Nghe được lời này, toàn thân chú hai Vu và thím hai Vu không tự chủ được mà khẽ run run.
Khi còn trẻ Vu Đại Trụ là đồ tể, tuy mấy năm nay ông ấy đã không làm nữa, nhưng một thân sức lực kia vẫn còn nguyên vẹn.
Ban đầu khi hai người bọn họ muốn làm mai cho Liễu Tố Tố, đã bị một cây đao của Vu Đại Trụ dọa cho sợ tới mức suýt nữa thì hết cả hồn, hiện giờ nhớ lại một màn đó, ký ức hãy còn mới nguyên, người lại không nhịn được run lên bần bật.
Nhưng hai người đó còn chưa kịp run xong, Trang Trình vừa đi đã chạy trở về: “Mẹ cháu bảo cháu mau mang trả mấy thứ này về, nói gì thì nói, ông hai đã trả tiền rồi mà. Hẹn gặp lại ông hai nhé.”
Chú hai Vu nhìn phích nước nóng vừa được thằng bé trả lại, thiếu chút nữa ông ta đã tức chết, thím hai Vu cũng nghiến răng nghiến lợi nói: “Không được, tôi không nuốt trôi cái cục tức này!”
“Bà nuốt không trôi thì có ích lợi gì. Nếu dám nói đi ra ngoài, người gặp họa chính là chúng ta!” Chú hai Vu lý trí hơn vợ mình, ông ta rất rõ ràng, kể cả chuyện bọn họ giúp đỡ Trang Bạch Vũ chạy trốn, hay là xúi giục Liễu Tố Tố lên huyện thành tìm người, đều là bọn họ sai.
Bây giờ Liễu Tố Tố chỉ qua đòi lại tiền, nếu bọn họ còn dám làm ầm ĩ lên, Vu Đại Trụ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Càng đừng nói tới người chồng quan quân chưa kết hôn của Liễu Tố Tố kia! “Chẳng lẽ chúng ta phải quên chuyện này đi?” Thím hai Vu không phục.
“Không quên còn có thể làm sao bây giờ? Liễu Tố Tố này quá nham hiểm, về sau nhìn thấy cô ta thì nhớ chạy càng xa càng tốt!”
Chú hai Vu hoài nghi cô đã bị Trang Bạch Vũ kia ép tới điên rồi, vì thế mới trở nên hung hãn như vậy. Nhưng ông ta cũng không dám nói ra chuyện này, chỉ sợ Liễu Tố Tố vẫn còn ở bên ngoài chuẩn bị đá cho ông ta một cái nữa.
——
Mà Liễu Tố Tố bị người ta nghi ngờ đã phát điên kia lại đang chính sung sướng vô cùng ôm tiền trở về, phía sau còn có hai fans hâm mộ nhí đi theo.
“Mẹ, hồi nãy mẹ quá ngầu! Chỉ nói mấy câu như vậy mà đã bắt được ông hai phải trả lại tiền cho chúng ta? Mẹ, mẹ thật là lợi hại!” Trang Tiền và Trang Trình khiếp sợ đến mức rớt cả cằm, bọn chúng không nghĩ tới, mẹ của mình lại lợi hại như vậy, quả thực còn lợi hại hơn mẹ của Cẩu Đản nhiều!
Mẹ của Cẩu Đản là chủ nhiệm phụ liên trong thôn. Lúc trước khi nguyên chủ không để ý tới hai đứa, bọn chúng vẫn luôn vô cùng hâm mộ Cẩu Đản, cảm thấy thằng bé kia thật tốt, mẹ của nó cũng thật tốt.
Nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay, bọn chúng không còn hâm mộ người khác nữa. Trong suy nghĩ của chúng, mẹ của người khác có lợi hại đến mức nào cũng tuyệt đối không thể lợi hại bằng mẹ của bọn chúng!
Liễu Tố Tố liền nói: “Mẹ của hai đứa đi học ở bên ngoài nếu tự mình không lợi hại một chút, chẳng phải sẽ bị người ta bắt nạt ư?”
Hai nhóc con lập tức gật gật đầu: “Mẹ nói đúng.”
“Thế nhưng mẹ làm ra chuyện này chỉ thắng ở chỗ tập kích bất ngờ thôi. Tại ông hai của các con không hiểu rõ về mẹ, cho nên không phòng bị, vì thế mẹ mới có thể bắt lấy bọn họ dễ dàng như thế.”
Liễu Tố Tố lập tức xoay chuyển câu chuyện: “Nhưng nếu hai đứa nói chuyện này ra bên ngoài, người khác đều sẽ biết, sau này mẹ có muốn tập kích bất ngờ cũng vô dụng.”
Hai nhóc con bị lừa dối lập tức sửng sốt, sau đó chúng nó đồng loạt lắc đầu: “Mẹ, mẹ yên tâm, chúng con bảo đảm không một ai nói ra!”
“Thật ngoan, chờ tới khi chúng ta đi huyện thành, mẹ sẽ mua kẹo cho hai đứa ăn.” Liễu Tố Tố cười tủm tỉm nói.
