Hoàng thượng vuốt ve đôi gò má ửng hồng. Hắn nhẹ nhàng kéo chăn xuống. Bời vai trắng ngần cùng với cảnh xuân căng tràn tuyệt đẹp hiện lên trước mắt. Hoàng hậu của hắn xinh đẹp thanh thoát, thân thể không một mảnh xiêm y nhưng chẳng hề dung tục. Bắc Hải trút bỏ áo choàng bên ngoài, cơ thể nam tính không còn chút gò bó nào.
Bắc Hải nâng cằm nàng lên, nhẹ nhàng chiếm lấy đê mê. Từ nhâm nhi đôi môi mềm mại đến tiến sâu vào mật ngọt trong khoang miệng. Môi lưỡi giao nhau quấn quýt không rời. Trao cho nhau mật ngọt thầm kín của đối phương.
Không khí trong phòng nóng lên, ngọn lửa dục vọng trong người hắn bắt đầu bùng cháy. Bắc Hải cố gắng kìm nén, đêm tân hôn hắn không muốn làm cho nàng sợ. Bắc Hải cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, chậm rãi từng chút một.
Đôi môi khô ráp trượt dài xuống cần cổ trắng mịn nõn nà nhẹ nhàng đặt từng nụ hôn lên đó. Hơi ấm và những nụ hôn nơi hõm cổ khiến Châu Ân Hoan mềm nhũn, thân thể bắt đầu có những phản ứng kiều mị. Hắn say sưa nhấm nháp bả vai thon thả trắng ngần.
Đôi tay không an phận bắt đầu trêu ghẹo thân thể nàng, gò bồng đào bất ngờ bị ai kia trêu đùa. Đỉnh đầu giương lên đón thêm nhiều đợt cưng nựng. Cơn khoái cảm kì lạ ập đến khiến nàng bất giác kêu lên một tiếng kỳ quái. Nào ngờ thanh âm thỏ thẻ kia càng khiến hắn thích thú nghịch ngợm nhiều hơn.
Gò bồng đào căng tròn bị bàn tay lớn chiếm lấy, phủ lên đỉnh đầu giương cao bằng hơi ấm trong lòng bàn tay. Hắn như phát cuồng với thứ mềm mại này, ban đầu chỉ nghịch ngợm một lúc sau là vuốt ve nhàu nặn.
Thân thể nàng mềm mại quá mức, hắn không dừng lại được, từng bước muốn khám phá nhiều hơn. Bàn tay nóng hổi dần dần trượt xuống eo, hắn bỏ qua gò bồng đảo vừa đùa nghịch chán chê. Bắc Hải cúi đầu hôn lên vòng eo nhỏ nhắn. Hắn ngước mắt nhìn nàng, sâu trong ánh mắt là lửa tình đang cháy hừng hực. Châu Ân Hoan ngượng ngùng né tránh. Hai chân đang khép lại của nàng run lên. Châu Ân Hoan muốn giấu hắn, nàng muốn giấu đi thứ thầm kín ướt át kia.
Nhưng Bắc Hải không cho nàng cơ hội đó, cặp đùi trắng nõn được hắn vuốt ve nhẹ nhàng, từng bước tách ra. Hoa đẫm sương xuất hiện trước mắt, mịn màng mê hoặc. Hắn ngẩn ngơ bị thứ đó câu dẫn. Những cái chạm nhẹ của hắn khiến nàng run lên, cả người nóng hừng hực, tiếng kêu khẽ khàng không thể kìm được nữa phải thoát ra khỏi miệng.
Tiếng kêu của nàng thêm củi vào lửa tình khiến nó bùng lên khát khao. Hắn biết đây là nơi nàng ẩn giấu thầm kín. Chỉ dành cho hắn vào đêm tân hôn hoa chúc. Bắc Hải dịu dàng vuốt ve, nâng niu như báu vật.
Châu Ân Hoan uốn éo mấy đợt trên hỷ sàng chỉ vì hành động nâng niu kỳ quặc này. Thân thể mềm mại của nàng uốn éo như múa một điệu mê người trên giường. Hắn không nhịn được nữa, đã đến lúc hắn chiếm lấy nàng. Khiến đời này nàng không thể thoát khỏi hắn được nữa. Điệu múa trên giường này cũng chỉ mỗi mình hắn được xem.
Vật nam tính đã trưởng thành dần dần bởi tiếng kêu kiều mị từ miệng nhỏ của nàng, nó nóng lên, cứng cáp chờ hắn phát lệnh xâm chiếm. Đỉnh đầu vừa chạm nhẹ vào nụ hoa. Châu Ân Hoan đã không kìm được mà co người kêu lên.
Bắc Hải biết tấm thân xử nữ này sẽ bị hắn phá hoại ngay tức khắc đồng nghĩa với việc nàng sẽ đau đớn tột cùng. Hắn không vội, cố gắng cầm cự thêm chút nữa. Bắc Hải lần mò tìm lại đôi môi của nàng, hơi thở nam tính tỏa ra trong bầu không khí nóng rực.
"Hoan Hoan, nàng nói yêu ta đi."
Châu Ân Hoan mềm nhũn cả người, mơ mơ màng màng, nàng ngượng ngùng che mặt lại.
"A Hải... ta... ta... yêu chàng."
Đôi cánh môi mềm mại bị bao phủ bởi hơi thở nóng bỏng, mật ngọt dây dưa với nhau kéo thành sợi chỉ bạc. Hắn đã chiếm lấy khoang miệng nàng, quấn quýt nếm trọn vị ngọt. Nàng mạnh dạn hôn đáp trả, hai người vờn nhau trong khoang miệng. Phía dưới vật nam tính đã bắt đầu xuất chinh. Hắn xuất chinh cẩn thận, chậm rãi từ tốn tiến vào trong. Song, vật nam tính của hắn quá cỡ chẳng mấy chốc nụ hoa đã mất đi lớp phòng thủ. Máu đỏ chảy xuống đệm hỷ, nước mắt từ khóe mắt Châu Ân Hoan cũng rơi xuống.
Nàng đã trở thành nữ nhân của hắn.
Dâng hiến tất cả những điều bí mật để hắn khám phá hết trong đêm nay.
Phía dưới đau rát dữ dội, môi lưỡi vẫn giao nhao triền miên. Dường như Bắc Hải muốn dùng mật ngọt cùng hơi ấm đầu môi xoa dịu nàng. Sóng tình đẩy đưa khiến thân thể nàng rung chuyển. Điệu múa mềm mại trên giường lại được thực hiện một lần nữa. Sóng tình dập dìu chậm rãi dường như sợ nàng đau đớn không chịu nổi.
Châu Ân Hoan mơ màng nhìn gương mặt anh tuấn trước mắt, nàng biết hắn đang kìm nén để nàng giảm đi phần nào đau đớn. Châu Ân Hoan choàng tay qua cổ Bắc Hải, chủ động dây dưa cùng hắn. Môi lưỡi lại chìm sâu vào triền miên ái ân. Phía dưới sóng tình liên tục cuộn trào từng đợt. Mỗi lần sóng vỗ về bờ, Châu Ân Hoan dần như tê dại. Từng cơn hân hoan ập đến khiến nàng chìm trong đê mê mụ mị.
Hóa ra viên phong lại khiến người ta thích thú đến thế.
Bắc Hải không thể kiềm chế được nữa, sức lực ngày càng mạnh hơn. Sóng tình vỗ vào bờ liên tục. Thứ mềm mại ướt át này siết chặt hắn, khiến hắn muốn điên lên, muốn xâm nhập hết lần này đến lần khác. Tiếng Châu Ân Hoan thở dốc ái muội bên tại khiến hắn càng phát cuồng thêm. Hai tay siết chặt tay nàng trên đỉnh đầu, bồng đảo đung đưa theo cơn sóng.
Châu Ân Hoan kêu lên liên tục, những tiếng mụ mị kèm theo thanh âm ướt át bên dưới vang lên liên tục. Nàng co quắp người, không chịu nổi sức lực ngông cuồng của hắn nữa. Nhụy hoa bên dưới đã đầu hàng, giao cho Bắc Hải thứ mật giấu kín bên trong. Song, hắn lại không có ý định buông tha. Chiến binh vẫn xâm lấn vào trong liên tục. Châu Ân Hoan thở dốc, cả người run lên bần bật.
"Hoàng thượng... tha cho... thần thiếp."
Hắn không có ý định dừng lại, môi ghé sát tai nàng.
"Nàng muốn ta tha cho nàng, nhưng lại gọi ta là hoàng thượng?"
Châu Ân Hoan trong cơn đê mê biết mình lỡ lời, nàng cuống quít sửa lại.
"A Hải... A Hải..."
Bắc Hải mân mê cánh môi Châu Ân Hoan, sóng tình càng dạt dào hơn nữa.
"Tốt lắm, Hoan Hoan gọi tên ta nữa đi."
"A Hải, A Hải..."
Hắn sắp đạt đến giới hạn thăng hoa, chiến binh của hắn vùi dập nhụy hoa tơi bời mới chịu giao ra chảy sâu vào bên trong.
Bắc Hải nhẹ nhàng hôn lên bả vai thon thả ướt đẫm mồ hôi. Hoan Hoan quá mê người, hắn trầm mê không lối thoát. Nàng mềm mại, thơm ngọt khiến hắn đảo điên. Khiến hắn phát điên lên được.
"Hoan Hoan, ta không thể nào dứt nàng ra được nữa."
Châu Ân Hoan vô lực nằm trên hỷ sàng, thầm mắng hắn: "Cầm thú."
Bắc Hải đấu tranh rất lâu. Hai mươi bốn năm trời hắn mới được bộc phát dục vọng trong người. Một lần trải thăng hoa với hắn đương nhiên không đủ. Nhưng Hoan Hoan lần đầu đau đớn, sức khỏe vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Cho dù nàng nằm dưới thân hắn, hắn cũng không muốn nàng chịu khổ. Đành dừng lại để nàng nghỉ ngơi.
Bắc Hải bế Châu Ân Hoan xuống giường. Nô tài trong cung quá quen với cảnh này. Bọn họ đã chuẩn bị sẵn nước ấm. Đợi đế hậu xong việc có thể ngâm mình ngay.
Châu Ân Hoan được hắn khoác lên người một lớp áo choàng, ngoan ngoãn tựa vào lòng thiên tử. Sức lực của nàng đã bị hắn vắt sạch, hạ thân đau nhức khôn nguôi. Sớm đã chuẩn bị tinh thần chịu đau, nào ngờ lần xé da thịt này lại đau kinh hồn bạt vía.
"A Hải... ta đau quá."
Châu Ân Hoan ngước mắt nhìn hắn, nước mắt lưng tròng.
"Xin lỗi nàng." Hắn cúi đầu hôn lên mái tóc mềm, mặc dù đã nhẹ nhàng hết sức có thể. Nhưng thấy nàng đau đớn đáng thương như vậy. Hắn không đành lòng.
Bắc Hải đưa nàng xuống hồ nước ấm ngâm mình, hắn cũng xuống. Tựa người vào thành hồ, hơi nước ấm bốc lên. Bắc Hải kéo Châu Ân Hoan vào lòng.
"Có đau lắm không? Nước ấm có thảo dược, nàng ngâm mình một chút sẽ bớt đau."
Châu Ân Hoan tựa người vào lòng hắn, cơn e thẹn vừa rồi còn vương trên mặt, nàng lí nhí nói: "Đau lắm..."
"Là lỗi của ta."
Châu Ân Hoan xoay người ôm chầm lấy eo hắn.
"A Hải, ta biết chàng đã rất kiềm chế rồi."
"Sao này sẽ không đau nữa." Bắc Hải nói.
Hắn vuốt ve gò má nàng, đưa mắt nhìn những vết tích đỏ ửng trên thân thể trắng ngần, hắn nở một nụ cười mãn nguyện.
Bắc Hải nâng cằm nàng lên, nhẹ nhàng chiếm lấy đê mê. Từ nhâm nhi đôi môi mềm mại đến tiến sâu vào mật ngọt trong khoang miệng. Môi lưỡi giao nhau quấn quýt không rời. Trao cho nhau mật ngọt thầm kín của đối phương.
Không khí trong phòng nóng lên, ngọn lửa dục vọng trong người hắn bắt đầu bùng cháy. Bắc Hải cố gắng kìm nén, đêm tân hôn hắn không muốn làm cho nàng sợ. Bắc Hải cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, chậm rãi từng chút một.
Đôi môi khô ráp trượt dài xuống cần cổ trắng mịn nõn nà nhẹ nhàng đặt từng nụ hôn lên đó. Hơi ấm và những nụ hôn nơi hõm cổ khiến Châu Ân Hoan mềm nhũn, thân thể bắt đầu có những phản ứng kiều mị. Hắn say sưa nhấm nháp bả vai thon thả trắng ngần.
Đôi tay không an phận bắt đầu trêu ghẹo thân thể nàng, gò bồng đào bất ngờ bị ai kia trêu đùa. Đỉnh đầu giương lên đón thêm nhiều đợt cưng nựng. Cơn khoái cảm kì lạ ập đến khiến nàng bất giác kêu lên một tiếng kỳ quái. Nào ngờ thanh âm thỏ thẻ kia càng khiến hắn thích thú nghịch ngợm nhiều hơn.
Gò bồng đào căng tròn bị bàn tay lớn chiếm lấy, phủ lên đỉnh đầu giương cao bằng hơi ấm trong lòng bàn tay. Hắn như phát cuồng với thứ mềm mại này, ban đầu chỉ nghịch ngợm một lúc sau là vuốt ve nhàu nặn.
Thân thể nàng mềm mại quá mức, hắn không dừng lại được, từng bước muốn khám phá nhiều hơn. Bàn tay nóng hổi dần dần trượt xuống eo, hắn bỏ qua gò bồng đảo vừa đùa nghịch chán chê. Bắc Hải cúi đầu hôn lên vòng eo nhỏ nhắn. Hắn ngước mắt nhìn nàng, sâu trong ánh mắt là lửa tình đang cháy hừng hực. Châu Ân Hoan ngượng ngùng né tránh. Hai chân đang khép lại của nàng run lên. Châu Ân Hoan muốn giấu hắn, nàng muốn giấu đi thứ thầm kín ướt át kia.
Nhưng Bắc Hải không cho nàng cơ hội đó, cặp đùi trắng nõn được hắn vuốt ve nhẹ nhàng, từng bước tách ra. Hoa đẫm sương xuất hiện trước mắt, mịn màng mê hoặc. Hắn ngẩn ngơ bị thứ đó câu dẫn. Những cái chạm nhẹ của hắn khiến nàng run lên, cả người nóng hừng hực, tiếng kêu khẽ khàng không thể kìm được nữa phải thoát ra khỏi miệng.
Tiếng kêu của nàng thêm củi vào lửa tình khiến nó bùng lên khát khao. Hắn biết đây là nơi nàng ẩn giấu thầm kín. Chỉ dành cho hắn vào đêm tân hôn hoa chúc. Bắc Hải dịu dàng vuốt ve, nâng niu như báu vật.
Châu Ân Hoan uốn éo mấy đợt trên hỷ sàng chỉ vì hành động nâng niu kỳ quặc này. Thân thể mềm mại của nàng uốn éo như múa một điệu mê người trên giường. Hắn không nhịn được nữa, đã đến lúc hắn chiếm lấy nàng. Khiến đời này nàng không thể thoát khỏi hắn được nữa. Điệu múa trên giường này cũng chỉ mỗi mình hắn được xem.
Vật nam tính đã trưởng thành dần dần bởi tiếng kêu kiều mị từ miệng nhỏ của nàng, nó nóng lên, cứng cáp chờ hắn phát lệnh xâm chiếm. Đỉnh đầu vừa chạm nhẹ vào nụ hoa. Châu Ân Hoan đã không kìm được mà co người kêu lên.
Bắc Hải biết tấm thân xử nữ này sẽ bị hắn phá hoại ngay tức khắc đồng nghĩa với việc nàng sẽ đau đớn tột cùng. Hắn không vội, cố gắng cầm cự thêm chút nữa. Bắc Hải lần mò tìm lại đôi môi của nàng, hơi thở nam tính tỏa ra trong bầu không khí nóng rực.
"Hoan Hoan, nàng nói yêu ta đi."
Châu Ân Hoan mềm nhũn cả người, mơ mơ màng màng, nàng ngượng ngùng che mặt lại.
"A Hải... ta... ta... yêu chàng."
Đôi cánh môi mềm mại bị bao phủ bởi hơi thở nóng bỏng, mật ngọt dây dưa với nhau kéo thành sợi chỉ bạc. Hắn đã chiếm lấy khoang miệng nàng, quấn quýt nếm trọn vị ngọt. Nàng mạnh dạn hôn đáp trả, hai người vờn nhau trong khoang miệng. Phía dưới vật nam tính đã bắt đầu xuất chinh. Hắn xuất chinh cẩn thận, chậm rãi từ tốn tiến vào trong. Song, vật nam tính của hắn quá cỡ chẳng mấy chốc nụ hoa đã mất đi lớp phòng thủ. Máu đỏ chảy xuống đệm hỷ, nước mắt từ khóe mắt Châu Ân Hoan cũng rơi xuống.
Nàng đã trở thành nữ nhân của hắn.
Dâng hiến tất cả những điều bí mật để hắn khám phá hết trong đêm nay.
Phía dưới đau rát dữ dội, môi lưỡi vẫn giao nhao triền miên. Dường như Bắc Hải muốn dùng mật ngọt cùng hơi ấm đầu môi xoa dịu nàng. Sóng tình đẩy đưa khiến thân thể nàng rung chuyển. Điệu múa mềm mại trên giường lại được thực hiện một lần nữa. Sóng tình dập dìu chậm rãi dường như sợ nàng đau đớn không chịu nổi.
Châu Ân Hoan mơ màng nhìn gương mặt anh tuấn trước mắt, nàng biết hắn đang kìm nén để nàng giảm đi phần nào đau đớn. Châu Ân Hoan choàng tay qua cổ Bắc Hải, chủ động dây dưa cùng hắn. Môi lưỡi lại chìm sâu vào triền miên ái ân. Phía dưới sóng tình liên tục cuộn trào từng đợt. Mỗi lần sóng vỗ về bờ, Châu Ân Hoan dần như tê dại. Từng cơn hân hoan ập đến khiến nàng chìm trong đê mê mụ mị.
Hóa ra viên phong lại khiến người ta thích thú đến thế.
Bắc Hải không thể kiềm chế được nữa, sức lực ngày càng mạnh hơn. Sóng tình vỗ vào bờ liên tục. Thứ mềm mại ướt át này siết chặt hắn, khiến hắn muốn điên lên, muốn xâm nhập hết lần này đến lần khác. Tiếng Châu Ân Hoan thở dốc ái muội bên tại khiến hắn càng phát cuồng thêm. Hai tay siết chặt tay nàng trên đỉnh đầu, bồng đảo đung đưa theo cơn sóng.
Châu Ân Hoan kêu lên liên tục, những tiếng mụ mị kèm theo thanh âm ướt át bên dưới vang lên liên tục. Nàng co quắp người, không chịu nổi sức lực ngông cuồng của hắn nữa. Nhụy hoa bên dưới đã đầu hàng, giao cho Bắc Hải thứ mật giấu kín bên trong. Song, hắn lại không có ý định buông tha. Chiến binh vẫn xâm lấn vào trong liên tục. Châu Ân Hoan thở dốc, cả người run lên bần bật.
"Hoàng thượng... tha cho... thần thiếp."
Hắn không có ý định dừng lại, môi ghé sát tai nàng.
"Nàng muốn ta tha cho nàng, nhưng lại gọi ta là hoàng thượng?"
Châu Ân Hoan trong cơn đê mê biết mình lỡ lời, nàng cuống quít sửa lại.
"A Hải... A Hải..."
Bắc Hải mân mê cánh môi Châu Ân Hoan, sóng tình càng dạt dào hơn nữa.
"Tốt lắm, Hoan Hoan gọi tên ta nữa đi."
"A Hải, A Hải..."
Hắn sắp đạt đến giới hạn thăng hoa, chiến binh của hắn vùi dập nhụy hoa tơi bời mới chịu giao ra chảy sâu vào bên trong.
Bắc Hải nhẹ nhàng hôn lên bả vai thon thả ướt đẫm mồ hôi. Hoan Hoan quá mê người, hắn trầm mê không lối thoát. Nàng mềm mại, thơm ngọt khiến hắn đảo điên. Khiến hắn phát điên lên được.
"Hoan Hoan, ta không thể nào dứt nàng ra được nữa."
Châu Ân Hoan vô lực nằm trên hỷ sàng, thầm mắng hắn: "Cầm thú."
Bắc Hải đấu tranh rất lâu. Hai mươi bốn năm trời hắn mới được bộc phát dục vọng trong người. Một lần trải thăng hoa với hắn đương nhiên không đủ. Nhưng Hoan Hoan lần đầu đau đớn, sức khỏe vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Cho dù nàng nằm dưới thân hắn, hắn cũng không muốn nàng chịu khổ. Đành dừng lại để nàng nghỉ ngơi.
Bắc Hải bế Châu Ân Hoan xuống giường. Nô tài trong cung quá quen với cảnh này. Bọn họ đã chuẩn bị sẵn nước ấm. Đợi đế hậu xong việc có thể ngâm mình ngay.
Châu Ân Hoan được hắn khoác lên người một lớp áo choàng, ngoan ngoãn tựa vào lòng thiên tử. Sức lực của nàng đã bị hắn vắt sạch, hạ thân đau nhức khôn nguôi. Sớm đã chuẩn bị tinh thần chịu đau, nào ngờ lần xé da thịt này lại đau kinh hồn bạt vía.
"A Hải... ta đau quá."
Châu Ân Hoan ngước mắt nhìn hắn, nước mắt lưng tròng.
"Xin lỗi nàng." Hắn cúi đầu hôn lên mái tóc mềm, mặc dù đã nhẹ nhàng hết sức có thể. Nhưng thấy nàng đau đớn đáng thương như vậy. Hắn không đành lòng.
Bắc Hải đưa nàng xuống hồ nước ấm ngâm mình, hắn cũng xuống. Tựa người vào thành hồ, hơi nước ấm bốc lên. Bắc Hải kéo Châu Ân Hoan vào lòng.
"Có đau lắm không? Nước ấm có thảo dược, nàng ngâm mình một chút sẽ bớt đau."
Châu Ân Hoan tựa người vào lòng hắn, cơn e thẹn vừa rồi còn vương trên mặt, nàng lí nhí nói: "Đau lắm..."
"Là lỗi của ta."
Châu Ân Hoan xoay người ôm chầm lấy eo hắn.
"A Hải, ta biết chàng đã rất kiềm chế rồi."
"Sao này sẽ không đau nữa." Bắc Hải nói.
Hắn vuốt ve gò má nàng, đưa mắt nhìn những vết tích đỏ ửng trên thân thể trắng ngần, hắn nở một nụ cười mãn nguyện.
Danh sách chương