CHƯƠNG 136 : THỪA DỊP CHÁY NHÀ HÔI CỦA

Hoàng Hậu ra tới ngoài điện, binh sĩ truyền tin quỳ xuống hành lễ

Hoàng Hậu trong lòng lo lắng nắm chặt hai tay hỏi: "Chiến sự làm sao?"

Binh sĩ đem tin trình lên, dập đầu nói "Ngày 25 tháng 4, Giang Âm Hầu Ngô Đạt cùng Yến vương giao chiến tại Đức Châu, trận đầu thất bại, thành Đức Châu bị chiếm, quân lính đã lùi về Tế Nam phủ phòng thủ."

Tiền tuyến truyền tin dữ về như sét đánh giữa trời quang làm nàng suýt nữa ngất đi.

Ngày hôm sau.

Tin tức Yến vương thắng trận chiếm được Đức Châu truyền khắp cả nước, triều thần lên triều dồn dập lo lắng kèm khủng hoảng, phản quân đã gần tới kinh thành, những viên quan trước đây đắc tội với Yến vương và Thế tử thì đã dặn dò hết thảy tộc nhân chuẩn bị hành lý trưởng nam đều lo trốn đi.

Trận đầu xuất quân thất bại nặng nề, quân tâm lung lay, triều đình hoảng loạn.

---Điện Vũ Anh—

Hoàng Hậu nhiếp chính ngồi sau Long ỷ, Thái Tử ngòi trên long ỷ nhìn triều thần đang cau mày mà tranh luận, Hoàng Hậu trong lòng đang hoảng loạn không chú ý nhiều tới triều thần

Một đại thần khủng hoảng nói: "Lão tướng như Giang Âm Hầu không có cách nào thắng được Yến vương, vậy còn ai trong triều có thể cản được?"

"Giang Âm Hầu nắm ba ngàn binh mã, còn có hoả khí, quân số đông như thế, tại sao lại thua được?"

"Giang Âm Hầu tuổi tác đã lớn, đầu óc già đi, cũng đã không còn lòng hiếu thắng, trước đó còn trốn tránh không xuất binh, khẳng định là cảm thấy không thắng được Yến vương cho nên luôn viện cớ không xuất binh."

"Tế Nam phủ là phủ cuối cùng hộ kinh thành, nếu như mất đi kinh thành nguy rồi. Yến vương dẫn binh thần tốc , Giang Âm Hầu không chống đỡ được, xin điện hạ phái tướng lĩnh khác chống đỡ phản quân"

"Đúng vậy, Tế Nam không thể mất được."

Thái tử nhìn triều thần hoảng loạn, ngươi một lời ta một lời đều khiếp sợ Yến vương, mở miệng đều muốn phái tướng lĩnh khác dẫn binh, hắn mở miệng nói: "Chư vị bình tĩnh đừng nóng vội."

Thái tử mở miệng triều thần đều ngừng lại tranh luận, Thái tử lại nói "Bản cug ngày trước nghe được một tin, Tái bắc nhung địch Thát Đát dẫn quân xuôi nam muốn nhân lúc Yến vương không ở đó định chiếm lấy Yến quốc, việc này bản cung đã phái người tới Tái bắc xác định, nếu là sự thật, Yến vương chống đỡ hai mặt địch, tất nhiên sẽ bị loạn."

Thái tử nói ra những lời này, chúng thần một lần nữa dấy lên hi vọng, còn có đại thần chỉ trích Yến vương nói "Yến vương mưu nghịch, lòng muông dạ thú, không để ý bách tính đất phong cùng quốc thổ, khởi binh phản nghịch. Để người Hồ nhân cơ hội lơi dụng mà xuất binh chiếm đất , nếu như Yến quốc mất trong tay người Hồ, Yến vương chính là tội nhân thiên cổ của người Hán, là tội thần tội to nhất của Quốc triều."

"Báo!!!!!!!!"

Một con khoái mã bay nhanh vào thành, sau đó tấu muốn vào điện, một viên quan vẻ mặt phong trần đầy mệt mỏi chạy vào Vũ Anh Điện, thở hổn hển quỳ gối xuống đất dồn dập lấy hơi nói: "Khởi bẩm Thái tử điện hạ, Hoàng Hậu nương nương, thám tử Tái bắc truyền tin báo, khả hãn Thát Đát phái đại tướng lĩnh binh xuôi nam, đánh Bắc Bình phủ."