Khi còn trẻ Vu Đại Trụ là đồ tể, tuy mấy năm nay ông ấy đã không làm nữa, nhưng một thân sức lực kia vẫn còn nguyên vẹn.
Ban đầu khi hai người bọn họ muốn làm mai cho Liễu Tố Tố, đã bị một cây đao của Vu Đại Trụ dọa cho sợ tới mức suýt nữa thì hết cả hồn, hiện giờ nhớ lại một màn đó, ký ức hãy còn mới nguyên, người lại không nhịn được run lên bần bật.
Nhưng hai người đó còn chưa kịp run xong, Trang Trình vừa đi đã chạy trở về: “Mẹ cháu bảo cháu mau mang trả mấy thứ này về, nói gì thì nói, ông hai đã trả tiền rồi mà. Hẹn gặp lại ông hai nhé.”
Chú hai Vu nhìn phích nước nóng vừa được thằng bé trả lại, thiếu chút nữa ông ta đã tức chết, thím hai Vu cũng nghiến răng nghiến lợi nói: “Không được, tôi không nuốt trôi cái cục tức này!”
“Bà nuốt không trôi thì có ích lợi gì. Nếu dám nói đi ra ngoài, người gặp họa chính là chúng ta!” Chú hai Vu lý trí hơn vợ mình, ông ta rất rõ ràng, kể cả chuyện bọn họ giúp đỡ Trang Bạch Vũ chạy trốn, hay là xúi giục Liễu Tố Tố lên huyện thành tìm người, đều là bọn họ sai.
Bây giờ Liễu Tố Tố chỉ qua đòi lại tiền, nếu bọn họ còn dám làm ầm ĩ lên, Vu Đại Trụ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Càng đừng nói tới người chồng quan quân chưa kết hôn của Liễu Tố Tố kia! “Chẳng lẽ chúng ta phải quên chuyện này đi?” Thím hai Vu không phục.
“Không quên còn có thể làm sao bây giờ? Liễu Tố Tố này quá nham hiểm, về sau nhìn thấy cô ta thì nhớ chạy càng xa càng tốt!”
Chú hai Vu hoài nghi cô đã bị Trang Bạch Vũ kia ép tới điên rồi, vì thế mới trở nên hung hãn như vậy. Nhưng ông ta cũng không dám nói ra chuyện này, chỉ sợ Liễu Tố Tố vẫn còn ở bên ngoài chuẩn bị đá cho ông ta một cái nữa.
——
Mà Liễu Tố Tố bị người ta nghi ngờ đã phát điên kia lại đang chính sung sướng vô cùng ôm tiền trở về, phía sau còn có hai fans hâm mộ nhí đi theo.
“Mẹ, hồi nãy mẹ quá ngầu! Chỉ nói mấy câu như vậy mà đã bắt được ông hai phải trả lại tiền cho chúng ta? Mẹ, mẹ thật là lợi hại!” Trang Tiền và Trang Trình khiếp sợ đến mức rớt cả cằm, bọn chúng không nghĩ tới, mẹ của mình lại lợi hại như vậy, quả thực còn lợi hại hơn mẹ của Cẩu Đản nhiều!
Mẹ của Cẩu Đản là chủ nhiệm phụ liên trong thôn. Lúc trước khi nguyên chủ không để ý tới hai đứa, bọn chúng vẫn luôn vô cùng hâm mộ Cẩu Đản, cảm thấy thằng bé kia thật tốt, mẹ của nó cũng thật tốt.
Nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay, bọn chúng không còn hâm mộ người khác nữa. Trong suy nghĩ của chúng, mẹ của người khác có lợi hại đến mức nào cũng tuyệt đối không thể lợi hại bằng mẹ của bọn chúng!
Liễu Tố Tố liền nói: “Mẹ của hai đứa đi học ở bên ngoài nếu tự mình không lợi hại một chút, chẳng phải sẽ bị người ta bắt nạt ư?”
Hai nhóc con lập tức gật gật đầu: “Mẹ nói đúng.”
“Thế nhưng mẹ làm ra chuyện này chỉ thắng ở chỗ tập kích bất ngờ thôi. Tại ông hai của các con không hiểu rõ về mẹ, cho nên không phòng bị, vì thế mẹ mới có thể bắt lấy bọn họ dễ dàng như thế.”
Liễu Tố Tố lập tức xoay chuyển câu chuyện: “Nhưng nếu hai đứa nói chuyện này ra bên ngoài, người khác đều sẽ biết, sau này mẹ có muốn tập kích bất ngờ cũng vô dụng.”
Hai nhóc con bị lừa dối lập tức sửng sốt, sau đó chúng nó đồng loạt lắc đầu: “Mẹ, mẹ yên tâm, chúng con bảo đảm không một ai nói ra!”
“Thật ngoan, chờ tới khi chúng ta đi huyện thành, mẹ sẽ mua kẹo cho hai đứa ăn.” Liễu Tố Tố cười tủm tỉm nói.
Danh sách chương