“Hừ….” Bức Quỷ nhìn chằm chằm vào Lực Vương như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, với ba người chúng tự tin sẽ cướp được Cửu Long Thông Thiên Ấn từ tay Bát Quái Lão Nhân nhưng nếu có thêm hắn tham gia thì chỉ là năm phần mà thôi.
“Còn ai giúp ta cướp lấy nó thì đứng ra……….ta sẽ không quên ân tình này…..” Bức Quỷ nhìn về đám trưởng lão còn lại nói nhưng không một ai đứng ra khiến lão tức giận cực độ, cái bọn sợ chết này.
“Thế nào? Còn ý định cướp nó nữa không?” Bát Quái Lão Nhân nhếch mép coi thường Bức Quỷ.
“Mẹ nó! Lên!” Bức Quỷ điên tiết nhào lên trước, theo sau hắn hai lão già cũng xuất động.
“Bức Đao xuất động – Vạn đao phá” Bức Quỷ nhảy lên cao, lão rút sau lưng hai thanh đao cong như nanh bức nhào tới Bát Quái Lão Nhân, đao đến như thiểm điện, đao trước chưa đến đao sau đã tới tạo thành một chuỗi lên hoàn các đòn chém.
“Khốn kiếp ! Bát Quái Thần Công – Bát Quái Chưởng” Bát Quái Lão Nhân gầm to, râu tóc dựng đứng, hai tay biến ảo thành hình bát quái, nội khí biến thực tạo thành chưởng khí khổng lồ đỡ đao của Bức Quỷ.
“Uỳnh!! Uỳnh!! Uỳnh!!.” Đao đụng chưởng tạo ra tiếng va chạm kinh khủng, Bức Quỷ bị đánh bật ra xa trong khi Bát Quái Lão Nhân chỉ lùi ba bước với một vết chém không khá nghiêm trọng trên vai……không hổ là Lục trưởng lão.
“Khục!”
Phun ra một búng máu, Bức Quỷ liếc mắt căm hận Bát Quái Lão Nhân, dù không muốn hắn cũng phải thừa nhận đối phương mạnh hơn mình, nhưng hắn không cam lòng.
“Xoạt!! Phốc” Dậm mạnh chân xuống đất lấy đà, Bức Quỷ lao tới Bát Quái Lão Nhân với tư thế quỷ dị, không cao….không thấp mà lại tà tà……
“Hấp………Tà Bức Tuyệt Đao!”
Đến trước Bát Quái Lão Nhân, Bức Quỷ dậm chân, xoay một vòng uốn người quét hai đao đi lên, ánh đao chớp lóe nhanh kinh khủng.
Nhưng Bát Quái Lão Nhân không phải hạng vừa, tay lão biến chưởng đẩy song chưởng Bát Quái Chưởng đi ra.
“Uỳnh ! Uỳnh!”
Lại một tiếng nổ kinh thiên động địa do va chạm, Bức Quỷ với đao nhanh và hiểm rốt cuộc cũng chém ra hai đường vết thương sâu trên ngực Bát Quái Lão Nhân nhưng đổi lại hắn cũng ăn một chưởng ngay giữa ngực.
“Rắc………..rắc……….Aaaaa!”
Tiếng xương vỡ kèm theo tiếng kêu thảm vang lên, Bức Quỷ bị kình lực mạnh mẽ đập bay ra xa, ngay tức thì bốn tên thuộc hạ của lão nhào tới chữa thương cho lão, điều quy của Thập Lục Tháp quy định tranh đấu của các Trưởng lão thì thuộc hạ không được ra tay nên chúng chỉ có thể canh chừng mà không thể tham gia vào cuộc đấu này.
Lùi ra sau một bước, Bát Quái Lão Nhân biến sắc mặt vì hai vết thương trước ngực, tuy không chạm tới nội tạng nhưng cũng khá đau khiến lão cử động khó khăn và mất máu, lão chưa kịp hít thở vài hơi lấy sức thì kẻ tiếp theo đã đến.
“A di đà phật……..Lục trưởng lão hãy đưa nó ra đi” Phá Giới đại sư đạp chân bay lên cao, áo cà sa tung bay do nội khí cuồng loạn chứng tỏ lão đã súc thể kĩ càng, với các cao thủ nội công thâm hậu như lão thì có thể giữ mình trên không khoảng vài hơi thở.
Bát Quái Lão Nhân không trả lời, lão vừa định lấy tay điểm huyệt cầm máu thì Phá Giới động…..
“A di đà phật ! Chấp mê bất ngộ khiến bần tăng phải ra tay! Như Lai……Thần Chưởng”
Phá Giới sau tiếng gầm rống lão như biến thành ba đầu sáu tay tỏa ra đầy trời kim quang, những cánh tay biến ảo liên tục tung vô vàn chưởng khí hướng xuống phía Bát Quái Lão Nhân rồi tất cả chúng hợp lại thành hình một bàn tay khổng lồ như tay phật tổ ép Tôn Ngộ Không xuống ngọn Ngũ Hành Sơn khi xưa giờ đây là ép xuống Bát Quái Lão Nhân, đây là tuyệt chiêu chung cực của lão.
“Được lắm ! Cùng chơi nào ! Bát Quái Thần Công – Bát Quái Hình Trận” Bát Quái Lão Nhân biết đối phương thừa dịp lão bị thương nên ra tay toàn lực, lão vận nội khí vào hai tay, miệng ngâm khẽ khẩu quyết, lão muốn kết thúc tên này bằng một chiêu để tránh đêm dài lắm mộng.
“Càn” Sau tiếng hô khẽ, tay lão biến ảo xuất ra một chữ khí.
“Đoài”
“Ly”
“Chấn”
“Tốn”
“Khảm”
“Cấn”
“Khôn”
“Bát Quái Hình Trận – Bát Quái Diệt” Bát Quái Lão Nhân rống như thú dữ, 8 chữ khí do lão xuất ra tạo thành một trận đồ bát quái trước mặt lão, nó bay thẳng đến chưởng khí khổng lồ đáng ép xuống từ trên cao.
“UỲNH!!” Trận đồ bát quái đánh tan chưởng ấn làm Phá Giới biến sắc mặt, lão chưa kịp định thần thì nó đã tiếp tục đánh tới trước mặt lão.
“Không ! Kim Chung Trạo……Uỳnh!!! Ặc!!!” Phá Giới định vận Kim Chung Trảo đỡ nhưng đã muộn, hình đồ bát quái đánh thẳng vào người lão, nội khí xâm nhập tàn phá toàn bộ nơi chúng đi qua.
“Phụt………..phụt………” Phun liền một tràng máu lớn trên không, Phá Giới rơi xuống đất không rõ sống chết, lão cũng quá tự tin vào công lực của mình mà không lựa chọn du đấu để tiêu hoa sức lực của Bát Quái Lão Nhân nếu không kết quả có thể đã khác, rất tiếc không có thuốc hối hận cho lão.
“Hừ ! Dám chống lão phu!” Bát Quái Lão Nhân mặt cũng tái đi vì tiêu hao nội lực quá độ, lão phải điều tức gấp nhưng lúc này đây kẻ thứ ba nào để cho lão có cơ hội.
“Haha…………Cửu Long Thông Thiên Ấn là của lão phu………. Hàng Long Thập Bát Chưởng – Cuồng Long Loạn Vũ”
Cửu trưởng lão – Hàng Long nãy giờ bí mật tiến sát đợi thời cơ cuối cùng cũng có cơ hội ra tay, hắn vận nội lực xuất chưởng, chưởng tới như rồng cuốn làm Bát Quái Lão Nhân kinh hãi, đúng lúc này một tên to con đã tiến lên chắn trước mặt lão khiến lão thở phào một hơi.
“Hắc hắc………cửu huynh vội vàng quá……….Lực Chùy – Vạn Cân Phá Địa” Lực Vương sao có thể đứng chơi, hắn vận lực vào tay, nâng cây búa to đầy gai góc giáng một búa cực mạnh hướng chưởng khí của Cửu Trưởng lão.
“Ầm……………..ầm………..” Va chạm kinh khủng do kình lực cùng nội khí chạm nhau nổ tung, Lực Vương chặn được chưởng của đối phương mặc dù lùi ra sau đến 5 bước, khóe miệng trào máu nhưng hắn lại nở nụ cười khinh bỉ với Hàng Long.
Hàng Long không lên tiếng, hắn nhìn chằm chằm vào Lực Vương với ánh mắt dận dữ, mặt hắn cực kì khó coi vì hắn vừa mất đi thời cơ tốt nhất để ra tay với Bát Quái Lão Nhân, hắn có thể giải quyết Lực Vương nhưng phải tốn khá nhiều thời gian, đến lúc Bát Quái Lão Nhân hồi phục thì hắn nào còn cơ hội.
“Lực Vương………mày muốn chết?” Hàng Long nheo mắt nhìn Lực Vương lên tiếng.
“Haha……..cửu huynh…………chỉ là ngứa tay nên vung một búa thôi mà” Lực Vương lau đi vết máu trên khóe miệng cười to.
Đúng lúc này tất cả mọi người đều biến sắc vì một tiếng ré to trong không trung:
“Eeeeeeeeeeeeee…………..Eeeeeeeeeeeeeeeee………Eeeeeeeeeeeeeee”
Sau những tiếng ré dài thì hơn chục bóng đen lần lượt vọt leo lên tầng thượng, chúng hình người, cao gần hai mét, móng tay nhọn hoắc cùng hàm răng nhọn hoắc không ngừng thè chiếc lưỡi đỏ lòm trong miệng.
“Gia tộc Blood…………các ngươi đến đây làm gì?” Bát Quái Lão Nhân nhăn mặt nói, lão không biết vì sao bọn chúng đến đây nhưng bọn này cực kì khó chơi bởi vì sự tái sinh mạnh mẽ như bất tử của chúng, để gϊếŧ chúng chỉ có thể cắt đầu chúng và đốt cháy nó thì chúng mới chết hoàn toàn.
Blood – Gia tộc ở Tây Âu là một gia tộc mạnh mẽ nhưng cũng cực kì bí ẩn xuất hiện từ xa xưa, chúng được cho là con cháu của quỷ dữ và được quỷ dữ ban cho quyền năng tái sinh, đổi lại là hình dáng của chúng cực kỳ ghê tởm, đầu trọc lóc với chiếc lưỡi dài đỏ như máu, hàm răng như thú dữ và móng tay dài sắc bén khiến chúng bị con người sợ hãi và xa lánh. Blood vô cùng tàn bạo và khát máu, chúng thường dùng con người làm thức ăn và rất thích sưu tập các đồ vật quý hiếm, điều kì lạ là không một chính phủ nào thừa nhận sự tồn tại của chúng mặc dù có hàng tỉ bằng chứng chứng mình rằng chúng tồn tại.
“Khè……..lão già…………đưa thứ trong tay cho ta………..” Một tên Blood dường như là tên cầm đầu mở cái miệng đỏ chót ra nói với Bát Quái Lão Nhân, mắt hắn nhìn chằm chằm vào chiếc hộp màu vàng trên tay lão một cách thèm thuồng.
“Hừ………một lũ dơ bẩn………Thập Nhất, Thập Nhị, Thập Tam chặn chúng lại………” Bát Quái Lão Nhân hét to, bây giờ không phải lúc đấu nhau mà cần bảo vệ tốt Cửu Long Thông Thiên Ấn.
“Vâng….” Ba tên trưởng lão cũng là người thông minh biết lúc này cần làm gì, chúng dẫn theo đám thân tín chặn gia tộc Blood lại.
“Reeeeeeeeeeeeee………………..Reeeeeeeeeeeeeeeeeee………..Reeeeeeeeeee”
“……….Ầm……………ầm……………ầm………..”
Chiến đấu nhanh chóng bùng nổ, những Blood liên tục bị đánh bay nhưng chúng nhanh chóng hồi phục trở lại khiến mọi người biến sắc.
Bát Quái Lão Nhân đứng từ xa xem cuộc chiến mà nội tâm khẽ run lên vì lão cảm nhận không chỉ có bọn chúng, và đúng thật là như vậy.
“Roạt……….roạt…………..roạt………..” Âm thanh kim loại đâm vào tường tuy rất nhỏ nhưng đối với các cao thủ ở đây thì làm sao có thể không nghe thấy, ai cũng ngưng trọng vì biết có kẻ sắp đến.
“Vù………..vù………….vù……….” Chỉ sau ít phút lại thêm ít nhất 10 bóng đen đã leo lên tầng thượng, chúng nhanh chóng chìm vào bóng đêm một cách quỷ dị.
“Là Thập Ảnh của Nhật Bản………..Tất cả phòng bị!!!!” Bát Quái Lão Nhân hét lên khiến các cao thủ nhanh chóng vận khí hộ thể.
Nếu như thế giới ngầm Nhật Bản nổi tiếng bởi sự thống trị của yakuza là các tổ chức xã hội đen thì giới cao thủ đều biết đó chỉ là tảng băng nổi, tảng băng chìm phía dưới chính là Thập Ảnh, chúng là tập hợp mười ninja mạnh nhất trong bóng tối, chúng xem mình là chúa tể và gây ảnh hưởng lên thế giới ngầm, kẻ nào chống lại chúng chỉ có một kết cục………..Chết! Thập Ảnh không bao giờ xuất hiện ban ngày, chúng chỉ xuất hiện về đêm………thứ khiến chúng dường như trở thành bất tử và đáng sợ vô cùng.
“Vút……..vút………..vút………..” Chỉ trong sát na ngay khi chìm vào bóng tối, Thập Ảnh động thủ…..vô vàn phi tiêu như vô hình bay tới các tên trưỡng lão, trong đó chỗ Bát Quái Lão Nhân là hứng chịu nhiều phi tiêu nhất.
“Thủ hộ trưởng lão !!!” Các tên hộ vệ nhanh chóng lập thành bức tường ngăn trước những trưởng lão, Bát Quái Lão Nhân lúc này cũng được 4 tên thủ hạ hộ vệ cẩn thận.
“Phập…….” Một chiếc phi tiêu cắt ngang cánh tay của một tên hộ vệ khiến hắn khẽ nhíu mày nhưng chỉ là vết thương ngoài da khiến hắn không để tâm lắm.
“Ặc……..không…….có độc……..” Nhưng hắn chỉ có thể đứng được trên mặt đất nửa phút nữa thôi vì hắn nhanh chóng nhận ra sự sống của mình trôi qua nhanh đến mức hắn chỉ kịp hét lên một tiếng rồi chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng, độc tính trên chiếc phi tiêu cực mạnh.
“Phịch………..phịch……….phịch……..” Càng có nhiều tên hộ vệ ngã xuống trong cơn mưa phi tiêu từ bóng đêm khiến các trưởng lão đổ mồ hôi lạnh, tuy là nói cao thủ có nội khí hùng hậu nhưng chúng chỉ có thể giúp chúng không bị phi tiêu đâm sâu vào da thịt chứ nào thể không để nó cắt qua da thịt một chút, bóng tối chết tiệt khiến các trưởng lão điên tiết nhưng không tìm ra cách nào, có nhiều tên thử tung chưởng hay vung đao vào trong bóng tối nhưng tất cả đều là vô vọng.
“Còn ai giúp ta cướp lấy nó thì đứng ra……….ta sẽ không quên ân tình này…..” Bức Quỷ nhìn về đám trưởng lão còn lại nói nhưng không một ai đứng ra khiến lão tức giận cực độ, cái bọn sợ chết này.
“Thế nào? Còn ý định cướp nó nữa không?” Bát Quái Lão Nhân nhếch mép coi thường Bức Quỷ.
“Mẹ nó! Lên!” Bức Quỷ điên tiết nhào lên trước, theo sau hắn hai lão già cũng xuất động.
“Bức Đao xuất động – Vạn đao phá” Bức Quỷ nhảy lên cao, lão rút sau lưng hai thanh đao cong như nanh bức nhào tới Bát Quái Lão Nhân, đao đến như thiểm điện, đao trước chưa đến đao sau đã tới tạo thành một chuỗi lên hoàn các đòn chém.
“Khốn kiếp ! Bát Quái Thần Công – Bát Quái Chưởng” Bát Quái Lão Nhân gầm to, râu tóc dựng đứng, hai tay biến ảo thành hình bát quái, nội khí biến thực tạo thành chưởng khí khổng lồ đỡ đao của Bức Quỷ.
“Uỳnh!! Uỳnh!! Uỳnh!!.” Đao đụng chưởng tạo ra tiếng va chạm kinh khủng, Bức Quỷ bị đánh bật ra xa trong khi Bát Quái Lão Nhân chỉ lùi ba bước với một vết chém không khá nghiêm trọng trên vai……không hổ là Lục trưởng lão.
“Khục!”
Phun ra một búng máu, Bức Quỷ liếc mắt căm hận Bát Quái Lão Nhân, dù không muốn hắn cũng phải thừa nhận đối phương mạnh hơn mình, nhưng hắn không cam lòng.
“Xoạt!! Phốc” Dậm mạnh chân xuống đất lấy đà, Bức Quỷ lao tới Bát Quái Lão Nhân với tư thế quỷ dị, không cao….không thấp mà lại tà tà……
“Hấp………Tà Bức Tuyệt Đao!”
Đến trước Bát Quái Lão Nhân, Bức Quỷ dậm chân, xoay một vòng uốn người quét hai đao đi lên, ánh đao chớp lóe nhanh kinh khủng.
Nhưng Bát Quái Lão Nhân không phải hạng vừa, tay lão biến chưởng đẩy song chưởng Bát Quái Chưởng đi ra.
“Uỳnh ! Uỳnh!”
Lại một tiếng nổ kinh thiên động địa do va chạm, Bức Quỷ với đao nhanh và hiểm rốt cuộc cũng chém ra hai đường vết thương sâu trên ngực Bát Quái Lão Nhân nhưng đổi lại hắn cũng ăn một chưởng ngay giữa ngực.
“Rắc………..rắc……….Aaaaa!”
Tiếng xương vỡ kèm theo tiếng kêu thảm vang lên, Bức Quỷ bị kình lực mạnh mẽ đập bay ra xa, ngay tức thì bốn tên thuộc hạ của lão nhào tới chữa thương cho lão, điều quy của Thập Lục Tháp quy định tranh đấu của các Trưởng lão thì thuộc hạ không được ra tay nên chúng chỉ có thể canh chừng mà không thể tham gia vào cuộc đấu này.
Lùi ra sau một bước, Bát Quái Lão Nhân biến sắc mặt vì hai vết thương trước ngực, tuy không chạm tới nội tạng nhưng cũng khá đau khiến lão cử động khó khăn và mất máu, lão chưa kịp hít thở vài hơi lấy sức thì kẻ tiếp theo đã đến.
“A di đà phật……..Lục trưởng lão hãy đưa nó ra đi” Phá Giới đại sư đạp chân bay lên cao, áo cà sa tung bay do nội khí cuồng loạn chứng tỏ lão đã súc thể kĩ càng, với các cao thủ nội công thâm hậu như lão thì có thể giữ mình trên không khoảng vài hơi thở.
Bát Quái Lão Nhân không trả lời, lão vừa định lấy tay điểm huyệt cầm máu thì Phá Giới động…..
“A di đà phật ! Chấp mê bất ngộ khiến bần tăng phải ra tay! Như Lai……Thần Chưởng”
Phá Giới sau tiếng gầm rống lão như biến thành ba đầu sáu tay tỏa ra đầy trời kim quang, những cánh tay biến ảo liên tục tung vô vàn chưởng khí hướng xuống phía Bát Quái Lão Nhân rồi tất cả chúng hợp lại thành hình một bàn tay khổng lồ như tay phật tổ ép Tôn Ngộ Không xuống ngọn Ngũ Hành Sơn khi xưa giờ đây là ép xuống Bát Quái Lão Nhân, đây là tuyệt chiêu chung cực của lão.
“Được lắm ! Cùng chơi nào ! Bát Quái Thần Công – Bát Quái Hình Trận” Bát Quái Lão Nhân biết đối phương thừa dịp lão bị thương nên ra tay toàn lực, lão vận nội khí vào hai tay, miệng ngâm khẽ khẩu quyết, lão muốn kết thúc tên này bằng một chiêu để tránh đêm dài lắm mộng.
“Càn” Sau tiếng hô khẽ, tay lão biến ảo xuất ra một chữ khí.
“Đoài”
“Ly”
“Chấn”
“Tốn”
“Khảm”
“Cấn”
“Khôn”
“Bát Quái Hình Trận – Bát Quái Diệt” Bát Quái Lão Nhân rống như thú dữ, 8 chữ khí do lão xuất ra tạo thành một trận đồ bát quái trước mặt lão, nó bay thẳng đến chưởng khí khổng lồ đáng ép xuống từ trên cao.
“UỲNH!!” Trận đồ bát quái đánh tan chưởng ấn làm Phá Giới biến sắc mặt, lão chưa kịp định thần thì nó đã tiếp tục đánh tới trước mặt lão.
“Không ! Kim Chung Trạo……Uỳnh!!! Ặc!!!” Phá Giới định vận Kim Chung Trảo đỡ nhưng đã muộn, hình đồ bát quái đánh thẳng vào người lão, nội khí xâm nhập tàn phá toàn bộ nơi chúng đi qua.
“Phụt………..phụt………” Phun liền một tràng máu lớn trên không, Phá Giới rơi xuống đất không rõ sống chết, lão cũng quá tự tin vào công lực của mình mà không lựa chọn du đấu để tiêu hoa sức lực của Bát Quái Lão Nhân nếu không kết quả có thể đã khác, rất tiếc không có thuốc hối hận cho lão.
“Hừ ! Dám chống lão phu!” Bát Quái Lão Nhân mặt cũng tái đi vì tiêu hao nội lực quá độ, lão phải điều tức gấp nhưng lúc này đây kẻ thứ ba nào để cho lão có cơ hội.
“Haha…………Cửu Long Thông Thiên Ấn là của lão phu………. Hàng Long Thập Bát Chưởng – Cuồng Long Loạn Vũ”
Cửu trưởng lão – Hàng Long nãy giờ bí mật tiến sát đợi thời cơ cuối cùng cũng có cơ hội ra tay, hắn vận nội lực xuất chưởng, chưởng tới như rồng cuốn làm Bát Quái Lão Nhân kinh hãi, đúng lúc này một tên to con đã tiến lên chắn trước mặt lão khiến lão thở phào một hơi.
“Hắc hắc………cửu huynh vội vàng quá……….Lực Chùy – Vạn Cân Phá Địa” Lực Vương sao có thể đứng chơi, hắn vận lực vào tay, nâng cây búa to đầy gai góc giáng một búa cực mạnh hướng chưởng khí của Cửu Trưởng lão.
“Ầm……………..ầm………..” Va chạm kinh khủng do kình lực cùng nội khí chạm nhau nổ tung, Lực Vương chặn được chưởng của đối phương mặc dù lùi ra sau đến 5 bước, khóe miệng trào máu nhưng hắn lại nở nụ cười khinh bỉ với Hàng Long.
Hàng Long không lên tiếng, hắn nhìn chằm chằm vào Lực Vương với ánh mắt dận dữ, mặt hắn cực kì khó coi vì hắn vừa mất đi thời cơ tốt nhất để ra tay với Bát Quái Lão Nhân, hắn có thể giải quyết Lực Vương nhưng phải tốn khá nhiều thời gian, đến lúc Bát Quái Lão Nhân hồi phục thì hắn nào còn cơ hội.
“Lực Vương………mày muốn chết?” Hàng Long nheo mắt nhìn Lực Vương lên tiếng.
“Haha……..cửu huynh…………chỉ là ngứa tay nên vung một búa thôi mà” Lực Vương lau đi vết máu trên khóe miệng cười to.
Đúng lúc này tất cả mọi người đều biến sắc vì một tiếng ré to trong không trung:
“Eeeeeeeeeeeeee…………..Eeeeeeeeeeeeeeeee………Eeeeeeeeeeeeeee”
Sau những tiếng ré dài thì hơn chục bóng đen lần lượt vọt leo lên tầng thượng, chúng hình người, cao gần hai mét, móng tay nhọn hoắc cùng hàm răng nhọn hoắc không ngừng thè chiếc lưỡi đỏ lòm trong miệng.
“Gia tộc Blood…………các ngươi đến đây làm gì?” Bát Quái Lão Nhân nhăn mặt nói, lão không biết vì sao bọn chúng đến đây nhưng bọn này cực kì khó chơi bởi vì sự tái sinh mạnh mẽ như bất tử của chúng, để gϊếŧ chúng chỉ có thể cắt đầu chúng và đốt cháy nó thì chúng mới chết hoàn toàn.
Blood – Gia tộc ở Tây Âu là một gia tộc mạnh mẽ nhưng cũng cực kì bí ẩn xuất hiện từ xa xưa, chúng được cho là con cháu của quỷ dữ và được quỷ dữ ban cho quyền năng tái sinh, đổi lại là hình dáng của chúng cực kỳ ghê tởm, đầu trọc lóc với chiếc lưỡi dài đỏ như máu, hàm răng như thú dữ và móng tay dài sắc bén khiến chúng bị con người sợ hãi và xa lánh. Blood vô cùng tàn bạo và khát máu, chúng thường dùng con người làm thức ăn và rất thích sưu tập các đồ vật quý hiếm, điều kì lạ là không một chính phủ nào thừa nhận sự tồn tại của chúng mặc dù có hàng tỉ bằng chứng chứng mình rằng chúng tồn tại.
“Khè……..lão già…………đưa thứ trong tay cho ta………..” Một tên Blood dường như là tên cầm đầu mở cái miệng đỏ chót ra nói với Bát Quái Lão Nhân, mắt hắn nhìn chằm chằm vào chiếc hộp màu vàng trên tay lão một cách thèm thuồng.
“Hừ………một lũ dơ bẩn………Thập Nhất, Thập Nhị, Thập Tam chặn chúng lại………” Bát Quái Lão Nhân hét to, bây giờ không phải lúc đấu nhau mà cần bảo vệ tốt Cửu Long Thông Thiên Ấn.
“Vâng….” Ba tên trưởng lão cũng là người thông minh biết lúc này cần làm gì, chúng dẫn theo đám thân tín chặn gia tộc Blood lại.
“Reeeeeeeeeeeeee………………..Reeeeeeeeeeeeeeeeeee………..Reeeeeeeeeee”
“……….Ầm……………ầm……………ầm………..”
Chiến đấu nhanh chóng bùng nổ, những Blood liên tục bị đánh bay nhưng chúng nhanh chóng hồi phục trở lại khiến mọi người biến sắc.
Bát Quái Lão Nhân đứng từ xa xem cuộc chiến mà nội tâm khẽ run lên vì lão cảm nhận không chỉ có bọn chúng, và đúng thật là như vậy.
“Roạt……….roạt…………..roạt………..” Âm thanh kim loại đâm vào tường tuy rất nhỏ nhưng đối với các cao thủ ở đây thì làm sao có thể không nghe thấy, ai cũng ngưng trọng vì biết có kẻ sắp đến.
“Vù………..vù………….vù……….” Chỉ sau ít phút lại thêm ít nhất 10 bóng đen đã leo lên tầng thượng, chúng nhanh chóng chìm vào bóng đêm một cách quỷ dị.
“Là Thập Ảnh của Nhật Bản………..Tất cả phòng bị!!!!” Bát Quái Lão Nhân hét lên khiến các cao thủ nhanh chóng vận khí hộ thể.
Nếu như thế giới ngầm Nhật Bản nổi tiếng bởi sự thống trị của yakuza là các tổ chức xã hội đen thì giới cao thủ đều biết đó chỉ là tảng băng nổi, tảng băng chìm phía dưới chính là Thập Ảnh, chúng là tập hợp mười ninja mạnh nhất trong bóng tối, chúng xem mình là chúa tể và gây ảnh hưởng lên thế giới ngầm, kẻ nào chống lại chúng chỉ có một kết cục………..Chết! Thập Ảnh không bao giờ xuất hiện ban ngày, chúng chỉ xuất hiện về đêm………thứ khiến chúng dường như trở thành bất tử và đáng sợ vô cùng.
“Vút……..vút………..vút………..” Chỉ trong sát na ngay khi chìm vào bóng tối, Thập Ảnh động thủ…..vô vàn phi tiêu như vô hình bay tới các tên trưỡng lão, trong đó chỗ Bát Quái Lão Nhân là hứng chịu nhiều phi tiêu nhất.
“Thủ hộ trưởng lão !!!” Các tên hộ vệ nhanh chóng lập thành bức tường ngăn trước những trưởng lão, Bát Quái Lão Nhân lúc này cũng được 4 tên thủ hạ hộ vệ cẩn thận.
“Phập…….” Một chiếc phi tiêu cắt ngang cánh tay của một tên hộ vệ khiến hắn khẽ nhíu mày nhưng chỉ là vết thương ngoài da khiến hắn không để tâm lắm.
“Ặc……..không…….có độc……..” Nhưng hắn chỉ có thể đứng được trên mặt đất nửa phút nữa thôi vì hắn nhanh chóng nhận ra sự sống của mình trôi qua nhanh đến mức hắn chỉ kịp hét lên một tiếng rồi chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng, độc tính trên chiếc phi tiêu cực mạnh.
“Phịch………..phịch……….phịch……..” Càng có nhiều tên hộ vệ ngã xuống trong cơn mưa phi tiêu từ bóng đêm khiến các trưởng lão đổ mồ hôi lạnh, tuy là nói cao thủ có nội khí hùng hậu nhưng chúng chỉ có thể giúp chúng không bị phi tiêu đâm sâu vào da thịt chứ nào thể không để nó cắt qua da thịt một chút, bóng tối chết tiệt khiến các trưởng lão điên tiết nhưng không tìm ra cách nào, có nhiều tên thử tung chưởng hay vung đao vào trong bóng tối nhưng tất cả đều là vô vọng.
Danh sách chương