"Đến thật đúng lúc." Thái Tử Triệu Húc vui mừng nói

Cả triều thần một số văn võ lo lắng cho phương Bắc còn lại đều thở phào nhẹ nhõm.

"Tế nam phủ bên kia nên làm thế nào?" Lý Tri Dụ mở miệng hỏi

"Giang Âm Hầu thua trận, khiến quân tâm giảm sút, việc này không thể trốn tránh, đáng bị trừng trị. Đổi tướng dẫn binh, miễn là bảo vệ được Tế nam, chờ Thát Đát bên kia chiếm được Bắc Bình, Yến vương sẽ lui về bảo vệ đất phong, việc của Tế nam phủ ắt được giải, lại nhân cơ hội đòi lại Bắc lệ trực đã mất." một đại thần hiến kế nói

"Giang Âm Hầu cầm binh gấp ba lần Yến vương lại để thua trận, đủ giải thích năng lực của hắn không đủ, Tế Nam phủ là nơi trọng yếu, ngàn vạn lần không thể mất đi."

Có đại thần đưa ra việc đổi thống soái, nhưng lại bị Thái tử cùng Hoàng Hậu từ chối thẳng thắn

"Không thể lâm trận đổi tướng, đó là điều kị của binh gia, Giang Âm Hầu sở dĩ thua cũng có một phần trách nhiệm của chư vị có mặt ở đây.

Khi xưa Ngô Đạt từng dâng tấu không thể tuỳ tiện xuất binh vì binh sĩ triều đình không bằng sĩ khí binh sĩ Yến quốc, chư khanh lại nói Giang Âm Hầu e ngại, lại giục hắn xuất binh, mới tạo nên thành quả như ngày hôm nay.

Giang Âm Hầu nhận lệnh dẹp phản, bản cung tin tưởng hắn trung thành, chư khanh làm sao lại vội vã như thế?"

Lời Thái tử nói làm cho bách quan dừng nghị luận, dồn dập cúi đầu xấu hổ không nói nhiều hơn nữa, đặc biệt là Lý thị đều á khẩu mà ngậm miệng. việc giục xuất binh đều là người Lý thị cố ý, mục đích chính là muốn dẫn tội cho Ngô Đạt. nhân cơ hội cho người của Lý thị ra tiền tuyến nắm binh khống chế quân đội, hạch tội Ngô Đạt sau đó cho hắn làm phụ tướng lập công chuộc tội.

Như vậy cuộc chiến này Lý thị chỉ huy, nhưng tựa hồ bọn họ đã quên Thái tử tín nhiệm Ngô Đạt, đối với mẫu thân cùng tộc Lý thị luôn đề phòng.

"Bây giờ bản cung chỉ mới biết là Đức Châu thất thủ còn việc tại sao lại thua trận đợi giang âm hầu gửi thư về mới biết được. đến lúc đó truy cứu trách nhiệm cũng không muộn. " hoàng thái tử lại nói.

"Thái tử điện hạ thánh minh"

Sau khi tan chiều văn Võ Bá Quan từ Vũ Anh điện rời đi. Có võ tướng lắc đầu liên tục thở dài nói "Hiện giờ triều thần không lấy việc dị tộc xâm lấn mà lo lắng. lại Cho việc Yến vương làm phản lên hàng đầu quả nhiên là hoang đường."

" Nếu bây giờ tiên đế còn sống nhìn thấy triều đình như này sợ là sẽ không thể nhắm mắt " một viên quan thở dài nói

"Hứa công không cảm thấy thế nào ? mấy ngày nay triều đình trên dưới xảy ra vấn đề không Thấy hứa công đi can gián ?" có một quan chức hỏi

Tín quốc công Hứa sở nghị sờ chòm râu bạc của mình nói : "Chúng ta là thần tử, làm tốt bổn phận của mình, không phụ lòng tiên đế là được, mọi việc còn lại chúng ta không thể nào thay đổi được, nhiều lời sợ là có tội, không bằng không nên nói."

Các quan lại cảm thấy có lý cho nên dồn dập gật đầu phụ hoạ nói: "Vẫn là ngài khôn khéo."

Tế Nam Phủ

Ngô Đạt điều quân về Tế Nam Phủ, trận chiến kết thúc tuy Ngô Đạt bại nhưng Yến vương cũng thắng thảm, mấy ngày máu đổ xuống, tổn thất mấy đại tướng đắc lực làm hắn đau lòng không thôi.

