Cuối cùng Tề Lạc gật đầu rồi cùng nhau đi tìm Lưu Uyển xem sao.
Bên này Lưu Uyển vẫn đang không ngừng tìm kiếm thứ gì, ánh mắt chăm chú quan sát xung quanh không ngừng, thật ra Lưu Uyển chưa có đi đến thành phố K. Bởi dù sao nó cũng cách khá xa sao có thể nhanh chóng đến nơi như vậy.
Chỉ là do cậu phát hiện nguồn năng lượng kỳ lạ kia nên mới nhanh chóng xuống xe xem thử, Lưu Uyển đang đứng trên sân thượng ở một toàn cao nhà cao tầng. Đứng từ đây Lưu Uyển có thể thấy một số nơi ở thành phố này, cậu dường như cảm nhận được nguồn năng lượng kia phát ra.
Nhưng cậu không hề có ý định đi tìm nó vì mỗi lần chưa được bao lâu, nguồn năng lượng kỳ lạ kia bắt đầu di chuyển sang chỗ khác. Điều cậu cảm thấy kỳ lạ hơn là rõ ràng cậu chưa từng viết qua có nguồn năng lượng này.
Mà hệ thống còn giao cho cậu cái nhiệm vụ tìm một loại bảo thạch, chỉ là bảo thạch đó là gì nó có liên quan gì đến cậu không và tên Tề Lạc với thế giới này không?.
Càng suy nghĩ càng cảm thấy kỳ quái lần này gần như Lưu Uyển dám chắc có lẽ thế giới này đã bắt đầu vượt ngoài kiểm soát của cậu. Giống như tồn tại của năng lượng kỳ lạ kia, nó không hề có liên quan gì đến bản nháp Lưu Uyển đã viết.
Thật ra cậu cũng đã biết trước sẽ có một số thay đổi, vì dù sao bản nháp cậu viết đó chưa hề hoàn thiệt. Nên tất nhiên thế giới này có một số thứ Lưu Uyển không thể biết được. Tuy vậy Lưu Uyển cũng chả hề sợ hãi chút nào, dù sao cậu cũng đã quen.
Có một số thế giới kiếp trước Lưu Uyển trải qua cũng xuất hiện nhiều thứ kỳ dị mà cậu không hề biết đấy thôi. Hơn nữa cho dù cậu là người sáng tạo thế giới này, nhưng không đồng nghĩa với việc cậu có thể biết được các chi tiết nhỏ khác nhau được.
Chỉ là vẫn có một thứ không thay đổi, đó là nếu như cậu muốn phá hủy thế giới này, tất nhiên rất dễ dàng. Cậu có rất nhiều cách khiến nó chỉ trong vài ngày bị xóa sổ hoàn toàn, tiếc là hiện giờ Lưu Uyển chưa có ý định loại bỏ thế giới này lắm.
Dù sao sự xuất hiện của hệ thống là điều thú vị, tất nhiên vẫn phải trải nghiệm thử mới vừa lòng chứ.
Bên này đám người Tề Lạc đang đi tìm xung quanh, Tần Duệ phát hiện có một hình bóng trên một toàn nhà cao tầng. Vừa nhìn thôi Tần Duệ liền nhận ra đó là Lưu Uyển.
Tần Duệ:" Hình như cậu ta ở trên đó ".
nói rồi chỉ một hướng.
Đám người Tề Lạc nghe vậy quay sang nhìn về phía Tần Duệ chỉ, quả nhiên nhìn thấy một hình bóng đứng trên toàn nhà cao tầng đó.
Mà Lưu Uyển cũng phát hiện ra đám người Tề Lạc, cậu chỉ nhìn thoáng qua một lúc cũng không có ý định ra hiện gì với họ. Vẫn tiếp tục quan sát xung quanh cho đến khi Lưu Uyển không còn cảm nhận được nữa, Lưu Uyển mới quyết định rời khỏi nơi này.
Trong lúc này nhóm người Tề Lạc còn đang không biết có nên đi đến chỗ Lưu Uyển không, thì đã thấy Lưu Uyển từ trên cao nhảy xuống. Làm mọi người nhìn thấy hết hồn, há miệng …. Ngôn Tình Hay
Thế là bọn không nghĩ nhiều lập tức chạy đến chỗ đó, lúc Lưu Uyển nhảy xuống cậu cũng từ từ lấy ra một lá bùa đốt nó đi, đến khi gần chạm đất một cơn gió bao bọc xung quanh Lưu Uyển, giảm nhẹ tốc độ tiếp đất của Lưu Uyển.
Cậu cứ thế tiếp đất một cách an toàn, xong việc cũng vừa lúc nhóm người Tề Lạc chạy đến, thấy Lưu Uyển không làm sao cũng có chút kinh ngạc, chỉ là bọn họ lập tức hiểu ra. Dù sao hiện giờ tình huống không giống lúc trước, nếu đã có dị năng tất nhiên sẽ không dễ chết như vậy đi.
Chỉ là khi thấy cảnh Lưu Uyển nhảy xuống họ cũng có chút hoảng hốt, không suy nghĩ được đến việc này lắm. Còn Lưu Uyển thấy họ chợt suy nghĩ gì đó lên tiếng:" Tôi muốn các người giúp tôi một chuyện, dù sao trước đó tôi cũng giúp các người rồi đúng không, vậy nên hiện tại các người tìm giúp tôi một thứ thế nào ".
Cả đám nghe Lưu Uyển nói hơn ngẩn ra vẫn không thể theo kịp nổi, với cái tốc độ nói chuyện này của Lưu Uyển, trong phút chốc họ không biết nói gì cho phải.
Còn Tề Lạc nghe vậy vội gật đầu hỏi:" Được thôi, vậy cậu muốn chúng tôi tìm cái gì ".
Lưu Uyển mỉm cười hài lòng với thái độ này của Tề Lạc nói:" Rất đơn giản, các người chỉ cần tìm giúp tôi một loại bảo thạch là được, còn về nó như thế theo tôi nghĩ chắc bản thân anh nếu tìm được, sẽ tự phát hiện nó như thế nào thôi ".
Đám người nghe vậy hoang mang không hiểu Lưu Uyển nói thế là có ý gì, cái gì mà chỉ cần Tề Lạc tìm thấy sẽ biết được chứ??.
Lưu Uyển cũng không cho họ quá nhiều thời gian để suy nghĩ lời nói của cậu, không giải thích gì nhiều từ không gian lấy thêm số thứ đưa cho họ, mỉm cười nói:" Cái này cho các người, trong thời gian 6 ngày tới đi đến thành phố K nhất định phải tìm được bằng nó trước thời hạn giao cho tôi, tìm thấy được càng sớm càng tốt, xong việc các người có thể dùng cái này gọi tôi, tôi sẽ đến lấy ".
Nói xong không để bọn họ kịp phản ứng hỏi thêm gì, Lưu Uyển đã nhanh chóng rời đi đến thành phố K trước. Đám người thấy thế lần nữa tôi nhìn anh, anh nhìn tôi khuôn mặt hơn thở dài với cái tích cách của Lưu Uyển.
Ưng Vệ lúc này lên tiếng:" Vậy chúng ta có đi không ".
Thật ra Ưng Vệ hỏi vậy cũng đúng vì dù sao hiện giờ họ phải đến căn cứ khác để sử lý công việc, trước đó do trùng hợp tò mò, gần đi nên họ mới đi theo Lưu Uyển. Nhưng không hề nghĩ đến sẽ phải đi theo nhiều ngày như vậy, đã thế còn phải tìm giúp bảo thạch gì đó.
Khuôn mặt Tề Lạc lúc này không rõ cảm xúc, anh nhìn chằm chằm thứ đồ Lưu Uyển đưa trong tay hơn nắm chặt nói với mọi người.
Tề Lạc:" Nếu Lưu Uyển đã nhờ vậy chúng ta cứ làm đi, dù sao cậu ấy cũng giúp đỡ nhiều chúng còn như vậy ".
Ưng Vệ nghe thế hơn chầm chừ:" Nhưng mà …".
Tề Lạc như biết suy nghĩ của Ưng Vệ lắc đầu:" Cứ quyết định vậy đi, dù sao nếu là chuyện Lưu Uyển kêu chúng ta làm chắc chắn là điều quan trọng, có khi cũng liên quan gì đó đến thế giới này. Dù sao cũng không phải ngày một ngày hai chúng ta có thể giải quyết căn cứ Thiên Hạ sớm được, hơn nữa nếu có được trợ giúp của Lưu Uyển có lẽ sẽ dễ dàng hơn. Vậy nên chúng ta trước hết cứ tìm thứ đồ Lưu Uyển muốn đã, dù sao cũng chỉ mất 6 ngày thôi nếu tìm được sớm, có khi sẽ giải quyết được chuyện sớm hơn ".
Cả đám nghe Tề Lạc nói im lặng không nói gì thêm, lời nói của Tề Lạc quả thực rất đúng, hơn nữa nếu không có Lưu Uyển họ chắc gì đã thành công tới tận bây giờ.
Bên này Lưu Uyển vẫn đang không ngừng tìm kiếm thứ gì, ánh mắt chăm chú quan sát xung quanh không ngừng, thật ra Lưu Uyển chưa có đi đến thành phố K. Bởi dù sao nó cũng cách khá xa sao có thể nhanh chóng đến nơi như vậy.
Chỉ là do cậu phát hiện nguồn năng lượng kỳ lạ kia nên mới nhanh chóng xuống xe xem thử, Lưu Uyển đang đứng trên sân thượng ở một toàn cao nhà cao tầng. Đứng từ đây Lưu Uyển có thể thấy một số nơi ở thành phố này, cậu dường như cảm nhận được nguồn năng lượng kia phát ra.
Nhưng cậu không hề có ý định đi tìm nó vì mỗi lần chưa được bao lâu, nguồn năng lượng kỳ lạ kia bắt đầu di chuyển sang chỗ khác. Điều cậu cảm thấy kỳ lạ hơn là rõ ràng cậu chưa từng viết qua có nguồn năng lượng này.
Mà hệ thống còn giao cho cậu cái nhiệm vụ tìm một loại bảo thạch, chỉ là bảo thạch đó là gì nó có liên quan gì đến cậu không và tên Tề Lạc với thế giới này không?.
Càng suy nghĩ càng cảm thấy kỳ quái lần này gần như Lưu Uyển dám chắc có lẽ thế giới này đã bắt đầu vượt ngoài kiểm soát của cậu. Giống như tồn tại của năng lượng kỳ lạ kia, nó không hề có liên quan gì đến bản nháp Lưu Uyển đã viết.
Thật ra cậu cũng đã biết trước sẽ có một số thay đổi, vì dù sao bản nháp cậu viết đó chưa hề hoàn thiệt. Nên tất nhiên thế giới này có một số thứ Lưu Uyển không thể biết được. Tuy vậy Lưu Uyển cũng chả hề sợ hãi chút nào, dù sao cậu cũng đã quen.
Có một số thế giới kiếp trước Lưu Uyển trải qua cũng xuất hiện nhiều thứ kỳ dị mà cậu không hề biết đấy thôi. Hơn nữa cho dù cậu là người sáng tạo thế giới này, nhưng không đồng nghĩa với việc cậu có thể biết được các chi tiết nhỏ khác nhau được.
Chỉ là vẫn có một thứ không thay đổi, đó là nếu như cậu muốn phá hủy thế giới này, tất nhiên rất dễ dàng. Cậu có rất nhiều cách khiến nó chỉ trong vài ngày bị xóa sổ hoàn toàn, tiếc là hiện giờ Lưu Uyển chưa có ý định loại bỏ thế giới này lắm.
Dù sao sự xuất hiện của hệ thống là điều thú vị, tất nhiên vẫn phải trải nghiệm thử mới vừa lòng chứ.
Bên này đám người Tề Lạc đang đi tìm xung quanh, Tần Duệ phát hiện có một hình bóng trên một toàn nhà cao tầng. Vừa nhìn thôi Tần Duệ liền nhận ra đó là Lưu Uyển.
Tần Duệ:" Hình như cậu ta ở trên đó ".
nói rồi chỉ một hướng.
Đám người Tề Lạc nghe vậy quay sang nhìn về phía Tần Duệ chỉ, quả nhiên nhìn thấy một hình bóng đứng trên toàn nhà cao tầng đó.
Mà Lưu Uyển cũng phát hiện ra đám người Tề Lạc, cậu chỉ nhìn thoáng qua một lúc cũng không có ý định ra hiện gì với họ. Vẫn tiếp tục quan sát xung quanh cho đến khi Lưu Uyển không còn cảm nhận được nữa, Lưu Uyển mới quyết định rời khỏi nơi này.
Trong lúc này nhóm người Tề Lạc còn đang không biết có nên đi đến chỗ Lưu Uyển không, thì đã thấy Lưu Uyển từ trên cao nhảy xuống. Làm mọi người nhìn thấy hết hồn, há miệng …. Ngôn Tình Hay
Thế là bọn không nghĩ nhiều lập tức chạy đến chỗ đó, lúc Lưu Uyển nhảy xuống cậu cũng từ từ lấy ra một lá bùa đốt nó đi, đến khi gần chạm đất một cơn gió bao bọc xung quanh Lưu Uyển, giảm nhẹ tốc độ tiếp đất của Lưu Uyển.
Cậu cứ thế tiếp đất một cách an toàn, xong việc cũng vừa lúc nhóm người Tề Lạc chạy đến, thấy Lưu Uyển không làm sao cũng có chút kinh ngạc, chỉ là bọn họ lập tức hiểu ra. Dù sao hiện giờ tình huống không giống lúc trước, nếu đã có dị năng tất nhiên sẽ không dễ chết như vậy đi.
Chỉ là khi thấy cảnh Lưu Uyển nhảy xuống họ cũng có chút hoảng hốt, không suy nghĩ được đến việc này lắm. Còn Lưu Uyển thấy họ chợt suy nghĩ gì đó lên tiếng:" Tôi muốn các người giúp tôi một chuyện, dù sao trước đó tôi cũng giúp các người rồi đúng không, vậy nên hiện tại các người tìm giúp tôi một thứ thế nào ".
Cả đám nghe Lưu Uyển nói hơn ngẩn ra vẫn không thể theo kịp nổi, với cái tốc độ nói chuyện này của Lưu Uyển, trong phút chốc họ không biết nói gì cho phải.
Còn Tề Lạc nghe vậy vội gật đầu hỏi:" Được thôi, vậy cậu muốn chúng tôi tìm cái gì ".
Lưu Uyển mỉm cười hài lòng với thái độ này của Tề Lạc nói:" Rất đơn giản, các người chỉ cần tìm giúp tôi một loại bảo thạch là được, còn về nó như thế theo tôi nghĩ chắc bản thân anh nếu tìm được, sẽ tự phát hiện nó như thế nào thôi ".
Đám người nghe vậy hoang mang không hiểu Lưu Uyển nói thế là có ý gì, cái gì mà chỉ cần Tề Lạc tìm thấy sẽ biết được chứ??.
Lưu Uyển cũng không cho họ quá nhiều thời gian để suy nghĩ lời nói của cậu, không giải thích gì nhiều từ không gian lấy thêm số thứ đưa cho họ, mỉm cười nói:" Cái này cho các người, trong thời gian 6 ngày tới đi đến thành phố K nhất định phải tìm được bằng nó trước thời hạn giao cho tôi, tìm thấy được càng sớm càng tốt, xong việc các người có thể dùng cái này gọi tôi, tôi sẽ đến lấy ".
Nói xong không để bọn họ kịp phản ứng hỏi thêm gì, Lưu Uyển đã nhanh chóng rời đi đến thành phố K trước. Đám người thấy thế lần nữa tôi nhìn anh, anh nhìn tôi khuôn mặt hơn thở dài với cái tích cách của Lưu Uyển.
Ưng Vệ lúc này lên tiếng:" Vậy chúng ta có đi không ".
Thật ra Ưng Vệ hỏi vậy cũng đúng vì dù sao hiện giờ họ phải đến căn cứ khác để sử lý công việc, trước đó do trùng hợp tò mò, gần đi nên họ mới đi theo Lưu Uyển. Nhưng không hề nghĩ đến sẽ phải đi theo nhiều ngày như vậy, đã thế còn phải tìm giúp bảo thạch gì đó.
Khuôn mặt Tề Lạc lúc này không rõ cảm xúc, anh nhìn chằm chằm thứ đồ Lưu Uyển đưa trong tay hơn nắm chặt nói với mọi người.
Tề Lạc:" Nếu Lưu Uyển đã nhờ vậy chúng ta cứ làm đi, dù sao cậu ấy cũng giúp đỡ nhiều chúng còn như vậy ".
Ưng Vệ nghe thế hơn chầm chừ:" Nhưng mà …".
Tề Lạc như biết suy nghĩ của Ưng Vệ lắc đầu:" Cứ quyết định vậy đi, dù sao nếu là chuyện Lưu Uyển kêu chúng ta làm chắc chắn là điều quan trọng, có khi cũng liên quan gì đó đến thế giới này. Dù sao cũng không phải ngày một ngày hai chúng ta có thể giải quyết căn cứ Thiên Hạ sớm được, hơn nữa nếu có được trợ giúp của Lưu Uyển có lẽ sẽ dễ dàng hơn. Vậy nên chúng ta trước hết cứ tìm thứ đồ Lưu Uyển muốn đã, dù sao cũng chỉ mất 6 ngày thôi nếu tìm được sớm, có khi sẽ giải quyết được chuyện sớm hơn ".
Cả đám nghe Tề Lạc nói im lặng không nói gì thêm, lời nói của Tề Lạc quả thực rất đúng, hơn nữa nếu không có Lưu Uyển họ chắc gì đã thành công tới tận bây giờ.
Danh sách chương