Hoàng Thiên Hoa chứng kiến thần sắc của Khương Tư Nam lập tức cứng đờ, Phong Lôi Kiếm trong tay cũng trì hoãn chậm lại.

Hàn Long đao thế như chẻ tre, đao khí xông lên trời, chung quanh vô số loạn thạch bạo toái, Hoàng Thiên Hoa phảng phất như chứng kiến Khương Tư Nam ở dưới một đao kia hài cốt không còn, hóa thành phấn vụn, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng đắc ý.

- Dĩ nhiên là Tu Chân linh phù, Cấm Thần Phù, nghe nói có thể giam cầm thần hồn, Khương Tư Nam này tuyệt đối là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Chứng kiến linh phù kia, lập tức có người kinh hô.

Khương lão gia tử cũng biến sắc, không cần suy nghĩ muốn phi thân ra, nhưng mà chỉ thấy thân hình Nam Cung Chính Hùng lóe lên, liền chắn trước mặt của hắn.

- Lão Vương gia, ngươi không nên vọng động!

Nam Cung Chính Hùng cười khổ nói.

Khương Viễn Sơn râu tóc dựng đứng, tựa như Hùng Sư, chân khí toàn thân sôi trào, như núi lửa bộc phát, sấm sét rung động lắc lư, muốn đốt cháy vạn vật, vô cùng khủng bố.

- Nam Cung Chính Hùng, ngươi tránh ra, cháu của ta sắp chết rồi! Ai dám giết cháu của ta, ta tru hắn cửu tộc!

Ánh mắt Khương Viễn Sơn như có thể phun ra lửa.

- Hoàng thúc, ngươi làm càn! Nơi này là Diễn Võ Trường, hai người bọn họ sinh tử quyết chiến, đều ký xuống giấy sinh tử, sinh tử do thiên mệnh, ngươi mau lui xuống!

Sắc mặt của Đức Tông Hoàng Đế có chút khó coi, Khương Viễn Sơn cũng dám ở dưới mí mắt hắn động thủ, để cho trong lòng của hắn có thể tức giận.

Khương Viễn Sơn đang muốn xông ra ngoài, bỗng nhiên nghe thấy có người hoảng sợ nói.

- Không đúng! Tại sao sẽ như vậy? Khương Viễn Sơn, Nam Cung Chính Hùng cùng Đức Tông Hoàng Đế đều ngẩng đầu nhìn lại.

Khương Tư Nam bị Hàn Long đao bao phủ xuống bỗng nhiên ánh mắt lóe lên, hào quang sáng chói, ở đâu còn có bộ dạng bị Cấm Thần Phù giam cầm, Hoàng Thiên Hoa như gặp quỷ, Hàn Long đao trong tay nhịn không được nhúc nhích.

Trong nháy mắt, gió thổi vân cuốn, Phong Lôi Kiếm trong tay Khương Tư Nam bốc lên tử khí, kiếm quang kinh thiên, cùng Hàn Long đao của Hoàng Thiên Hoa đụng vào nhau.

Thiên Địa thất sắc, sấm sét vang trời.

Một kiếm này của Khương Tư Nam, dung hợp Phong Lôi Kiếm Quyết Kiếm Ý cùng Giáng Long Phục Hổ Quyền quyền ý lại với nhau, đột nhiên bộc phát ra lực lượng giống như núi lửa, hào quang sáng chói, kiếm khí lăng tiêu, ở trong Phong Lôi Kiếm quang tung hoành, chân khí Huyền Hoàng sắc đột nhiên phát ra.

- Tiên Thiên Chân Khí? Khương Tư Nam vậy mà ở trong chiến đấu đột phá đến Tiên Thiên cảnh!

Có người lên tiếng kinh hô, lập tức liền thấy được Phong Lôi Kiếm biến hóa, tất cả mọi người vô cùng chấn động.

Mắt thấy Khương Tư Nam bị Cấm Thần Phù giam cầm, sẽ chết ở dưới Hàn Long đao, nhưng mà không nghĩ tới tình thế xoay chuyển, chẳng những Cấm Thần Phù kỳ quái mất đi tác dụng, hơn nữa trong chiến đấu đột phá cũng xuất hiện.

Khương Tư Nam cảm thụ được lực lượng toàn thân bạo tạc, có một loại Tiên Thiên mà sinh, cảm giác huyễn hoặc khó hiểu từ trong Ấn Đường Huyệt truyền đến, Tiên Thiên Chân Khí vô cùng khổng lồ mãnh liệt bành trướng, thúc dục Phong Lôi Kiếm, phát huy uy lực một kiếm này đến cực hạn!

- Ầm ầm!

Đao kiếm vang lên, trong thiên địa ảm đạm thất sắc.

Cả phiến thiên địa đều chỉ còn lại hào quang của một đao một kiếm kia, không khí mãnh liệt, khí lãng nổ tung, càn quét hư không tứ phương, vô số loạn thạch cây cối nổ thành phấn vụn, trên đại địa bị đao cương kiếm khí quấy phá, hai người ở giữa không trung lập tức dừng lại.

Phảng phất như thời gian bất động, sắc mặt của Hoàng Thiên Hoa dữ tợn, mang theo thần sắc không thể tin, khuôn mặt của Khương Tư Nam bình tĩnh lạnh nhạt, nhưng trong ánh mắt có thần uy tràn ngập, sáng quắc bức người.

- Oanh!

Thần quang tứ xạ, cảnh tượng khủng bố giăng đầy thiên địa, chung quanh tất cả mọi người cảm giác sởn hết cả gai ốc, phảng phất như Thương Khung cũng nổ tung.

Khương Tư Nam như bị sét đánh, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt bay ra ngoài, thân hình lảo đảo, nhưng vẫn không có ngã xuống.

- Tư Nam? Ngươi không sao chớ!

Khương Vân Thiên cùng Bạch Long Ngọc đồng thời kinh hô nói, trong ánh mắt mang theo thần sắc vô cùng lo lắng, nhưng mà Khương lão gia tử lại cười ha ha, lông mày giãn ra rất nhiều.

Khương Tư Nam nhìn bọn hắn cười cười, cảm thụ được chân khí trong cơ thể cuồng loạn, kinh mạch phảng phất như dây dưa lại với nhau, không khỏi cười khổ.

Vẫn là quá khinh địch rồi!

Vừa rồi mượn nhờ Thủy Hỏa Linh Thạch cùng Hoàng Thiên Hoa tạo thành áp lực, hắn một lần hành động phá tan huyệt khiếu thứ nhất của Hồng Mông Tạo Hóa Kinh ở Ấn Đường Huyệt, vậy mà vô số huyết khí trong cơ thể lập tức chuyển hóa thành Tiên Thiên Chân Khí, hắn biết rõ mình thật là đạt đến Tiên Thiên cảnh, hơn nữa hắn phúc chí tâm linh, dung hợp hai loại ý cảnh của Phong Lôi Kiếm Quyết cùng Giáng Long Phục Hổ Quyền, phát huy ra một kiếm đỉnh phong.

Nhưng không nghĩ tới Hoàng Thiên Hoa huyết tế Hàn Long đao, vậy mà mạnh như vậy, loại Huyết Sát Chi Khí kia có thể mê hoặc tâm trí người, nếu không phải thần hồn do Hồng Mông Tạo Hóa Tháp bảo hộ, cộng thêm mình lâm trận đột phá, ở dưới một đao kia tuyệt đối là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Nhưng mà hắn cũng không hối hận, hắn biết rõ gia gia cho hắn tấm linh phù kia vô cùng cường đại, hắn thậm chí có một loại dự cảm, nếu tế ra Ngọc Hoàng phù kia, toàn bộ Hoàng thành chỉ sợ sinh linh chết hết, bởi vậy quyết tâm đánh bạc một lần, không nghĩ tới chính là thành công rồi.

Hôm nay tuy mình bị trọng thương, nhưng còn có lực đánh một trận, chỉ là Hoàng Thiên Hoa nha...

Khương Tư Nam tâm niệm hơi đổi, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hoàng Thiên Hoa, phát hiện Hoàng Thiên Hoa đồng dạng là sắc mặt trắng bệch, đó là một loại trắng bệch do mất máu quá nhiều, hơn nữa toàn thân run rẩy, ngay cả đứng cũng không vững, trong ánh mắt lộ ra thần sắc sợ hãi.

- Làm sao có thể? Ngươi làm sao có thể không chết? Một đao kia của ta coi như là Tiên Thiên cao thủ cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngươi tên tiện chủng này làm sao có thể tiếp được?

Hoàng Thiên Hoa giống như thần chí không rõ, tóc tai bù xù, trong ánh mắt tràn đầy không dám tin, hối hận, oán độc,… cuối cùng nhất đều hóa thành vẻ sợ hãi nồng đậm.

- Ngươi có tâm kế, có thủ đoạn, tài tình bất phàm, thậm chí có chút phương diện ta không bằng ngươi!

Sắc mặt của Khương Tư Nam bình tĩnh, chậm rãi nói:

- Bởi vậy ngươi có thể một lần lại một lần ám hại ta, thậm chí âm thầm ra tay với Võ Thành Vương phủ, nhưng mà ngươi duy nhất không biết là, thế giới này thực lực vi tôn, lực lượng cường đại có thể nghiền ép hết thảy âm mưu quỷ kế, ta so với ngươi còn mạnh hơn, cho nên ngươi sẽ chết!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện