Tiểu Đao vội vàng đuổi theo, chặn Hạ Thần Phong ở trước cửa thang máy, “Anh Phong, rõ ràng hai người đó có vấn đề...” Tại sao biết rõ hai người đó có vấn đề, nhưng Hạ Thần Phong lại không hỏi chứ? Hạ Thần Phong nhìn thang máy đang từ từ đi lên, “Bọn họ sẽ không thừa nhận...”

“Ting!” Thang máy mở cửa, Hạ Thần Phong đi vào trước, Tiểu Đao vội vàng đi theo sau, “Không thừa nhận thì chúng ta nghĩ cách để bọn họ thừa nhận...”

Hạ Thần Phong nhíu mày lại và lấy điện thoại di động ra, “Đúng vậy, nghĩ cách khiến bọn họ phải thừa nhận...”

Nói xong, anh bấm số, “A lô, nếu rảnh thì ra quán cà phê đối diện cục cảnh sát đi, có chuyện cần cô giúp.”

Tiểu Đao nhìn sếp của mình với ánh mắt khó hiểu, cậu căn bản không hiểu Hạ Thần Phong muốn làm gì. Hai người quay trở về cục cảnh sát, Tiểu Đao khăng khăng muốn đi đến quán cà phê với Hạ Thần Phong, Hạ Thần Phong cũng không trực tiếp từ chối mà đẩy cửa đi vào trong.

Lục Dao chống tay lên cằm, nhìn cảnh tuyết rơi dày đặc ở bên ngoài với vẻ hơi lơ đãng.

“Á! Lục Dao!” Giọng nói gào lên của Tiểu Đao đã khiến Lục Dao hoàn hồn, cô nhìn hai người đang đi đến.

“Anh Phong, anh bảo Lục Dao đến đây làm gì vậy!” Nói xong, Tiểu Đao liền quay đầu nhìn Lục Dao, “Lục Dao, cô ở trong nhà của anh Phong rất an toàn đúng không, nếu thấy có gì không bình thường cô phải gọi điện thoại ngay cho tôi, nhất định tôi sẽ chạy đến đầu tiên...”

Hạ Thần Phong lạnh lùng, “Chạy nhanh đến và đạp cửa nhà tôi à?”

Lục Dao nhịn cười, “Cảnh sát Phương, nhà của cảnh sát Hạ rất an toàn, cảm ơn anh.”

Tiểu Đao xua tay, “Ôi chao, chúng ta đều là chỗ thân quen, cứ gọi cảnh sát cảnh sát làm gì, cô cứ gọi tôi là Tiểu Đao là được rồi!” Tiểu Đao nói xong, ưỡn ngực ngồi xuống ghế, “Lục Dao này, khi nào rảnh thì lại bói nhân duyên cho tôi nhé, cô gái kia không thích hợp, cô tính cho tôi xem bao giờ thì hoa đào của tôi đến?”

Hạ Thần Phong vươn tay đánh vào ót của Tiểu Đao, Hạ Thần Phong cảm thấy rất bất mãn với sự “mê muội” và thái độ trong chuyện tình cảm gần đây của Tiểu Đao, đặc biệt là bây giờ cậu lại còn muốn nhờ Lục Dao tính đào hoa vận gì gì đó, anh càng nghĩ càng cảm thấy không hiểu. Anh thầm cảm thấy rất chướng mắt khi thấy Lục Dao và Tiểu Đao trò chuyện vui vẻ với nhau.

“Em chỉ muốn Lục Dao tính nhân duyên cho em thôi mà, hơn nữa em và Lục Dao cũng rất thân mà.” Tiểu Đao xoa ót, nhìn xung quanh, trên khuôn mặt hiện vẻ bất mãn, “Nói gì thì ở bên ngoài anh cũng phải cho em chút mặt mũi chứ!”

Nói xong, cậu khẽ ho và nhìn Hạ Thần Phong, “Nhưng mà anh gọi Lục Dao qua đây là bởi vì đã nghĩ ra cách rồi sao?”

Lục Dao quay đầu nhìn Hạ Thần Phong, cô cũng không hiểu tại sao đột nhiên anh lại gọi mình ra đây, dù sao thì trước đây anh vẫn luôn nói với cô rằng không nên đi ra ngoài, nhưng hôm nay lại đột nhiên gọi điện thoại gọi cô ra ngoài.

Tiểu Đao và Lục Dao đều nhìn Hạ Thần Phong, hai người đều thắc mắc anh đang có tính toán gì.

“Trước đây chẳng phải cô đã tìm được những cơ quan đó ở xung quanh công trường sao? Nếu phong thủy mà cô nói có tồn tại thực sự, vậy chủ nhân của những cơ quan đó có xảy ra tình huống xấu nào không?”

Lục Dao không hiểu lời của Hạ Thần Phong nói, Tiểu Đao ở bên cạnh cầm cốc cà phê lên, cau mày nói, “Còn có thể có ảnh hưởng xấu gì chứ, không phải là đã chết rồi sao?” Nói xong liền uống một ngụm.

Đúng vậy, phải nói là có cái gì nghiêm trọng hơn so với cái chết chứ?

Hạ Thần Phong cau mày, rõ ràng là anh cũng không muốn hỏi điều này. Lục Dao do dự một lúc, “Anh muốn hỏi người nhà của những người đó sẽ có kết cục gì sao?”

Hạ Thần Phong nhìn Lục Dao, cô cầm chén trà ở trước mặt mình lên, bên trong chén là trà đen, cô uống một ngụm sau đó đặt chén trà xuống, “Trên đời này có nhân thì sẽ có quả, chủ nhân của những cơ quan đó, có bao nhiêu người muốn như vậy chứ? Lại nói, người xưa sẽ chọn một nơi có phong thủy tốt để chôn cất họ, cũng chính là âm trạch mà chúng ta nói trong phong thủy. Điều này có vai trò rất lớn đến vận thế về sau của nhà đó, mặc dù bây giờ mọi người không tin, nhưng thật sự là âm trạch trong phong thủy ảnh hưởng đến vận thế của gia đình. Mà cơ quan này để ở đó dùng để trấn áp phong thủy của nơi đó, đương nhiên là sẽ không có kết quả tốt, mặc dù chỉ là một bộ phận.”

Tiểu Đao ngạc nhiên nhìn Lục Dao, “Nơi chôn cất thật sự có thể ảnh hưởng lớn như vậy sao?”

Lục Dao mỉm cười, “Nếu không, anh nghĩ mà xem, vì sao các hoàng đế cổ đại lại tốn một khoảng thời gian dài để chọn nơi chôn cất chứ?”

Tiểu Đao quay qua nhìn đang suy Hạ Thần Phong đang trầm tư suy nghĩ, “Anh Phong, vậy anh nói xem, người nhà của Vương Minh...”

“Mặc dù bây giờ vợ chồng Vương Tuấn Kiệt không thừa nhận, nhưng tôi có cách khiến bọn họ phải thừa nhận...” Hạ Thần Phong nói xong rồi nhìn về phía Lục Dao.

Tiểu Đao nhìn Lục Dao ngồi ở phía đối diện theo ánh mắt của Hạ Thần Phong, Lục Dao nhíu mày, “Anh muốn tôi ra tay?”

***

Khi Lục Dao đứng trước cửa nhà của Vương Tuấn Kiệt, cô nhíu chặt mày lại. Đây là lần đầu tiên cô làm chuyện này, anh lại muốn cô dùng thuật xem tướng của nhà họ Lục của cô để “hù dọa” người nhà họ Vương.

Nhưng Lục Dao nhớ đến thông tin của Vương Minh, cậu bé đó vẫn là một đứa bé chưa thành niên nhưng lại chết vì sự ích kỷ của người nhà, kết quả đáng buồn này khiến Lục Dao cảm thấy đau lòng.

Cô nhìn trang phục trên người mình, vì muốn hù dọa người nhà này, cô còn đặc biệt mặc một cái áo gió màu đen, theo như Tiểu Đao nói thì như vậy khá bí ẩn.

Cô hít một hơi thật sâu, sau đó bấm chuông cửa, vợ Vương Tuấn Kiệt ra mở cửa, nhìn thấy Lục Dao thì tỏ vẻ không vui, “Cô tìm ai?”

Lục Dao nhìn khuôn mặt của người phụ nữ này, cô nói với bà ta, “Tôi tìm bà.”

“Tôi?” Rõ ràng là đối phương không tin Lục Dao đến tìm mình, vì bà ta không hề biết Lục Dao, “Cô là ai? Cảnh sát?”

Lục Dao khẽ lắc đầu, “Bà là con thứ ba trong gia đình.”

“Cô... Cô là ai?”

“Bà không cần biết tôi là ai, chỉ cần biết là, bây giờ tai họa sắp đổ lên đầu các người rồi.” Lục Dao biết, có một số chuyện chỉ nói một nửa càng khiến người ta sợ hơn. Quả nhiên, người phụ nữ nghe xong, trên khuôn mặt hiện vẻ sợ hãi, nhưng bà ta ngay lập tức nổi giận, “Cô có ý gì?”

Lục Dao không trả lời câu hỏi của người phụ nữ ngay, bây giờ điều cô cần là làm người phụ nữ này hoàn toàn tin tưởng mình, “Bà có một anh trai và một chị gái, nhưng chị gái của bà mới sinh ra không được bao lâu thì bị chết yểu...”

Người phụ nữ cảm thấy không thể tin được, bởi vì chuyện bà ta còn có một người chị gái, ngay cả chồng của bà ta - Vương Tuấn Kiệt cũng không biết. Đây là điều cấm kỵ trong gia đình bà ta, nhưng bây giờ cô gái ở đối diện lại biết và còn có thể nói ra được. Bà ta nghĩ chắc chắn người nhà mình sẽ không nói chuyện này với một người lạ. Bây giờ trong lòng bà ta bắt đầu tò mò rốt cuộc cô gái rất xinh đẹp trước mặt này là ai.

“Cô... Rốt cuộc cô là ai?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện