- Tiểu tử này, là đánh bậy đánh bạ sao? Lần này Câu Ngọc thật sự phát hiện, mình đối với Giang Trần có chút xem không hiểu.
Nàng không biết là, một chỉ đánh bậy đánh bạ, có thể kỳ uy như thế sao.
Thế nhưng mà, nếu như không phải đánh bậy đánh bạ, dùng bản chất hoàn khố, ngay cả trụ cột khảo hạch cũng thông qua không được của Giang Trần, có thể thi triển ra một chỉ này sao?
Không khí hiện trường, rốt cục có người phá vỡ.
Bạch Chiến Vân nhảy ra ngoài:
- Giang Trần, mới vừa rồi ngươi chơi ám chiêu sao? Yến Nhất Minh đường đường sáu mạch chân khí, ngươi chỉ là ba mạch chân khí, như thế nào một chiêu là có thể đả đảo hắn?
Giang Trần ngữ khí vô tội nói:
- Loại vấn đề ngu ngốc này, ngươi nên hỏi hắn mới đúng. Bị ba mạch chân khí mà hắn xem thường đả bại, ta cũng không biết phải an ủi hắn như thế nào rồi.
- Hừ, ngươi nhất định là dùng ám chiêu. Bạch Chiến Vân ta đến bồi ngươi chơi.
Advertisement
Bạch Chiến Vân, Bạch Hổ Hầu truyền nhân, bát mạch chân khí, cao giai Chân Khí cảnh!
Này là nhân vật thiên tài mà không phải Yến Nhất Minh có thể so sánh.
Mí mắt của Giang Trần cũng không giơ lên thoáng một phát, đang muốn mở miệng, Câu Ngọc công chúa đứng lên nói:
- Chậm đã, các ngươi những chư hầu truyền nhân tham gia Tiềm Long hội thử, lúc này so đấu, mặc kệ bị thương ai, đối với Tiềm Long thi hội đều là một tổn thất. Các ngươi đã muốn so cao thấp, ta với tư cách người tổng phụ trách Tiềm Long hội thử, ngược lại có một đề nghị. Đã có thể phân ra tài hoa cao thấp, lại có thể không thương tổn lẫn nhau.
- A? Câu Ngọc công chúa có kế sách gì?
Advertisement
- Công chúa là người tổng phụ trách Tiềm Long thi hội, dụng tâm lương khổ như thế, chúng ta bội phục.
Trong lúc nhất thời, thanh âm mã thí tâng bốc như nước thủy triều. Long Đằng Hầu dù ngưu bức thế nào, cái kia cũng chỉ là một chư hầu. Câu Ngọc công chúa, đây chính là đại biểu vương thất.
Thế cục bây giờ, người nguyện ý đập mã thí tâng bốc vương thất, so với đập mã thí tâng bốc Long Đằng Hầu hơn nhiều lắm.
Câu Ngọc công chúa thản nhiên nói:
- Vương thất ta tổ chức Tiềm Long thi hội, vốn là vì tuyên dương võ phong. Tất cả đại chư hầu truyền nhân, đều tu tập Đông Phương Vương Quốc Trấn Quốc công pháp 《 Tử Khí Đông Lai Quyết 》. Ta đề nghị, chư hầu truyền nhân ở đây, từng cái có thể đi lên thi triển 《 Tử Vân chưởng 》 cùng 《 Đông Vương chỉ 》. Bổn cung với tư cách người tổng phụ trách Tiềm Long thi hội, vừa vặn làm trọng tài, xem lực lĩnh ngộ vũ kỹ của ai mạnh nhất, tu tập cảnh giới cao nhất.
- Ha ha, không hổ là công chúa vương thất. Đề nghị này rất tốt. Đã không chảy máu đả thương người, lại có thể phân ra cao thấp.
- Ân, đề nghị này quả thật không tệ, lão phu ủng hộ.
Câu Ngọc công chúa đã lên tiếng, những chư hầu kia là không thể nào công nhiên phản đối. Phản đối Câu Ngọc công chúa, cái kia chính là phản bác vương thất.
Về sau Tiềm Long thi hội còn muốn lăn lộn hay không?
Giang Trần nhún vai, đối với Bạch Chiến Vân nói:
- Xem ra, ngươi so với Yến Nhất Minh càng may mắn a.
Sắc mặt của Bạch Chiến Vân phát lạnh:
- Ngươi có ý gì?
- Muốn không nói ngươi ngu ngốc cũng không được a, phải cần ta đem lời nói rõ ràng sao? Không hiểu? Không hiểu thì tự mình chậm rãi lĩnh ngộ đi.
Nói xong, Giang Trần cũng mặc kệ Bạch Chiến Vân, đi trở về ghế của mình.
Đông Phương Chỉ Nhược cười nói:
- Giang Trần ca ca, vừa rồi ngươi rất đẹp trai.
- Vậy sao? Ta cũng cảm thấy như vậy, ha ha.
Giang Trần tâm tình thật tốt, đồng thời ánh mắt rất có ý tứ liếc nhìn Câu Ngọc.
Câu Ngọc công chúa hừ một tiếng:
- Bổn cung chỉ là vì Tiềm Long thi hội, không muốn bị thương bất luận người nào. Không phải là vì bao che ngươi, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều.
- Ta xem là ngươi suy nghĩ nhiều a?
Giang Trần cười nói.
- Ngươi không có nhìn ra, ta đối với ngươi rất không thoải mái sao? Bạch Chiến Vân này đã nhiều lần chọc tới ta, đang muốn mượn cơ hội này đánh hắn một trận. Ngươi đề nghị như vậy, chẳng lẽ là chuyên môn che chở hắn?
Câu Ngọc trực tiếp im lặng, nàng phát hiện Giang Trần quá không biết xấu hổ. Chẳng lẽ hắn không biết, Bạch Chiến Vân thân là cao giai Chân Khí cảnh, một đấm có thể đánh sơ giai Chân Khí cảnh thành bánh thịt sao?
Trong nội tâm thầm mắng:
- Bổn cung rõ ràng là bảo hộ ngươi, miễn cho bị Bạch Chiến Vân đánh chết. Xú tiểu tử, không nhìn được nhân tâm tốt!
Đã có Câu Ngọc công chúa đề nghị, hơn nữa một ít nhân vật quyền thế trợ giúp, thời gian yến hội khai tiệc không khỏi lại trì hoãn một ít.
Trên Diễn Võ Trường của Long Đằng Hầu phủ, các lộ chư hầu truyền nhân đều hăng hái, kích động, muốn ở loại tràng diện này đại xuất danh tiếng.
Thanh âm của Câu Ngọc công chúa vang lên, như thúy ngọc tương kích:
- Chư vị, hôm nay các lộ chư hầu truyền nhân tụ tập, Bổn cung với tư cách người tổng phụ trách Tiềm Long thi hội, mượn cơ hội này quan sát tiến độ tu luyện 《 Tử Khí Đông Lai Quyết 》của các ngươi. Các ngươi không cần có giữ lại gì, đem thiên phú cùng ngộ tính, tài hoa cùng bổn sự của các ngươi, toàn bộ biểu hiện ra đi!
Kỳ thật căn bản không cần Câu Ngọc công chúa động viên, tất cả chư hầu truyền nhân đều là mặt mũi tràn đầy nóng bỏng. Có thể ở trước mặt người tổng phụ trách Tiềm Long thi hội biểu hiện ra tài hoa, lưu lại ấn tượng tốt, loại cơ hội này, ai sẽ bỏ qua?
Bất luận một môn công pháp vũ kỹ gì, luận trình độ tu luyện, có tiểu thành, thuần thục, đại thành, vô lậu, viên mãn, phân chia năm cấp độ.
Ở dưới Câu Ngọc công chúa tự mình chú ý, rất nhanh liền có mấy chư hầu truyền nhân, nhao nhao tiến lên biểu thị vũ kỹ. Có người lựa chọn 《 Tử Vân chưởng 》, cũng có người lựa chọn 《 Đông Vương chỉ 》.
Không thể không nói, một trăm lẻ tám lộ chư hầu truyền nhân, cơ hồ không có thế hệ bình thường.
Mà có can đảm lên đài, trên cơ bản đều là thiên phú không tồi, đối với cấp độ mình tu luyện phi thường tự tin.
Giang Trần ở dưới đất, vẫn là nửa híp mắt, một bộ không để ý, ngẫu nhiên cầm lấy mấy cái dưa leo gặm, thỉnh thoảng lại cùng Đông Phương Chỉ Nhược trêu chọc vài câu.
Ngẫu nhiên hướng trên đài thoáng nhìn, khóe miệng hiện ra dáng tươi cười nghiền ngẫm, hiển nhiên không có đem những chư hầu truyền nhân này biểu thị chú ý.
Bất quá, sau đó một người lên đài, lại để cho Giang Trần nhiều thêm vài phần chú ý.
Người này khoẻ mạnh kháu khỉnh, đi lại vững chắc, là Hổ Khâu Hầu truyền nhân Hồ Khâu Nhạc, cũng là một trong mấy bằng hữu của Giang Trần tại vương đô.
Giang Trần nhìn Hồ Khâu Nhạc lên đài, lại âm thầm bất đắc dĩ. Dùng khí chất cùng đặc điểm của Hồ Khâu Nhạc, bất kể là《 Tử Vân chưởng 》phiêu dật, hay là《 Đông Vương chỉ 》đi kỳ quỷ lộ tuyến, kỳ thật đều không thích hợp hắn.
Cho nên Hồ Khâu Nhạc lên đài, khiến Giang Trần có chút ngoài ý muốn.
Bất quá, để cho người dưới đài cảm thấy ngoài ý muốn là, Hổ Khâu Hầu ở trong một trăm lẻ tám lộ chư hầu cũng không hiển hách, kiến thức cơ bản của truyền nhân hắn vậy mà thập phần vững chắc, thậm chí có bảy đạo chân khí như rồng xà lao nhanh, rõ ràng là một bảy mạch chân khí, cao giai Chân Khí cảnh!