nói.
"Đó là một loại linh thạch thần kỳ được sinh ra từ lúc trời đất sơ khai, chứa đựng nguồn năng lượng Ngũ hành nguyên thủy và thuần khiết nhất, có thể giúp kim đan của cậu đạt đến trạng thái cân bằng hoàn hảo."
Lâm Minh ánh mắt nóng rực. Đây chính là con đường cậu phải đi! "Làm thế nào để có được nó?"
Huyền lão cười khổ: "Vật này là vô giá. Cách duy nhất mà ta biết, là ba tháng nữa, Vạn Bảo Lâu sẽ tổ chức một buổi Đại Hội Đấu Giá mười năm một lần tại Thiên Nam Thành. Nghe nói, lần này sẽ có một mảnh Ngũ Hành Bổ Thiên Thạch xuất hiện."
Ông nhìn Lâm Minh, lắc đầu: "Nhưng cậu đừng hy vọng nhiều. Đến lúc đó, các thiếu chủ của đại tông môn, các lão quái vật Kim Đan, thậm chí cả Nguyên Anh lão tổ cũng sẽ tham gia tranh đoạt. Tài sản của cậu... e là một giọt nước giữa biển cả."
Niềm hy vọng vừa nhen nhóm của Lâm Minh như bị dội một gáo nước lạnh. Cậu nghèo!
Cậu không có tiền!
Thấy ánh mắt của Lâm Minh từ nóng rực chuyển sang kiên định chứ không hề nản lòng, Huyền lão không khỏi có chút hứng thú.
"Xem ra cậu vẫn chưa từ bỏ."
Ông suy nghĩ một lát rồi nói: "Nếu cậu thực sự muốn thử... có một nơi ở Thiên Nam Thành này, có thể giúp một người vừa có thực lực vừa liều mạng như cậu, kiếm được một khoản tài sản khổng lồ trong thời gian ngắn."
"Là nơi nào ạ?"
"Đấu Trường Sinh Tử của thành chủ phủ
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương