Hai mắt Vân Thương nhìn Vân Thiên Hải đầy tự hào. Đây là lục ca của hắn, Thiên tài của Vân gia hắn, ngày sau lục ca hắn sẽ đem Vân gia phát dương quang đại, ngạo thì quần hùng tại nơi Nguyệt Liên vương quốc này.
Thấy được ánh mắt sáng như sao của Vân Thương, Vân Thiên Hải làm sao mà không biết Vân Thương đang nghĩ gì, hắn cười cười cất tiếng với giọng điệu trêu ghẹo:
-" Thất đệ à, ngươi cũng đừng xem nhẹ chính mình, đệ đệ ngươi mới bao nhiêu tuổi mà đã là phá phong lục tầng cảnh giới. Chuyện này nếu truyền ra ngoài thì cũng tạo ra oanh động không nhỏ nha"
Nghe Vân Thiên Hải nói Vân Thương nội tâm liền kinh ngạc, hắn nhớ là hắn chưa nói cho ai tu vì của hắn cơ mà, tại sao lực ca hắn lại biết cơ chứ. Nhãn thần tỏ ra vẻ tò mò không hiểu nhìn về phía Vân Thiên Hải, Vân Thương hắn bèn mở miệng hỏi:
-" Lục ca, ta nhớ ta chưa từng tiết lộ tu vi của ta với bất kì ai kia mà. Tại sao ca lại biết? ”
Nghe Vân Thương hỏi thế, Vân Thiên Hải liền giải thích:
-“ Cái này thì có khó gì, đệ mới chỉ là phá phong lục tầng cảnh giới, còn ta đã là cường giả linh hoa. Đệ phải nên nhớ rằng một tu linh giả chênh nhau không bao nhiêu thì có thể nhìn ra cảnh giới của nhau. Còn ta và đệ cách nhau quá xa, chỉ ta có thể nhìn thấy tu vi của đệ, còn đệ lại không thể nhìn thấy tu vi của ta, đây là chênh lệch. Bất quá cũng có một số tâm pháp đặc thù che dấu đi cảnh giới chân thực của mình, nhưng cực kỳ hiếm gặp.”
Nghe Vân Thiên Hải nói, Vân Thương như mở ra một vùng trời, nhưng nội tâm lại cười khổ không thôi: “đây chẳng phải là chuyện mình che dấu cảnh giới đều bị mọi người biết rõ rồi sao"
Cơ mà quả thật là đúng như Vân Thương nghĩ, chuyện hắn che dấu cảnh giới từ lâu đã bị xem thấu. Khi hai huynh muội chấp sự Vũ Vân học viện nhìn thấy tu vi của Vân Thương thì trong lòng dâng lên một gợn sóng lớn. Chưa đến mười tuổi đã là phá phong ngũ tầng, Thiên phú cùng nghị lực của Vân Thương bọn hắn không cần nghĩ cũng đã biết.
-" Lục ca, ta có chuyện này muốn nhờ huynh " Chần chờ một lúc, Vân Thương bổng hướng đến Vân Thiên Hải nói.
-"Đệ cần giúp chuyện gì?” Vân Thiên Hải tò mò hướng Vân Thương hỏi lại.
-" Chẳng là dạo gần đây đệ có tu luyện lấy một môn thương thuật, nhưng có chỗ không hiểu, huynh đã là cường giả linh hoa, đệ mong huynh chỉ điểm cho một vài nơi" Vân Thương thấp giọng nói, ánh mắt lộ vẻ chờ mong.
-" Ồ, thương thuật à. Tuy ta không theo thương thuật chi đạo. Nhưng bằng cảnh giới hiện tại hẳn là có thể chỉ điểm cho đệ vài nơi, đệ thử diễn luyện cho ta xem thử “ Vân Thiên Hải kinh ngạc, sau đó cười tươi hướng Vân Thương nói.
-" Đợi đệ một tí “ Vân Thương thầm mừng hướng về phòng mình chạy vào. thời gian chưa đến một phút Vân Thương hắn liền chạy ra, phía sau mang theo một trường thương màu trắng.
Trường thương bạch ngân này dài tầm bảy bộ ( 2 m) Mũi thương nhọn đen tuyền, nặng tầm một trăm bốn mươi cân. Nếu người thường nhìn thấy một đứa nhỏ chưa đến mười tuổi như Vân Thương mà có thể cầm trên tay cây thương nặng như thế thì sẽ trố mắt lên kinh ngạc, lòng thầm bảo đứa nhóc này ‘ Thiên sinh thần lực ‘, thế nhưng đổi lại một tu linh giả nhìn thấy thì lại không có gì đáng kinh ngạc, phải biết rằng một khi bước lên con đường tu linh thì thân thể của tu linh giả sẽ dần được cường hóa theo sự tu vi tăng cao, mà với cảnh giới phá phong lực tầng như Vân Thương hắn thì việc có thể nâng trên tay cây thương nặng như thế cũng là điều đương nhiên.
Không gian sân vườn biệt viện Vân Thương lúc này lâm vào im lặng, chỉ còn tiếng chim hót líu lo lẫn vào âm thanh lá cây gió thổi. Vân Thương và Vân Thiên Hải nhìn nhau, ngay lúc này Vân Thương lên tiếng hướng về phía Vân Thiên Hải nói:
-" Lục ca, ngươi nhìn “ hướng Vân Thiên Hải nói một câu sau, thân hình Vân Thương liền động.
Thương trong tay huy vũ, từng đạo xé gió vang lên, một chiêu rồi lại một chiêu, các chiêu thức được Vân Thương diễn luyện rất thành thục. nhìn Vân Thương diễn luyện, Vân Thiên Hải như nhìn thấy mình đang đứng ở một hồ nước rộng, mà bên trên hồ nước gió thổi cuồng phong.
Thương pháp mà Vân Thương đang diễn luyện có tên [ Thủy Phong thập thức ] không rõ cấp bậc, toàn bộ thương pháp chia ra thành mười thức riêng biệt, mỗi thức là diễn ra vô số chiêu, lấy thủy làm gốc lấy phong làm nền, thủy phong dung hợp, công kích đối thủ. Bộ [ Thủy Phong thập thức ] này được Vân Phong từ một nơi nào đó đem về đưa cho Vân Thương tập tành. Theo như Sở Anh Hoa và Vân Phong xem xét qua thì kết luận bộ thương pháp này bất phàm và hơn hết là một bản thiếu, chính vì nó bất phàm nên họ mới cho Vân Thương tập luyện.
Lúc này đây Vân Thương cực kỳ chăm chú, thương trong tay hắn run lên nhè nhẹ. Phía xung quanh không khí ba động cứ thể như rằng sẽ có một cơn gió nổi lên bất cứ lúc nào.
Thấy được ánh mắt sáng như sao của Vân Thương, Vân Thiên Hải làm sao mà không biết Vân Thương đang nghĩ gì, hắn cười cười cất tiếng với giọng điệu trêu ghẹo:
-" Thất đệ à, ngươi cũng đừng xem nhẹ chính mình, đệ đệ ngươi mới bao nhiêu tuổi mà đã là phá phong lục tầng cảnh giới. Chuyện này nếu truyền ra ngoài thì cũng tạo ra oanh động không nhỏ nha"
Nghe Vân Thiên Hải nói Vân Thương nội tâm liền kinh ngạc, hắn nhớ là hắn chưa nói cho ai tu vì của hắn cơ mà, tại sao lực ca hắn lại biết cơ chứ. Nhãn thần tỏ ra vẻ tò mò không hiểu nhìn về phía Vân Thiên Hải, Vân Thương hắn bèn mở miệng hỏi:
-" Lục ca, ta nhớ ta chưa từng tiết lộ tu vi của ta với bất kì ai kia mà. Tại sao ca lại biết? ”
Nghe Vân Thương hỏi thế, Vân Thiên Hải liền giải thích:
-“ Cái này thì có khó gì, đệ mới chỉ là phá phong lục tầng cảnh giới, còn ta đã là cường giả linh hoa. Đệ phải nên nhớ rằng một tu linh giả chênh nhau không bao nhiêu thì có thể nhìn ra cảnh giới của nhau. Còn ta và đệ cách nhau quá xa, chỉ ta có thể nhìn thấy tu vi của đệ, còn đệ lại không thể nhìn thấy tu vi của ta, đây là chênh lệch. Bất quá cũng có một số tâm pháp đặc thù che dấu đi cảnh giới chân thực của mình, nhưng cực kỳ hiếm gặp.”
Nghe Vân Thiên Hải nói, Vân Thương như mở ra một vùng trời, nhưng nội tâm lại cười khổ không thôi: “đây chẳng phải là chuyện mình che dấu cảnh giới đều bị mọi người biết rõ rồi sao"
Cơ mà quả thật là đúng như Vân Thương nghĩ, chuyện hắn che dấu cảnh giới từ lâu đã bị xem thấu. Khi hai huynh muội chấp sự Vũ Vân học viện nhìn thấy tu vi của Vân Thương thì trong lòng dâng lên một gợn sóng lớn. Chưa đến mười tuổi đã là phá phong ngũ tầng, Thiên phú cùng nghị lực của Vân Thương bọn hắn không cần nghĩ cũng đã biết.
-" Lục ca, ta có chuyện này muốn nhờ huynh " Chần chờ một lúc, Vân Thương bổng hướng đến Vân Thiên Hải nói.
-"Đệ cần giúp chuyện gì?” Vân Thiên Hải tò mò hướng Vân Thương hỏi lại.
-" Chẳng là dạo gần đây đệ có tu luyện lấy một môn thương thuật, nhưng có chỗ không hiểu, huynh đã là cường giả linh hoa, đệ mong huynh chỉ điểm cho một vài nơi" Vân Thương thấp giọng nói, ánh mắt lộ vẻ chờ mong.
-" Ồ, thương thuật à. Tuy ta không theo thương thuật chi đạo. Nhưng bằng cảnh giới hiện tại hẳn là có thể chỉ điểm cho đệ vài nơi, đệ thử diễn luyện cho ta xem thử “ Vân Thiên Hải kinh ngạc, sau đó cười tươi hướng Vân Thương nói.
-" Đợi đệ một tí “ Vân Thương thầm mừng hướng về phòng mình chạy vào. thời gian chưa đến một phút Vân Thương hắn liền chạy ra, phía sau mang theo một trường thương màu trắng.
Trường thương bạch ngân này dài tầm bảy bộ ( 2 m) Mũi thương nhọn đen tuyền, nặng tầm một trăm bốn mươi cân. Nếu người thường nhìn thấy một đứa nhỏ chưa đến mười tuổi như Vân Thương mà có thể cầm trên tay cây thương nặng như thế thì sẽ trố mắt lên kinh ngạc, lòng thầm bảo đứa nhóc này ‘ Thiên sinh thần lực ‘, thế nhưng đổi lại một tu linh giả nhìn thấy thì lại không có gì đáng kinh ngạc, phải biết rằng một khi bước lên con đường tu linh thì thân thể của tu linh giả sẽ dần được cường hóa theo sự tu vi tăng cao, mà với cảnh giới phá phong lực tầng như Vân Thương hắn thì việc có thể nâng trên tay cây thương nặng như thế cũng là điều đương nhiên.
Không gian sân vườn biệt viện Vân Thương lúc này lâm vào im lặng, chỉ còn tiếng chim hót líu lo lẫn vào âm thanh lá cây gió thổi. Vân Thương và Vân Thiên Hải nhìn nhau, ngay lúc này Vân Thương lên tiếng hướng về phía Vân Thiên Hải nói:
-" Lục ca, ngươi nhìn “ hướng Vân Thiên Hải nói một câu sau, thân hình Vân Thương liền động.
Thương trong tay huy vũ, từng đạo xé gió vang lên, một chiêu rồi lại một chiêu, các chiêu thức được Vân Thương diễn luyện rất thành thục. nhìn Vân Thương diễn luyện, Vân Thiên Hải như nhìn thấy mình đang đứng ở một hồ nước rộng, mà bên trên hồ nước gió thổi cuồng phong.
Thương pháp mà Vân Thương đang diễn luyện có tên [ Thủy Phong thập thức ] không rõ cấp bậc, toàn bộ thương pháp chia ra thành mười thức riêng biệt, mỗi thức là diễn ra vô số chiêu, lấy thủy làm gốc lấy phong làm nền, thủy phong dung hợp, công kích đối thủ. Bộ [ Thủy Phong thập thức ] này được Vân Phong từ một nơi nào đó đem về đưa cho Vân Thương tập tành. Theo như Sở Anh Hoa và Vân Phong xem xét qua thì kết luận bộ thương pháp này bất phàm và hơn hết là một bản thiếu, chính vì nó bất phàm nên họ mới cho Vân Thương tập luyện.
Lúc này đây Vân Thương cực kỳ chăm chú, thương trong tay hắn run lên nhè nhẹ. Phía xung quanh không khí ba động cứ thể như rằng sẽ có một cơn gió nổi lên bất cứ lúc nào.
Danh sách chương