Editor: Thơ Thơ
A……
Có phải cô nghe lầm cái gì hay không? Kết quả là, giống như khiến cho người đàn ông này không xứng với cô. Rốt cuộc Địch Mạn Lị nói gì với người giới thiệu đó?? Làm cho đối tượng xem mắt này nói ra lời nói như vậy?
Đang lúc nghĩ ngợi tới.
Tay người đàn ông trung niên đặt ở trên lưng ghế dựa dần dần dời về phía bả vai Tuyết Vi: “Tiểu thư Tuyết Vi, ngày mai, hai ta chính là vợ chồng, tôi muốn mời cô trong chốc lát nữa đến nhà của tôi tham quan một chút.”
Trong nháy mắt bàn tay to chạm vào bả vai Tuyết Vi, thân mình cô đột nhiên ngẩn ra.
Cô cũng là một người trưởng thành rồi, vì sao sẽ nghe không ra ý tứ trong lời nói của người đàn ông này chứ??
“Ôm……” Tuyết Vi vừa muốn cự tuyệt.
“ưm.” Người đàn ông trung niên thống khổ hít hà một hơi, nhanh chóng nhìn về vị trí phía sau cô…… Thotho_
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh xụ mặt, dùng sức nắm bắt cổ tay người đàn ông trung niên, lỗ mãng bẻ cánh tay người đàn ông rời khỏi bả vai Tuyết Vi.
Là anh sao!?
Tuyết Vi hoàn toàn không nghĩ tới, Hoàng Phủ Minh vậy mà lại ở chỗ này!
“cậu là ai?!!” Người đàn ông trung niên thống khổ rút tay trở về, lạnh giọng hỏi.
Hoàng Phủ Minh nheo nheo mắt, ánh mắt dần dần nhìn về phía Tuyết Vi.
Hả……
Nhìn sắc bén trong mắt anh, Tuyết Vi không khỏi hút một ngụm khí lạnh, làm gì nhìn cô hung dữ như vậy. Cô lại nơi nào chọc tới anh sao?
“vì sao anh ở đây?!” Tuyết Vi nghi hoặc hỏi xong.
Hoàng Phủ Minh cũng không có lảng tránh vấn đề này, công bằng nói: “Đi theo cô tới!”
Theo dõi sao?
Sao anh lại có thể……
Làm xinh đẹp như vậy!!!
Ai nha nha, cô nên làm sao cảm kích thứ này đây. Thotho_
“Tiểu thư Tuyết Vi, vị này chính là bạn cô sao?” Người đàn ông trung niên đánh giá mắt Hoàng Phủ Minh.
Tròng mắt cô vừa chuyển: “Tới, tôi giới thiệu với các người một chút.” Đứng dậy, ái muội câu lấy cánh tay Hoàng Phủ Minh: “Anh ta là ‘ bạn tôi ’. Thân ái, người đàn ông trung niên này là đối tượng tôi sắp kết hôn.”
Hoàng Phủ Minh mặt vô biểu tình nhìn Tuyết Vi, tức giận thêm tức giận, nhưng vì sao anh lại nhìn không ra Tuyết Vi tính toán điểm này. “a, bảo bối, hoá ra anh ta chính là đối tượng em xem mắt sao?”
“vâng.”
“Thân ái?? Bảo bối??” Người đàn ông trung niên càng nghe càng không thấy đúng. “Các người…… Thật là bạn sao?”
“Đương nhiên!” Tuyết Vi khẳng định gật gật đầu, khuỷu tay ái muội đáp vào trên vai Hoàng Phủ Minh, mỉm cười nói: “Nếu người giới thiệu cũng nói với anh. Như vậy, nếu anh không ngại, mỗi buổi tối tôi đều cùng bạn của tôi ‘ ở bên nhau ’, ban ngày cũng cùng anh ‘ ở bên nhau ’, ngày mai chúng ta liền đi lãnh chứng, được chứ?”
Người đàn ông này cho dù ở điểm mấu chốt cũng không tiếp thu được Tuyết Vi như vậy. Không khỏi phân trần, anh xoay người liền rời khỏi. Thotho_
Nhưng mới vừa đi không được hai bước, người đàn ông trung niên này tựa hồ nhớ tới cái gì, quay đầu, cầm lấy hoa hồng đưa cho Tuyết Vi cũng không quay đầu lại rời khỏi……
“Tôi đi, thật nhỏ mọn……” Nhìn bóng dáng người đàn ông trung niên rời khỏi, Tuyết Vi liếc mắt, mặt vô biểu tình ngồi trở lại vị trí.
“không phải cô phải làm Quân Trường phu nhân sao, vì sao đột nhiên chạy tới cùng chú này xem mắt?” Hoàng Phủ Minh vừa hỏi, vừa thuận thế ngồi ở bên cạnh cô.
“Tính mệnh tiểu tử anh tốt, bà đây quyết định tha cho anh một mạng, không làm Quân Trường phu nhân nữa!”
Hoàng Phủ Minh liền kỳ quái…… “cô không làm Quân Trường phu nhân, cùng tôi có quan hệ gì?”
“Đương nhiên là có quan hệ! nếu tôi làm Quân Trường phu nhân, tôi là gì của anh? Tôi chính là vợ của lãnh đạo anh, lúc trước anh chỉnh tôi như vậy, anh cảm thấy tôi sẽ bỏ qua cho anh sao? Nhưng, niệm tình ngày hôm qua anh đã cứu tôi, tôi quyết định phá lệ khai ân cho anh, không làm vợ của lãnh đạo anh.”
“……” Hoàng Phủ Minh thật muốn biết, miệng người phụ nữ này cứng được bao nhiêu. “không làm Quân Trường phu nhân, là việc cô có thể quyết định sao?!”
Lấy địa vị Nhà họ Tuyết cùng Nhà họ Hoàng Phủ mà nói, nếu Nhà họ Tuyết quyết định đem hai đứa con gái đưa vào Nhà họ Hoàng Phủ, như vậy quyền lựa chọn đã rơi vào trên tay Nhà họ Hoàng Phủ rồi. Thotho_
Hoàng Phủ Minh nói lựa chọn ai làm vợ, người đó chính là vợ anh. Hai người phụ nữ chỉ có thể an phận chờ đợi anh lựa chọn!
“Mắc mớ gì đến anh? Hỏi thăm nhiều như vậy làm gì?” Bị vạch trần vết sẹo, Tuyết Vi tức giận cho Hoàng Phủ Minh một cái nhìn xem thường, cúi đầu uống cà phê.
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên rời khỏi kia lại quay trở về. “Tiểu thư Tuyết Vi!”
Vừa thấy người đàn ông trung niên này, thiếu chút nữa Tuyết Vi bị cà phê làm sặc chết: “Khụ…… Khụ, anh, vì sao anh lại trở lại?!”
“Tôi nghĩ, nếu Tuyết tiểu thư thật sự cùng người đàn ông này có một chân, vì cái gì không cùng anh ta kết hôn? Mà chạy tới cùng tôi xem mắt??”
Ha.
Tuyết Vi thật không nghĩ tới, người đàn ông trung niên này thoạt nhìn ngu dốt, ngược lại vẫn có chút trí tuệ.
“chú, thật không dám dấu diếm. Kỳ thật tôi và anh……” Thâm tình kéo tay Hoàng Phủ Minh: “Hai chúng tôi là thiệt tình yêu nhau, Nhưng mà với nguyên nhân nào đó, hai chúng tôi …… Không cách nào quang minh chính đại ở bên nhau. Ai……” khẩu khí tiếc nuối thở dài.
Nhưng người đàn ông trung niên tựa hồ cũng không có tin tưởng Tuyết Vi: “Thôi bỏ đi, Tiểu thư Tuyết Vi, cô cũng đừng diễn kịch nữa. Không phải cô muốn cùng anh ta ban ngày, buổi tối đều ở bên nhau sao? Được, tôi đồng ý. Ngày mai chúng ta tiếp tục đi lãnh chứng!” Thotho_
Hả……
Không lầm chứ? Là kỹ thuật cô diễn quá kém? Hay là lúc anh ta đi ra ngoài người giới thiệu nói với anh ta cái gì sao?
Bây giờ làm sao bây giờ??
Nếu người đàn ông trung niên này không chủ động hủy bỏ cọc hôn nhân này, khẳng định Địch Mạn Lị bất chấp tất cả sẽ buộc cô gả cho người đàn ông này.
Lúc do dự nghĩ đối sách.
Hoàng Phủ Minh vẫn luôn trầm mặc chậm rãi mở miệng: “Bảo bối, em xem vị tiên sinh này thông tình đạt lý cỡ nào, không bằng em cùng anh ta kết hôn đi, như vậy……” Nói đến một nửa, gương mặt tuấn mỹ chậm rãi lại gần Tuyết Vi.
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, càng ngày càng gần……
Thần kinh Tuyết Vi căng thẳng, anh…… Anh muốn làm gì??
Trái tim ‘ bùm, bùm ’ gia tốc nhảy lên.
Ngay lúc môi Hoàng Phủ Minh còn có mấy centimet liền phải chạm vào môi cô ……
Động tác đi trước, đột nhiên im bặt!
“Như vậy, chúng ta liền có thể vĩnh viễn ở bên nhau.”
Trong tâm, thần kinh căng thẳng rốt cuộc thả xuống, Tuyết Vi âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn con ngươi người đàn ông kia si tình, mỉm cười nói: “vâng……” Thotho_
Còn không đợi cô nói xong tiếng kia ‘ a ’.
Môi Hoàng Phủ Minh liền như vậy không hề do dự đè ở trên môi cô ……
Thời gian giống như đông lại.
Người đàn ông trung niên đứng ở nơi đó thấy một màn như vậy mở to hai mắt nhìn.
Mộ Thần Hiên ngồi ở trong một góc nhìn trộm hết thảy càng bị dọa đến cà phê trong miệng theo khóe miệng chảy đầy người……
Đang nhìn xem Tuyết Vi.
Khuôn mặt nhỏ phiếm trắng, con ngươi vô thần mở lớn, đại não đã lâm vào trống rỗng bên trong, căn bản quên bước tiếp theo nên làm gì.
A……
Có phải cô nghe lầm cái gì hay không? Kết quả là, giống như khiến cho người đàn ông này không xứng với cô. Rốt cuộc Địch Mạn Lị nói gì với người giới thiệu đó?? Làm cho đối tượng xem mắt này nói ra lời nói như vậy?
Đang lúc nghĩ ngợi tới.
Tay người đàn ông trung niên đặt ở trên lưng ghế dựa dần dần dời về phía bả vai Tuyết Vi: “Tiểu thư Tuyết Vi, ngày mai, hai ta chính là vợ chồng, tôi muốn mời cô trong chốc lát nữa đến nhà của tôi tham quan một chút.”
Trong nháy mắt bàn tay to chạm vào bả vai Tuyết Vi, thân mình cô đột nhiên ngẩn ra.
Cô cũng là một người trưởng thành rồi, vì sao sẽ nghe không ra ý tứ trong lời nói của người đàn ông này chứ??
“Ôm……” Tuyết Vi vừa muốn cự tuyệt.
“ưm.” Người đàn ông trung niên thống khổ hít hà một hơi, nhanh chóng nhìn về vị trí phía sau cô…… Thotho_
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh xụ mặt, dùng sức nắm bắt cổ tay người đàn ông trung niên, lỗ mãng bẻ cánh tay người đàn ông rời khỏi bả vai Tuyết Vi.
Là anh sao!?
Tuyết Vi hoàn toàn không nghĩ tới, Hoàng Phủ Minh vậy mà lại ở chỗ này!
“cậu là ai?!!” Người đàn ông trung niên thống khổ rút tay trở về, lạnh giọng hỏi.
Hoàng Phủ Minh nheo nheo mắt, ánh mắt dần dần nhìn về phía Tuyết Vi.
Hả……
Nhìn sắc bén trong mắt anh, Tuyết Vi không khỏi hút một ngụm khí lạnh, làm gì nhìn cô hung dữ như vậy. Cô lại nơi nào chọc tới anh sao?
“vì sao anh ở đây?!” Tuyết Vi nghi hoặc hỏi xong.
Hoàng Phủ Minh cũng không có lảng tránh vấn đề này, công bằng nói: “Đi theo cô tới!”
Theo dõi sao?
Sao anh lại có thể……
Làm xinh đẹp như vậy!!!
Ai nha nha, cô nên làm sao cảm kích thứ này đây. Thotho_
“Tiểu thư Tuyết Vi, vị này chính là bạn cô sao?” Người đàn ông trung niên đánh giá mắt Hoàng Phủ Minh.
Tròng mắt cô vừa chuyển: “Tới, tôi giới thiệu với các người một chút.” Đứng dậy, ái muội câu lấy cánh tay Hoàng Phủ Minh: “Anh ta là ‘ bạn tôi ’. Thân ái, người đàn ông trung niên này là đối tượng tôi sắp kết hôn.”
Hoàng Phủ Minh mặt vô biểu tình nhìn Tuyết Vi, tức giận thêm tức giận, nhưng vì sao anh lại nhìn không ra Tuyết Vi tính toán điểm này. “a, bảo bối, hoá ra anh ta chính là đối tượng em xem mắt sao?”
“vâng.”
“Thân ái?? Bảo bối??” Người đàn ông trung niên càng nghe càng không thấy đúng. “Các người…… Thật là bạn sao?”
“Đương nhiên!” Tuyết Vi khẳng định gật gật đầu, khuỷu tay ái muội đáp vào trên vai Hoàng Phủ Minh, mỉm cười nói: “Nếu người giới thiệu cũng nói với anh. Như vậy, nếu anh không ngại, mỗi buổi tối tôi đều cùng bạn của tôi ‘ ở bên nhau ’, ban ngày cũng cùng anh ‘ ở bên nhau ’, ngày mai chúng ta liền đi lãnh chứng, được chứ?”
Người đàn ông này cho dù ở điểm mấu chốt cũng không tiếp thu được Tuyết Vi như vậy. Không khỏi phân trần, anh xoay người liền rời khỏi. Thotho_
Nhưng mới vừa đi không được hai bước, người đàn ông trung niên này tựa hồ nhớ tới cái gì, quay đầu, cầm lấy hoa hồng đưa cho Tuyết Vi cũng không quay đầu lại rời khỏi……
“Tôi đi, thật nhỏ mọn……” Nhìn bóng dáng người đàn ông trung niên rời khỏi, Tuyết Vi liếc mắt, mặt vô biểu tình ngồi trở lại vị trí.
“không phải cô phải làm Quân Trường phu nhân sao, vì sao đột nhiên chạy tới cùng chú này xem mắt?” Hoàng Phủ Minh vừa hỏi, vừa thuận thế ngồi ở bên cạnh cô.
“Tính mệnh tiểu tử anh tốt, bà đây quyết định tha cho anh một mạng, không làm Quân Trường phu nhân nữa!”
Hoàng Phủ Minh liền kỳ quái…… “cô không làm Quân Trường phu nhân, cùng tôi có quan hệ gì?”
“Đương nhiên là có quan hệ! nếu tôi làm Quân Trường phu nhân, tôi là gì của anh? Tôi chính là vợ của lãnh đạo anh, lúc trước anh chỉnh tôi như vậy, anh cảm thấy tôi sẽ bỏ qua cho anh sao? Nhưng, niệm tình ngày hôm qua anh đã cứu tôi, tôi quyết định phá lệ khai ân cho anh, không làm vợ của lãnh đạo anh.”
“……” Hoàng Phủ Minh thật muốn biết, miệng người phụ nữ này cứng được bao nhiêu. “không làm Quân Trường phu nhân, là việc cô có thể quyết định sao?!”
Lấy địa vị Nhà họ Tuyết cùng Nhà họ Hoàng Phủ mà nói, nếu Nhà họ Tuyết quyết định đem hai đứa con gái đưa vào Nhà họ Hoàng Phủ, như vậy quyền lựa chọn đã rơi vào trên tay Nhà họ Hoàng Phủ rồi. Thotho_
Hoàng Phủ Minh nói lựa chọn ai làm vợ, người đó chính là vợ anh. Hai người phụ nữ chỉ có thể an phận chờ đợi anh lựa chọn!
“Mắc mớ gì đến anh? Hỏi thăm nhiều như vậy làm gì?” Bị vạch trần vết sẹo, Tuyết Vi tức giận cho Hoàng Phủ Minh một cái nhìn xem thường, cúi đầu uống cà phê.
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên rời khỏi kia lại quay trở về. “Tiểu thư Tuyết Vi!”
Vừa thấy người đàn ông trung niên này, thiếu chút nữa Tuyết Vi bị cà phê làm sặc chết: “Khụ…… Khụ, anh, vì sao anh lại trở lại?!”
“Tôi nghĩ, nếu Tuyết tiểu thư thật sự cùng người đàn ông này có một chân, vì cái gì không cùng anh ta kết hôn? Mà chạy tới cùng tôi xem mắt??”
Ha.
Tuyết Vi thật không nghĩ tới, người đàn ông trung niên này thoạt nhìn ngu dốt, ngược lại vẫn có chút trí tuệ.
“chú, thật không dám dấu diếm. Kỳ thật tôi và anh……” Thâm tình kéo tay Hoàng Phủ Minh: “Hai chúng tôi là thiệt tình yêu nhau, Nhưng mà với nguyên nhân nào đó, hai chúng tôi …… Không cách nào quang minh chính đại ở bên nhau. Ai……” khẩu khí tiếc nuối thở dài.
Nhưng người đàn ông trung niên tựa hồ cũng không có tin tưởng Tuyết Vi: “Thôi bỏ đi, Tiểu thư Tuyết Vi, cô cũng đừng diễn kịch nữa. Không phải cô muốn cùng anh ta ban ngày, buổi tối đều ở bên nhau sao? Được, tôi đồng ý. Ngày mai chúng ta tiếp tục đi lãnh chứng!” Thotho_
Hả……
Không lầm chứ? Là kỹ thuật cô diễn quá kém? Hay là lúc anh ta đi ra ngoài người giới thiệu nói với anh ta cái gì sao?
Bây giờ làm sao bây giờ??
Nếu người đàn ông trung niên này không chủ động hủy bỏ cọc hôn nhân này, khẳng định Địch Mạn Lị bất chấp tất cả sẽ buộc cô gả cho người đàn ông này.
Lúc do dự nghĩ đối sách.
Hoàng Phủ Minh vẫn luôn trầm mặc chậm rãi mở miệng: “Bảo bối, em xem vị tiên sinh này thông tình đạt lý cỡ nào, không bằng em cùng anh ta kết hôn đi, như vậy……” Nói đến một nửa, gương mặt tuấn mỹ chậm rãi lại gần Tuyết Vi.
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, càng ngày càng gần……
Thần kinh Tuyết Vi căng thẳng, anh…… Anh muốn làm gì??
Trái tim ‘ bùm, bùm ’ gia tốc nhảy lên.
Ngay lúc môi Hoàng Phủ Minh còn có mấy centimet liền phải chạm vào môi cô ……
Động tác đi trước, đột nhiên im bặt!
“Như vậy, chúng ta liền có thể vĩnh viễn ở bên nhau.”
Trong tâm, thần kinh căng thẳng rốt cuộc thả xuống, Tuyết Vi âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn con ngươi người đàn ông kia si tình, mỉm cười nói: “vâng……” Thotho_
Còn không đợi cô nói xong tiếng kia ‘ a ’.
Môi Hoàng Phủ Minh liền như vậy không hề do dự đè ở trên môi cô ……
Thời gian giống như đông lại.
Người đàn ông trung niên đứng ở nơi đó thấy một màn như vậy mở to hai mắt nhìn.
Mộ Thần Hiên ngồi ở trong một góc nhìn trộm hết thảy càng bị dọa đến cà phê trong miệng theo khóe miệng chảy đầy người……
Đang nhìn xem Tuyết Vi.
Khuôn mặt nhỏ phiếm trắng, con ngươi vô thần mở lớn, đại não đã lâm vào trống rỗng bên trong, căn bản quên bước tiếp theo nên làm gì.
Danh sách chương