Trong chớp mắt bọn chúng huyễn hóa, sương mù lại bùng nổ lần nữa. Theo
sự xuất hiện của bọn chúng, độc trong đó lần lượt bị tăng thêm, đến cuối cùng
đã trở thành hỗn độc, có thể xâm nhập hết thảy Linh Tàng, có thể làm mục nát
bí tàng hoả lò.
Giờ phút này nó cuồn cuộn, đi thẳng đến Hứa Thanh.
Đối với chuyện này, vẻ mặt Hứa Thanh như thường, không có quá nhiều
thay đổi, thậm chí trong lòng cũng càng thong dong đối với một trận chiến này.
Bởi vì hắn phát hiện, con trai thứ tư Chủ tể trước mắt này, dường như cũng
đến nỗi sâu không lường được như mình suy nghĩ.
Đối phương quả thật là thiên chi kiêu tử, nhưng cũng có giới hạn.
Bổn nguyên công pháp cấp Hoàng, mình cũng có giống vậy, mà độc này…
Hứa Thanh khẽ lắc đầu.
Đôi mắt hắn đen kịt một màu, Độc Cấm trong thân thể dung nhập vào trong
mắt, bình tĩnh nhìn một chút.
Một cái nhìn này, làm thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun, tứ phương mơ
hồ vặn vẹo. Sương độc vọt tới hướng hắn lại bỗng chấn động, mắt trần có thể
thấy đang tiêu tan.
Thế gian này, độc có thể khiến cho Hứa Thanh chấn động, không phải
không có, nhưng hiển nhiên con trai thứ tư Chủ tể này không có.
Độc Cấm của Hứa Thanh, từ trên bản chất đã khác biệt với độc trên ý nghĩa
thông thường. Đó là một loại thể hiện của dị chất, đó là Thần trớ bùng nổ, càng
rõ ràng từ bản chất sinh mệnh của vạn vật chúng sinh.
So với nó, độc sóng âm mà trống lúc lắc sinh ra, dù cũng kỳ dị, nhưng trên
vị cách thì còn chưa đủ.
Với một ánh mắt, sương độc tan rã! Sắc mặt con trai thứ tư Chủ tể lần đầu tiên thay đổi, bàn tay lay động trống
lúc lắc không khỏi dừng lại.
Cùng lúc đó, ánh mắt Hứa Thanh nhanh chóng xuyên thấu sương độc mỏng
manh, nhìn về phía con trai thứ tư Chủ tể.
Cái nhìn này khiến lông tơ toàn thân hắn dựng đứng, cảm giác nguy cơ sinh
tử ầm ầm bùng nổ, mà hắn cũng không tầm thường. Không chút chần chờ, thân
thể hắn bỗng nhiên lui ra phía sau, càng không chút do dự ném ra trống lúc lắc
trong tay, bấm niệm pháp quyết chỉ vào nó.
Ngay lập tức, trống lúc lắc được xem như bảo vật quý giá ở thế giới bên
ngoài, trực tiếp bắt đầu vỡ vụn. Ầm một tiếng, nó tự động nổ tung, hình thành
độc càng đậm đặc hơn và âm thanh càng thê thảm hơn. Theo uy cuồng bạo ẩn
chứa bên trong, nó nổ tung hướng về Hứa Thanh, nhằm ngăn cản hắn.
Hiệu quả, thì thật sự cũng có.
Hứa Thanh có thể làm tan rã trống độc này, nhưng dao động hình thành từ
bảo vật tự bạo này cuối cùng cũng khiến bước chân tiến lên của hắn hơi dừng
lại.
Mượn nhờ thời gian này, con trai thứ tư Chủ tể đã rút lui hơn ngàn trượng.
Lúc xuất hiện lại, biểu cảm của hắn âm trầm, trong lòng nghiêm nghị. Hắn
không thể không thừa nhận, thủ đoạn của người trước mắt chẳng những tương
tự với mình mà mỗi một loại càng mạnh hơn mình mấy phần.
Đôi mắt con trai thứ tư Chủ tể lóe lên sát cơ. Hắn không định tiếp tục chơi
đùa nữa, hắn thấy trận giao chiến này đã có thể kết thúc. Thế là hắn nâng tay
phải lên bấm niệm pháp quyết, chỉ về mi tâm, đầu ngón tay vẫn chưa hạ xuống,
mà treo lơ lửng tầm ba tấc.
“Huyết mạch, Chú U!”
Vừa nói ra lời này, trên da con trai thứ tư Chủ tể nháy mắt xuất hiện lượng
lớn sợi đen như hình xăm, cẩn thận nhìn lại, những sợi đen kia lít nha lít nhít, có
lớn có nhỏ. Đó chính là mạch máu toàn thân.
Giờ phút này chúng bành trướng lên, lại tự di động trên người hắn, nhất là
mạch máu màu đen trên khuôn mặt, lại tạo thành một gương mặt quỷ dữ tợn.
Theo ngón tay của con trai thứ tư Chủ tể hạ xuống, chạm vào mặt quỷ, trong
chốc lát gương mặt quỷ này lại thắp lên giống như đèn.
Từ xa nhìn lại, đó phảng phất thật sự là một cái lồng đèn!
Đèn này dung hợp cùng khuôn mặt của con trai thứ tư Chủ tể, thoạt nhìn
cực kì quỷ dị, đồng thời khí tức trên thân hắn cũng ầm ầm bùng nổ, lại cường
hãn hơn trước đó mấy phần.
Hứa Thanh mắt thấy như thế, nội tâm dâng lên bất an, độc trong mắt lại lần
nữa rải xuống, thân thể lóe lên, hình thành tốc độ kinh người, bay thẳng đến đối
phương.
Con trai thứ tư Chủ tể nheo lại mắt, thân thể nhanh nhẹn rút lui, tay trái bấm
niệm pháp quyết, thân hình tê giác bên ngoài thân thể lại xuất hiện lần nữa, dốc
hết sức ngăn cản bị độc xâm nhập hòa tan, đồng thời càng phất tay. Từng sợi tóc
bỗng đâu xuất hiện, quấn quanh về phía Hứa Thanh, ngăn cản hắn lại.
Ánh mắt Hứa Thanh lạnh lùng. Trong nháy mắt này thân thể hắn ầm ầm
bùng nổ, tốc độ nhanh hơn trước đó quá nhiều, hình thành tàn ảnh, không nhìn
những thứ này, xuyên qua hết thảy, phóng tới Con trai thứ tư Chủ tể.
Loại tốc độ này, không phải Linh Tàng có thể có được, mà do Hứa Thanh
được Thế tử rèn luyện, đeo mặt trời viễn cổ lâu dài mới hình thành.
Vẻ mặt con trai thứ tư Chủ tể lại thay đổi, hắn bỗng há to miệng, phun ra
một mảnh ánh sáng trắng về phía Hứa Thanh.
Ánh sáng trắng hình thành ô vuông đếm không xuể, bao phủ hắn, hắn ẩn
nấp trong bóng dáng, mà ô vuông tăng tốc chồng lên nhau, bao bọc tầng tầng.
Chớp mắt tiếp theo, Hứa Thanh tới gần, bí tàng sau lưng huyễn hóa ra, đánh
xuống một quyền.
Đất rung núi chuyển, bầu trời sấm rền, những ô vuông kia nhanh chóng sụp
đổ, chia năm xẻ bảy, hóa thành mấy trăm phần, bay ra bốn phía.
Nhưng thuật này rất huyền diệu, bóng dáng của con trai thứ tư Chủ tể thế
mà đồng thời xuất hiện trong mấy trăm ô vuông văng ra này, trong chốc lát khó
mà phân biệt thật giả.
Sắc mặt Hứa Thanh âm trầm, cái bóng dưới chân nhanh chóng tràn ra, càng
có Thiên Ma thân huyễn hóa ra xung quanh, cấp tốc xâm nhập về phía tất cả ô
vuông, tìm kiếm chân thân.
Cùng lúc đó, con trai thứ tư Chủ tể trong những ô vuông này nâng ngón tay
lên, rơi trên bả vai.
Một khắc sau, ở vị trí bả vai của hắn, mạch máu màu đen nhanh chóng hội
tụ, ngọn đèn thứ hai cũng bị đốt lên.
Tiếp theo là một bên bả vai khác, sau đó là đan điền, sau đó là hai chân, nơi
hạ xuống cuối cùng là trái tim
sự xuất hiện của bọn chúng, độc trong đó lần lượt bị tăng thêm, đến cuối cùng
đã trở thành hỗn độc, có thể xâm nhập hết thảy Linh Tàng, có thể làm mục nát
bí tàng hoả lò.
Giờ phút này nó cuồn cuộn, đi thẳng đến Hứa Thanh.
Đối với chuyện này, vẻ mặt Hứa Thanh như thường, không có quá nhiều
thay đổi, thậm chí trong lòng cũng càng thong dong đối với một trận chiến này.
Bởi vì hắn phát hiện, con trai thứ tư Chủ tể trước mắt này, dường như cũng
đến nỗi sâu không lường được như mình suy nghĩ.
Đối phương quả thật là thiên chi kiêu tử, nhưng cũng có giới hạn.
Bổn nguyên công pháp cấp Hoàng, mình cũng có giống vậy, mà độc này…
Hứa Thanh khẽ lắc đầu.
Đôi mắt hắn đen kịt một màu, Độc Cấm trong thân thể dung nhập vào trong
mắt, bình tĩnh nhìn một chút.
Một cái nhìn này, làm thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun, tứ phương mơ
hồ vặn vẹo. Sương độc vọt tới hướng hắn lại bỗng chấn động, mắt trần có thể
thấy đang tiêu tan.
Thế gian này, độc có thể khiến cho Hứa Thanh chấn động, không phải
không có, nhưng hiển nhiên con trai thứ tư Chủ tể này không có.
Độc Cấm của Hứa Thanh, từ trên bản chất đã khác biệt với độc trên ý nghĩa
thông thường. Đó là một loại thể hiện của dị chất, đó là Thần trớ bùng nổ, càng
rõ ràng từ bản chất sinh mệnh của vạn vật chúng sinh.
So với nó, độc sóng âm mà trống lúc lắc sinh ra, dù cũng kỳ dị, nhưng trên
vị cách thì còn chưa đủ.
Với một ánh mắt, sương độc tan rã! Sắc mặt con trai thứ tư Chủ tể lần đầu tiên thay đổi, bàn tay lay động trống
lúc lắc không khỏi dừng lại.
Cùng lúc đó, ánh mắt Hứa Thanh nhanh chóng xuyên thấu sương độc mỏng
manh, nhìn về phía con trai thứ tư Chủ tể.
Cái nhìn này khiến lông tơ toàn thân hắn dựng đứng, cảm giác nguy cơ sinh
tử ầm ầm bùng nổ, mà hắn cũng không tầm thường. Không chút chần chờ, thân
thể hắn bỗng nhiên lui ra phía sau, càng không chút do dự ném ra trống lúc lắc
trong tay, bấm niệm pháp quyết chỉ vào nó.
Ngay lập tức, trống lúc lắc được xem như bảo vật quý giá ở thế giới bên
ngoài, trực tiếp bắt đầu vỡ vụn. Ầm một tiếng, nó tự động nổ tung, hình thành
độc càng đậm đặc hơn và âm thanh càng thê thảm hơn. Theo uy cuồng bạo ẩn
chứa bên trong, nó nổ tung hướng về Hứa Thanh, nhằm ngăn cản hắn.
Hiệu quả, thì thật sự cũng có.
Hứa Thanh có thể làm tan rã trống độc này, nhưng dao động hình thành từ
bảo vật tự bạo này cuối cùng cũng khiến bước chân tiến lên của hắn hơi dừng
lại.
Mượn nhờ thời gian này, con trai thứ tư Chủ tể đã rút lui hơn ngàn trượng.
Lúc xuất hiện lại, biểu cảm của hắn âm trầm, trong lòng nghiêm nghị. Hắn
không thể không thừa nhận, thủ đoạn của người trước mắt chẳng những tương
tự với mình mà mỗi một loại càng mạnh hơn mình mấy phần.
Đôi mắt con trai thứ tư Chủ tể lóe lên sát cơ. Hắn không định tiếp tục chơi
đùa nữa, hắn thấy trận giao chiến này đã có thể kết thúc. Thế là hắn nâng tay
phải lên bấm niệm pháp quyết, chỉ về mi tâm, đầu ngón tay vẫn chưa hạ xuống,
mà treo lơ lửng tầm ba tấc.
“Huyết mạch, Chú U!”
Vừa nói ra lời này, trên da con trai thứ tư Chủ tể nháy mắt xuất hiện lượng
lớn sợi đen như hình xăm, cẩn thận nhìn lại, những sợi đen kia lít nha lít nhít, có
lớn có nhỏ. Đó chính là mạch máu toàn thân.
Giờ phút này chúng bành trướng lên, lại tự di động trên người hắn, nhất là
mạch máu màu đen trên khuôn mặt, lại tạo thành một gương mặt quỷ dữ tợn.
Theo ngón tay của con trai thứ tư Chủ tể hạ xuống, chạm vào mặt quỷ, trong
chốc lát gương mặt quỷ này lại thắp lên giống như đèn.
Từ xa nhìn lại, đó phảng phất thật sự là một cái lồng đèn!
Đèn này dung hợp cùng khuôn mặt của con trai thứ tư Chủ tể, thoạt nhìn
cực kì quỷ dị, đồng thời khí tức trên thân hắn cũng ầm ầm bùng nổ, lại cường
hãn hơn trước đó mấy phần.
Hứa Thanh mắt thấy như thế, nội tâm dâng lên bất an, độc trong mắt lại lần
nữa rải xuống, thân thể lóe lên, hình thành tốc độ kinh người, bay thẳng đến đối
phương.
Con trai thứ tư Chủ tể nheo lại mắt, thân thể nhanh nhẹn rút lui, tay trái bấm
niệm pháp quyết, thân hình tê giác bên ngoài thân thể lại xuất hiện lần nữa, dốc
hết sức ngăn cản bị độc xâm nhập hòa tan, đồng thời càng phất tay. Từng sợi tóc
bỗng đâu xuất hiện, quấn quanh về phía Hứa Thanh, ngăn cản hắn lại.
Ánh mắt Hứa Thanh lạnh lùng. Trong nháy mắt này thân thể hắn ầm ầm
bùng nổ, tốc độ nhanh hơn trước đó quá nhiều, hình thành tàn ảnh, không nhìn
những thứ này, xuyên qua hết thảy, phóng tới Con trai thứ tư Chủ tể.
Loại tốc độ này, không phải Linh Tàng có thể có được, mà do Hứa Thanh
được Thế tử rèn luyện, đeo mặt trời viễn cổ lâu dài mới hình thành.
Vẻ mặt con trai thứ tư Chủ tể lại thay đổi, hắn bỗng há to miệng, phun ra
một mảnh ánh sáng trắng về phía Hứa Thanh.
Ánh sáng trắng hình thành ô vuông đếm không xuể, bao phủ hắn, hắn ẩn
nấp trong bóng dáng, mà ô vuông tăng tốc chồng lên nhau, bao bọc tầng tầng.
Chớp mắt tiếp theo, Hứa Thanh tới gần, bí tàng sau lưng huyễn hóa ra, đánh
xuống một quyền.
Đất rung núi chuyển, bầu trời sấm rền, những ô vuông kia nhanh chóng sụp
đổ, chia năm xẻ bảy, hóa thành mấy trăm phần, bay ra bốn phía.
Nhưng thuật này rất huyền diệu, bóng dáng của con trai thứ tư Chủ tể thế
mà đồng thời xuất hiện trong mấy trăm ô vuông văng ra này, trong chốc lát khó
mà phân biệt thật giả.
Sắc mặt Hứa Thanh âm trầm, cái bóng dưới chân nhanh chóng tràn ra, càng
có Thiên Ma thân huyễn hóa ra xung quanh, cấp tốc xâm nhập về phía tất cả ô
vuông, tìm kiếm chân thân.
Cùng lúc đó, con trai thứ tư Chủ tể trong những ô vuông này nâng ngón tay
lên, rơi trên bả vai.
Một khắc sau, ở vị trí bả vai của hắn, mạch máu màu đen nhanh chóng hội
tụ, ngọn đèn thứ hai cũng bị đốt lên.
Tiếp theo là một bên bả vai khác, sau đó là đan điền, sau đó là hai chân, nơi
hạ xuống cuối cùng là trái tim
Danh sách chương