Đến tới Tế Nam phủ chuyện đầu tiên Ngô Đạt làm là hạ lệnh trói Lý thị lang lại, cướp binh phù trong tay Lý thị lang.

Lý thị Lang bị trói treo lên vẻ mặt sợ hãi, sợ Ngô Đạt giận chó đánh mèo mà ra tay với mình, thế là đổng mồm chửi ầm lên "Ta là được bệ hạ ban cho giám quân, ngươi Ngô Đạt sao ngươi giám trói ta lại, cướp đi binh phù, ngươi muốn làm phản sao?"

Trên mặt Ngô Đạt có một vết thương nhìn trông dữ tợn hắn trừng mắt nhìn Lý thị Lang, làm Lý thị âm thanh nhỏ dần, hắn nói: "Ngươi không hiểu chiến tranh tàn khốc, cũng không hiểu binh pháp dùng binh thế nào, ngươi lấy tín nhiệm của thiên tử dùng binh phù một mình điều động quâ, không đồng ý phó tướng gấp rút tiếp viện, còn làm trễ thời cơ chiến đấu, làm hại quân ta bị địch vây quét, tổn thất nặng nề, khiến thành Đức châu rơi vào tay địch, ngươi còn mặt mũi ở đó mà nói?"

Lý thị Lang biết mình đuối lý, tức giận nói: "Dù cho có là lỗi của ta, nhưng ngươi không thể độc mình chiếm lấy binh phù, cũng không có quyền trói ta lại."

Ngô Đạt không để ý đến hắn liền nói "việc này ta sẽ báo cáo về triều không cần ngươi bận tâm." Sau đó Đem lý nhị lang giam giữ lại, rồi tự mình viết một phong thư thỉnh tội đem tất cả tình hình trận chiến cùng với việc mình giam giữ lý thị lang đều viết ra rõ ràng, tất cả trình lên Thái tử.

Binh sĩ ở Tế nam phủ cưỡi ngựa tám trăm dặm kịch liệt đưa thư về kinh thành thẳng đến tay Thế tử Triệu Húc.

Sau khi triệu húc đọc được thư từ Tế nam phủ gửi tới. hắn lấy danh hiệu giám quốc phê chuẩn cho giang âm hầu Ngô Đạt giữ chức thống soái hoàn toàn điều khiển quân tiền tuyến, giáng chức giám quân của Lý nhị Lang, triệu hắn về triều truy hỏi trách nhiệm.

----ĐÔNG CUNG—

Hoàng Hậu tự mình đến Đông cung, hỏi Thái tử: "Ngươi định trị tội Lý nhị thúc..."

"Mẫu thân, Đây là tam ty hội thẩm cùng ngũ quân đô đốc phủ thương nghị mà định tội, việc làm trễ quân tình, và việc để binh sĩ hi sinh oan uổng, khiến thành trì mất đi, trảm chém đầu đã là nhẹ tội." Thái tử kiên quyết nói

"Hắn là cữu cữu của ngươi, dù hắn có tội, hắn cũng là...." Hoàng Hậu không đành lòng nói.

"Nếu nhi thần không làm như vậy, thật có lỗi với các tướng sĩ đã chết, ở trong quân doanh làm sao lập được uy, làm sao cứu được quân tâm đây? Thái tử lại hỏi

"Hiện giờ việc cần thiết nhất chính là giải quyết được Yến vương làm loạn, hắn muốn là xã tắc Đại minh, còn ta là Thái tử của Đại minh, mẫu thân người muốn ta ở trước mặt người trong thiên hạ mà bao che làm trái luật pháp sao?"

Hoàng Hậu nghe xong biết là sẽ không thể cứu vãn được, liền thở dài nói: 'Ngươi càng lớn liền càng ta xa cách.."

Thái tử nghe xong liền run lên, thả tay xuống đi tới trước mặt Hoàng Hậu quỳ xuống nói: "Nương, nhi tử không bao giờ quên đi ở trong nội viện kia, mẫu tử ra nương tựa nhau mà sống những ngày tháng như nào."

Hoàng Hậu có chút bất đắc dĩ, một bên là nhi tử của mình, một bên là tộc thân, nàng nói: "Tại sao lại đi tới ngày hôm nay."

"Chỉ dựa vào một mình cữu cữu muốn trị tội Giang Âm Hầu, một mình độc chiếm binh phù dẫn binh, làm rối loạn bổn phận quân thần, muốn cưỡng ép nhi thần làm con rối, điểm này đủ chứng minh dã tâm của Lý thị như nào.

Nhi thần hôm nay nếu thoả hiệp, sau này Lý thị càng lớn gan, càng bành trướng, nhi thần sẽ không đủ khả năng đánh trả." Triệu Húc đáp

"Nhưng không có Lý thị phụ tá, ngươi ở trong triều nửa bước cũng khó mà đi." Hoàng Hậu nói.

Bởi vì cái chết của Lý thị Lang Đông cung cùng Lý thị triệt để dựng nên một bức tường, Lý thị cần dựa vào danh nghĩa của Thái tử cho nên không trở mặt thể hiện ra ngoài, nhưng lòng trung thành với Đông cung đã không còn.

Lại bộ thượng thư Lý tri Dụ bắt đầu tìm kiếm những người thừa kế khác ngoài Thế tử.

Sau khi Thát Đát dẫn binh xuôi nam, Yến vương ngừng lại tấn công triều đình, triều đình cho rằng Thát đát sẽ nhân cơ hội đánh chiếm Bắc bình, để cho Yến vương lui quân về cứu viện thì Thát đát lại phái sứ giả vào kinh.

Hoàng Hậu cố ý sắp xếp cho sứ giả Thát đát xuất hiện giữa điện đầy đủ các đại thần, nhằm động viên lòng người.

Sứ giả trẻ tuổi hiểu được tiếng hán. Hắn nhìn thấy trên long ỷ trống rỗng, bên cạnh lại có một thiếu niên và đằng sau có một vị phụ nhân, trong lòng chứng thực suy đoán của mình, triều đình Đại minh đang sinh biến, nội loạn cho nên đánh nhau với Yến vương mới thất bại.

Vừa vào điện hắn đã vô cùng ngạo mạn ngẩng đầu nói: "Ta đại diện cho Khả hãn, hướng triều đình trung nguyên đàm phán."

Cả triều tưởng rằng sứ giả Thát đát tới truyền tin cùng triều đình đánh Yến vương, văn võ bá quan nghe xong nhất thời khó chịu

"Đàm phán?" Thái tử trấn định nói.

"Đúng thế." Sứ giả Thát đát trả lời "Khả hãn ta nói, thảo nguyên trải qua một mùa đông lạnh lẽo, dê cùng bò vì lạnh mà chết, lương thực thiếu không thể chống đỡ quân đội tác chiến quy mô lớn, lần này dẫn binh xuôi nam tới bắc bình, lương thảo không đủ, vì lẽ đó yêu cầu Minh quốc biếu tặng mười vạn lương thực, vải vóc cùng tiền bạc, muối, dùng để chống đỡ quân đội."

"Cái gì?" các đại thần kinh ngạc xì xào nói, Thát đát không chỉ muốn lương thực còn muốn tiền và vải vóc

Sứ giả thấy mọi người nghị luận sôi nổi. có chút không muốn đưa ra , hắn lại nói: "Khả Hãn ta nói, Minh quốc là đại quốc, mười vạn lương thảo đưa ra dễ như ăn cháo, hẳn là không keo kiệt như vậy."

Thái tử nghe xong sắc mặt cứng đờ, sau đó âm trầm, kiên cường mà nói: "Bản cung nếu như không cho thì sao?"

Sứ giả nhìn chằm chằm thiếu niên trên đài, khí độ phi phàm, thái độ cứng rắn liền nói: "Thát Đát sẽ không trợ Đại minh tấn công Yến quốc, ngược lại tiến binh khu Tây Nam.

Triều đình cùng Yến vương đánh nhau, Tây Nam trống không phòng thủ, Khả hãn ta nghe nói đất Thục cực kỳ giàu có và đông đúc, vừa hay Tái ngoại lạnh lẽo, có thể qua đó tránh lạnh."

"Các ngươi!!!" Thái tử nổi giận quát. Thát Đát lần này tới không phải nhân lúc triều đình rối loạn mà hợp tác, mà là thừa dịp cháy nhà mà hôi của.

"À đúng rồi, Khả hãn ta còn nói, vì đảm bảo Yến vương ngày sau phái binh về giúp đỡ, triều đình sẽ không thất tín, đảm bảo thát đát ta đánh với Yến vương hoàn toàn thắng lợi, cho nên ta đến đây cố ý dặn, để ta đem một người trong hoàng thất trở về." sứ giả lại nói

"Người nào?"

Tác giả có lời muốn nói

Đoán xem là chuyện ra sao (Minh Chương không ở kinh thành nha)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện