Đưa tiễn Hồng Giang Nhị Quái rời đi, Lý Phù rất nhanh bình ổn lại tâm trạng có chút trập trùng, bắt tay vào xử lý một đống tạp vụ sớm đã chất thành đống.

Minh Nguyệt Hội càng tới gần lượng công việc của hắn càng nhiều, mới một ngày không nhìn tới đã tích tụ không ít.

Giải quyết việc công xong, hắn đem Bạch Hạt Khôi Lỗi ghi vào danh sách hàng hóa đã bán sau đó thành thật đặt vào kho linh sa hai mươi cân linh sa.

Đến lúc này Lý Phù chính thức rỗng túi, một hạt linh sa cũng không còn. Dù vậy hắn đối với Bạch Hạt Khôi Lỗi vô cùng hài lòng, bộ khôi lỗi này cấp bậc không cao nhưng là hiếm có băng thuộc tính, sử dụng hợp lý có thể phát huy ra kỳ hiệu.

Xong xuôi, hắn cho người gọi tới Vương Minh Đàn.

Nhìn trước mắt khuôn mặt đã ít đi mấy phần non nớt, Lý Phù trầm giọng: " Ta tu hành tới lúc quan yếu, sắp tới sẽ tại bên trong kho hàng bế quan. Nhanh thì một, hai ngày, chậm thì ba, bốn ngày, ngươi giúp ta xử lý sự vụ trong cửa hàng cho tốt. Chuyện liên quan tới bản thân ta tiên đồ, hệ trọng trong đó không cần nói nhiều ngươi cũng rõ, nhất định không được để ai làm phiền ta!"
" Thuộc hạ rõ ràng! Quản sự đại nhân xin cứ yên tâm mà làm, mọi chuyện đã có Vương mỗ!" Vương Minh Đàn không do dự chém như đinh đóng cột. Hắn ra ngoài lăn lộn đã không ngắn thời gian, cũng đã quá mười tám tuổi, sớm đã không phải là thiếu niên non nớt cái gì cũng không biết trước kia.

Vương Minh Đàn là người thông minh, những năm qua Lý Phù dạy dỗ cùng chiếu cố hắn đều nhìn rõ trong mắt, trong lòng sớm đã xem Lý Phù xem như nửa cái sư phụ. Bây giờ đối phương dặn dò hắn tất nhiên không dám có chút nào xem nhẹ, tự nhủ tuyệt đối không thể để xảy ra sai xót.

" Tốt lắm!" Lý Phù gật nhẹ đầu, quay người hướng kho hàng đi tới.

Bước vào căn phòng chứa la liệt hàng hóa, Lý Phù lấy ra lệnh bài khua nhẹ một cái, lập tức bốn phía bức tường lấp lóe bạch quang, đem không gian trong ngoài cắt đứt.
Sở dĩ phải gõ trống khua chiêng, thận trọng đủ đường như vậy bởi vì hắn chuẩn bị vẽ loại bản mệnh phù lục đầu tiên lên cơ thể. Đây cũng chính là bước đầu tiên để tu luyện thần phù sách.

Toàn bộ quá trình này yêu cầu tập trung cao độ, cẩn thận từng chút một. Bất cứ ảnh hưởng nào từ bên ngoài đều có thể làm cho trước đó bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển, linh vật mất đi không nói còn sẽ ảnh hưởng tới bản thân.

" Bản mệnh phù lục chung quy vẫn là phù lục, muốn vẽ đầu tiên cần có phù mực!" Lý Phù nhớ lại bên trong Thần Phù Sách ghi chép, trong lòng không ngừng tính toán.

Bản mệnh phù lục vẽ trực tiếp lên da thịt người tu luyện, không cần tới phù phôi nhưng phù mực là không thể thiếu. Phù mực này cùng phù mực bình thường cơ bản không cùng một cấp bậc, hơn một tháng nay Lý Phù đi khắp nơi tập hợp đủ loại linh vật đều là nguyên liệu để luyện chế loại phù mực đặc biệt này.
Say nghĩ suy tính ổn thỏa, Lý Phù liền không còn do dự nữa mà bắt tay vào việc. Đầu tiên hắn phất tay thả ra một tôn tiểu đỉnh ba chân, sau đó lấy ra ba khúc gỗ trắng xám như xương khô đặt xuống bên dưới đáy đỉnh.

Tiểu đỉnh gọi là luyện khí lô, giá trị không nhỏ. Đây chính là hàng hóa của thương minh chờ để bán đi, Lý Phù lúc này chỉ là mượn dùng tạm một lát. Hành động này tất nhiên không đúng quy củ nhưng hắn không nói, tiểu đỉnh lại không có miệng, có ngu mới không làm.

Còn ba khúc gỗ xám gọi là Cực Dương Mộc, chính là chí dương chí cương mộc thuộc tính nguyên liệu, giá cả không rẻ.

Khẽ gật đầu, Lý Phù khẽ phồng má thổi ra một ngọn lửa nhỏ. Lửa chạm vào bên trên một thanh Cực Dương Mộc liền bốc lên nghi ngút, rất nhanh ba thanh Cực Dương Mộc đều là bốc cháy lên thứ lửa trắng xám nóng khủng khϊếp, đem luyện khí lô hoàn toàn nuốt gọn.

Lý Phù lúc này đứng cách tiểu đỉnh còn có mấy m khoảnh cách nhưng lửa bùng lên một khắc kia liền nóng không chịu nổi mà lui lại mấy bước, nhìn trước mắt tiểu đỉnh mới đó đã đỏ ửng lên thì kinh dị không thôi. May mắn hắn đã tại bên dưới tiểu đỉnh lót một tấm Cực Hàn Thạch nếu không chỉ sợ sàn thuyền sẽ bị đốt lủng mất một lỗ lớn.

Đợi đến khi ba thanh Cực Dương Mộc đã cháy quá nửa, nhiệt độ đã đạt đến yêu cầu hắn mới nhanh chóng lấy ra một khối kim loại màu ám kim, dùng khống vật thuật không mấy thông thạo cẩn trọng đặt vào bên trong tiếp đỉnh.

Đây chính là Mặc Nguyệt Kim, một loại quý giá kim thuộc tính vật liệu.

Xèo! Xèo! Nhiệt độ bên trong luyện khí lô thật sự cao tới kinh người, khối Mặc Nguyệt Kim bình thường đao kiếm chém vào không lưu lại ngấn bạc tại bên trong tiểu đỉnh không chống cự được nửa hơi thở thời gian liền hóa thành một đoàn chất lỏng màu ám kim.

Lý Phù không hề dừng lại động tác, tiếp túc thêm vào hai thanh Cực Dương Mộc, nhiệt độ bên trong tiểu đỉnh theo đó mà tiếp tục cấp tốc tăng cao.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lý Phù như thân vào lò lửa, mồ hôi đầm đìa. Bên trong luyện khí lô, Mặc Nguyệt Kim chất lỏng ngày càng sáng chói, cuối cùng trong đó tạp chất đều bị đốt cháy toàn bộ, biến thành một giọt chất lỏng vàng kim chói lọi yên lặng xoay tròn nơi đáy lô.

Tinh luyện Mặc Nguyệt Kim đã xong, Lý Phù lại lấy ra một đoạn Tam Huyền Trúc ném vào lò lửa.

Tam Huyền Trúc là mộc thuộc tính vật liệu, so với Mặc Nguyệt Kim càng không chống đỡ nổi nhiệt độ, chớp mắt cái liền bị nấu chảy thành chất lỏng lục sắc, tạp bất bên trong nhanh chóng bị nhiệt độ cực cao đốt thành tro bụi.

Dưới sự thiêu đốt không ngừng nghỉ, lục sắc chất lỏng cùng vàng kim chất lỏng chậm rãi dung hợp thành một đoàn lục, kim lưỡng sắc, quang mang chói mắt.

Cứ thế Lý Phù lần lượt đưa các loại ngũ hành thuộc tính bảo vật vào luyện khí lô, dùng nhiệt độ cực cao bài trừ đi tạp chất trong đó rồi dung hợp chúng lại với nhau. Quá trình này nói thì đơn giản nhưng thời cơ đưa nguyên liệu vào lò, nhiệt độ cao thấp thế nào, tất cả đều yêu cầu cực độ chính xác. Dù cho Lý Phù thần thức có cường đại hơn hẳn cùng cấp tu sĩ đi nữa cũng không dễ dàng, toàn bộ quá trình đều như bước trên băng mỏng.

Nửa ngày sau.

Bên trong kho hàng sớm đã trở thành một cái hoả diệm sơn, nhiệt độ cao tới mức làm cho không khí vặn vẹo lên hết cả.

Trắng bệch hoả diễm nhẹ nhàng lay động như ma quỷ, nhiệt độ đáng sợ đem tiểu đỉnh vốn đen tuyền như mực trở thành đỏ rực như hòn than. Khoanh chân ngồi đó không xa, Lý Phù toàn thân da dẻ như tôm luộc, tâm thần không chút phân tâm.

Khúc Cực Dương Mộc cuối cùng cũng cháy rụi thành tro, trắng bệch ngọn lửa cấp tốc nhỏ lại rồi biến mất, dư âm vẫn mang tới nhiệt độ kinh khủng.

" May mắn không có sai lầm! Từng này ngũ sắc phù mực hẳn đủ cho ta vẽ hai loại bản mệnh phù lục." Lý Phù dùng ống tay áo sớm đã ướt đẫm mồ hôi khẽ lau trán, hơi hơi vươn đầu nhìn vào trong tiểu đỉnh.

Chỉ thấy bên trong tiểu đỉnh lúc này ngũ sắc quang mang mười phần rực rỡ, sâu dưới đáy đỉnh là một đoàn chất lỏng đậm đặc như mật ong. Đoàn chất lỏng này ít ỏi chưa đủ đổ đầy một chén trà nhỏ tuy nhiên lại rực rỡ hào quang năm màu, lúc chuyển động còn sẽ phát ra từng trận cực nhỏ tiếng sấm nổ, không phải phàm vật.

Đây chính là ngũ sắc phù mực dùng để vẽ bản mệnh phù lục.

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện