Chương 34: Long Mạch Phẫn Nộ
Lâm Minh nằm trong hố sâu, cảm giác như mọi khúc xương trong người đều đã vỡ vụn.
Luồng ma khí ăn mòn từ đòn tấn công của Huyết Ma Thần vẫn còn đang tàn phá bên trong cơ thể cậu, ngăn cản cậu hồi phục. Trên bầu trời, Huyết Lệ đang cười một cách ngạo nghễ, chuẩn bị tung ra đòn kết liễu.
Tất cả các tu sĩ chính đạo nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy một nỗi tuyệt vọng dâng lên.
Tiên Phong Sứ, niềm hy vọng lớn nhất của họ, đã bị đánh bại chỉ bằng một chiêu.
"LÂM MINH!" Diệp Băng Tâm hét lên một tiếng đau đớn, nàng muốn lao đến cứu viện nhưng lại bị các ma tu khác điên cuồng cản lại.
Nhưng trong hố sâu, trong cơ thể đang tan nát của Lâm Minh, ý chí của cậu không hề bị dập tắt.
"Ta... không thể thua ở đây!"
Sự kiên cường bất khuất đã kích hoạt công pháp trong cơ thể cậu. Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết bắt đầu điên cuồng vận chuyển, cố gắng thôn phệ luồng ma khí đang phá hoại kia. Quá trình này vô cùng đau đớn, như dùng một cái lưới rách để vớt một dòng sông hung dữ.
Đúng vào lúc cậu cảm thấy ý thức của mình sắp lịm đi, một chuyện kỳ diệu đã xảy ra.
Cậu đang nằm sâu trong lòng đất của Ngọa Long Sơn. Nơi này, chính là một trong những huyệt vị quan trọng của long mạch Thất Sơn.
Long mạch đang bị Huyết Tế Đại Trận làm cho ô uế, nó cũng đang đau đớn và phẫn nộ.
Nó cảm nhận được ý chí chiến đấu không bao giờ khuất phục của Lâm Minh, cảm nhận được luồng sức mạnh Hỗn Độn tuy bá đạo nhưng không phải tà ác của cậu.
Trong cơn hấp hối, long mạch của Thất Sơn đã tìm thấy một đồng minh, một người có thể giúp nó phản kháng.
"Gràooooo..."
Một tiếng rồng gầm trầm thấp dường như vang lên từ sâu trong lòng đất. Một luồng linh khí vô cùng tinh thuần, cổ xưa và hùng vĩ - một tia Long Khí nguyên bản - từ dưới đất thẩm thấu vào cơ thể Lâm Minh.
Long khí thuần dương và ma khí thuần âm, hai luồng năng lượng trái ngược cùng tồn tại trong cơ thể Lâm Minh. Chúng không xung đột và làm cậu nổ tung, mà lại bị vòng xoáy Hỗn Độn ở đan điền của cậu hút vào, điên cuồng nghiền nát và dung hợp.
Vàng và đen, chính và tà, sáng tạo và hủy diệt... tất cả bị ép lại với nhau, tạo thành một loại năng lượng mới màu xám tro, mang theo khí tức của Hỗn Độn sơ khai, vừa có sự vững chãi của long mạch, vừa có sự bá đạo của ma khí.
Cơ thể Lâm Minh, vốn đang trên bờ vực sụp đổ, bỗng được luồng năng lượng mới này tưới. Vết thương của cậu lành lại với tốc độ kinh người. Xương cốt gãy nát được tái tạo lại, thậm chí còn cứng rắn hơn xưa. Kinh mạch được mở rộng, trở nên dẻo dai hơn.
Huyết Lệ đang chuẩn bị ra tay, nụ cười trên môi hắn bỗng cứng lại. Hắn cảm nhận được luồng khí tức bên dưới hố sâu không những không biến mất, mà còn đang trỗi dậy một cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Từ trong hố sâu, Lâm Minh từ từ bay lên.
Quần áo cậu đã rách nát, nhưng thân thể lại không một vết thương. Đôi mắt cậu không còn là màu đen đơn thuần, mà như có một tinh vân màu xám đang xoáy tròn, bên trong lấp lánh những điểm sáng vàng kim. Khí tức của cậu đã hoàn toàn thay đổi, không còn là Trúc Cơ hậu kỳ, mà là một thứ gì đó sâu thẳm, cổ xưa và mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Cậu đã trải qua một lần phá rồi lại lập, đạt đến một trạng thái tạm thời gọi là Hỗn Độn Long Thể.
Sự im lặng bao trùm cả chiến trường. Tất cả mọi người, kể cả Huyết Lệ, đều kinh ngạc nhìn bóng người vừa tái sinh từ cõi chết.
Lâm Minh nằm trong hố sâu, cảm giác như mọi khúc xương trong người đều đã vỡ vụn.
Luồng ma khí ăn mòn từ đòn tấn công của Huyết Ma Thần vẫn còn đang tàn phá bên trong cơ thể cậu, ngăn cản cậu hồi phục. Trên bầu trời, Huyết Lệ đang cười một cách ngạo nghễ, chuẩn bị tung ra đòn kết liễu.
Tất cả các tu sĩ chính đạo nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy một nỗi tuyệt vọng dâng lên.
Tiên Phong Sứ, niềm hy vọng lớn nhất của họ, đã bị đánh bại chỉ bằng một chiêu.
"LÂM MINH!" Diệp Băng Tâm hét lên một tiếng đau đớn, nàng muốn lao đến cứu viện nhưng lại bị các ma tu khác điên cuồng cản lại.
Nhưng trong hố sâu, trong cơ thể đang tan nát của Lâm Minh, ý chí của cậu không hề bị dập tắt.
"Ta... không thể thua ở đây!"
Sự kiên cường bất khuất đã kích hoạt công pháp trong cơ thể cậu. Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết bắt đầu điên cuồng vận chuyển, cố gắng thôn phệ luồng ma khí đang phá hoại kia. Quá trình này vô cùng đau đớn, như dùng một cái lưới rách để vớt một dòng sông hung dữ.
Đúng vào lúc cậu cảm thấy ý thức của mình sắp lịm đi, một chuyện kỳ diệu đã xảy ra.
Cậu đang nằm sâu trong lòng đất của Ngọa Long Sơn. Nơi này, chính là một trong những huyệt vị quan trọng của long mạch Thất Sơn.
Long mạch đang bị Huyết Tế Đại Trận làm cho ô uế, nó cũng đang đau đớn và phẫn nộ.
Nó cảm nhận được ý chí chiến đấu không bao giờ khuất phục của Lâm Minh, cảm nhận được luồng sức mạnh Hỗn Độn tuy bá đạo nhưng không phải tà ác của cậu.
Trong cơn hấp hối, long mạch của Thất Sơn đã tìm thấy một đồng minh, một người có thể giúp nó phản kháng.
"Gràooooo..."
Một tiếng rồng gầm trầm thấp dường như vang lên từ sâu trong lòng đất. Một luồng linh khí vô cùng tinh thuần, cổ xưa và hùng vĩ - một tia Long Khí nguyên bản - từ dưới đất thẩm thấu vào cơ thể Lâm Minh.
Long khí thuần dương và ma khí thuần âm, hai luồng năng lượng trái ngược cùng tồn tại trong cơ thể Lâm Minh. Chúng không xung đột và làm cậu nổ tung, mà lại bị vòng xoáy Hỗn Độn ở đan điền của cậu hút vào, điên cuồng nghiền nát và dung hợp.
Vàng và đen, chính và tà, sáng tạo và hủy diệt... tất cả bị ép lại với nhau, tạo thành một loại năng lượng mới màu xám tro, mang theo khí tức của Hỗn Độn sơ khai, vừa có sự vững chãi của long mạch, vừa có sự bá đạo của ma khí.
Cơ thể Lâm Minh, vốn đang trên bờ vực sụp đổ, bỗng được luồng năng lượng mới này tưới. Vết thương của cậu lành lại với tốc độ kinh người. Xương cốt gãy nát được tái tạo lại, thậm chí còn cứng rắn hơn xưa. Kinh mạch được mở rộng, trở nên dẻo dai hơn.
Huyết Lệ đang chuẩn bị ra tay, nụ cười trên môi hắn bỗng cứng lại. Hắn cảm nhận được luồng khí tức bên dưới hố sâu không những không biến mất, mà còn đang trỗi dậy một cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Từ trong hố sâu, Lâm Minh từ từ bay lên.
Quần áo cậu đã rách nát, nhưng thân thể lại không một vết thương. Đôi mắt cậu không còn là màu đen đơn thuần, mà như có một tinh vân màu xám đang xoáy tròn, bên trong lấp lánh những điểm sáng vàng kim. Khí tức của cậu đã hoàn toàn thay đổi, không còn là Trúc Cơ hậu kỳ, mà là một thứ gì đó sâu thẳm, cổ xưa và mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Cậu đã trải qua một lần phá rồi lại lập, đạt đến một trạng thái tạm thời gọi là Hỗn Độn Long Thể.
Sự im lặng bao trùm cả chiến trường. Tất cả mọi người, kể cả Huyết Lệ, đều kinh ngạc nhìn bóng người vừa tái sinh từ cõi chết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương