Ực! Thẫm Mộng Quân không nhịn được liền nuốt một ngụm nước bọt.
Bất chợt Thẫm Mộng Quân rút ngón tay ra khỏi cơ thể của Mộc Nhiên, một khoảng trống ập đến kéo cô trở về với thực tại. Mộc Nhiên rùng mình khi thấy Thẫm Mộng Quân bắt đầu cởi quần áo, mệnh căn thô to tím ngắt được bao bọc bởi tầng tầng lớp lớp gân xanh, hùng dũng oai vệ sừng sững hướng về phía mình, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, Mộc Nhiên hô lớn: "Anh lại định làm cái gì tôi!"
Thẫm Mộng Quân nhìn Mộc Nhiên khẽ cười tà mị, môi bạc nhếch lên:"Bôi thuốc"
Mộc Nhiên cả người run rẫy, ý thức được hành động tiếp theo của người đàn ông này mà không ngừng lắc đầu:"Anh bôi thuốc mà cởi quần áo làm gì? Anh thả tôi ra đi mà"
Thẫm Mộng Quân cợt nhã nhìn cô đầy chế giễu. Cũng chẳng bận lòng phải giải thích với cô. Anh trút hết số thuốc mỡ còn lại ra, một tay vuốt ve mệnh căn, để toàn bộ thuốc mỡ bám đều lên thân gậy thô to của mình.
Mộc Nhiên cảm thấy đầu mình gần như sắp nổ tung, mặt mày trắng bệt, lòng ngực tim đập như trống cô cố cứu lấy thân mình:"Không muốn bôi thuốc....Xin anh....Tôi không cần bôi thuốc....."
Bỏ mặc tâm can đang gào xé của Mộc Nhiên, Thẫm Mộng Quân vẫn thản nhiên bôi hết toàn bộ thuốc mỡ kia, Thẫm Mộng Quân nắm lấy tên to xác trong tay mình, trực tiếp cắm sâu vào tận trong h.uyệt nhỏ của Mộc Nhiên. Nhưng chỉ mới vừa tiến vào một cái đầu, đã khiến Mộc Nhiên không chịu nổi mà xoắn chặt cơ thể.
"Xuýt....Thả lỏng cơ thể của cô ra....Đừng kẹp chặt như vậy, bằng không sẽ không thể bôi vào bên trong, thuốc này phải xoa cho nóng lên mới có hiệu quả" Thẫm Mộng Quân đưa đẩy mông hẹp, xoay quanh tiến vào từng tấc từng tấc một, mỗi lần tiến vào một chút đều phải kì kèo rất lâu, thật giống như vì để thuốc mỡ nóng lên vậy.
Lần này quả là làm khổ Mộc Nhiên, cứ bị treo lơ lửng nửa vời như thế, cắm vào một chút thì trướng đến khó chịu, lui ra một chút thì trống rỗng hư không, h.uyệt mềm chặt chẽ bọc lấy mệnh căn màu tím ngắt, từng chút từng chút hé mở cái miệng nhỏ, mút hút theo bản năng.
"Ưm hừm....Đau quá....Trướng quá....Xin anh....Đừng vào nữa.....Tôi không chịu nổi nữa..." Mộc Nhiên liên tục lắc đầu, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống gối, cơ thể mềm mại non nớt nổi lên một tầng phấn hồng nhàn nhạt, xinh đẹp động lòng người.
Thuận theo ba lần một cái, nơi giữa đùi của hai người rốt cuộc cũng không có khe hở mà dán sát vào nhau, đầu nấm của Thẫm Mộng Quân chống trên khối thịt mềm tận sâu bên trong, thở dài một hơi.
"A! Đau quá..." Mộc Nhiên đè nén cổ họng, run rẫy kêu lên, chỉ cần cô hơi nhúc nhích một chút, liền có thể cảm nhận được mệnh căn thô to đang cọ sát mè nheo bên trong h.uyệt động, cảm giác trướng bụng vô cùng rõ rệt, lập tức mở rộng chân, không dám động đậy dù chỉ một chút, miệng h.uyệt mấp máy, mật dịch cuồn cuộn nhỏ xuống ga giường bên dưới, chưa gì đã thấm ướt cả một mảng.
"AAA.....Ưm...." Mộc Nhiên không chịu được mà không ngừng lắc eo rên rĩ thành tiếng.
Cần cổ Thẫm Mộng Quân đỏ bừng bừng, mông eo chậm rãi đưa đẩy cắm rút trong dũng đạo sâu hun hút, đợi đến khi số thuốc mỡ kia tan hết, động tác lập tức trở nên thô lỗ.
"Kẽo kẹt...Kẽo kẹt..."
Giường lớn bằng dưới động tác ngày càng mạnh bạo không ngừng vang lên âm thanh đáng xấu hổ.
"Xin anh....AA...Ưm...Anh nhẹ....Nhẹ chút đi mà!" Mộc Nhiên bị đâm chọc đến nỗi không thể nào nói được một câu hoàn chỉnh, nếu như không phải cổ tay đang bị trói chặt, không chừng cả người đã bị anh kéo lê trên giường rồi.
Cánh tay của Thẫm Mộng Quân chống ở hai bên người của Mộc Nhiên, chỉ một mực khom eo điên cuồng đâm chọc, cái mông rắn chắc không ngừng nhấp nhô lên xuống, hận không thể nhét cả hai viên trứng vào trong, hơi thở hổn hển bất mãn đáp:"Câm mồm!"
Nước mắt chảy xuôi, Mộc Nhiên cắn chặt răng tủi khổ mà đón nhận. Yết hầu Thẫm Mộng Quân trượt lên xuống, nâng hai chân cô lên, đẩy mạnh vòng eo, lực đạo càng lúc càng tàn nhẫn. Động tác thô bạo của đối phương khiến khoái cảm càng dâng lên mãnh liệt.
Thẫm Mộng Quân rướn người cúi đầu ngậm một ngực đang không ngừng đẩy đưa của Mộc Nhiên mà cắn một trận, hai tay cầm hai quả nặng mềm mại xoa bóp, như đè ép nhào nặn, càng cuồng dã càng hung mãnh đâm thọc.
Hạ thân hai người liên kết chặt chẽ. Cực đại cứng rắn liên tục ra vào chôn trong hoa h.uyệt, từng trận sóng khoái cảm hoá thành dung dịch dính nhớp, không ngừng tràn ra khỏi hoa h.uyệt mà thấm đẫm cả ga giường.
Mộc Nhiên dưới thân của Thẫm Mộng Quân có thể cảm nhận rõ ràng sự hung mãnh cứng rắn của anh, cảm nhận được sức mạnh dũng mãnh tăng trưởng sau mỗi lần đâm vào, nhưng lại chỉ có thể bất lực mà nghênh đón, nghểnh cần cổ nuột nà như thiên nga, cô không ngừng thở gấp.
Bất chợt Thẫm Mộng Quân rút ngón tay ra khỏi cơ thể của Mộc Nhiên, một khoảng trống ập đến kéo cô trở về với thực tại. Mộc Nhiên rùng mình khi thấy Thẫm Mộng Quân bắt đầu cởi quần áo, mệnh căn thô to tím ngắt được bao bọc bởi tầng tầng lớp lớp gân xanh, hùng dũng oai vệ sừng sững hướng về phía mình, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, Mộc Nhiên hô lớn: "Anh lại định làm cái gì tôi!"
Thẫm Mộng Quân nhìn Mộc Nhiên khẽ cười tà mị, môi bạc nhếch lên:"Bôi thuốc"
Mộc Nhiên cả người run rẫy, ý thức được hành động tiếp theo của người đàn ông này mà không ngừng lắc đầu:"Anh bôi thuốc mà cởi quần áo làm gì? Anh thả tôi ra đi mà"
Thẫm Mộng Quân cợt nhã nhìn cô đầy chế giễu. Cũng chẳng bận lòng phải giải thích với cô. Anh trút hết số thuốc mỡ còn lại ra, một tay vuốt ve mệnh căn, để toàn bộ thuốc mỡ bám đều lên thân gậy thô to của mình.
Mộc Nhiên cảm thấy đầu mình gần như sắp nổ tung, mặt mày trắng bệt, lòng ngực tim đập như trống cô cố cứu lấy thân mình:"Không muốn bôi thuốc....Xin anh....Tôi không cần bôi thuốc....."
Bỏ mặc tâm can đang gào xé của Mộc Nhiên, Thẫm Mộng Quân vẫn thản nhiên bôi hết toàn bộ thuốc mỡ kia, Thẫm Mộng Quân nắm lấy tên to xác trong tay mình, trực tiếp cắm sâu vào tận trong h.uyệt nhỏ của Mộc Nhiên. Nhưng chỉ mới vừa tiến vào một cái đầu, đã khiến Mộc Nhiên không chịu nổi mà xoắn chặt cơ thể.
"Xuýt....Thả lỏng cơ thể của cô ra....Đừng kẹp chặt như vậy, bằng không sẽ không thể bôi vào bên trong, thuốc này phải xoa cho nóng lên mới có hiệu quả" Thẫm Mộng Quân đưa đẩy mông hẹp, xoay quanh tiến vào từng tấc từng tấc một, mỗi lần tiến vào một chút đều phải kì kèo rất lâu, thật giống như vì để thuốc mỡ nóng lên vậy.
Lần này quả là làm khổ Mộc Nhiên, cứ bị treo lơ lửng nửa vời như thế, cắm vào một chút thì trướng đến khó chịu, lui ra một chút thì trống rỗng hư không, h.uyệt mềm chặt chẽ bọc lấy mệnh căn màu tím ngắt, từng chút từng chút hé mở cái miệng nhỏ, mút hút theo bản năng.
"Ưm hừm....Đau quá....Trướng quá....Xin anh....Đừng vào nữa.....Tôi không chịu nổi nữa..." Mộc Nhiên liên tục lắc đầu, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống gối, cơ thể mềm mại non nớt nổi lên một tầng phấn hồng nhàn nhạt, xinh đẹp động lòng người.
Thuận theo ba lần một cái, nơi giữa đùi của hai người rốt cuộc cũng không có khe hở mà dán sát vào nhau, đầu nấm của Thẫm Mộng Quân chống trên khối thịt mềm tận sâu bên trong, thở dài một hơi.
"A! Đau quá..." Mộc Nhiên đè nén cổ họng, run rẫy kêu lên, chỉ cần cô hơi nhúc nhích một chút, liền có thể cảm nhận được mệnh căn thô to đang cọ sát mè nheo bên trong h.uyệt động, cảm giác trướng bụng vô cùng rõ rệt, lập tức mở rộng chân, không dám động đậy dù chỉ một chút, miệng h.uyệt mấp máy, mật dịch cuồn cuộn nhỏ xuống ga giường bên dưới, chưa gì đã thấm ướt cả một mảng.
"AAA.....Ưm...." Mộc Nhiên không chịu được mà không ngừng lắc eo rên rĩ thành tiếng.
Cần cổ Thẫm Mộng Quân đỏ bừng bừng, mông eo chậm rãi đưa đẩy cắm rút trong dũng đạo sâu hun hút, đợi đến khi số thuốc mỡ kia tan hết, động tác lập tức trở nên thô lỗ.
"Kẽo kẹt...Kẽo kẹt..."
Giường lớn bằng dưới động tác ngày càng mạnh bạo không ngừng vang lên âm thanh đáng xấu hổ.
"Xin anh....AA...Ưm...Anh nhẹ....Nhẹ chút đi mà!" Mộc Nhiên bị đâm chọc đến nỗi không thể nào nói được một câu hoàn chỉnh, nếu như không phải cổ tay đang bị trói chặt, không chừng cả người đã bị anh kéo lê trên giường rồi.
Cánh tay của Thẫm Mộng Quân chống ở hai bên người của Mộc Nhiên, chỉ một mực khom eo điên cuồng đâm chọc, cái mông rắn chắc không ngừng nhấp nhô lên xuống, hận không thể nhét cả hai viên trứng vào trong, hơi thở hổn hển bất mãn đáp:"Câm mồm!"
Nước mắt chảy xuôi, Mộc Nhiên cắn chặt răng tủi khổ mà đón nhận. Yết hầu Thẫm Mộng Quân trượt lên xuống, nâng hai chân cô lên, đẩy mạnh vòng eo, lực đạo càng lúc càng tàn nhẫn. Động tác thô bạo của đối phương khiến khoái cảm càng dâng lên mãnh liệt.
Thẫm Mộng Quân rướn người cúi đầu ngậm một ngực đang không ngừng đẩy đưa của Mộc Nhiên mà cắn một trận, hai tay cầm hai quả nặng mềm mại xoa bóp, như đè ép nhào nặn, càng cuồng dã càng hung mãnh đâm thọc.
Hạ thân hai người liên kết chặt chẽ. Cực đại cứng rắn liên tục ra vào chôn trong hoa h.uyệt, từng trận sóng khoái cảm hoá thành dung dịch dính nhớp, không ngừng tràn ra khỏi hoa h.uyệt mà thấm đẫm cả ga giường.
Mộc Nhiên dưới thân của Thẫm Mộng Quân có thể cảm nhận rõ ràng sự hung mãnh cứng rắn của anh, cảm nhận được sức mạnh dũng mãnh tăng trưởng sau mỗi lần đâm vào, nhưng lại chỉ có thể bất lực mà nghênh đón, nghểnh cần cổ nuột nà như thiên nga, cô không ngừng thở gấp.
Danh sách chương