Trong nháy mắt, những đồng chí nữ rụt rè văn nhã của ngày xưa, cũng bắt đầu con đường kịch liệt đoạt cơm, ngoại trừ đồng chí Kim Hà.

Kim Hà là cháu gái của Bành Phương, từ khi bắt đầu tiến vào đoàn văn công, cô ta rất yêu mến Tần Dược, một lòng muốn gả cho anh, vì thế còn cố tình đi tìm Bành Phương, muốn bà ta giúp chính mình làm mai.

Nhưng Tần Dược không thèm nhìn cô ta một cái, trực tiếp từ chối và nói rằng hiện tại chính mình không muốn tìm đối tượng, làm Kim Hà không cần đem tình cảm đặt trên người anh.

Kim Hà làm sao có thể từ bỏ, Tần Dược là người có năng lực nhất mà cô ta từng gặp qua, là người giỏi nhất về mọi mặt trong quân đội, đối với Kim Hà luôn được cưng chiều mà nói, nhất định phải tìm người mà mình yêu thích.

Cô ta cho rằng Tần Dược chỉ là bận việc sự nghiệp, còn không muốn lập gia đình mà thôi, cô ta sẵn sàng chờ đợi. Kim Hà tự thấy cảm động với chính mình, nghĩ rằng Tần Dược sẽ yêu cô ta khi nhìn thấy tấm chân thành của mình.

Nhưng không ngờ Tần Dược lần này về nhà thăm người thân, lại trực tiếp mang theo vợ đến tùy quân.

Sau khi Kim Hà biết được tin tức, tức giận tiếp đem cái bàn đều xốc, trong lòng oán hận Cố Kiều vô cùng, cảm thấy chính là khuôn mặt hồ ly của cô đem Tần Dược câu dẫn đi rồi.

Vì vậy, cô ta sẽ không bao giờ ăn thức ăn do Cố Kiều làm, thậm chí chết vì đói cũng không!

Liễu Dung Dung đột nhiên nhìn qua: “Kim Hà, cô không ăn sao?”

Kim Hà biết Liễu Dung Dung và Cố Kiều có quan hệ tốt, cho rằng cô ấy đang gây chuyện với chính mình, ngẩng cao đầu trả lời: “Tôi sẽ không ăn, cô muốn như thế nào?”

Cô ta đang chờ mong và nghĩ chỉ cần Liễu Dung Dung cãi nhau với chính mình, thì cô ta có thể đem mọi chuyện đổ lên đầu Cố Kiều.

Nhưng không ngờ tới Liễu Dung Dung chỉ liếc mắt nhìn cô ta một cái, sau đó nhanh chóng tới bên cửa sổ: “Kim Hà không cần, đem phần ăn của cô ta cho tôi!”



Kim Hà: “??”

Cô ta đang làm cái quái gì vậy? Sau khi quá trình ăn cơm kịch liệt kết thúc, mọi người ăn vô cùng thỏa mãn, ngồi ở ghế trên không muốn động đậy, đây chính là chuyện mà trước kia chưa từng xảy ra.



Ngay cả mấy chị em Liễu Dung Dung lúc bình thường bởi vì muốn giữ hình tượng nên luôn khống chế lượng cơm ăn khi ăn chung với mọi người nhưng hôm nay cũng mất hết hình tượng, tất cả đều cảm thấy may mắn: “May mắn tôi học theo Liễu Dung Dung cũng ăn nhiều hơn, nếu không có khi tôi sẽ cảm thấy hối hận cả đời mất.”



“Nhưng mà tại sao Kim Hà lại không ăn chứ, rõ ràng đồ ăn ngon như vậy mà cô ta lại không muốn ăn, lại đi ăn sò biển Lưu đầu bếp làm, cô ta không sợ cộm răng sao?”



Lưu đầu bếp làm sò biển hàng năm có đá, nếu răng mà không tốt, trực tiếp có thể cộm băng rồi.



Liễu Dung Dung hừ lạnh một tiếng: “Ngốc đó.”



Chỉ có đồ ngốc mới có thể không muốn ăn đồ ăn ngon thôi, Nhưng mà hình như Kim Hà là cháu gái của Bành Phương, chẳng lẽ là cả nhà cùng ngốc hết hả?





Bên cạnh có người hỏi: “Sĩ quan hậu cần, hôm nay mới mời được đầu bếp mới hả?”



Sĩ quan hậu cần cười nói: “Cũng không phải, chính là người yêu của Tần phó đoàn - đồng chí Tiểu Kiều, hiện giờ tới làm việc ở nhà ăn của chúng ta, những đồ ăn hôm nay đều do cô ấy làm hết đó, về sau chúng ta có lộc ăn rồi!”



“Người yêu của Tần phó đoàn lại có bản lĩnh như vậy hả? Tay nghề nấu ăn này cũng quá tốt rồi nha.”



“Lúc trước không phải còn có người nói đồng chí Cố Kiều là ở nông thôn tới, không xứng với Tần phó đoàn sao, tôi thấy còn lợi hại hơn so với rất nhiều đồng chí tới từ trong thành đó!”



“Đúng vậy, nếu tôi mà là là Tần phó đoàn nhất định tôi phải vui muốn chết rồi! haizz, hâm mộ ghê nha!”



Mọi người xung quanh khe khẽ nói nhỏ khiến mặt mũi Kim Hà đỏ bừng, bởi vì những tin đồn đó chính là cô ta truyền ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện