Đổng Vũ ngồi đối điện với Lục Dao nên chỉ có thể nở nụ cười đặc trưng của mình, cô ta mở lời với thái độ như là tiền bối, “Cô là người chuẩn bị ký hợp đồng với Tập đoàn Tinh Thần à?” Nói rồi còn bỏ kính mắt xuống, dáng vẻ của cô ta như là khi đối phương nhìn thấy mặt của cô ta rồi thì sẽ đương nhiên biết cô ta là ai vậy.
Lục Dao ngẩng đầu lên nhìn, cô biết đối phương đang đánh giá mình, nhưng khi cô ta đang nhìn Lục Dao, cô cũng nhìn và đánh giá cô ta.
Lục Dao gập tạp chí lại, hai mắt nhìn thẳng vào Đổng Vũ với vẻ không sợ hãi, “Không phải.”
Nhìn thẳng vào mình, hơn nữa trên mặt còn không có vẻ gì là bất ngờ khi nhìn thấy mình, hơn nữa còn tỏ ra rất bình tĩnh. Trong lòng Đổng Vũ buồn bực, cô gái này quả thực quá không lễ phép, “Cô không biết tôi là ai à?”
Lục Dao cúi đầu tiếp tục mở tạp chí ra và cũng lắc đầu, tỏ vẻ bản thân thật sự không biết cô gái có vẻ mặt như mất sổ gạo trước mặt này là ai.
Trong lòng Đổng Vũ nổi giận, nhưng đây là bên ngoài, là nơi công cộng, cô ta bắt buộc phải giữ gìn hình tượng của mình. Cho nên cô ta chỉ có thể cắn răng, hạ giọng, cười nói: “Cô gái, cô thật thú vị, nếu không phải người mới đến ký hợp động, vậy sao lại chạy lên đây, có phải là phòng thư ký nhầm lẫn không?”
Đồng Vũ nói và bấm điện thoại ở bên cạnh, bảo thư ký từ bên ngoài đi vào, “Tiểu Quách, hình như cô đưa cô gái này đến nhầm chỗ?”
Tiểu Quách ngây người, nghĩ xem phải giải thích thân phận của Lục Dao thế nào, “Cô Đổng Vũ, đây là khách của Lý tổng.”
Đổng Vũ không nghĩ cô thư ký Quách này lại làm khó mình như vậy, lúc này sắc mặt cô ta bắt đầu trở nên khó coi. Sắc mặt của Tiểu Quách cũng không hề tốt, là thư ký nên đương nhiên cô đoán ra được Đổng Vũ này có quan hệ thân mật với ông chủ của mình. Ngày hôm kia còn giận dữ xông vào văn phòng, kết quả là ông chủ của mình còn hết lời an ủi bà cô này, nhưng Lục Dao cũng không phải người Tiểu Quách có thể đắc tội được.
Đổng Vũ chưa bao giờ biết cuốn tạp chí cô ta chụp ảnh trang bìa có nội dung gì mà đáng để Lục Dao tập trung đọc như vậy. Nếu cô ta biết thực ra Lục Dao đang đọc giải mã cung hoàng đạo trong tạp chí, có lẽ Đổng Vũ sẽ tức giận đến mức giậm chân mất.
Nhưng chỉ lát sau, bầu không khí ngại ngùng này đã bị phá vỡ khi Lý Bách bước vào phòng nghỉ. Hốc mắt Đổng Vũ hơi đỏ lên, còn Tiểu Quách lại thở phào đứng ở một bên.
Vốn dĩ Lý Bách tưởng chỉ có một mình Lục Dao đợi ở đây, nên anh ta rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Đổng Vũ, “Tiểu Vũ, sao em lại ở đây?”
Câu này của Lý Bách rất bình thường, nhưng lọt vào tai của Đổng Vũ thì lại khác, lẽ nào cô gái mặc toàn đồ rẻ tiền này lại là thú vui mới của Lý Bách. Cô ta cắn môi, hôm nay cô ta về sớm như vậy là vì muốn buổi chiều khi Tinh Quang khai trương, Lý Bách có thể xuất hiện ở đó với cô ta. Như vậy Đổng Vũ có thể ngồi vững ở vị trí người phụ nữ bên cạnh Lý Bách. Nhưng việc quan trọng nhất bây giờ là phải làm rõ cô gái này là ai sau đó là nắm chặt lấy trái tim của Lý Bách.
Đổng Vũ nghĩ rồi khẽ đập vào vai Lý Bách, hờn dỗi nói: “Người ta nhớ anh mà? Quay xong chương trình là em về đây luôn, không ngờ anh lại hỏi em tại sao lại ở đây”
Lý Bách ngây người, nghe Đổng Vũ nói như vậy trong lòng liền cảm thấy ấm áp, lâu lắm rồi Đổng Vũ mới ra vẻ là cô gái nhỏ. Lý Bách cũng hiểu, khoảng thời gian này quả thực mình đã ngó lơ Đổng Vũ. Anh ta nhẹ nhàng vỗ vai Đổng Vũ, “Trước đây anh đã nói rồi mà, khoảng thời gian này anh hơi bận, đợi qua đợt bận này anh sẽ đưa em ra nước ngoài giải sầu một chút.”
Nói xong, Lý Bách nhìn Lục Dao đang đóng tạp chí lại, sau đó ở một bên lặng lẽ nhìn cô. Anh ta biết có lẽ Lục Dao tìm mình là vì có việc lớn gì đó, “Được rồi, lát nữa anh còn có việc, em đi nghỉ ngơi trước đi! Tối nay xong việc anh sẽ đi tìm em!”
Đổng Vũ nhìn Lý Bách từ từ đẩy mình ra sau đó cười nói với cô gái ở bên, “Chúng ta vào trong văn phòng nói đi.”
Đổng Vũ nhìn Lý Bách và cô gái đó vào trong văn phòng, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin được. Cô ta quay đầu nhìn Mã Thắng, “Mã Thắng, cô gái đó là ai?”
Làm trợ lý đặc biệt của Lý Bách về cơ bản chuyện gì Mã Thắng cũng biết. Tiểu Quách thấy mình đã thoát ra khỏi biển lửa liền nhanh nhóng ra khỏi phòng nghỉ, để một mình Mã Thắng đối diện với Đổng Vũ.
Tiểu Quách vỗ vào ngực mình, trong lòng lại đang suy đoán, cái cô Đổng Vũ này không giống trước như trước đây, quả nhiên là người trong giới giải trí… Tiểu Quách nghĩ rồi trong lòng lặng lẽ thắp một ngọn nến cho Mã Thắng.
Chắc chắn Mã Thắng phải có bản lĩnh thì mới có thể ngồi vị trí trợ lý đặc biệt này nhiều năm như vậy. Hơn nữa trước đây bên cạnh Lý Bách có bao nhiêu phụ nữ, cuối cùng Mã Thắng đi sau lưng Lý Bách giải quyết sạch sẽ. Đối phó với kiểu phụ nữ này, phải nói là Mã Thắng thuần thục đến không thể thuần thục hơn.
Mã Thắng lịch sự cười, “Cô Đổng không cần lo lắng, cô Lục là nhà thiết kế công trình lần này, cô cũng biết dạo này có khá nhiều việc, nên mới gọi nhà thiết kế lên đây tìm hiểu tình hình.”
Đổng Vũ chưa bao giờ nghĩ đến kết quả này, bởi vì khi nhìn vào vẻ ngoài của Lục Dao, thật sự không nhìn ra cô gái trẻ tuổi này là một nhà thiết kế. Nhưng nhìn Mã Thắng đang mỉm cười, hiển nhiên là sẽ không hỏi ra đươc gì nữa, sau đó vì bảo vệ hình tượng bên ngoài của mình, cô ta chỉ có thể cắn răng, đeo kính râm vào và đi ra khỏi phòng nghỉ.
Mã Thắng nhìn Đổng Vũ rời đi, trên mặt còn mang theo ý cười, nhìn cửa văn phòng đóng chặt rồi quay người trở về phòng làm việc của mình.
Lục Dao bước vào văn phòng làm việc của Lý Bách, cô vẫn ngồi ở vị trí trước đây, “Lý tổng, lần này tôi đến là vì việc ở công trường.”
Lý Bách thấy Lục Dao muốn nói về chuyện của công trường liền ngồi thẳng lên, “Cô Lục, cô có suy nghĩ gì có thể trực tiếp nói ra.”
“Ban đầu mảnh đất đó là mảnh đất tốt, nhưng bây giờ đã bị kẻ khác phá hoại. Lý tổng, tôi không thể không nói, phong thủy của mảnh đất này đã bị phá hoại rồi…”
Lục Dao trực tiếp nói ra kết quả, buổi sáng Lý Bách nhận được tin của vụ đánh nhau tối qua, anh ta nhếch môi, rõ ràng là rất không hài lòng với kết quả này, “Cô Lục, cô phải biết mảnh đất này là dự án rất quan trọng của Tập đoàn Tinh Thần trong mấy năm gần đây. Hơn nữa, cô là nhà thiết kế của dự án này, nếu dự án này thất bại, cô biết cô phải trả giá thế nào không?”
Lục Dao cười, “Tôi đâu có nói là không thể khôi phục phong thủy này đâu?” Lần này đến đây, Lục Dao cũng định chủ động ra tay. Lời vừa nói ra, sắc mặt của Lý Bách cũng khá hơn nhiều. Chỉ cần có cách khôi phục, vậy thì đội ngũ của công ty có thể tiếp tục việc quảng bá khu dự án xây dựng nhà ở này.
Lục Dao ngẩng đầu lên nhìn, cô biết đối phương đang đánh giá mình, nhưng khi cô ta đang nhìn Lục Dao, cô cũng nhìn và đánh giá cô ta.
Lục Dao gập tạp chí lại, hai mắt nhìn thẳng vào Đổng Vũ với vẻ không sợ hãi, “Không phải.”
Nhìn thẳng vào mình, hơn nữa trên mặt còn không có vẻ gì là bất ngờ khi nhìn thấy mình, hơn nữa còn tỏ ra rất bình tĩnh. Trong lòng Đổng Vũ buồn bực, cô gái này quả thực quá không lễ phép, “Cô không biết tôi là ai à?”
Lục Dao cúi đầu tiếp tục mở tạp chí ra và cũng lắc đầu, tỏ vẻ bản thân thật sự không biết cô gái có vẻ mặt như mất sổ gạo trước mặt này là ai.
Trong lòng Đổng Vũ nổi giận, nhưng đây là bên ngoài, là nơi công cộng, cô ta bắt buộc phải giữ gìn hình tượng của mình. Cho nên cô ta chỉ có thể cắn răng, hạ giọng, cười nói: “Cô gái, cô thật thú vị, nếu không phải người mới đến ký hợp động, vậy sao lại chạy lên đây, có phải là phòng thư ký nhầm lẫn không?”
Đồng Vũ nói và bấm điện thoại ở bên cạnh, bảo thư ký từ bên ngoài đi vào, “Tiểu Quách, hình như cô đưa cô gái này đến nhầm chỗ?”
Tiểu Quách ngây người, nghĩ xem phải giải thích thân phận của Lục Dao thế nào, “Cô Đổng Vũ, đây là khách của Lý tổng.”
Đổng Vũ không nghĩ cô thư ký Quách này lại làm khó mình như vậy, lúc này sắc mặt cô ta bắt đầu trở nên khó coi. Sắc mặt của Tiểu Quách cũng không hề tốt, là thư ký nên đương nhiên cô đoán ra được Đổng Vũ này có quan hệ thân mật với ông chủ của mình. Ngày hôm kia còn giận dữ xông vào văn phòng, kết quả là ông chủ của mình còn hết lời an ủi bà cô này, nhưng Lục Dao cũng không phải người Tiểu Quách có thể đắc tội được.
Đổng Vũ chưa bao giờ biết cuốn tạp chí cô ta chụp ảnh trang bìa có nội dung gì mà đáng để Lục Dao tập trung đọc như vậy. Nếu cô ta biết thực ra Lục Dao đang đọc giải mã cung hoàng đạo trong tạp chí, có lẽ Đổng Vũ sẽ tức giận đến mức giậm chân mất.
Nhưng chỉ lát sau, bầu không khí ngại ngùng này đã bị phá vỡ khi Lý Bách bước vào phòng nghỉ. Hốc mắt Đổng Vũ hơi đỏ lên, còn Tiểu Quách lại thở phào đứng ở một bên.
Vốn dĩ Lý Bách tưởng chỉ có một mình Lục Dao đợi ở đây, nên anh ta rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Đổng Vũ, “Tiểu Vũ, sao em lại ở đây?”
Câu này của Lý Bách rất bình thường, nhưng lọt vào tai của Đổng Vũ thì lại khác, lẽ nào cô gái mặc toàn đồ rẻ tiền này lại là thú vui mới của Lý Bách. Cô ta cắn môi, hôm nay cô ta về sớm như vậy là vì muốn buổi chiều khi Tinh Quang khai trương, Lý Bách có thể xuất hiện ở đó với cô ta. Như vậy Đổng Vũ có thể ngồi vững ở vị trí người phụ nữ bên cạnh Lý Bách. Nhưng việc quan trọng nhất bây giờ là phải làm rõ cô gái này là ai sau đó là nắm chặt lấy trái tim của Lý Bách.
Đổng Vũ nghĩ rồi khẽ đập vào vai Lý Bách, hờn dỗi nói: “Người ta nhớ anh mà? Quay xong chương trình là em về đây luôn, không ngờ anh lại hỏi em tại sao lại ở đây”
Lý Bách ngây người, nghe Đổng Vũ nói như vậy trong lòng liền cảm thấy ấm áp, lâu lắm rồi Đổng Vũ mới ra vẻ là cô gái nhỏ. Lý Bách cũng hiểu, khoảng thời gian này quả thực mình đã ngó lơ Đổng Vũ. Anh ta nhẹ nhàng vỗ vai Đổng Vũ, “Trước đây anh đã nói rồi mà, khoảng thời gian này anh hơi bận, đợi qua đợt bận này anh sẽ đưa em ra nước ngoài giải sầu một chút.”
Nói xong, Lý Bách nhìn Lục Dao đang đóng tạp chí lại, sau đó ở một bên lặng lẽ nhìn cô. Anh ta biết có lẽ Lục Dao tìm mình là vì có việc lớn gì đó, “Được rồi, lát nữa anh còn có việc, em đi nghỉ ngơi trước đi! Tối nay xong việc anh sẽ đi tìm em!”
Đổng Vũ nhìn Lý Bách từ từ đẩy mình ra sau đó cười nói với cô gái ở bên, “Chúng ta vào trong văn phòng nói đi.”
Đổng Vũ nhìn Lý Bách và cô gái đó vào trong văn phòng, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin được. Cô ta quay đầu nhìn Mã Thắng, “Mã Thắng, cô gái đó là ai?”
Làm trợ lý đặc biệt của Lý Bách về cơ bản chuyện gì Mã Thắng cũng biết. Tiểu Quách thấy mình đã thoát ra khỏi biển lửa liền nhanh nhóng ra khỏi phòng nghỉ, để một mình Mã Thắng đối diện với Đổng Vũ.
Tiểu Quách vỗ vào ngực mình, trong lòng lại đang suy đoán, cái cô Đổng Vũ này không giống trước như trước đây, quả nhiên là người trong giới giải trí… Tiểu Quách nghĩ rồi trong lòng lặng lẽ thắp một ngọn nến cho Mã Thắng.
Chắc chắn Mã Thắng phải có bản lĩnh thì mới có thể ngồi vị trí trợ lý đặc biệt này nhiều năm như vậy. Hơn nữa trước đây bên cạnh Lý Bách có bao nhiêu phụ nữ, cuối cùng Mã Thắng đi sau lưng Lý Bách giải quyết sạch sẽ. Đối phó với kiểu phụ nữ này, phải nói là Mã Thắng thuần thục đến không thể thuần thục hơn.
Mã Thắng lịch sự cười, “Cô Đổng không cần lo lắng, cô Lục là nhà thiết kế công trình lần này, cô cũng biết dạo này có khá nhiều việc, nên mới gọi nhà thiết kế lên đây tìm hiểu tình hình.”
Đổng Vũ chưa bao giờ nghĩ đến kết quả này, bởi vì khi nhìn vào vẻ ngoài của Lục Dao, thật sự không nhìn ra cô gái trẻ tuổi này là một nhà thiết kế. Nhưng nhìn Mã Thắng đang mỉm cười, hiển nhiên là sẽ không hỏi ra đươc gì nữa, sau đó vì bảo vệ hình tượng bên ngoài của mình, cô ta chỉ có thể cắn răng, đeo kính râm vào và đi ra khỏi phòng nghỉ.
Mã Thắng nhìn Đổng Vũ rời đi, trên mặt còn mang theo ý cười, nhìn cửa văn phòng đóng chặt rồi quay người trở về phòng làm việc của mình.
Lục Dao bước vào văn phòng làm việc của Lý Bách, cô vẫn ngồi ở vị trí trước đây, “Lý tổng, lần này tôi đến là vì việc ở công trường.”
Lý Bách thấy Lục Dao muốn nói về chuyện của công trường liền ngồi thẳng lên, “Cô Lục, cô có suy nghĩ gì có thể trực tiếp nói ra.”
“Ban đầu mảnh đất đó là mảnh đất tốt, nhưng bây giờ đã bị kẻ khác phá hoại. Lý tổng, tôi không thể không nói, phong thủy của mảnh đất này đã bị phá hoại rồi…”
Lục Dao trực tiếp nói ra kết quả, buổi sáng Lý Bách nhận được tin của vụ đánh nhau tối qua, anh ta nhếch môi, rõ ràng là rất không hài lòng với kết quả này, “Cô Lục, cô phải biết mảnh đất này là dự án rất quan trọng của Tập đoàn Tinh Thần trong mấy năm gần đây. Hơn nữa, cô là nhà thiết kế của dự án này, nếu dự án này thất bại, cô biết cô phải trả giá thế nào không?”
Lục Dao cười, “Tôi đâu có nói là không thể khôi phục phong thủy này đâu?” Lần này đến đây, Lục Dao cũng định chủ động ra tay. Lời vừa nói ra, sắc mặt của Lý Bách cũng khá hơn nhiều. Chỉ cần có cách khôi phục, vậy thì đội ngũ của công ty có thể tiếp tục việc quảng bá khu dự án xây dựng nhà ở này.
Danh sách chương