Hai chị em dâu khác nghe được lời này, trong lòng cũng có chút không cân bằng, cả gia đình các cô mỗi ngày đều ăn cám nuốt rau, mỗi ngày còn phải xuống ruộng làm việc vất vả, mà em dâu Trình Như Lan không cần làm gì cả, tháng nào cũng có nhiều tiền để tiêu như vậy, còn có bao nhiêu thịt ngon để ăn, thật là khó chịu! Bà Chu vừa nghe con trai thứ hai nói như vậy, còn có vẻ mặt của hai người con dâu kia, liền không nhịn được mắng rằng: “Con muốn ăn ngon, vậy con có bản lĩnh thì tự mình kiếm đi! Vợ thằng út muốn ăn cái gì, đều có thằng út kiếm tiền cho nó, các con muốn ăn, cũng nói người đàn ông của mình đi kiếm tiền mua đi, bản thân mình không có bản lĩnh còn trách ai được chứ!”

Hai đứa con trai và con dâu bị bà Chu mắng như vậy, lập tức không dám hé răng, bọn họ không có bản lĩnh giống như chú út, làm sĩ quan trong quân đội, kiếm được nhiều tiền.

Bà Chu thấy con trai đầu của mình là người thật thà chất phác, còn thằng hai, tuy rằng có vài phần thông minh, nhưng cũng chỉ biết thông minh mấy chuyện nhỏ nhặt thôi, cũng không có bản lĩnh gì mấy, cũng chỉ có thằng út mới giống bà ấy, thông minh, là người có thể làm nên chuyện lớn.

Mà Trình Như Lan cũng không biết rằng nhà họ Chu vì một chén thịt khiến mọi người có suy nghĩ khác về cô .

Bây giờ cô cũng không muốn đi làm thân với nhà họ Chu, dù sao bọn họ ở chung mấy năm, mọi người đều hiểu rất rõ tính cách của nguyên chủ, cô có nhân phẩm như thế nào mọi người đều vô cùng rõ ràng, Trình Như Lan cũng không hy vọng tiếp xúc với bọn họ lúc này, khiến cho bọn họ cảm thấy nghi ngờ cô.

Tất cả những gì cô muốn làm bây giờ là, tích cóp thật nhiều điểm tích lũy, tích trữ nhiều lương thực hơn, sau đó khi nạn đói ập đến đến, cô có thể nuôi dưỡng mấy đứa nhỏ tiếp tục sống sót.



Bởi vì hệ thống nuôi con này chủ yếu xoay quanh việc chăm sóc mấy đứa nhỏ, cho nên Trình Như Lan mỗi ngày đều tắm rửa, nấu cơm cho ba đứa nhỏ, liền có thể tích cóp một ít điểm tích lũy mỗi ngày, hơn nữa đồ vật được hệ thống thưởng cho cũng rất nhiều.

Mấy ngày gần đây cô đã tích cóp được 20 điểm tích lũy, mặt khác cô cũng đã tích trữ rất nhiều lương thực trong không gian hệ thống của mìn

Có ba mươi cân gạo, hai mươi cân bột mì, còn có hai mươi cân bột mì cao lương, hai mươi cân bột ngô, ba hộp sữa bột, một thùng dầu ăn, năm cân đường trắng, năm mươi quả trứng gà, mười cân thịt heo.

Ngoài ra còn có một vài gói bánh quy và kẹo sữa Thỏ Trắng, nhưng mà mấy món này Trình Như Lan đều để lại cho ba đứa nhỏ ăn.

Sau mấy ngày ở chung với nhau, anh cả và anh hai cũng không còn sợ cô nữa, bây giờ hai đứa nhỏ không có việc gì liền thích dính bên người mẹ mình.

Bây giờ trên người mẹ có mùi hương rất thơm, hơn nữa rất dịu dàng, thỉnh thoảng còn kể chuyện cho bọn cậu nghe, bọn cậu bây giờ rất thích mẹ của hiện tại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện