Lâm Minh là một đứa trẻ mồ côi lớn lên ở một ngôi làng nhỏ dưới chân Thiên Cấm Sơn. Cha mẹ cậu mất tích trong một trận lũ lớn nhiều năm về trước, để lại cho cậu một miếng ngọc bội màu đen tuyền, không có gì đặc biệt ngoài cảm giác mát lạnh khi cầm trên tay.

Không có linh căn, không có thiên phú, Lâm Minh chỉ là một đứa trẻ bình thường, hằng ngày lên núi đốn củi, hái thuốc đem ra chợ Tri Tôn bán lấy tiền sống qua ngày. Ước mơ lớn nhất của cậu chỉ là có một cuộc sống yên bình.

Nhưng số phận không cho cậu được toại nguyện.

Năm đó, linh khí Thất Sơn bắt đầu biến động. Một con Dã Trư Yêu (heo rừng thành yêu) ở Luyện Khí kỳ tầng ba, mắt đỏ như máu, từ trên núi lao xuống, tàn phá ngôi làng. Người dân hoảng loạn bỏ chạy. Trong lúc hỗn loạn, Lâm Minh vì cứu một đứa bé khác mà bị Dã Trư Yêu húc văng, đầu đập vào một tảng đá, máu tươi chảy ra, thấm đẫm miếng ngọc bội màu đen trên cổ.
Ngay khoảnh khắc đó, miếng ngọc bội đột nhiên tỏa ra một luồng hắc quang mãnh liệt, hút con Dã Trư Yêu vào trong. Con yêu thú khổng lồ gào thét thảm thiết rồi biến thành một luồng khí tinh thuần, chui vào cơ thể Lâm Minh. Miếng ngọc bội cũng theo đó vỡ tan, hóa thành một dòng chữ cổ xưa khắc sâu vào linh hồn cậu: "Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết".

Lâm Minh ngất đi.

Khi tỉnh lại, cậu thấy mình đang ở trong một hang động khô ráo. Vết thương trên đầu đã lành lại không một vết sẹo. Quan trọng hơn, cậu cảm nhận được trong cơ thể mình có một luồng khí ấm áp đang chảy, và trong đầu là bộ công pháp bá đạo kia.

"Hóa ra... truyền thuyết là thật. Trên đời này thực sự có tu tiên."

Nhìn ngôi làng tan hoang từ xa, nắm chặt tay, Lâm Minh hiểu rằng sự yếu đuối không thể mang lại bình yên. Cậu phải trở nên mạnh mẽ. Con đường duy nhất chính là tu tiên.

Và như thế, một thiếu niên bình thường, với một bộ công pháp thôn phệ vạn vật, đã bắt đầu hành trình của mình trên con đường tu tiên đầy chông gai tại Thất Sơn huyền bí.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện